Chương 390: Cơn mưa sớm mai

Giữa giờ dần, trời vẫn còn nhá nhem tối, tiếng gà đã gáy vang báo hiệu một ngày mới sắp bắt đầu. Ngoài kia hàng vạn người dân trong thành có cả phàm nhân lẫn tu sĩ đều đã dậy sớm đổ xô kéo nhau về Bắc Thành. Hôm nay là ngày diễn ra trận bán kết và cũng có thể là chung kết của đại hội Thập Vương. Dòng người nườm nượp nô nức nói cười, trong Thập Vương Thành có quy định nếu là tu sĩ tầng thấp và phàm nhân thì phải đi bộ hoặc xe ngựa. Tu sĩ có thể ngự kiếm phi hành cũng chỉ được bay thấp không vượt qua nóc nhà. Chỉ có những tông phái lớn có địa vị cao mới được phép bay cao, nếu xui rủi bất kính bay trên đầu một bậc đại lão nào đó bị người ta giết thì ráng mà chịu. Từ các tu sĩ đến dân chúng phàm thế đều háo hức trước vòng đấu cuối này, nơi nơi tiếng bàn tán xôn xao xem ai có tư cách trở thành quán quân đại hội. Và cũng không có gì bất ngờ khi hầu hết mọi người đều nhận định vị tuyệt thế yêu nghiệt Lâm Phàm thiếu chủ của Mặc Ngọc Đảo kia quả thực là ngôi sao sáng giá nhất, dù Nam Cung Hải có tu vi cao hơn nhưng mấy ngày trước hắn vì phá trận của Dương Đình Chân mà trọng thương đến nay không biết đã hồi phục được bao nhiêu. Nhưng dù thiếu chủ Tiềm Long Các có ở vào trạng thái đỉnh phong cũng khó mà thắng, đừng quên Thiên Phần kia đã từng dùng bí pháp tăng cường cảnh giới hơn Lâm Phàm hai cấp vẫn dễ dàng bị đánh bại trong mấy chiêu. Bởi vậy không ai xem trọng sự chênh lệch tu vi lắm. Trong căn phòng được đóng kín thuộc đại trạch của La Sát Môn, kẻ chiến bại mà mọi người vừa nhắc đến hiện đang mồ hôi đầy đầu, đôi mắt hắn hoa lên, hơi thở nặng nề. Bên dưới hạ thân hắn ngồi một nữ nhân dáng người thon gầy, cặp giò dài miên man trắng muốt, nàng liên tục nhấp nhổm đứng lên ngồi xuống với tốc độ cực nhanh. Từ bên ngoài có thể thấy rõ dương vật với những gai u kì lạ của Thiên Phần đang đâm từng cú thấu vào trong âm hộ của nàng ta, đôi lúc còn thấy rõ hình dáng con cặc gồ lên trước bụng nhỏ. “ Á... ơ... ôi chao ôi... um ưm... sướng... a... đệ... tỷ sướng quá... đệ đụ nhau giỏi quá... cặc... á... con cặc gai góc đang cọ vào vách thịt của tỷ... ưm... a a a... tỷ... phê quá... trời ơi... ớ... á....” Cô gái đang tận lực rên xiết, vẻ mặt phê đến dại ra, mắt trợn ngược lên không ai khác chính là Lãnh Nhược Hy. Bên cạnh hai người đang làm tình còn có Bắc Cung Nhược Giai đang nằm xụi lơ như bãi bùn nhão, từ âm hộ và hậu môn vẫn nở rộng đang chảy ra tinh dịch trắng đục “ Tiện nhân, con đĩ nứng lồn, đỡ lấy này, đừng hòng ta nhận thua... liên hoàn nắc.” Thiên Phần đôi mắt đỏ hoe đưa tay bám vào hông của Nhược Hy sau đó kìm nén cơn đau ở ngực mà hẩy hông lên lấy tốc độ cực nhanh dập liên hồi vào lồn nàng ta. “ Á á á... á... đệ ơi... chết tỷ mất... á... Trời ơi, đệ bạo quá... lồn tỷ bị địt nát mất... ứ... á... cặc... cặc đệ giã tung lồn người ta