Chương 368: Thay đổi

“ Có gì mà phải giải thích chứ, chuyện đúng như muội tử thấy đó, đêm qua ta và Lâm Phàm đã trao hết cho nhau yêu thương rồi, nhìn đi, vết máu vẫn còn nè.” Lãnh Nhược Hy trần trụi bò dậy giọng điệu vô cùng hả hê, còn chỉ về phía ga giường có mấy bông mai đỏ ra vẻ tự hào. “ Hai người... Lâm Phàm, huynh... huynh dám...” Nhược Giai điệu bộ như muốn khóc tới nơi, vẻ mặt hết sức đau lòng như bị người ta phụ bạc. “ Ôi, Nhược Giai, muội bình tĩnh nghe ta nói đã, đúng là ta và Nhược Hy đã ân ái với nhau, nhưng không phải muội đã chấp nhận chuyện tỷ muội chung chồng rồi sao, muội đâu thể ghen như vậy được.” Lâm Phàm quấn chăn lên nhảy xuống giường ôm chầm lấy thiếu nữ. “ Nhưng muội muốn lần đầu của chúng ta là của nhau, sao huynh lại nhân lúc muội không có ở đây lén ngủ với tỷ ấy chứ?” nàng rấm rứt khóc, đôi mắt đẹp ngấn lệ. “ Thôi mà, chúng ta là người yêu của nhau, đâu thể nào gọi là lén lút, nếu muội muốn ta cũng có thể làm với muội bất cứ khi nào mà, lần đầu hay lần sau đâu có gì khác biệt.” Hắn vẫn ra sức mà vỗ về. “ Sao lại không, nếu muội nói lần đầu của muội trao cho người khác không phải huynh thì huynh có suy nghĩ gì?” Nhược Giai bức xúc đấm vào ngực hắn. Nghe câu nói vừa rồi của nàng khiến Lâm Phàm đứng hình, đại não như có cái gì đó bộc phát, trong đầu xuất hiện rất nhiều hình ảnh Bắc Cung Nhược Giai cùng một gã đàn ông lạ trần truồng quấn lấy nhau, nàng sẽ làm những hành động mà hôm qua hắn cùng Nhược Hy đã làm. Từ hôn hít, bú liếm cho nhau, rồi tên nam nhân kia đè nàng dưới hông lấy đi trinh tiết sau đó dập vào âm đạo nàng như máy đóng gạch... Không nói tới thì thôi, chỉ mới tưởng tượng đến đây mà thằng em trong quần đã tự nhiên ngóc đầu lên, một niềm hưng phấn chờ mong khó tả xuất hiện trong đầu hắn. “ Muội... muội nói vậy là sao? Không lẽ muội đã....” hắn lắp bắp hỏi. “ Hứ, huynh nghĩ bậy bạ gì đó, muội chỉ là ví dụ thôi, người ta để dành sự trinh trắng này chờ cùng huynh hợp hoan ân ái, huynh lại nhân lúc muội không có mặt lén lút cùng tỷ ấy lăn giường, thật đáng ghét.” Bắc Cung Nhược Giai muốn đẩy hắn ra nhưng Lâm Phàm cố ôm chặt không buông, dương vật đang cứng chĩa thẳng vào bụng nàng. “ Ơ, gì đây? Á... huynh dâm tặc, đồ biến thái, xấu xa... huynh dám...” nàng cảm nhận rõ vật cương cứng đang kề sát bụng dưới vội xấu hổ hét lên đấm thùm thụp lên người hắn. “ Oái, cho ta xin lỗi, muội mê người quá ta không nhịn được, kì thực ta cũng muốn dành lần đầu cho muội, nhưng Nhược Hy đến trước, hai nàng đều là nữ nhân của ta, ta đâu thể nào từ chối được.” Lâm Phàm giữ lấy hai tay của nàng vội vàng lấp liếm, không thể để Nhược Giai biết hắng nứng vì nghĩ đến chuyện nàng bị gã khác phá trinh được. “ Muội tử thật là da mặt quá mỏng đó, chúng ta đã xác định tiến tới hôn nhân với nhau, cùng là tu sĩ không vướng bận lễ nghi phàm tục thì đâu có cần phải đợi đến sau kết hôn mới được lăn giường chứ. Lâm Phàm đang là ngôi sao sáng tại Tây Hải, bao nhiêu mĩ nữ tiểu thư thân phận hiển hách đều thèm thuồng chàng ấy, nếu muội mà không chủ động thì sẽ bị người ta cướp mất đó nha.” Lãnh Nhược Hy ngồi dậy mặc vào váy áo giọng điệu trêu ngươi nói. “ Tỷ nói cũng đúng, vậy, lần sau đến lượt muội có phải hay không?” nàng đưa đôi mắt tràn đầy nguy hiểm nhìn chằm chằm hắn. “ Miễn là muội tự nguyện, ta không từ chối, ta là nam nhân dám làm dám chịu, ta sẽ không phụ ai trong hai người các nàng cả đâu.” Hắn gật