Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 391: Vòng đấu cuối cùng
Khi các nàng về đến nơi đã thấy gia đình Lâm Phàm ở đây cả, mặt trời đã dần lên cao, họ đang tập trung tại thính đình giữa hồ.
Lâm Phàm cùng Lâm Vấn Thiên đang trò chuyện, bên cạnh là Hà Yên cùng Lâm Gia Tuệ, thấy hai nàng loã thể cả người nhớp nhúa đi tới khiến tâm hồn hai cha con run lên.
“ Ồ, các nàng đi đâu về vậy?” thiếu niên nuốt nước bọt hỏi.
“ Hì hì, thì dẫn tỷ tỷ đi thăm Thiên Phần, tỷ ấy là vợ cả tất nhiên cũng phải có bổn phận giúp huynh đi thăm bệnh với lại đền bù chút tổn thương cho tên kia chứ.” Bắc Cung Nhược Giai rất thản nhiên thẳng thắn đáp.
“ Vậy là cả hai nàng đêm qua đều ở chỗ Thiên Phần?” Lâm Phàm máu nóng sục sôi, cảm giác đại não hưng phấn vô cùng khi nghe hai cô vợ chưa cưới cùng ngủ qua đêm phục vụ tên đối thủ kia.
“ Đúng, chậc, Thiên Phần đó hàng họ chỉ kém chủ nhân chút đỉnh, trên thân cặc còn có gai chi chít, đâm vào lồn người ta sướng muốn điên, hắn địt cũng rất dai nữa, một mình có thể cân cả hai tỷ muội bọn ta cả một đêm ròng, hai người còn phải học hỏi thêm đó nha.” Lãnh Nhược Hy cũng chả thẹn thùng gì buông lời khen chê khiến phụ tử Lâm gia xụ mặt vì cảm giác thất bại tột cùng.
“ Ừm, lần sau con tính dẫn cả mẹ chồng và Gia Tuệ đi thăm Thiên Phần để xem một mình hắn cân nổi bốn người một lượt hay không, công công ngài thấy thế nào?” Nhược Giai nhìn Lâm Vấn Thiên nháy mắt ra hiệu.
“ haha, đương nhiên được rồi, tiểu tử đó thật quá có phước, để đền bù thương thế cho hắn thì nương tử và con gái ta cũng nên có phần nha.” Tên cha chồng kia rất vui vẻ dâng lên vợ con mình.
“ Vâng, phu quân có lòng thì thiếp cũng chấp nhận thôi.” Hà Yên cười hiền lành đáp ứng.
“ Ôi trời, chơi cả đêm đến sáng sợ về trễ nên bọn muội chưa kịp tẩy rửa gì hết, trong tử cung còn đầy tinh trùng của Thiên Phần đây, phải mau tắm móc ra sạch sẽ kẻo thụ thai mất.” Nhược Giai nói xong kéo theo Nhược Hy không ngần ngại mà nhảy xuống hồ rồi cùng giúp nhau kì cọ, các nàng thò tay vào lồn nhau bới móc một đống tinh trùng đặc sệt ra.
Lâm Phàm tựa lan can nhìn hai nữ nhân của mình mà tâm lý nhận kích thích không ngừng, một tên nón nô nghe chính miệng hai cô gái mình yêu thản nhiên nói về chuyện bị nam nhân khác địt rồi bắn cho ngập lồn. Đây đúng là kích thích đến tận tâm khảm của hắn, thằng em bên dưới nứng đến tự động giật giật xuất tinh.
“ Bà bà, tiểu muội, hay là hai người cũng bỏ hết váy áo đi, chúng ta tiếp tục khoả thân đi xem hội.” Nhược Giai sau khi tắm xong lên bờ để Lâm Phàm giúp mình lau khô tóc đưa ra đề nghị.
“ Phải phải, phu nhân, con gái, các nàng đẹp nhất vẫn là khi không mặc gì a, cứ cởi hết đi cho chúng ta chiêm ngưỡng, dù sao cũng đâu ai nhìn ra.” Lâm Vấn Thiên vẫn giữ vững phong độ biến thái của mình lập tức phụ hoạ theo.
“ Ài, được rồi.” Hà Yên bó tay với hắn đành phải thuận theo mà lột đồ ra, Lâm Gia Tuệ thì đơn giản hơn, ai bảo gì nàng cũng nghe, cũng may là cô nàng này chưa khờ tới mức đem chuyện ân ái loạn dâm nói lung tung nếu không chắc mọi người ôm nhục mà chết mất.
Bạch Phủ, Chu Cương Liệt đứng thẳng dang hai tay ra để Tiểu Thiện và Lạc Thủy giúp mình mặc vào y phục mới. Bình thường hắn ăn mặc cũng rất đơn giản, võ phục nhẹ bên trong khoác thêm áo ở ngoài, nhưng bây giờ đã có tiểu nương tử lo lắng, hắn cũng phải trông tươm tất ra dáng người tu hành có địa vị cao một chút.
