Chương 21

Thịt thì lựa chọn miếng cá hồi, bôi lên cá chút muối và hồ tiêu, chiên tɾong dầu ô liu trên lửa nhỏ đến khi con cá có màu trắng. Hái ngò tây ở ban công, xé thành đoạn rải lên. Khi bày lên đĩa, trang trí thêm ít măng tây, nấm Khẩu Bắc, cùng với mấy lát chanh cho đẹp. Bánh mì Pháp còn dư lại bôi mù tạc vàng tương, kẹp thịt xông kho"i đã chiên xong, rau xà lách, hành tây, cùng với một ít pho mát. Cuối cùng là đồ ngọt, pudding hươռg thảo. Lâm Diệu Diệu hít sâu một hơi, nhớ tới món đầu tiên tɾong tờ giấy Hứa Tắc Ngôn viết, 50 món điểm tâm ngọt, món đầu tiên chính là pudding hươռg thảo. Cô tìm được mấy ly pudding thủy tinh tɾong phòng chứa đồ, hình dạng giống vỏ trứng gõ mở đầu, trông rấtđáng yêụ Bật lửa chưng đường cát và nước, đợi nước đường đổi màu thì bật nhỏ lửa, sau khi cẩn thận chú ý độ lửa, đợi đun thành màu caramel, lại rót vào đáy ly pudding. Ba quả trứng cộng thêm một lòng đỏ trứng, bỏ vào chút đường cát nhẹ nhàng quấy đến hòa tan. Tách hạt hươռg thảo ra để vào chất lỏng hỗn hợp của sữa bò và bơ nhạt, đun nhỏ lửa, đợi vị hươռg thảo h0àn toàn dung hợp. Đợi chất lỏng nguội lại rót vào tɾong dịch trứng, sau đó cùng rót vào ly pudding, khiến chất lỏng càng thêm tinh tế. Cho vào lò nướng cách thủy, để nguội rồi cho vào tủ lạnh. Sau khi ướp lạnh thì hươռg vị sẽ càng tốt hơn, cho dù buổi chiều ăn cũng không sao. Đợi khi cô bận rộn xong, Lục Kiêu cũng đi tới, anh ta mới ra khỏi phòng tập thể thao, lại đến vườn hoa dạo một vòng. Anh ta bước nhẹ đi tới phía sau Lâm Diệu Diệu, nâng đóa tường vi màu hồng nhạt tới trước mắt cô. “Học tỷ Diệu Diệụ” Anh ta nhếch miệng, cười vô cùng thân thiết “Tặng cho chị.” “Hả?” Trong xoang mũi của cô tràn ngập mùi hoa, ngẩn ra một lát “Sao lại tặng hoa cho tôi?” Lâm Diệu Diệu xoay người lại, nhìn người đàn ông như ánh mặt trời trước mặt. Tóc đen của anh ta h0àn toàn bị mồ hôi tẩm ướt, dán sát vào thái dương. Anh ta mặc áo thun màu trắng, cổ tay áo xắn tới trên cánh tay, lộ ra bắp tay no đủ, đó là tượng trưng cho tràn ngập sức ma͙nh. “Không hái cũng sẽ tự mình rụng xuống.” Anh ta im lặng một lát nói “Hi vọng chị mỗi ngày đều vui vẻ.” Lâm Diệu Diệu nghĩ tới, là tối hôm qua cô nhìn thấy Hứa Tắc Ngôn xong, cảm xúc có chút kích động, để anh ta thấy tận mắt. “Cảm ơn.” Cô không dám nhìn thẳng vào ánh mắt quan tâm của anh ta, mà cúi đầu ngửi hoa “Hôm nay tôi làm cơm diêm mạch…”
0 bình luận