rồi... ư... a....aaaaa.....Tỷ raaaa.....” Trước thế công như vũ bão của tên trai trẻ sung mãn với con cặc dày đặc gai góc, mỗi lần Thiên Phần đâm đều cật lực chạm đến hoa tâm thậm chí khoan sâu vào tử cung làm Lãnh Nhược Hy vẻ mặt đĩ thoã hét lớn. “ Ra đi, ta cũng ra đây, nhận hết này con đĩ, haha, Lâm Phàm, hôm nay lão tử chơi banh lồn hai con vợ của ngươi, bắn tinh ngập tử cung bọn họ, ngày mai sẽ địt cả mẹ ngươi, em gái ngươi. Ngươi cứ việc làm đệ nhất thiên kiêu Tây Hải hưởng mọi sự tung hô đi, ta sẽ ở sau địt toàn bộ nữ nhân của ngươi....” Thiên Phần gào lên, hông tăng hết tốc dập như cái máy rồi cắm một phát đến nơi sâu nhất xuyên cả qua hoa tâm rồi cuồng bắn. “ Ô... ô... ô... ứ... nóng quá... đệ đang muốn gieo hạt làm ta có bầu hay sao? A... ôi... đầy quá, đệ ra nhiều thật đó, ta... ta lại lên đỉnh nữa rồi....” Lãnh Nhược Hy cả cơ thể run lên giật giật thống khoái rồi ngã qua một bên nằm cạnh Bắc Cung Nhược Giai, từ âm đạo bắt đầu chảy ra dâm dịch ướt đẫm cả giường. “ Haha, hai con dâm nữ biết lợi hại của bổn đại gia chưa, đợi ta có thể cử động bình thường sẽ địt nát lồn các nàng và cả mẫu thân lẫn muội muội của Lâm Phàm, toàn bộ đều trở thành gái điếm quỳ dưới cặc ta.” Thiên Phần ngạo nghễ cười lớn, trong cuộc chơi này hắn đã vững vàng đến cuối cùng. Phải nói hai tỷ muội chung chồng này tính dục thật quá cao, các nàng đòi hỏi liên tục, nếu một tên đàn ông nào yếu ớt chắc chắn sẽ bị các nàng hút khô không rời nổi giường. Thiên Phần cùng hai nàng chơi từ đầu buổi đêm đến bây giờ cũng gần sáng rồi. Bởi vì hắn đang bị thương không ngồi dậy cũng không cử động phần thân trên được nên tất cả đều do các nàng chủ động. Hai người thay phiên nhau cưỡi lên người hắn như ngựa chiến mà nhấp nhổm, người còn lại hoặc dâng vú cho hắn bú hoặc trực tiếp ngồi lên mặt ép mu lồn vào miệng hắn. Thi thoảng Thiên Phần cũng chủ động vịn eo rồi ra sức hẩy hông lên gọi nhịp với các nàng. Nếu chỉ với sức lực bình thường có lẽ hắn đã gục từ khuya, nhưng hai con đĩ dâm này mang theo rất nhiều đan dược. Nào là phục hồi sức khỏe tinh lực, còn có Cường dương đan khiến cặc hắn to dài cứng hơn, gân guốc dữ tợn, khi phục dụng đan dược đó Thiên Phần như điên dại ra sức mà nắc các nàng từ bên dưới. Cứ như vậy, hễ thấy hắn xuống sức thì các nàng lại thêm thuốc, Thiên Phần như cái máy dập phục vụ các nàng, phải đến gần sáng thì hai nàng mới tận hứng mà dừng lại. “ Trời cũng sắp sáng rồi, mau đi thôi kẻo có người tới.” Nghe tiếng gà gáy ngoài kia cùng âm thanh nô nức trên đường phố vọng lại, Lãnh Nhược Hy vỗ vào mông muội tử một cái nhắc nhở. “ Ừm, nên rời đi thôi, người ta cũng phải chuẩn bị cho trận thi đấu nữa.” Nhược Giai lồm cồm bò dậy, các nàng giúp Thiên Phần dọn dẹp sạch sẽ bãi chiến trường bầy hầy, trả lại hiện trạng như tối qua sau đó từ biệt hắn rời đi. Cả hai vẫn giữ nguyên