Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 389: Gặp gỡ lúc nửa đêm
Thiên Phần hai tay chắp sau đầu, đôi mắt hắn lim dim thư thái tận hưởng từng trận tư vị mềm mại ướt át đang tấn công hạ thể của mình.
Cho đến hiện tại hắn vẫn đang hoài nghi nhân sinh, mọi thứ đang diễn ra cứ như là trong giấc mộng đẹp vậy. Mấy ngày nay cái tên nổi đình nổi đám nhất được hàng vạn người kính nể nhắc tới chắc chắn là Lâm Phàm, một thiên kiêu mới nổi danh tại Tây Hải, thiếu chủ của Mặc Ngọc Đảo trong Thập Vương.
Kẻ này trước đây không có danh tiếng gì nhưng chỉ trong vài trận đấu đã khiến ai cũng quen mặt nhớ tên, tuyệt thế yêu nghiệt tư chất Hoàng Kim tương lai tiên lộ rộng mở, bản thân Thiên Phần hắn cũng là hòn đá lót đường cho chiến tích bất bại của Lâm Phàm, hắn thua trong thảm liệt.
Lâm Phàm sau khi nhận tổ quy tông đã trở thành kẻ vừa có địa vị vừa có tài năng, hắn còn có cho mình một đôi tình lữ với danh phận cao quý không kém, một người là ái nữ của Bắc Cung gia Cổ Đảo, một người là muội muội của Lãnh Trường Phong Ngũ Hành Đảo, quả đúng mĩ nhân xứng anh hùng.
Những tưởng vị thiếu niên với danh vọng rực rỡ kia sẽ sống một cuộc đời vui vẻ mà ai cũng thầm ước, nhưng giờ đây mọi chuyện đã khác, hai nàng tình lữ mĩ mạo như tiên thiên kia của Lâm Phàm đang trần trụi loã lồ quỳ dưới háng một bại tướng như hắn mà tranh nhau bú liếm con cặc cương cứng.
Các nàng dùng hết kĩ năng miệng lưỡi của mình mà phục vụ, thậm chí Nhược Giai còn há miệng ngậm lấy côn thịt sâu vào đến tận gốc, phải biết cặc hắn to dài gần bằng cổ tay thế mà nàng vẫn nuốt được.
Nhìn hai nàng dâm đãng này khiến Thiên Phần nhớ lại lời Bắc Cung Nhược Giai đã từng nói, nàng hứa sẽ đem toàn bộ nữ nhân thân thiết bên cạnh Lâm Phàm về cho hắn hưởng thụ, từ nương tử cho đến cả mẫu thân và muội muội.
Hiện tại thì quả thực cả hai nàng tình lữ sắp cưới đã quỳ dưới háng hắn, vậy chẳng phải ít hôm nữa mẹ và em gái Lâm Phàm cũng sẽ đến đây dâng hiến.
Chỉ vừa nghĩ đến cảnh tượng đó đã làm Thiên Phần hứng chí, quy đầu lần nữa giật giật tuông hết tinh hoa ra, hắn bắn tung tóe khắp khuôn mặt hai cô gái đang quỳ bên dưới làm các nàng cả người dính đầy chất lỏng đặc sệt.
“ Ối chà, đệ bắn nhiều thật đó.” Lãnh Nhược Hy tươi cười liếm lấy tinh dịch dính trên mép nuốt vào miệng.
“ Tinh khí thịnh vượng như vậy đủ để tỷ muội chúng ta tận hứng cả đêm đó nha, cho huynh ấy uống chút đan dược nữa thì có khi địt cho hai ta khóc thét ấy chứ.” Bắc Cung Nhược Giai nói xong liền hôn lấy môi của Nhược Hy, chia sớt nhau ngụm tinh trong miệng hai nàng.
“ Ôi trời hai con dâm nữ, ta không biết tên Lâm Phàm kia phạm phải tội nghiệt gì lại lấy phải cả hai nàng dâm tính cuồng dã như vậy a.” Thiên Phần giọng điệu cảm thán, hắn nảy sinh sự thương hại đối với tên thiếu niên yêu nghiệt đệ nhất kia.
“ Hứ, Lâm Phàm tuy rất tốt nhưng điểm trừ chính là quá ngốc xít, dương căn chỉ bằng một phần ba Thiên Phần đệ thôi, không thể thoả mãn chúng ta thì đâu thể trách tỷ muội ta vượt rào được, với lại chắc hắn cũng không có ý kiến gì đâu.” Lãnh Nhược Hy bắt lấy con cặc mới xuất xong đã cứng tiếp của Thiên Phần mà đùa nghịch lớp da gai góc sần sùi.
