Chương 394: Gió đổi chiều

Dù họ xưng là Thập Vương cai trị Tây Hải nhưng ai cũng biết đó chỉ là nắm lấy bản thổ đất liền, bên dưới hải vực rộng lớn kia còn có một vị Long Vương, là tồn tại cấm kị mà phàm giai không ai có thể đụng đến. Chỉ cần có tu sĩ dám bước xuống đáy biển xâm nhập Long Cung nhất định sẽ bị chém giết, xác làm mồi cho cá. Hôm nay lại có kẻ lớn mật đem tinh huyết của long tộc ra trước bao nhiêu ánh mắt, đây là muốn tìm chết sao. “ Sư vương khoan hãy nổi nóng, ta nhìn qua hình thái hoá long của tiểu tử kia hình như không hợp lý lắm.” Ngay lúc mọi người đang căng thẳng thì giọng của vị bác đại uyên thâm kia lại vang lên. “ Hửm, ý các hạ là sao?” Kim Mao Sư Vương ngồi xuống ghế, vẻ mặt vẫn dữ tợn liếc nhìn lão già Nam Cung Vẫn đăm đăm. “ Nếu là máu huyết Chân long thuần túy hoặc các chi khác của rồng đều lấy màu sắc và hình dáng cơ bản để phân định, thằng nhóc này cả người phủ vảy, đầu mọc sừng dài nhưng lại không bộc phát được long khí, cũng không có bờm rồng. Ta đoán giọt tinh huyết kia không phải long tộc thuần chủng, chỉ là một con tạp giao mà thôi.” Nghe hắn nói mọi người một lần nữa quan sát, đúng là trông hình thái bán yêu long tộc của Nam Cung Hải không hề oai vệ như những gì sách sử ghi chép về rồng. “ Ài, thì ra chỉ là một đầu Giao Long huyết mạch hỗn tạp, làm ta hết hồn.” Lãnh Trường Phong nhếch miệng cười khẽ quay về vị trí ngồi. “ Ừm, tuy chỉ là Giao nhưng dù gì cũng liên quan đến rồng, tiểu tử kia hiện tại mạnh gấp mấy phần, Lâm Phàm xem ra gặp trắc trở nha.” Bắc Cung Thượng liếc qua con gái mình, hắn cũng rất có lòng quan tâm đến tên con rể yêu nghiệt này. Nam Cung Vẫn nãy giờ không nói năng gì, bàn tay lão bấu chặt vào lan can, hàm râu run run, giọt tinh huyết Giao Long kia vốn được cất giữ trong chính điện Tiềm Long Các. Năm xưa khi Phong Thần chiến diễn ra có rất nhiều kẻ bị cuốn vào mà bỏ mạng, lão lúc đó vô tình bắt gặp một đầu Giao Long vừa chết nên đã nhanh tay thu lấy tinh huyết đợi một ngày nào đó có chỗ dùng đến, ai ngờ tên cháu ngu ngốc kia lại uống vào. Tuy Nam Cung Hải sẽ đạt được rất nhiều lợi ích, thực lực tăng vọt nhưng hắn sẽ vĩnh viễn không thể làm người nữa, con đường tu hành cũng sẽ rẽ sang hướng khác, hắn là chủ nhân của Tiềm Long Các tương lai giờ đã thành một bán yêu không ra nhân dạng, thật đã làm mất hết thể diện của Nam Cung gia. Nam Cung Hải dường như chả quan tâm đến gì nữa, trong lòng hắn hiện tại chỉ còn sát ý nồng đậm, tu vi vừa đột phá Hoá Thần trung kì chưa lâu lại lần nữa kéo căng, Hoá Thần hậu kì.... hậu kì đỉnh phong.... sau một tiếng thét phá không, Nam Cung Hải tiến vào cảnh giới Tán Tiên sơ kì sau đó