Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 370: Mẫu thân gợi cảm
“ Rốt cuộc cũng về tới tay, Chân Hoàng ngươi yên tâm, ta sẽ sớm để ngươi tung cánh tự do trong thiên địa này.” Chu Cương Liệt cầm Tụ Hồn Châu trong tay thầm nghĩ, hắn lấy ra một số đan dược có tác dụng dưỡng hồn trích xuất dược thủy sau đó ngâm viên ngọc vào.
“ Sư phụ, tiên lộ hữu duyên gặp lại.” Lâm Phàm cũng hành lễ xong, xem như đã hoàn thành đủ hiếu kính.
Kì thực Chân Hoàng chọn thời điểm này để giao phó tiến vào ngủ say cũng là chuyện tốt đối với Chu Cương Liệt, nếu nó vẫn còn ở bên cạnh Lâm Phàm thì chuyện tính cách hắn thay đổi, tương lai tham dự những trận loạn dâm ân ái có thể sẽ làm con chim này hoài nghi, bây giờ nó đã tự bế xem như đỡ cho Chu Cương Liệt khỏi phải ra tay che mắt.
Lúc này hai nàng Lãnh Nhược Hy và Bắc Cung Nhược Giai cũng đã thay xong y phục cùng nhau đi ra, thực tế chỉ có cô gái áo vàng dáng người cao gầy kia là trưng diện còn thiếu nữ dịu dàng thanh thuần kia chỉ cơ bản là được Chu Cương Liệt thay đổi huyễn thuật thành một bộ đồ mới chứ bản thân nàng vẫn cứ thích trần trụi hoà mình với thiên nhiên.
“ Ôi chà, quả đúng là người đẹp vì lụa, hai tiểu nương tử thật là diễm lệ tuyệt sắc, Lâm huynh đệ có phước rồi.” Chu Cương Liệt không hề che đậy ánh mắt thèm thuồng mê mẩn đánh giá hai nàng.
“ Đúng thật có được các nàng làm nương tử là phúc phần lớn nhất đời này của tiểu tử.” Lâm Phàm cũng gật đầu đồng ý.
“ Yến tiệc sắp bắt đầu rồi, chúng ta mau đi thôi.” Nhược Giai và Nhược Hy tiến đến bám vào hai bên trái phải của Lâm Phàm, các nàng rất tự nhiên thân mật với hắn.
Bốn người cùng nhau tiến ra sảnh chính, lúc này khách khứa đã đến gần đông đủ. Các bàn đều đã có người ngồi, vị trí cũng được sắp xếp hết sức chỉnh chu theo thứ bậc rõ ràng.
Mười bàn trên cùng là chỗ của các vị thủ lĩnh Thập Vương, phía dưới là khách khứa quan trọng, dưới nữa là của những thiên kiêu, trưởng lão và những người đi theo.
Chu Cương Liệt đã sớm bàn với Lãnh Trường Phong, hắn không nên ngồi ngang hàng với Thập Vương, vai trò của hắn ở đây chỉ là khách mời, ngồi bàn thứ hai là được đừng quá phô trương.
Lãnh Nhược Hy đã sớm sắp xếp để gia đình Lâm Vấn Thiên cùng Chu Cương Liệt, Lâm Phàm những người thân quen nhau nhất ngồi cùng một chỗ.
“ A, chào tiền bối, mời ngồi.” Lâm Vấn Thiên thấy hắn vội đứng lên nghênh tiếp, hai nàng dâu cũng tiến lên hành lễ thỉnh an cha mẹ chồng rồi đến bên cạnh Hà Yên trò chuyện.
“ Phàm nhi, mẫu thân đan cho con cái áo này, mau lại xem có vừa không.” Hà Yên nở nụ cười đầy mẫu tính yêu thương.
Lâm Phàm đứng yên tại chỗ, môi hơi run run, mắt không chớp nhìn lấy vị mẫu thân trước mặt. Trong ngực hắn tim dần đập nhanh, đại não cũng trở nên hưng phấn khác thường, người mẹ mà hắn nhận lại cách đây không lâu hôm nay lại bỗng làm hắn rạo rực không thôi.
Nàng mặc một bộ váy áo nửa kín nửa hở quyến rũ vô cùng, phần trên lộ ra phân nửa bầu ngực bạo mãn căng tròn với cái khe vú thần thánh khiến người ta như muốn đắm chìm. Nếu nhìn kĩ sẽ thấy phần áo trước ngực nhú ra dấu vết đầu ti cộm lên.
Bên dưới là váy bó sát vòng ba đẫy đà mắn đẻ. Chiếc váy khá táo bạo khi xẻ tà cao đến tận eo lộ ra cả một mảng da thịt trắng phau, không hề nhìn thấy dây quần lót, Lâm Phàm hít một hơi, không lẽ mẫu thân sau lớp váy hở hang kia không hề mặc nội y?
Hà Yên búi tóc cao với nhiều trang sức kim sa cài đầu, khuôn mặt được trang điểm nhẹ, hình tượng của nàng bây giờ là một mĩ phụ nhân diễm lệ, phong vận tràn đầy thành thục động lòng người, chín mọng ngọt nước làm lay động trái tim các thiếu niên mới lớn.
Lâm Phàm thầm nghĩ từ bao giờ mẹ lại thay đổi cách ăn diện quyến rũ như vậy, phụ thân ngồi sát bên dường như không có y kiến, khách khứa xung quanh cũng không ai dị nghị gì.
“ Chà, Hà phu nhân đúng là càng ngày càng mê người đó nha, ăn mặc thật quá ư phóng khoáng, đến cả ta là tiên gia định lực tốt cũng suýt bị cơ thể nàng điên đảo thần hồn a.” Chu Cương Liệt vẫn bộ dáng háo sắc ngó nghiêng trên những bộ vị lồ lộ kia của mĩ phụ nhân.