đầu nghiêm túc đáp. “ Hứ, coi ai được tiện nghi mà còn đạo lý kìa, lần này tha cho huynh.” Nàng quay người lại đi ra ngoài, Lâm Phàm thở phào bỏ chăn ra mặc quần áo vào. Lãnh Nhược Hy cẩn thận quan sát hắn sau đó mỉm cười, nàng không biết chủ nhân đã dùng biện pháp gì nhưng lúc nãy với thần thức của Địa Tiên nàng đã cảm nhận rõ khi Bắc Cung Nhược Giai nói về chuyện trao thân cho nam nhân khác thì tên thiếu niên này xuất hiện dao động, thằng em trong quần còn nứng lên nữa. “ Ài, từ cha đến con đều là cái thứ nón nô biến thái, nhưng thôi kệ, vậy càng vui.” Sáng hôm nay Ngũ Hành Đảo làm chủ vị mời các thế lực khác đến tổ chức tiệc rượu xem như chúc mừng cho ba thế lực tiến vào vòng đấu sau cùng, không chỉ có Mặc Ngọc Đảo và Cổ Đảo mà còn mời cả những vị khác trong Thập Vương tới. Đại viện rộng lớn sáng nay đông đúc người đến kẻ đi, hạ nhân tất bật sắp xếp bày biện yến tiệc, giờ này vẫn còn sớm nên chưa có khách nhân tới, đám chấp sự trưởng lão đứng đốc thúc mọi người nhanh chóng làm việc. Chu Cương Liệt đi vào chào Lãnh Trường Phong một tiếng sau đó tới tiểu viện, hắn muốn xem thành quả của tia quy tắc kia, lần này là lần hắn dùng bổn nguyên nặng nhất, toàn bộ chân khí đều bị hút khô, phải tận mắt xem xem có đáng công sức bỏ ra hay không. Khi vào đến nơi thì đã thấy cảnh tượng hơi nóng mắt, Lâm Phàm khuôn mặt si mê đang hai tay ôm lấy hai giai nhân, các nàng ngồi lên đùi hắn tận tình dâng hiến yêu thương, người thì hôn hít kẻ thì mò mẫm. “ E hèm, Lâm huynh đệ thật là biết tận hưởng đó nha, haha, không làm lỡ việc tốt của ngươi chứ?” hắn tiến tới vẫn giữ phong phạm hoà ái hào sảng như mọi khi. Ba người nghe giọng hắn cũng giật mình buông nhau ra ngượng ngùng ngồi xuống ghế. “ A, chào tiền bối, để ngài nhìn thấy cảnh xấu hổ rồi.” Lâm Phàm gãi đầu cười gượng. Không hiểu sao sáng nay hắn thấy hai cô người yêu thật quá mê hoặc thế là nhịn không được dùng lời ngon ngọt dỗ dành, các nàng cũng rất ngoan ngoãn cùng nhau trao từng cái hôn yêu thương cho hắn. Đó tất nhiên chính là do quy tắc đã cải tạo tính cách của hắn khiến thiếu niên này đối với nữ nhân cảm thấy hứng thú hơn. “ Uầy, ngươi thật là, nam nữ hoan ái với nhau là chuyện bình thường, các ngươi đều sắp là người một nhà rồi còn ngại cái gì. Hai cô nàng tình lữ của ngươi đều xinh đẹp, thân hình lại ngon lành hớp hồn như vậy sao mà ngươi kìm chế được có phải không nào.” Chu Cương Liệt vuốt râu đôi mắt không hề che giấu mà nhìn từ đầu đến chân hai nàng một lượt. Bắc Cung Nhược Giai vẫn một bộ dáng cuồng khoả thân chưa chịu mặc quần áo vào, huyễn thuật của hắn vẫn hoạt động rất tốt. Câu nói vừa rồi của hắn có phần suồng sã thiếu tế nhị cộng thêm ánh nhìn không che đậy dục niệm kia, nếu là bình thường Lâm Phàm có thể sẽ bắt đầu đề phòng hoặc khó chịu nhưng hiện tại hắn lại thấy quá bình thường, tiền bối đang khen hai nữ nhân của hắn ngon, đúng là ngon thật mà. Lãnh Nhược Hy và Bắc Cung Nhược Giai cũng cẩn thận quan sát, thấy Lâm Phàm vẫn cười khờ khạo khi nghe chủ nhân nói lời thiếu tế nhị như vậy thì các nàng đã rõ, tên này dính chưởng rồi. “ Tiền bối quá khen, tiểu nữ cũng rất thích nam nhân có dáng vóc cao lớn oai vệ như ngài đây, nếu Lâm Phàm ca ca có thể giống thế thì tốt quá rồi.” Nhược Giai bạo dạn lên tiếng. “ Đúng nha, người cao lớn như tiền bối thực xứng đáng có nhiều nữ nhân mê mẩn, ngài cũng sẽ đủ tinh lực để làm thoả mãn bọn họ có phải hay không?” Lãnh