Chương 369: Thu được Chân Hoàng

Nghĩ đến chuyện hai cô gái bên cạnh mình lúc này một ngày nào đó vì dâm tính không được hắn xoa dịu mà vượt rào tìm những dã nam nhân ngoài kia, đầu óc Lâm Phàm bỗng tự mường tượng ra một tràng cảnh... “ A... Lâm Phàm ca ca, muội... là huynh không thể đáp ứng nổi tính dục của muội, muội nứng lắm, lồn muội ngứa ngáy lắm, huynh đừng giận muội nhé, muội vẫn sẽ yêu thương huynh, nhưng cơ thể này huynh cho phép muội để những tên đàn ông đó hưởng thụ nhé...” Bắc Cung Nhược Giai với nụ cười nửa dâm mị nửa trêu tức trên bờ môi, thân thể nàng lúc này không một mảnh vải che thân, phía sau là một tốp đàn ông ai nấy đều dáng hình cao lớn vạm vỡ y hệt Chu tiên nhân, họ bế lấy nàng nâng lên, những đôi tay cơ bắp mò mẫm khắp cơ thể nóng bỏng trần trụi đó. Rồi những cái dương vật lớn gấp mấy lần của hắn được đem ra, Nhược Giai vui sướng nâng niu hôn hít lên từng cái quy đầu, sau đó là tràng cảnh nàng rên xiết trong sướng khoái nhục dục, từng con cặc đâm vào tất cả các lỗ trên người nàng, họ tắm cho nàng trong tinh dịch trắng đục. “ Lâm Phàm đệ, xem đi... tất cả là do đệ đó, đệ quá phế vật, cặc của đệ không thể nào làm ta sướng được, nhìn nè, thế này mới gọi là cặc chứ... a... mỗi lần nó đâm đều thấu tận tử cung của ta đó... tỷ yêu ngươi nhất, nhưng lồn của ta chính là để hưởng thụ những con cặc to bự thế này, đệ đừng trách tỷ nhé...” Lãnh Nhược Hy cũng là cảnh tượng tương tự, nàng cực kì dâm đãng vui sướng khi được hàng tá gã nam nhân lực lưỡng dương căn to đùng vây quanh.... “ Lâm Phàm, nè nè, huynh làm gì ngẩn người ra vậy? Đang suy nghĩ gì sao?” tiếng gọi của Bắc Cung Nhược Giai kéo Lâm Phàm trở về với thực tại, hắn giật mình nhìn quanh quất sau đó chợt nhớ bản thân đang trò chuyện với tiền bối và hai tình nhân. “ À, ừ không có gì, ta bỗng cảm thấy như tiến vào minh ngộ thôi, chuyện tốt, không sao hết.” Hắn bịa lý do gãi đầu cười trừ. Chu Cương Liệt ở đối diện âm thầm cười nhạt, hắn biết rõ tên thiếu niên này vừa suy diễn thứ gì, quy tắc tác động lên tiềm thức của hắn dường như làm tốt quá mức rồi, nó khiến Lâm Phàm rất dễ tự diễn biến ý nghĩ dâm dục trong đầu, tự mình đội nón xanh trong suy nghĩ. “ À, các nàng vào trong thay đồ thật đẹp đi, chúng ta cùng tham gia yến tiệc, ta có chuyện muốn nói riêng với tiền bối.” Hắn chợt nhớ ra chính sự vội kiếm cớ để hai vị nữ nhân đi nơi khác. Các nàng cũng không tò mò, gật đầu liền sóng đôi đi ra sau hậu viện. Chỉ còn hai người ngồi đối diện nhau, Lâm Phàm khẽ miết nhẹ vào nhẫn đeo trên ngón trỏ của mình. “ Lâm huynh đệ có chuyện gì cần ta giúp đỡ sao? Cứ nói đi đừng ngại.” Chu Cương Liệt khoanh tay ngồi thẳng lưng thu lại cái tư thái bỡn cợt lúc nãy. “ Lúc trước tiền bối đã cùng chúng ta thảo luận về chuyện của sư phụ, những cách thức hồi sinh kia ngài nói có thật hay không?” Lâm Phàm hỏi. “ Ầy, ta gạt ngươi làm gì, toàn bộ đều là sự thật, chỉ cần thu thập đủ nguyên liệu ta có thể giúp Chân Hoàng tái sinh một lần nữa, nhưng điều này khó ở chỗ cần có tinh huyết của Phượng Tổ, thứ này dường như không tồn tại, nếu không có giọt máu thuần túy đó thì dù có phục sinh cũng chỉ là một con chim phượng tầm thường mà thôi.” Chu Cương Liệt chợt hiểu ra, Chân Hoàng sắp về tay mình rồi. Lúc này chiếc nhẫn loé lên hào quang, hình bóng mờ ảo của con chim kia xuất hiện bay lượn vòng quanh hai người sau đó đậu lên bàn cất giọng thánh thót hỏi. “ Chuyện tinh huyết ngươi không cần lo, ta có một giọt, ta chỉ muốn