Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 387: Nhắm vào bà ngoại
Sau khi cùng bốn mĩ nhân tắm rửa sạch sẽ, tiểu dâm nữ cuồng khoả thân Bắc Cung Nhược Giai đề xuất mọi người cùng nhau dạo phố mua sắm. Tất nhiên cha con Lâm gia đồng ý cả hai tay, được nhìn thấy nữ nhân nhà mình loã lồ khoe hết da thịt trước bàn dân thiên hạ để cho đám đàn ông kia nhìn với cặp mắt thèm thuồng thì hai tên nón nô này tất nhiên ủng hộ rồi.
Lâm Vấn Thiên lấy ra lá bùa phong ấn huyễn thuật đốt cháy, ánh sáng phủ lên cơ thể của các nàng, bây giờ ngoại trừ hai cha con hắn thì không ai nhìn thấy các nàng ở truồng cả.
Thế là cả gia đình dắt nhau rời khỏi thính đình, bốn nàng ung dung bước đi không hề che đậy ngang qua đám hạ nhân, tất cả đều cung kính cúi đầu không ai nhìn ra khác lạ cả.
Cả buổi chiều hôm đó trên đường phố Thập Vương, đám đàn ông ai nấy đều say mê trước cảnh tứ đại mỹ nữ quốc sắc thiên hương mỗi người mỗi vẻ như một vườn hoa toả sắc. Các nàng đi đến đâu cũng làm khối kẻ điêu đứng mê mẩn.
Lâm Vấn Thiên và Lâm Phàm đi phía sau hết sức hài lòng, họ tưởng tượng rằng lũ nam nhân kia nếu nhìn thấy cảnh thật thì sẽ như thế nào? Bốn mĩ nhân như tiên giáng trần khoả thân không hề xấu hổ khoe trọn tất cả các bộ vị tư mật trước hàng vạn cặp mắt.
Cứ thế sáu người dạo chơi khắp những nơi đông người nhất cho cả thế gian chiêm ngưỡng, tới gần tối khi đại gia đình tính quay về thì có gặp Chu tiên nhân đang dẫn theo nương tử và tiểu thiếp đi ngang qua nhưng theo lời dặn dò của hắn nên họ cũng không chủ động bắt chuyện.
Hai nam bốn nữ định là sẽ dắt nhau đi chơi đêm bày trò để các nàng kiếm trai lạ ân ái nhưng ngặt nỗi ở chỗ Mặc Ngọc Đảo vẫn còn một Hà Vân Khánh. Gia đình Lâm Vấn Thiên đã rời đi hai ngày nay cũng phải về vấn an, không thể để bà ở một mình mãi được.
Hà Yên cùng Lâm Gia Tuệ mặc vào váy áo, Hà Vân Khánh dù gì cũng là Địa Tiên tối đỉnh một trong Thập Vương, không thể có sơ sót nào khiến bà ấy nghi ngờ.
“ Phụ thân, gia đình chúng ta đã hưởng thụ cuộc sống vui vẻ như vậy, nhưng ở phía bà ngoại...” Lâm Phàm gãi cằm đắn đo.
“ Ừm, bà ngoại con không dễ đối phó, nếu chuyện này mà lộ ra bà ấy có khi còn thanh lý môn hộ chúng ta mất.” Lâm Vấn Thiên cũng gật đầu đáp, quả thật hiện tại nếu ở Mặc Ngọc Đảo có ai có thể ngăn cản hạnh phúc loạn dâm của gia đình họ thì chỉ có bà ngoại Hà Vân Khánh, người quyền lực nhất.
“ Phụ thân, hay là....” Lâm Phàm vỗ hai tay vào nhau vẻ mặt như quyết tâm.
“ Con muốn kéo cả nhạc mẫu của ta vào? Nhưng bà ấy già khọm rồi, chơi cũng đâu có sướng khoái gì? Nếu để lộ phong phanh bà ấy sẽ xử lý con đó.” Lâm Vấn Thiên hiểu ý con trai ngay nhưng ông ta không muốn mạo hiểm.
“ Cha, người quên chúng ta có Chu tiền bối hậu thuẫn sao? Có chuyện gì mà ông ấy không làm được, kể cả giúp bà ngoại hồi xuân.” Lâm Phàm biết Chu Cương Liệt có tiên đan giúp người tăng rất nhiều tuổi thọ còn phản lão hoàn đồng, nếu để Hà Vân Khánh phục dụng thì bà ấy sẽ trẻ lại, lúc đó kéo bà ấy vào cuộc chơi, vậy là hắn có cơ hội địt luôn bà ngoại mình, một tên có máu loạn luân như hắn thì có thể làm mọi thứ để được chơi những người thân ruột thịt.
