Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 385: Động nộ
Sáng sớm, Chu Cương Liệt bị cảm giác thư thái bên dưới hạ thể làm tỉnh giấc, hắn mở mắt ra vẫn thấy Tiểu Thiện như con mèo nhỏ ngoan ngoãn nằm tựa trên cánh tay mình ngủ, vẻ mặt nàng hết sức an tường.
Nếu không phải nương tử thuần khiết vậy thì chỉ có thể là cô nàng lô đỉnh với vẻ đẹp Á Âu vừa ngây thơ lại dâm đãng kia mà thôi, quả đúng như vậy, hắn ngước mặt nhìn xuống đã thấy quần mình bị cởi ra, Lạc Thủy đang há miệng thật to cố nuốt dương vật của hắn, đầu nàng nhấp nhô liên tục.
Chu Cương Liệt cười nhẹ đưa tay xoa xoa đầu nàng, Lạc Thủy biết chủ nhân đã tỉnh nên cũng ngước mặt lên cười với hắn, miệng vẫn không rời khỏi cặc.
“ Ưm...” Tiểu Thiện nghe tiếng động cũng dụi dụi mắt ngồi dậy, đầu tiên là nàng thấy phu quân đang âu yếm nhìn mình, kế tiếp là bên dưới vị tỷ tỷ không đứng đắn đang bú liếm cặc rất ngon lành.
“ Lạc Thủy tỷ? Ôi trời thật là, mới sáng sớm đã nhịn không được rồi.” Nàng cũng lắc đầu bó tay, hai người này tính dục quá cao, lúc nào cũng có thể chơi trò ân ái được.
“ Ưm... chụt... muội không biết, tinh dịch có tác dụng chăm sóc da mặt buổi sáng tốt lắm đó, chủ nhân là thần tiên, tinh của ngài ấy còn quý hơn tất cả mọi loại dược liệu trên đời, mỗi sáng chỉ cần uống một ngụm sẽ trẻ lâu không già, tinh thần sảng khoái.” Lạc Thủy vừa le lưỡi liếm láp quy đầu vừa nói.
“ Thật sao? Vậy, muội cũng muốn một ngụm.” Đối với tất cả các cô gái dù là thánh khiết tuyệt luân như Tiểu Thiện thì vẫn rất quan tâm tới chuyện chăm sóc sắc đẹp. Nàng tin tưởng Lạc Thủy tỷ hiền lương sẽ không lừa mình, tinh dịch của phu quân lại là vị thuốc quý giúp người ta trẻ đẹp, thế thì làm sao nàng có thể bỏ qua, làm nữ nhân ai lại không muốn mình giữ nét thanh xuân vĩnh cửu, hèn gì bọn nữ nhân tình nô ngoài kia cứ bám riết chàng ấy không buông.
Thế là bây giờ bên dưới hạ thế Chu Cương Liệt được hai mĩ nhân thi nhau mà bú mút, Tiểu Thiện sau mấy hôm được hắn huấn luyện nay cũng đã nhuần nhuyễn kĩ thuật dùng miệng rồi, các nàng khi thì ăn đầu khấc, lúc thì ngậm hai hòn bi sau đó cùng nhau liếm láp thân cặc như liếm kem.
Nếu là nam nhân định lực kém được hai cô gái mĩ mạo chim sa cá lặn này bú cặc chắc khó thể nhịn nổi mà bắn tùm lum ngay, đến cả Chu Cương Liệt cũng chỉ nhịn được với các nàng có mười phút hắn đã phải đầu hàng, quy đầu giật giật từng tràng tinh trùng bắn ra.
Tiểu Thiện và Lạc Thủy vui vẻ há miệng không bỏ sót giọt nào, số tinh bắn trên mặt thì các nàng giúp nhau thoa đều ra như kem dưỡng da.