biết nguyên liệu kia tìm kiếm có khó không? Phải mất bao lâu thì ta mới có thể tìm đủ và phục sinh?” “ Ồ, vậy là Phượng Tổ kia suy nghĩ cũng thật thấu đáo còn giữ lại tinh huyết, thế thì dễ, nguyên liệu cần thiết đều là ở cấp độ tiên thiên, ta cần một thời gian để có thể thu thập đủ. Chỉ là sợ linh hồn của ngươi không chờ được đến lúc đó.” Hắn vuốt râu rất điềm đạm nhưng trong nội tâm lại đang nhảy múa vui mừng khôn xiết, lúc Yêu Dục nói cho hắn về cách phục sinh Chân Hoàng hắn đã rất đau đầu vì chuyện tinh huyết Phượng Tổ, thứ này trừ phi có thể quay về quá khứ lấy chứ hiện tại Phượng Hoàng đã chết mất xác bao nhiêu năm rồi lấy đâu ra máu huyết tinh thuần chứ. Nếu không có tinh huyết thì dù có tái sinh cũng chỉ là một con chim đẹp, không thể tái hiện uy phong Phượng Tổ năm đó được. Thật là may mắn con chim kia cũng rất khôn ngoan để lại đường lui, không những có tàn hồn mà còn giữ một giọt máu, vậy thì bước tiếp theo dễ dàng hơn rồi, chỉ cần thao tác theo kế hoạch đã dựng lên trước đó thì tương lai hắn sẽ có một sủng vật đứng đầu thiên địa dị cầm. “ Vậy ngươi có biện pháp giúp ta bảo lưu tàn hồn chờ ngày tái sinh sao? Ta phải chờ trong bao lâu?” Chân Hoàng tiếp tục cẩn thận dò hỏi. “ Tất nhiên là có, chỉ cần luyện chế một viên tụ hồn châu, lại dùng nhiều loại dược liệu có khả năng dưỡng hồn bao bọc thì có thể giúp tàn hồn của ngươi duy trì ít nhất năm trăm năm, nhiêu đó thời gian là quá dư thừa để ta thu thập đủ nguyên liệu rồi. Chỉ cần ngươi ở trong tụ hồn châu ngủ say, ta hứa trong năm mươi năm sẽ giúp ngươi tái sinh.” Chu Cương Liệt giọng điệu nghiêm túc hết sức quả quyết, tất nhiên những lời này đều là nói cho con chim này nghe, chờ nó đã vào tay hắn rồi thì làm thế nào chính là do hắn quyết định. Tất nhiên Chu Cương Liệt không có ý nghĩ làm hại gì Chân Hoàng cả, thậm chí hắn còn rất muốn nhanh chóng giúp nó có lại thân xác hiển lộ oai phong Yêu Tổ năm đó, nhưng dưới điều kiện là phải khiến nó nghe lời quy phục hắn. “ Ta... ngươi nhiệt tình với ta như vậy, ngươi sẽ được lợi ích gì? Thẳng thắn với nhau đi, ta phải trả cái giá như thế nào để ngươi giúp ta, bổn hoàng tự biết trên đời không có ai giúp nhau không công cả.” Chân Hoàng nghiêm giọng vào vấn đề chính, nó không tin tên tiên nhân này có thể cứu giúp nó mà không cần lợi ích. “ Haha, quả đúng là sinh vật tồn tại từ thời Hồng Hoang, rất biết cách đối nhân xử thế. Ta đây xưa nay tự do tự tại làm bất cứ chuyện gì mình thích, nếu ta nói ta giúp ngươi vì ta thích thế chắc ngươi sẽ không tin. Được, thứ ta muốn thấy là một vị Tổ Phượng đường hoàng xuất hiện trong thiên địa này. Dù cho sau khi ngươi tái sinh thì cũng phải có một khoảng thời gian tu luyện lại, lúc đó ngươi hãy theo ta, chúng ta giúp đỡ nhau, đến khi ngươi cảm thấy bản thân đủ mạnh để vùng vẫy khắp ba mươi ba tầng trời thì ngươi có thể rời đi.” Chu Cương Liệt cười ha hả đáp lời. Con chim này trí tuệ không thấp, nếu nói lời quá giả sẽ khiến nó sinh nghi, nếu yêu cầu quá phận nó cũng sẽ không đồng ý, vậy thì cứ theo bản tâm mình mà đáp. Chân Hoàng đứng yên nghiền ngẫm về lời nói của Chu Cương Liệt, nó biết hắn nói đúng, dù có trọng tố được chân thân thì cũng chỉ có tu vi ngang với thần hồn, dù được một giọt tinh huyết Phượng Tổ giữ lại khiến nó đạt hết toàn bộ truyền thừa thì cũng phải mất một thời gian để tu luyện, nếu tu vi không đủ mà dám bay lượn ở chốn thiên địa này rất dễ sẽ bị vị đại năng nào đó bắt làm thú cưỡi. Qua mấy năm đi theo