“ Ừm, con nói cũng có lý, để mai chúng ta thảo luận với ngài ấy xem, dù sao cũng phải để bà ngoại con ủng hộ chuyện loạn dâm này.” Lâm Vấn Thiên nghe xuôi tai nên cũng không từ chối nữa.
Hà Yên sau khi nghe hai chồng và con trai bàn nhau định địt cả mẹ mình thì khẽ bĩu môi liếc xéo nhưng cũng không tỏ thái độ gay gắt. Dù sao cả nhà đã tận hưởng ngon ngọt từ chuyện dâm loạn rồi, thêm một mẫu thân nữa cũng không sao.
Mọi người sau đó tách nhau ra, Lâm Vấn Thiên dẫn vợ cùng hai con về đại viện của Mặc Ngọc Đảo, riêng Bắc Cung Nhược Giai và Lãnh Nhược Hy đêm nay các nàng có kế hoạch khác, cả hai quay sang nhìn nhau cười bí ẩn.
Khu vực của La Sát Môn, Ninh Hồng Chí nhắm mắt đưa bàn tay với bộ móng dài đen kịt ra đặt trên cổ tay tên đệ tử thiên tài của mình.
“ Thật thần kì, chỉ mới có hơn hai ngày nhưng tốc độ phục hồi của ngươi lại nhanh đến kinh ngạc. Ta tưởng sẽ phải mất cả năm nữa ngươi mới có thể hoạt động bình thường, nhưng cứ đà này chỉ cần một tháng là bình phục hoàn toàn rồi.”
“ Tất cả là nhờ ơn điển của sư phụ, con lúc trước khám phá di tích vô tình nhặt được một viên đan dược Địa Tiên cấp có khả năng đẩy nhanh quá trình chữa lành nên mới phục hồi được như vậy.” Thiên Phần vẻ mặt vẫn lạnh tanh trả lời, đây là chuyện mà hắn cùng Nhược Giai đã thống nhất với nhau, không thể để Ninh Hồng Chí biết chuyện nàng tặng đan dược và cả mối quan hệ lén lút của hai người.
“ Ừm, rất tốt, haha, đệ tử của ta đâu phải cứ thế bị phế đi được, nếu chỉ mất một tháng để dưỡng thương thì không trễ nãi quá trình tu hành sắp tới, ngươi cố gắng cho tốt đi.” Ninh Hồng Chí với chất giọng ẻo lã vỗ vai đệ tử rồi vui vẻ rời đi.
Thiên Phần nhìn theo sư phụ đến khi ông ta biến mất mới thở phào, may mà Ninh Hồng Chí cũng không phải người quá tò mò, không cần phải điều tra ngọn ngành, ông ta chỉ cần quan tâm đến kết quả mà thôi.
“ Hứ, coi huynh kìa, có khi nào tên bán nam bán nữ đó mê huynh hay không?” một giọng nữ dịu dàng từ góc phòng đi ra, nào có ai khác ngoài Bắc Cung Nhược Giai, vẫn bộ dáng không mảnh vải che thân làm Thiên Phần khẽ nuốt ngụm nước bọt, nàng dùng bùa ẩn thân đến đây thấy Ninh Hồng Chí có mặt nên vội nấp kĩ bây giờ mới xuất hiện.
“ Đừng có nói xấu sư phụ ta, ông ấy tuy bề ngoài không được bình thường nhưng chưa bao giờ ra tay luyến ái với nam đệ tử nào đâu.” Hắn nghiêm giọng đáp, Thiên Phần vẫn giành sự tôn trọng tuyệt đối với vị sư phụ này, không có ông ta sẽ không có hắn hôm nay.
“ Muội đùa thôi, ai mà không biết quá khứ của Ninh môn chủ chứ.” Bắc Cung Nhược Giai ngồi xuống cạnh giường.
Ninh Hồng Chí lúc đầu cũng là một tán tu có tư chất khá mạnh thời hậu Phong Thần, ông ta vốn là một mĩ nam nhân mặt ngọc tuấn lãng, là đối tượng theo đuổi của bao nhiêu trang nữ nhân tại Tây Hải.
Nhưng năm đó có một biến cố xảy đến đã tạo ra một Ninh Hồng Chí như ngày hôm nay, lúc ông ta đạt được Tán Tiên sơ kì đã tranh đoạt nữ nhân với thiếu chủ một gia tộc có Địa Tiên sơ kì toạ trấn, kẻ kia lòng dạ hiểm độc đã mượn tay lão tổ Địa Tiên muốn diệt sát ông ta, cuối cùng vẫn là Ninh Hồng Chí trốn thoát được nhưng trọng thương nặng nề, đến mệnh căn tinh hoàn cũng bị đánh nát.