“ Ôi, tiên nhân đừng buông lời trêu chọc, ta đã là nữ nhân lớn tuổi rồi đâu thể so với mấy vị thần nữ xuất hiện bên ngài được.” Hà Yên không hề khó chịu gì với lời trêu ghẹo có phần suồng sã của hắn vẫn che miệng cười duyên đáp lại.
“ Mỗi nữ nhân đều có một vẻ đẹp khác nhau, phu nhân nàng đây như mận đào đã chín đỏ đầy kiều mị thành thục chờ người đến hái, mấy thiếu nữ kia sao có thể so sánh.”
“ Tiền bối nói phải, phu nhân ta dù không còn ở độ tuổi xuân sắc nhưng nàng vẫn là đệ nhất mĩ nhân Mặc Ngọc Đảo khó ai sánh bằng haha.” Lâm Vấn Thiên cười nịnh phụ hoạ theo, Lãnh Nhược Hy và Bắc Cung Nhược Giai cũng chăm chú nhìn mẹ chồng này, quả thật sau khi trang điểm thay đổi trang phục thì Hà Yên trông quý phái diễm lệ hơn rất nhiều, các nàng cũng phải bắt chước mới được.
Tất nhiên bộ dáng của Hà Yên lúc này là do Chu Cương Liệt dùng huyễn thuật biến hoá ra, những người khác vẫn thấy nàng ăn mặc rất kín đáo, hắn làm thế cốt là để Lâm Phàm xem, tên này đang có tâm tính ái dục loạn luân, chắc chắn sẽ sớm hình thành suy nghĩ lạ với mẫu thân mình.
Quả thật Lâm Phàm không hề cho đó là phản cảm lố lăng, mẹ hắn hôm nay thật quá đẹp, lộng lẫy yêu kiều khiến hắn không thể rời mắt. Những lời lẽ có phần khiếm nhã của Chu Cương Liệt hắn cũng cảm thấy rất bình thường, mẫu thân đẹp thì được người ta khen thôi, phụ thân cũng không có ý kiến gì thì đâu đến lượt hắn tỏ thái độ.
“ Phàm nhi con sao thế, mau lại khoác áo mới vào này.” Hà Yên vẫn nở nụ cười đầy mẫu tính nhìn con trai.
“ A, vâng.” Hắn tỉnh táo lại đi đến, nàng cũng đứng dậy lấy áo lông chồn vừa thêu giúp con trai mặc vào, trong quá trình đó có vài lần bộ ngực quá khổ kia chạm vào cánh tay hắn làm Lâm Phàm khẽ run.
“ Đẹp thật đó, trời dạo này trở lạnh rồi, con nhớ mặc ấm vào nhé.” Nàng hài lòng ngắm nhìn con trai tướng mạo oai phong đường hoàng của mình.
Mọi người nhanh chóng vào vị trí, Lâm Phàm đúng thật là số hưởng được đặt cách ngồi giữa những mĩ nhân này, bên phải hắn là Hà Yên, bên trái là hai cô tình lữ.
Chu Cương Liệt ngồi cạnh Lâm Vấn Thiên, Lâm Gia Tuệ rất thích được đại bá yêu chiều nên bám theo hắn sát sao đòi đồ ăn ngon.
Giờ thiết yến đã đến, tất cả các nhân vật lớn trong Thập Vương Thành đều có mặt, cả lão già Nam Cung Vẫn cũng không từ chối, Nam Cung Hải không có mặt, có lẽ sau trận chiến hôm qua hắn đã bị thương tiêu hao nhiều nên cần tập trung hồi phục.
Bắc Cung Nhược Giai liếc qua chỗ của La Sát Môn, chỉ có Ninh Hồng Chí và mấy đệ tử, Thiên Phần không tới, cũng phải, dù có đan dược của chủ nhân giúp hắn rút ngắn quá trình trị liệu nhưng vết thương do Lâm Phàm gây ra quá nặng, có khi hắn vẫn chưa thể rời giường được, ừm, phải bỏ ít thời gian thăm nom Thiên Phần huynh kĩ càng mới được, nàng tự nhủ.
Lâm Phàm được mĩ nữ vờn quanh, mùi thơm từ cơ thể các nàng làm hắn chưa uống đã say, trải qua quy tắc gột rửa, hắn đối với nữ nhân dường như mẫn cảm hơn hẳn, chỉ gần gũi như vậy cũng khiến thằng em trong quần cứng ngắc.
“ Đa ta chư vị bằng hữu quan khách đã nể mặt Lãnh mỗ mà đến tham dự yến tiệc hôm nay, đây xem như tiệc tẩy trần giải lao cho tất cả mọi người trước khi bước vào vòng quyết định, mọi người hãy cùng nhau nâng cốc, chúc cho Thập Vương mãi mãi trường tồn.”
Lãnh Trường Phong thân là chủ nhà tất nhiên phải phát biểu trước, đám người ở đây ai cũng hiểu tên này mở tiệc là để ăn mừng sớm, hắn may mắn vớ được Lâm Phàm yêu nghiệt kia, thắng bại vòng sau gần như đã được quyết định rồi, Nam Cung Hải thân có thương tích không biết sau hai ngày có hồi phục hay chưa. Còn Bắc Cung Nhược Giai kia là tình lữ với Lâm Phàm, nàng ta nếu bốc trúng khả năng cao cũng sẽ nhường thiếu niên kia thắng, hai trận cuối xem ra Ngũ Hành Đảo đã tám phần nắm chức vị minh chủ trong tay.
Mọi người đều đứng dậy nâng cốc ngôn hoan, yến tiệc chính thức bắt đầu.
0 bình luận