mới dừng lại. “ Tán... Tán Tiên??? Sao có thể, một hơi đột phá cả cảnh giới lớn?” một khán giả nào đó hét lên với giọng khó thể tin nổi, từ đó cũng nổ ra một tràng xôn xao vang động trong ngoài giác đấu trường. Thiếu chủ Nam Cung gia ngay trên lôi đài hấp thụ yêu huyết biến đổi hình dạng, tu vi cũng tăng mạnh đến Tán Tiên, đây là chuyện bất ngờ đến khó tin nổi từ trước đến nay. “ Hahaha, Lâm Phàm, cẩu tạp chủng, người không ngờ tới phải không? Bây giờ ta đã là Tán Tiên, xem ngươi vượt được giai để đánh hay không hả? Haha, ta nói rồi, ta sẽ giết ngươi bằng mọi cách dù có trả giá thế nào đi nữa...” Nam Cung Hải từ từ bay lên khỏi mặt đất, ngự không phi hành chính là đặc điểm cơ bản của Tán Tiên, lúc này hắn cảm nhận rõ mình mạnh hơn bao giờ hết. “ Cẩu tạp chủng? Ngươi đang tự nói mình đó sao? Ta không biết ngươi có bao nhiêu ngu đần mà dám luyện hoá tinh huyết của yêu tộc, tưởng là Tán Tiên thì ta sẽ sợ sao?” Lâm Phàm vẫn một bộ tư thái hiên ngang vững vàng mặt không hề đổi sắc khiến khán giả và những vị đại năng xem cũng gật gù khen ngợi. “ Thằng con hoang như ngươi đứng trước Tán Tiên mà còn lớn mồm được, quả là gan dạ, được, haha, để bổn thiếu từ từ chơi với ngươi, cho ngươi biết cách biệt hiện tại của chúng ta lớn đến thế nào, Chiến Long Song Toàn Pháo!” Nam Cung Hải giơ cao hai tay, từ trên đó hư ảnh một cặp Long thủ xuất hiện há to miệng liên tiếp bắn ra pháo năng lượng mang tính hủy diệt về phía kẻ địch. Sau khi trở thành Giao Long hắn đã nâng cấp kĩ năng này lên, tu vi Tán Tiên cho phép hắn xuất sử liên tục nhiều phát bắn, Nam Cung Hải lấy tư thái trên cao với hai pháo bên tay liên tiếp oanh tạc xuống đầu Lâm Phàm. “ Con mẹ nó tiêm kích phản lực kèm pháo plasma à?” Chu Cương Liệt hài hước ngồi thẳng lưng quan sát buộc miệng nói. “ Phu quân, cái gì là plasma vậy?” Tiểu Thiện bên cạnh đang xem bị giật mình ngơ ngác quay sang hỏi hắn. “ Ờ, đây là thuật ngữ của tiên nhân, nàng không hiểu đâu.” Hắn cười giả lả gãi đầu, thời đại tu tiên cổ đừng nên dùng tiếng Anh thì hơn, nàng nghe hắn nói cũng gật gù ra vẻ đã hiểu rồi chăm chú xem tiếp. Dưới đài, Lâm Phàm đã dùng đến Viêm Vũ, hai cánh hoả diễm phối hợp với bộ pháp nhanh nhẹn tránh né luồng lách khỏi đòn tấn công như vũ bão của Nam Cung Hải trên trời. “ Hahaha, tên nhà quê, để coi ngươi né được bao lâu, Long hồn!” tên bán yêu nửa người nửa rồng nhe hàm răng nhọn hoắt cười lớn, từ thể nội một luồng hồn lực công kích mang theo tiếng ngâm như rồng gầm đánh thẳng vào thức hải của Lâm Phàm khiến hắn hừ nhẹ một tiếng đau đớn. Quang tráo hộ thể được sử dụng, Lâm Phàm nén đau lan toả hồn lực ra để phòng vệ, đôi mày khẽ cau lại. Bởi