Kể từ đó ông ta ôm hận ý trong lòng, vì không thể phục hồi lại bản năng đàn ông khiến tâm lý dần biến đổi. Ninh Hồng Chí bắt đầu ăn diện trang điểm như nữ nhân, cũng tự đặt mình vào những cuộc huấn luyện tu hành khắc khổ nhất.
Hơn trăm năm sau ông ta đã đột phá Địa Tiên sơ kì, việc đầu tiên làm chính là đồ sát toàn bộ gia tộc kia, từ lão tổ đến thiếu chủ và toàn bộ tộc nhân mấy nghìn người không một ai sống sót dù chỉ là một đứa bé. Ngay cả nữ nhân khi xưa ông ta tranh đoạt lúc đó đã thành phu nhân của tên thiếu chủ kia cũng không thoát khỏi cái chết.
Tính cách của Ninh Hồng Chí là vậy, diệt cỏ tận gốc, lấy sát chứng đạo, không có chút nào nhân từ mềm lòng, ông ta đem mấy nghìn đầu lâu của gia tộc kia khảm lên bốn trụ đá hiện tại đang dựng trước La Sát Môn.
Sau đó ông ta gầy dựng nên thế lực trở thành Thập Vương như hiện tại, dù tính cách biến thái bán nam bán nữ nhưng Ninh Hồng Chí không hề thích chơi long dương với đàn ông, mấy trăm năm qua chỉ chú tâm xây dựng thế lực đào tạo đệ tử nối nghiệp mình, Thiên Phần có lẽ là kẻ mà ông ta ưng ý nhất.
Những chuyện ngoài lề này cơ bản Tây Hải ít người biết, nhưng Nhược Giai là con gái cưng của Thập Vương Bắc Cung gia nên rất rõ.
“ Không nói đến ông ta nữa, thương thế của huynh thế nào rồi, đỡ hơn chưa?” Nhược Giai nắm lấy bàn tay của Thiên Phần đặt lên mông trần trắng nõn của mình để hắn xoa bóp thoải mái.
“ Ừm, cũng tương đối, tuy phần ngực chưa thể động nhưng ta đã di chuyển được vùng hông rồi.” Hắn nháy mắt nhìn nàng, Nhược Giai hiểu ý cũng cười dâm liếm mép.
“ Nàng cả ngày loã thể như vậy không sợ bị mấy vị đại lão phát hiện ra sao? Tu vi Hoá Thần sơ kì đó làm sao giấu giếm được?” Thiên Phần vẫn khá thắc mắc làm cách nào Nhược Giai có thể nhiều lần qua mặt mọi người mà trần truồng lẻn vào đây, dù nàng tự ẩn thân thì mấy Tán Tiên Địa Tiên trong môn chắc chắn sẽ cảm ứng được.
“ Hứ, đừng coi thường người ta, muội làm tình nô cho một vị tiền bối rất lợi hại, ông ấy cho muội rất nhiều bùa chú pháp thuật có thể che giấu mọi thứ, ngay cả sư phụ kia của huynh cũng đừng hòng nhìn ra.” Nhược Giai không nói rõ về Chu Cương Liệt, dù sao việc tiên nhân xuất hiện cũng không thể đem nói lung tung.
“ Chà, tình nô cơ đấy, nói xem ngoài ta ra nàng còn đem thân thể dâm tiện kia cho bao nhiêu đàn ông địt rồi?” Thiên Phần nghe nàng nói có tiền bối cho bùa chú cũng không thắc mắc nữa.
“ Ừm, để xem... hì hì, đếm không hết đâu, người ta đã nói muốn làm vợ của tất cả đàn ông trên đời cơ mà, tất nhiên thể xác này bất cứ nam nhân nào cũng có thể địt.” Nhược Giai giả vờ đưa tay tính toán sau đó cười xoà.
“ Ai cũng có thể địt? Kể cả mấy phàm nhân yếu đuối thấp kém bẩn thỉu dưới đáy xã hội kia?” Thiên Phần ngạc nhiên hỏi.
“ Đúng, miễn làm muội sướng thì ai cũng là phu quân của muội, thậm chí... cặc ngựa, chó, lừa hay lợn cũng không tệ...” Nhược Giai đáp lại rất thản nhiên như chuyện thường tình nhưng nội tâm của Thiên Phần thì làm gì bình thường nổi, đây là cái thứ đĩ điếm cỡ nào mới phát ngôn ra câu vừa rồi.
Con đĩ này không còn ở phạm trù là con đĩ rồi, Nhược Giai là một đầu chó mẹ, cái lỗ xả tinh chính hiệu, nàng ta có thể thoả mãn với bất kỳ giống đực nào chứ không chỉ là nhân loại nữa. Lâm Phàm kia kiếp trước gây nghiệp gì lại có được cô vợ sắp cưới như này, Thiên Phần tự nhiên cảm giác tội nghiệp cho đối thủ của mình.
0 bình luận