Lâm Phàm Chân Hoàng đã hiểu rất rõ thời thế hôm nay, sau đại chiến Phong Thần thì nhân gian đã vắng bóng tiên nhân, thiên địa này được kiểm soát bởi Thiên Đình nhân tộc, yêu tộc đã sớm suy tàn. Thậm chí một số đại yêu như Khổng Tước hay Kim Sí Điểu vốn là hậu nhân của nó cũng bị các đại giáo thu phục. Nếu như sự tồn tại của nó bị tiên nhân biết nhất định sẽ có người thèm muốn mà hạ phàm, một vị Phượng Tổ uy nghiêm làm sao có thể làm thú cưỡi cho lũ nhân tộc thấp hèn kia. “ Ý ngươi là sau khi ta tái sinh sẽ phải làm sủng vật cho ngươi?” Chân Hoàng nhìn tên cao lớn râu ria kia chằm chằm đầy mong đợi. “ Không, với tinh huyết kia nếu ngươi thành công có được chân thân thì hoá hình thành nhân thể là việc không khó, lúc đó chúng ta kết bạn, hỗ trợ nhau tu hành, cùng nhau chiến đấu, ta sẽ dốc hết tài nguyên giúp ngươi nhanh chóng tiến giai, với truyền thừa Yêu Tổ thì Chân Hoàng ngươi sẽ dễ dàng trở về đỉnh phong thời Hồng Hoang khi xưa, lúc đó chiếu cố cho ta là được.” Chu Cương Liệt tất nhiên phủ định chuyện muốn thu nó làm sủng vật, dù sao đây cũng là một vị Tổ Yêu, thời Hồng Hoang đứng trên vạn tộc, làm sao chịu ngoan ngoãn làm thú cưng cho nhân tộc thấp bé. “ Được, đủ thẳng thắn, ta tin ngươi, khi ta lấy lại hào quang năm xưa nhất định không phụ bạc ngươi, chúng ta kết làm hảo hữu.” Chân Hoàng gật gù đưa ra quyết định. “ Tiền bối, đây là nhẫn dưỡng hồn, ta giao sư phụ lại cho ngài.” Lâm Phàm tháo nhẫn trên tay đưa qua. Chu Cương Liệt gật đầu cầm lấy rồi nhắm mắt cảm ứng, thứ này giống nhẫn trữ vật nhưng lại kèm thêm giữ được linh hồn, hắn không thể xem được bên trong, có vẻ chỉ có Chân Hoàng mới điều động được, nếu cưỡng ép phá nhẫn thì đồ vật lưu trữ sẽ tự hủy hết. Hắn bình tĩnh lấy từ trong người ra một viên ngọc sáng loá, nó tương tự như ba viên ngọc đang giữ linh hồn Tam Yêu Hiên Viên Mộ. “ Đây là Tụ Hồn Châu do ta tự luyện chế ra, tốt hơn cái nhẫn này rất nhiều, tạm thời ta sẽ cất giữ nó, còn linh hồn ngươi phải ngủ bên trong viên châu này, ta định kì dùng dược vật ôn dưỡng linh hồn giúp ngươi duy trì không tiêu tán.” Tụ Hồn Châu đúng là do hắn luyện thành, công thức lấy từ Thiên Địa đan lô, cái pháp bảo này ngoài công thức luyện đan còn có thể tìm được rất nhiều thứ miễn sao có liên quan đến chữa trị đều tìm ra, nguyên liệu luyện chế cũng rất dễ kiếm, hắn mua từ cửa hàng hệ thống là đủ. Cách đây không lâu cửa hàng này đã cập nhật thêm công năng cho phép hắn dùng điểm sắc dục để làm mới năm ô vật phẩm không cần phải chờ qua ngày mới, những thứ bán bên trong cũng đa dạng hơn, và với nhân phẩm nghịch thiên của mình Chu Cương Liệt đã nhanh chóng mua đủ nguyên liệu luyện chế Tụ Hồn Châu đẳng cấp Chân Tiên viên mãn, đủ để chứa tàn hồn của Chân Hoàng rồi. “ Ngươi quả thực đã chuẩn bị ổn thỏa, tốt rồi, đệ tử, khi ở trong Tụ Hồn Châu ta sẽ tiến vào trạng thái ngủ say, không biết năm nào tháng nào mới gặp lại, ngươi cứ vững bước tiến lên tiên lộ, một ngày nào đó bổn hoàng thành công trở về đỉnh phong nhất định sẽ bảo hộ ngươi.” Chân Hoàng quay sang dặn dò Lâm Phàm. “ Sư phụ yên tâm, con nhất định tự mình trở thành cường giả phi thăng, không làm mất mặt công sức dạy dỗ của ngài đâu.” Thiếu niên vẫn là một bầu nhiệt huyết tuổi trẻ chắp tay cúi lạy từ biệt. “ Ngươi quá ư là chính nghĩa thật thà lại bốc đồng, nhớ kĩ chấn chỉnh lại tính cách nếu không sẽ chịu nhiều thiệt thòi.” Bóng hình chim ngũ sắc nói xong lời cuối rồi bay đến tiến vào Tụ Hồn Châu.
0 bình luận
aaa