Chu Cương Liệt chồm người dậy đẩy các nàng nằm ngửa trên giường, hắn định xuất thương lên ngựa làm một hiệp, có thể tinh trùng của hắn có tác dụng thôi tình, lần này Tiểu Thiện cũng không kiếm cớ trốn nữa, vẻ mặt nàng hồng hồng, đôi mắt như khiêu khích mời gọi.
Âm thanh rên rỉ cùng tiếng da thịt va chạm bành bạch lại lần nữa vang động trong phòng, sáng hôm đó ba người không ăn sáng mà miệt mài làm tới gần nửa buổi.
Đến gần trưa, Chu Cương Liệt thoải mái ngồi thư giãn bên thính đình cạnh hồ, kế bên là Tiểu Thiện đang gãy đàn, ngoài hội hoạ thì nàng còn rất giỏi âm luật, từng khúc đàn tấu êm dịu khiến người ta thanh thản tâm hồn vô cùng.
Đến cả hai con cá chép dưới hồ cũng ngoi lên nghe nàng đàn rồi bơi lượn tung tăng ra chiều thích thú lắm. Lạc Thủy thì nhu thuận pha trà rót nước cho hắn. Cuộc sống hưởng lạc cùng hai mĩ nhân tuyệt sắc chỉ cần như vậy là quá đủ.
Hôm nay hắn định sẽ dành cả ngày cho Tiểu Thiện và Lạc Thủy, mấy hôm nay hắn toàn đi sớm về muộn, dù các nàng nói không có vấn đề gì nhưng để tiểu nương tử ở nhà một mình mãi thì không phải người chồng mẫu mực.
Sau khi dùng bữa trưa, Chu Cương Liệt dẫn hai nàng đi ra ngoài dạo phố, cùng nhau ghé những quầy bán hàng mà Tiểu Thiện thấy thích thú, hắn sắm cho các nàng đủ thứ từ trang sức đến vải vóc.
Mĩ mạo của hai nàng nhanh chóng thu hút nhiều ánh mắt si mê, đã là đàn ông thẳng thì khó ai có thể kìm được ánh mắt háo sắc khi thấy hai mĩ nữ đẹp như thiên tiên này.
Lúc đi ngang qua khu chợ, Tiểu Thiện ngó nghiêng chỗ lúc trước bản thân thường ngồi bán cá sau đó khẽ mỉm cười. Đây là nơi mà nàng đã gặp phu quân, duyên phận trời định của nàng.
Ba người tiếp tục dạo chơi, sau đó vào một tửu lầu gọi một bàn gần cửa sổ để xem kịch kĩ biểu diễn đường phố, Tiểu Thiện rất vui vẻ liên tục vỗ tay tán thưởng.
Trong toà lầu các đối diện, ba tên huynh đệ bộ dáng xấu xí hèn mọn đang vừa cụng ly vừa thi thoảng đưa mắt quan sát bên này.
“ Đại ca, lô đỉnh kia thật là hấp dẫn a, thật muốn ngay lập tức bắt nàng ta về đè dưới thân mà rong ruổi, ôi trời từ vóc dáng đến khuôn mặt đều không thể chê vào đâu được.” Tên béo tóc bờm ngựa miệng mồm đầy mỡ đang gặm đùi heo thèm thuồng nói.
“ Chưa đến lúc, theo ta tìm hiểu thì tên Địa Tiên kia không phải người của Ngũ Hành Đảo, hắn chỉ là tán tiên năm xưa quen biết với Lãnh Trường Phong mà thôi, sau đại hội hắn sẽ tách ra rời đi, khi đó chúng ta ra tay cũng không muộn.” Tên đại ca đầu hói vuốt râu, trong nội tâm hắn cũng thèm muốn chết nhưng tại Thập Vương Thành không thể làm loạn được.
“ Đại ca, mĩ nữ phàm nhân kia nhìn cũng không hề kém cạnh gì cô gái lô đỉnh nha, nếu tiện thì có thể cướp luôn cả đôi hê hê.” Gã thư sinh gầy gò nhe hàm răng vẩu ra, mắt ti hí không che đậy ham muốn trần trụi của mình với Tiểu Thiện.