Nghe những lời nàng nói tâm lý Thiên Phần như được tiếp thêm động lực, một cỗ tự tin trỗi dậy, cảm giác thắng lợi khiến hắn thật quá sảng khoái. Thì ra Lâm Phàm chỉ giỏi ở khoảng tu hành và thiên phú nhưng lại thất bại trong việc thoả mãn nữ nhân của mình.
Hắn thua trận thì đã sao, cặc hắn dài lớn gấp ba tên kia, chơi dai sức hơn, khiến các nàng dục tiên dục tử, hắn chạm vào được hoa tâm nơi mà Lâm Phàm không với tới được. Tên đối thủ kia có thể tạm thời thắng hắn trên phương diện chiến đấu, nhưng tất cả nữ nhân xung quanh Lâm Phàm rồi sẽ về tay hắn, bị hắn thao địt cho rên rỉ sướng khoái.
“ Ôi chà, chỉ nghe nói vậy đã cứng thế rồi à, để tỷ tỷ thưởng thức một chút tài nghệ của đệ xem có đủ thoả mãn ta hay không nhá.” Nhược Hy búng nhẹ lên đầu khấc của hắn sau đó dạng háng vạch hai mép môi mật ra chuẩn bị ngồi lên.
Nhược Giai cũng không vừa, nàng ta biết Thiên Phần vẫn chưa thể động thân người nên dứt khoát nâng mu lồn úp thẳng vào mặt hắn. Tên thanh niên cao lớn tóc đó lần đầu bị hai ả dâm nữ giáp công hai phía nhưng vẫn không nao núng.
Hắn cảm nhận được quy đầu đang dần tiến vào nơi vừa co bóp chặt khít lại ướt át vô cùng, hắn biết Lãnh Nhược Hy bên dưới đã lấy tư thế cưỡi ngựa mà nhập động rồi.
Bên trên hắn cũng không rảnh rỗi, cái lưỡi điệu nghệ nhanh chóng xâm nhập âm hộ của Nhược Giai làm nàng mê tơi vẻ mặt tràn đầy nhu tình.
Ngoài trời đã về đêm muộn, khắp nơi yên tĩnh vắng lặng mà đâu hay biết trong phòng liên tục vang lên những âm thanh dâm mỹ mà ai nghe cũng phải đỏ mặt. Thiên Phần đêm nay một mình địt cả đôi nương tử của Lâm Phàm.
Cũng trong đêm đó, khi trăng đã lên cao, tại hậu điện biệt phủ của Tiềm Long Các, Nam Cung Vẫn khuôn mặt già nhăn nheo ngồi trên thượng toạ nhắm mắt, ngón tay hắn nhịp nhịp vào thành ghế như đang sốt ruột cái gì.
Bên dưới đặt hai hàng ghế đã ngồi ba cái hắc y nhân ăn mặc kín đáo. Lúc này ngoài cửa lại có hai bóng người khác đi vào, cũng với lối ăn mặc đen từ đầu tới chân che kín hết dung mạo.
“ Hừm, các ngươi trễ nãi quá đó.” Một trong ba người ngồi dưới lên tiếng trách móc có vẻ mất nhẫn nại.
“ Đừng rộn, chúng ta phải che giấu kĩ càng ẩn đi khí tức đi bộ đến đây, không thể để bất cứ kẻ nào cảm ứng được nên mới chậm chút.” Một trong hai người lên tiếng phân bua, giọng nói rõ ràng đã được thay đổi không phân biệt được nam hay nữa.
“ Được rồi, đã tập hợp đầy đủ, các vị chớ tranh cãi thêm, chúng ta bàn chuyện chính sự trước.” Nam Cung Vẫn đứng giữa hoà hoãn hai phía.
“ Hừ, Nam Cung lão gia tử, hành động của ngươi thật quá xung động, nóng nảy, ngươi có biết vì Tiềm Long Các của ngươi suýt bị hủy mà làm lỡ bao nhiêu thời gian kế hoạch của sư phụ hay không?” hắc y nhân ngồi đầu tiên lên tiếng trách cứ.
“ Ta biết, cũng sẽ tạ lỗi với vị đó, nhưng các ngươi phải hiểu tình huống lúc đó thật đã nằm ngoài tầm kiểm soát, ta đâu có ngờ hai tiện nhân Tần quốc kia lại ẩn giấu quân bài mạnh mẽ như vậy nên mới không đề phòng, chắc chắn đằng sau chúng có người tu vi không kém ta chống lưng.” Nam Cung Vẫn bàn tay nắm chặt, đến nay lão vẫn chưa quên được thất bại mấy tháng trước khiến bản thân suýt mất mạng.