Chu Cương Liệt cũng không thiếu tiền để mua đồ đắt tiền, trong nhẫn trữ vật hắn còn cả một bộ Y Phục cấp Chân Tiên lúc trước nhận từ hệ thống nhưng nó quá chói mắt dễ gây chú ý nên chưa từng xài tới.
“ Ừm, trông được hơn rồi đó.” Tiểu Thiện đi một vòng quan sát kĩ chồng mình rồi gật gù ra vẻ hài lòng. Lạc Thủy đôi mắt ánh lên trái tim, đối với nàng dù chủ nhân mặc cái gì cũng khiến nàng si mê như điếu đổ, hắn không mặc đồ càng hấp dẫn hơn, chậc mới nghĩ đến thôi mà âm hộ đã róc rách chảy nước rồi.
Chu Cương Liệt cũng nhìn mình qua gương, bộ đồ hắn đang mặc là mua từ cửa hàng hệ thống, đẳng cấp Địa Tiên, chất liệu nhìn như vải lụa tơ tằm thượng hạng thực chất toàn nguyên liệu quý giá cấp Địa Tiên dệt ra. Tổng thể màu xanh đen thêu hoạ tiết hoa văn tùng dương màu ánh kim, đai lưng khảm ngọc quý.
Trông hắn hiện tại cũng ra dáng một vị Vương gia giống mấy kẻ đứng đầu Thập Vương kia. Tóc tai râu ria được chải chuốt gọn gàng.
“ Ừm, ta có nên cạo râu đi không?” Chu Cương Liệt xoa xoa hàm râu quai nón của mình.
“ Không nha, để yên đó cho thiếp, không được tự ý cạo đi. Chàng để râu thiếp nhìn thuận mắt hơn, trông rất oai phong, không hề dữ tợn chút nào còn rất hàm hậu uy nghi nữa.” Tiểu Thiện xoa xoa vuốt vuốt ria mép của hắn đầy âu yếm.
“ Hì hì, chứ không phải lúc chủ nhân dùng miệng phục vụ thì hàm râu kia cọ lên chỗ nhạy cảm làm muội sướng đến co giật nên mới không cho cạo đi hở.” Lạc Thủy che miệng cười chọc ghẹo.
“ Ôi chao, tỷ đúng là... nói lời dâm đãng như vậy.” Tiểu Thiện xấu hổ đỏ mặt nâng tay vỗ vào mông Lạc Thủy một cái.
“ Haha, ta không cạo râu là được chứ gì, các nàng mau thay đồ chúng ta đi sớm, hôm nay không ai được ở nhà hết.” Chu Cương Liệt chắp tay ngồi xuống giường, Tiểu Thiện và Lạc Thủy biết ngay tên dâm tặc muốn xem mình thay quần áo nhưng các nàng cũng không ngại, cứ vậy cởi bỏ váy sau đó mặc lên đồ mới, những đường cong lả lướt khoe trọn trước đôi mắt hau háu của hắn.
Đâu đó xong xuôi, Chu Cương Liệt mới cưỡi mây đưa hai nàng bay thẳng đến khu vực Bắc thành. Khi hắn đáp xuống lầu các thì đã thấy mọi người tập trung đầy đủ.
“ A tiền bối đến rồi, có cả phu nhân nữa sao? Tại hạ kính chào.” Lãnh Trường Phong vẫn cung kính lễ nghĩa với Tiểu Thiện, dù nàng chỉ là phàm nhân nhưng là chính thất nương tử của tiên nhân, không thể đắc tội được.
“ Ôi trời, bớt mấy cái lễ nghi lằng nhằng ấy đi, chúng ta cứ bình khởi bình toạ mà đối đãi.” Chu Cương Liệt phất tay ngăn những người khác cung kính với mình. Tiểu Thiện thì chỉ khẽ gật đầu rồi nép sau lưng hắn, nàng cũng không có gì phải nói với những người lạ mặt này.
Hắn dẫn hai nàng đến dãy ghế bên cạnh gia đình Lâm Vấn Thiên, đập vào mắt hắn là ba nữ tử vẫn giữ bộ dáng hắn gặp lúc đi dạo hôm qua, toàn thân không mảnh vải, thậm chí dưới háng lấp ló mấy cái đồ chơi đang rung bần bật.
Cả gia đình thấy hắn cũng gật đầu khẽ chào, nhớ lời Chu tiên nhân dặn nếu có nương tử của hắn ở đây thì bớt nói lời dâm ngôn lại nên họ biết ý không trao đổi nhiều.
Chu Cương Liệt sắp xếp cho Tiểu Thiện và Lạc Thủy an toạ xong mới phất tay tạo huyễn thuật che đậy với vị nương tử này.
“ Nhược Giai đâu rồi? Sao hả, hôm qua cả đại gia đình chơi vui chứ?” hắn quay qua hỏi, tay thò xuống mò lồn Lâm Gia Tuệ đang ngồi gần mình.
Thấy hắn hành động như vậy mọi người liền biết tiền bối đây đã dùng pháp thuật ảo cảnh rồi nên mới thả lỏng thoải mái bàn luận.