vì tu vi chênh lệch đại cảnh giới khiến hắn luôn chịu phải uy áp vô hình từ đối phương làm tốc độ chậm hẳn. “ Tiêu rồi, Lâm Phàm kia làm sao mà thắng nổi đây?” “ Hơn nhau cả một đại cảnh giới, kèo này thật khó.” “ Nam Cung Hải kia chơi thật bẩn, nào có ai giữa trận cắn thuốc lên cấp như hắn, chủ nhân tương lai của Tiềm Long Các thì ra cũng chỉ là một con bán yêu lai tạp xấu xa.” Khán giả thi nhau nghị luận về hai đấu thủ bên dưới, giờ thì gió đã đổi chiều, Nam Cung Hải kia tu vi quá cao, Lâm Phàm đang lâm vào thế khó thể thắng, ai cũng chắc mẩm phen này hắn tất bại, thật tiếc cho thiếu niên yêu nghiệt gặp phải tên liều mạng. Nam Cung Hải thừa thế liên tiếp dùng công kích cấp độ Tán Tiên dồn ép ngược lại đối thủ, vẻ mặt hắn hả dạ đến cực điểm, hắn chờ thời khắc này lâu rồi. “ Há há, Lâm Phàm à Lâm Phàm, xem ngươi kìa, như con chuột chạy ngoài đồng bị ta dồn giết vậy? Ngươi chẳng phải là tuyệt thế yêu nghiệt vạn người tôn sùng sao? Trong mắt bổn thiếu ngươi chỉ là con chó nhà có tang gặp chút may mắn mà thôi, hôm nay ta tất lấy mạng ngươi, phải ở trước mặt Nhược Giai muội muội chém giết ngươi, để nàng ta chết đi tình cảm sau này tận tâm mà làm vợ ta....” Trên mấy toà lầu các, lời nói của Nam Cung Hải đều lọt vào tai những cường giả ở đây, Hà Vân Khánh, Bắc Cung Thượng và Lâm Vấn Thiên nheo mắt đưa ánh nhìn nguy hiểm về phía tên nửa người nửa yêu bên dưới, tiểu tử này thật làm người ta chán ghét, muốn giết Lâm Phàm trước mặt họ? Ai cho hắn gan dạ để nói những lời đó? Rồi họ liếc qua Nam Cung Vẫn lão cẩu, nếu nói ai có thể khiến Nam Cung Hải tự cao tự đại đòi giết Lâm Phàm trước mặt chư vị Thập Vương ở đây thì khả năng cao chính là ông ta. Con bài bí mật của lão già này ẩn giấu có thể mạnh mẽ đến nỗi dù cháu ông ta giết Lâm Phàm cũng không sợ bị các bên khác trả thù, họ càng cảm giác nguy cơ hơn, âm thầm đề phòng Nam Cung Vẫn. “ Hự, đáng ghét thật, uy áp tu vi cao ảnh hưởng quá nhiều rồi.” Lâm Phàm lùi người chắn Xích Hoả Phượng Vũ Kiếm trước ngực, khoé miệng chảy máu tươi vì phản chấn khi đỡ mấy đòn của Nam Cung Hải. “ Há há há, đau đớn sao? Ta phải tiếp tục hành hạ ngươi, để cho mọi người ở đây thấy rõ ai mới là đệ nhất đồng lứa đương thời, để Nhược Giai muội muội thấy ta mạnh mẽ hơn tiểu tử ngươi ra sao.” Nam Cung Hải thu hai pháo đầu rồng trên tay lại, mười móng vuốt sắc nhọn triển khai công kích cận thân, hắn muốn tên nhà quê này phải đổ máu, bị cào nát nhục thân. Lâm Phàm thủ thế lùi lại liên tục, ánh mắt đảo về phía tầng lầu cao của Ngũ Hành Đảo, hơi thở hắn hơi gấp gáp, nội tâm tràn đầy hưng phấn, cả thằng em trong quần cũng giật giật vì kích thích.
0 bình luận
aaa