“ Cũng vì Tiềm Long Các của ngươi mà khiến kế hoạch của sư phụ lần nữa hoãn lại mấy mươi năm, may mà vẫn còn cứu được. Mấy ngày nay chúng ta đã quan sát kĩ, tên cháu nội kia của ngươi muốn giành quán quân e là rất khó.” Tên hắc y nhân khác tiếp lời.
“ Hừ, ta đã dốc toàn bộ lực lượng để hỗ trợ Hải nhi có được khả năng như hôm nay, những tưởng sẽ dễ dàng nắm ngôi đầu bảng lại liên hôn nó với ái nữ Cổ Đảo kia xem như dù bại vẫn vững gót không rơi nhưng từ đâu lại xuất hiện một con ngựa ô Lâm Phàm đáng ghét đó.” Nam Cung Vẫn giọng điệu bất nhẫn lạnh lùng, mấy tháng qua mọi chuyện ông ta dự tính đều không được suôn sẻ.
“ Vậy thì cũng không cần phải cố tranh đoạt nữa, dù Nam Cung Hải có là đệ nhất thì Tiềm Long Các của ngươi cũng không thể trở thành minh chủ. Dặn dò cháu của ngươi cố hết sức giữ mạng là được. Sau đó nếu các vị Vương kia ép ngươi rời khỏi Thập Vương thì chúng ta sẽ tự ra mặt. Chắc hẳn họ cũng không muốn vì một ghế Thập Vương mà chuốc lấy địch nhân hùng mạnh đâu.” Hắc y nhân thứ ba nói.
“ Chỉ cần Tiềm Long Các ta vẫn giữ được vị trí thì ta hứa trong mấy mươi năm sẽ quay lại đỉnh cao, lần nữa tái khởi động kế hoạch của vị kia, không còn sơ sót nữa. Nhưng Tây Hải lúc này lại có thêm một tên yêu nghiệt, Mặc Ngọc Đảo thế mạnh vô cùng, ta e là....” Nam Cung Vẫn lấp lửng không nói hết.
“ Chuyện đó ngươi khỏi cần lo, chúng ta sẽ chọn thời cơ thích hợp giúp ngươi loại bỏ tiểu tử kia, ta tin tư chất Hoàng Kim sẽ làm sư phụ rất hài lòng đó.” Tên hắc y nhân ngồi đầu tiên đáp lời, giọng điệu lạnh lẽo âm trầm như phán án tử chắc chắn cho Lâm Phàm.
“ Còn hai người các ngươi thì sao?” Nam Cung Vẫn liếc qua hai hắc y nhân đến sau.
“ Chúng ta không có ý kiến, cứ theo kế hoạch mà làm, chúng ta tận tình ủng hộ ngươi giữ vững ngôi vị là được.” Một trong hai người lên tiếng.
“ Hừ, ta đã hết sức tạo điều kiện cho cháu ngươi vào đến đây rồi mà vẫn không chắc thắng quán quân, Tiềm Long Các làm ta thật thất vọng quá.” Người còn lại lắc đầu đầy châm biếm.
“ Được rồi, có thể nội trong ngày mai thiên kiêu đệ nhất sẽ được chọn ra, lúc đó các ngươi tùy cơ mà hành sự, sau khi đại hội kết thúc còn có một trận chiến lớn, phải đảm bảo không làm hỏng kế hoạch của sư phụ, nếu không chúng ta không có trái ngon để ăn đâu, mọi người giải tán.” Hắc y nhân cầm đầu đứng dậy cùng hai người khác rời đi.
Hai người còn lại cũng nhìn nhau khẽ thở dài rồi quay bước, trong hậu điện chỉ còn mỗi Nam Cung Vẫn ngồi trên ghế, mặt già nhăn nhó khó chịu, nghiến răng trèo trẹo lẩm bẩm.
“ Các ngươi chờ đó, Tiềm Long Các của ta khi nào chưa về lại trung thổ lật đổ Hoàng Triều thì ta vẫn chưa ngã đâu. Chỉ cần còn vị đó chống lưng, đừng mong đạp được ta xuống khỏi Thập Vương.”
Tại Bạch Phủ, Chu Cương Liệt trái ôm phải ấp hai thân thể kiều nộn trần truồng của Tiểu Thiện và Lạc Thủy, hồn lực âm thầm thu về trong cơ thể.
“ Haha, ra là vậy, chuyện ngày mai có vẻ sẽ rất hấp dẫn đây.”
Rõ ràng cuộc gặp bí mật của Nam Cung Vẫn và năm tên hắc y nhân đã hoàn toàn bị hắn quan sát từ đầu đến cuối, nhưng hắn cũng chả tỏ ra nghiêm trọng lo lắng gì, cứ vậy thả lỏng người chìm vào hai cặp vú đang ép lấy mình sau đó thoải mái ngủ một giấc tới sáng.
0 bình luận