“ Nhược Giai đang ở lầu các của Cổ Đảo bên kia, dù sao nàng ấy cũng là thiên kiêu đại diện cho Bắc Cung gia, đâu thể cứ ở mãi bên này được.”
Theo tay Lâm Phàm chỉ Chu Cương Liệt rất dễ dàng thấy thiếu nữ đang giữ bộ dáng thanh đạm nhu mì trần truồng ngồi cạnh phụ thân Bắc Cung Thượng của nàng ta. Kế tiếp gia đình Lâm Vấn Thiên thay nhau kể những thứ mình làm hôm qua cho hắn nghe, từ ăn sáng với những món độc lạ, ân ái trong đình, tắm tiên dưới hồ nước, khoả thân dạo phố, đi thăm Thiên Phần, từng chuyện loạn thất bát tao đều không hề giấu giếm nói ra.
“ Tốt, các ngươi hạnh phúc vui vẻ là ta an tâm rồi.” Chu Cương Liệt gật gù tán thưởng.
“ À, tiền bối chúng ta có chuyện muốn bàn, tình hình là gia đình cũng đã đi vào cuộc sống tự do hợp hoan rồi, nhưng vẫn còn phía nhạc mẫu khiến ta không an tâm cho lắm, nếu để bà biết mọi chuyện e là không tốt, ngài có cách gì không?” Lâm Vấn Thiên mang vẻ mặt nịnh nọt hỏi.
“ Ồ, haha, các ngươi đây là muốn kéo cả Hà Vân Khánh vào hay sao? Chậc chậc, đúng là con cháu hiếu thảo, đến một bà già cũng không tha. Tốt thôi, ta sẽ giúp các ngươi thay đổi nhận thức của bà ấy, cũng khiến bà ấy trở lại thời xuân sắc, đúng ý ngươi rồi nhỉ?”
Chu Cương Liệt nghe qua là đoán được ngay cha con nhà họ Lâm muốn chơi cả vị lão tổ Mặc Ngọc Đảo kia rồi, chuyện này cũng rất hợp ý hắn, nếu chuyện loạn luân của cả gia đình Lâm Vấn Thiên bị vị lão bà bà kia phát hiện thì không hay, vậy thì chỉ có thể bắt bà ta tham gia với họ, tuy đã già lão nhưng chỉ cần phục dụng vài viên dương căn đan Hà Vân Khánh sẽ phản lão hoàn đồng trở thành nữ nhân tươi trẻ ngay.
“ Hề hề, tiền bối thật là hiểu tiểu tử.” Lâm Phàm gãi đầu cười gượng, máu loạn luân trong người hắn không chỉ phản ứng mỗi mẫu thân hay em gái mà hắn còn muốn tiến xa hơn, những người có quan hệ ruột thịt họ hàng hắn đều muốn cả.
Lúc này chủ thế lực trên các toà lầu các khác cũng đã đến đông đủ, trong và ngoài khán đài còn đông đúc hơn cả mấy ngày trước, biển người ồ ạt chen lấn nhau, ai cũng háo hức muốn xem người sẽ vấn đỉnh thiên kiêu Thập Vương hội năm nay.
“ Hải nhi, tận tình mà thi đấu cho tốt, chớ có ngạo mạn ham thắng, mọi chuyện ta đã sắp xếp, dù ngươi có bại Tiềm Long Các ta cũng sẽ không ngã, rồi chúng ta sẽ lấy lại vinh quang đã mất, nhẫn nại đi.” Nam Cung Vẫn khuôn mặt lạnh lùng dặn dò cháu mình.
“ Con biết rồi.” Nam Cung Hải nắm chặt nắm tay nghiêm túc vâng dạ. Bề ngoài hắn thể hiện như thế nhưng nội tâm lại như đang bốc cháy. Mấy ngày nay cả thành bàn luận đều cho rằng hắn không thể thắng Lâm Phàm, sẽ nhanh chóng bị hạ gục như Thiên Phần.
Đối với một kẻ tâm cao khí ngạo như hắn xưa nay luôn xem mình là đệ nhất đồng lứa thì làm sao có thể phục được với những nhận xét ấy, hắn thề phải đánh bại Lâm Phàm, dù phải dùng tất cả mọi cách cũng phải giết chết tiểu tử đó. Như vậy mới níu kéo được hôn sự với Cổ Đảo, dù cho có kết thù với Mặc Ngọc Đảo nhưng chỉ cần Lâm Phàm chết trên đài thì sẽ không ai nói gì hắn được.
Là thiếu chủ của Tiềm Long Các, hắn được Nam Cung Vẫn cho biết vài bí mật không thể nói ra, hắn biết thế lực của mình có người chống lưng, dù có thảm bại như hôm nay cũng sẽ không rơi đài, bởi vậy hắn cũng không sợ sau khi giết Lâm Phàm thì sẽ bị Mặc Ngọc Đảo báo thù, mọi chuyện đều có người gánh thay hắn.
0 bình luận