“ Đúng là đẹp thật, nhìn bộ dáng rất thánh khiết ngây thơ nha, nếu biến cô ta thành thứ nữ tử dâm loàn quỳ dưới háng huynh đệ ta thì còn gì tuyệt hơn.” Tên béo chuyển ánh mắt qua quan sát Tiểu Thiện.
“ Ài tiếc rằng cô ta chỉ là phàm nhân, nhưng không sao, đem về chơi một thời gian khi nào nát thì vứt cũng được.” Gã đại ca gật gù, ba tên sau đó vui vẻ nói đủ thứ chuyện dâm uế rồi cùng nhau cạn chén cười khả ố.
Bọn chúng đâu hề biết mọi thứ mình vừa nói Chu Cương Liệt bên này nghe không sót câu nào, khuôn mặt hắn âm trầm, đôi mắt khép hờ, môi nở một nụ cười tàn độc.
Ba tên này trước kia nhắm vào Lạc Thủy vì thể chất lô đỉnh của nàng, vì đang ở đại hội không muốn làm lớn chuyện với lại cũng chưa xích mích gì nên Chu Cương Liệt cũng chả thèm quan tâm vài con ruồi nhặng, người thèm muốn Lạc Thủy xưa nay không ít, hắn đâu thể cứ gặp ai cũng giết.
Nhưng chúng đã động vào điểm mấu chốt trong lòng hắn. Đối với Chu Cương Liệt, Tiểu Thiện là tâm can bảo bối của hắn, không ai có thể vấy bẩn được sự thánh khiết của nàng. Vậy mà hôm nay có ba tên mắt mù dám dùng ánh mắt và lời lẽ ô uế đáng khinh để bàn luận về nàng, còn đòi bắt cả nàng về chơi chán thì vứt, ai cho chúng gan chó.
Nhiệt độ không khí xung quanh như dần hạ thấp theo tâm trạng của Chu Cương Liệt, hắn không thể để ba tên này sống thêm bất cứ giây phút nào, nhất định phải khiến chúng hình thần câu diệt ngay tại Thập Vương Thành.
Bình thường người ta thấy hắn hi hi ha ha vui vẻ phóng khoáng thì nghĩ hắn lành tính dễ bị ngồi lên đầu hay sao? Đừng quên kiếp trước hắn là tội phạm giết người cưỡng hiếp hàng loạt, kiếp này là Tinh chủ Tham Lang hạ phàm, tính cách vui buồn thiện ác bất định.
Tiểu Thiện chợt cảm thấy tâm thần không yên, nàng quay sang nhìn phu quân, thấy hắn đã mất đi nụ cười, ánh mắt khoá chặt lầu các đối diện, nàng dùng thiện nhãn quan sát thấy bên kia quả thực bốc lên đầy tà khí, dâm khí, oán khí và cả sát khí dày đặc. Nàng biết phu quân đã động nộ muốn giết người rồi.
“ Phu quân, phu quân... mau bình tĩnh lại.” Nàng ôm chặt lấy cánh tay hắn, giọng nói tràn đầy tha thiết như một dòng nước mát gột rửa dập tắt đi lửa giận trong tâm của Chu Cương Liệt.
Hắn quay sang nhìn nàng, nàng cũng dùng thiện nhãn nhìn lại hắn, đôi mắt trong veo ấy khiến hắn dịu lại.
“ Bên kia có ba tên mắt mù nảy sinh tà tâm với nàng và Lạc Thủy, ta muốn giết chúng.” Hắn nói rõ mọi chuyện cho Tiểu Thiện, nàng nghe xong chỉ lắc đầu nắm lấy bàn tay hắn.
“ Xưa nay kẻ xuất hiện dã tâm chiếm đoạt với thiếp rất nhiều, lúc ngoài chợ chắc phu quân cũng đã thấy, nhưng chưa từng có ai thành công, bọn họ chỉ mới xuất hiện ý nghĩ, rồi sẽ tự gặp báo ứng, chàng đừng ra tay, nếu lỡ vì sát hại họ mà liên lụy dân chúng trong thành thì sát nghiệp này chúng ta phải gánh đó.”