bộ dáng trần truồng như lúc đến, trên cơ thể còn dính đầy vết tích ân ái cứ vậy ẩn thân trở về. Đường phố sáng mùa đông thật lạnh lẽo, từng cơn gió thổi qua làm hai vị nữ tử không mảnh vải che thân này buốt hết cả lồn, lông mu dựng đứng. Nhìn dòng người từ phàm nhân đến tu sĩ đang kéo nhau đi chật kín đường xá, Lãnh Nhược Hy cùng Bắc Cung Nhược Giai đành phải cưỡi mây bay về chứ không đi bộ được. Vì cả hai đang trong trạng thái tàng hình hoàn toàn bằng bùa chú của chủ nhân cho nên không ai thấy được hai thân thể loã lồ mĩ miều ấy. Bắc Cung Nhược Giai đảo mắt nhìn đoàn người bên dưới rồi chợt nghĩ ra cái chủ ý. Nàng mới là Hoá Thần chưa thể tự bay được nên đang được Nhược Hy cho cưỡi mây ké, cô nàng cuồng khoả thân này tiến đến sát mép đám mây rồi ngồi xổm xuống, hai đùi banh rộng chìa mu lồn ra. Từ lỗ niệu đạo một dòng nước màu vàng phún xuất, nàng còn lấy tay chà liên tục để thứ nước thần thánh kia vẩy lung tung như mưa rào xuống đường phố. “ Hở, mới sáng sớm đã có mưa sao? Ôi trời không biết có ảnh hưởng đến trận đấu hôm nay không?” một hán tử lưng hùm vai gấu to con đưa tay hứng nước lẩm bẩm. “ Ngươi khéo lo, ở đây toàn là các bậc tiên nhân cao thượng, muốn nắng hay mưa chẳng phải do họ quyết định hay sao?” một ông lão kế bên đáp lại. “ Chẹp, mưa này mùi vị sao lại lạ thế nhỉ? Hơi khai khai, nhưng lại rất ngon, chà, có khi tiểu tiên nữ nào đó đi nàng qua tè xuống đầu chúng ta không?” một thanh niên bộ dáng như thư sinh liếm nhẹ hạt mưa trên mép nói. “ Ngươi bớt mơ huyễn đi, tiên nữ sẽ không bao giờ đái, đừng làm mất hình tượng của các nàng.” Tên đồng bạn sát bên vỗ đầu gã thư sinh chỉ trích. Tên kia đoán tầm bậy tầm bạ nhưng lại trúng phóc, đúng là có một vị tiểu tiên nữ danh phận hiển hách vừa đái xuống đầu họ thật. “ Muội nghịch ngợm quá đi.” Lãnh Nhược Hy thuận chân đá vào mông đít nàng kia một cái. “ Úi, tỷ cũng thử đi, rất vui đó, xem như cho họ cơn mưa thanh mát buổi sớm mai thôi.” Nhược Giai ôm đít cười khoái trá. “ Ừm, cũng vui đấy, hehe.” Lãnh Nhược Hy cười ý nhị rồi cũng học theo muội tử mà ngồi xổm vạch lồn ra. Khác với Nhược Giai chỉ là Hoá Thần tưới chút ít nước tiểu, nàng là Địa Tiên sơ kì hàng thật giá thật lại còn là người của Ngũ Hành Đảo đương nhiên sẽ có linh căn hệ thủy, nàng có thể dùng công pháp tạo nước liên tục trong cơ thể. Cũng bởi vậy mà giờ đây cả một góc Thập Vương Thành bị cơn mưa phùn buổi sáng đổ xuống khiến ai nấy không kịp chuẩn bị mà ướt như chuột lột. Người có tu vi còn có thể dùng chân khí khiến bản thân khô ráo, còn phàm nhân toàn bộ vì muốn xem hội mà đội mưa tiếp tục đi. Trong cơn mưa thi thoảng có người thắc mắc vì sao có mùi ngai ngái như nước tiểu nhưng có người vì khát mà há miệng lên trời uống vài ngụm lại khen ngon. Trên mây hai con dâm nữ cười như được mùa rồi cùng nhau bay về tiểu viện.
0 bình luận
aaa