Quả nhiên chỉ cần ánh mắt và câu nói của Tiểu Thiện cũng có thể khiến băng lạnh lập tức tan chảy, nộ khí của Chu Cương Liệt đã được nàng xoa dịu.
“ Nàng nói đúng, ta không giết chúng nữa, bọn này còn có nhiều bí ẩn âm mưu đằng sau, ta suýt nữa bị cơn giận làm mù quáng mà xử lý chúng rồi, nương tử quả thực là thiện tâm cứu rỗi cho ta.” Chu Cương Liệt cúi xuống hôn lên môi nàng một cái.
Ba tên này từng muốn xử lý người của Mặc Ngọc Đảo để duy trì cân bằng khỉ khô gì đó ở Tây Hải, hắn vẫn đang âm thầm theo dõi, suýt thì bứt dây động rừng rồi, may mà Tiểu Thiện ngăn hắn lại kịp thời.
Ba huynh đệ bên kia đâu hề biết chúng vừa dạo một vòng Quỷ môn quan, nếu không có nữ tử thánh khiết kia ngăn cản thì chúng đã sớm mất mạng mà không biết tại sao rồi.
Trời đã về chiều, vì bị ba gã đê tiện kia làm mất hứng nên Chu Cương Liệt dẫn Tiểu Thiện và Lạc Thủy rời đi, sau khi dạo phố nửa giờ thì ba người quay trở về nhà.
Bỗng trên đường lớn hắn thấy được mấy bóng dáng quen thuộc, là đại gia đình của Lâm Vấn Thiên, họ đang cùng nhau dạo chơi trên phố xá đông đúc, tất cả các thành viên đều có mặt đủ.
Điểm đặc biệt chính là Lâm Phàm và Lâm Vấn Thiên vẫn y phục tươm tất bình thường nhưng bốn nữ nhân kia từ Hà Yên, Lâm Gia Tuệ, Lãnh Nhược Hy và Bắc Cung Nhược Giai không có ai mặc bất cứ thứ gì, các nàng hoàn toàn loã thể hiên ngang dạo chơi không hề xấu hổ, dưới háng từng người còn cắm đủ loại đồ chơi từ cặc giả, máy rung, trứng rung, xâu chuỗi các kiểu.
Huyễn thuật của hắn che giấu rất kĩ, nhìn bên ngoài vẫn là bốn vị mĩ nhân với váy áo xúng xính cao quý. Mấy gã nam nhân nhìn các nàng bằng đôi mắt mê mẩn mà đâu ai hay bên trong là bốn con đĩ loã lồ.
“ Chà, gia đình này cũng thật biết chơi nha.” Chu Cương Liệt gật gù, trò khoe thân nơi công cộng này chín phần là do dâm nữ Bắc Cung Nhược Giai kia bày đầu.
Hắn cũng không định đến làm phiền, để gia đình họ thoả mãn với nhau đi, nhìn cha con Lâm Phàm thì biết, thấy nữ nhân của mình trần trụi khoe hết lồn vú trước bàn dân thiên hạ như thế đối với mấy tên nón nô quả thực là kích thích vô cùng nha.
Hắn sau đó tiếp tục đưa Tiểu Thiện và Lạc Thủy về Bạch phủ, kết thúc một ngày dạo chơi, tuy phút cuối có hơi mất hứng nhưng các nàng vẫn rất vui vẻ. Mà hai nàng vui thì hắn cũng vui, vì vui nên để ba tên khốn kia sống thêm ít lâu, Chu Cương Liệt biết lũ này sẽ không từ bỏ dã tâm với nữ nhân của mình, đợi khi đại hội kết thúc phải dụ chúng ra diệt gọn mới hả dạ hắn.
0 bình luận