Nhược Hy hiểu ý lập tức hùa theo, họ đang thử xem giới hạn của Lâm Phàm là đến đâu. “ Haha, các ngươi làm ta xấu hổ rồi, chuyện nam nữ đâu thể khoe mẽ được, nhưng đúng là lúc ta vân du khắp nơi cũng để lại nhiều bóng hồng vì ta mà mê mẩn, Lâm huynh đệ, ngươi phải cố gắng, nếu ngươi có thể thành tiên thì cũng như ta, muốn đi đâu thì đi, muốn bao nhiêu nữ nhân cũng có cả.” Chu Cương Liệt rất tự nhiên khoe chiến tích ngự nữ của mình. “ Tiền bối dạy phải, ta cần phải nỗ lực hơn, có điều các nàng ấy có vẻ thích vóc dáng của ngài, cái này có vẻ tiểu tử không làm được.” Lâm Phàm đáp lời, hắn hoàn toàn không thấy gì khác lạ ở hai nữ nhân của mình cả, chỉ là vài câu khen ngợi qua lại thôi mà, hắn không nhỏ nhặt ghen tuông gì. “ Vậy thì Lâm huynh đệ ngươi cần phải luyện tập nhiều hơn nữa để cơ bắp gân cốt phát triển. Ta nói chuyện này ngươi đừng nghĩ xấu về ta, nhưng nhãn quang của tiên nhân của ta xem nhân tướng học vẫn rất chính xác. Hai cô tiểu nương tử của ngươi có tướng người đãng phụ, tính dục rất cao, nhất định dâm ý đòi hỏi cũng rất lớn, nếu tiểu tử ngươi không thỏa mãn yêu cầu của các nàng thì khó giữ hạnh phúc nha, biết đâu các nàng lại tìm thêm thú vui bên ngoài thì sao?” Lần này Chu Cương Liệt chính là buông lời không chút tiết chế, hắn muốn xem thái độ của Lâm Phàm như thế nào. “ Tiền bối, người nói gì vậy hả? Ai là tính dục dâm ý cao chứ? Người đừng ỷ mình là tiên nhân rồi buông lời xúc phạm chúng tôi.” Bắc Cung Nhược Giai lại là người phản ứng kịch liệt với hắn đầu tiên, tất nhiên là nàng này đang giả bộ, ai nghe được mấy câu nhận xét của hắn mà không giận chứ, phải giả vờ tức tối thì Lâm Phàm mới không nghi ngờ. “ Đúng đó, người thật quá quắc, Lâm Phàm chúng ta không phải loại nữ lưu dâm tiện như ông ta nói đâu.” Lãnh Nhược Hy cũng lập tức phụ hoạ theo, hai nàng trừng mắt hung hăng như muốn ăn thua đủ với Chu Cương Liệt đến nơi, dám ở trước mặt phu quân tương lai nói các nàng là dâm nữ đòi hỏi quá độ, sẽ vượt rào nếu không được thoả mãn, ai nghe mà không tức. “ Ôi thôi nào các nàng đừng nổi giận, đừng hiểu lầm tiền bối, ngài ấy vốn hào sảng thẳng thắn có sao nói vậy nên ta không trách đâu, với lại tiền bối là tiên nhân nhãn quang không phải phàm giai như chúng ta có thể đánh giá, biết đâu ngài ấy nhìn được bản chất bên trong của các nàng thì sao?” Lâm Phàm chỉ xua tay cười xoà, hắn không hề có chút nào kích động khi nghe Chu Cương Liệt đánh giá hai nữ nhân của mình thậm chí còn bênh vực cho hắn. Tới đây thì mọi người đã rõ, Lâm Phàm này có vẻ nhân cách đã quá buông thả rồi, hắn mất đi hoàn toàn tính chiếm hữu vốn có, dù vợ mình bị người ta chọc ghẹo buông lời thô tục thì hắn cũng không để tâm. Quy tắc tác động lên hắn có vẻ quá nặng rồi, thật là chuyện vui. “ Hề hề, hai tiểu nương tử chớ có hiểu lầm, ta chỉ là nói theo những gì ta quan sát được từ nhân tướng học thôi, nếu sai thì hãy bỏ qua, đừng trách móc ta.” Chu Cương Liệt xoa ria mép giải thích. “ Hứ, chúng ta có dâm cũng chỉ dâm với Lâm Phàm mà thôi, nể mặt tiền bối là người đã giúp chàng ấy có ngày hôm nay nên chúng ta không tính toán.” Lãnh Nhược Hy bĩu môi ra vẻ giận dỗi nói, Nhược Giai phụ hoạ tán thành. Lâm Phàm cũng gật đầu xem như cho qua, vả lại hắn ngẫm nghĩ thì thấy hình như Chu Cương Liệt nói có phần đúng, hai cô nàng tình lữ này dường như tính dục rất cao, Lãnh Nhược Hy tối qua cùng hắn ân ái sênh ca đòi hỏi hết lần này đến lần khác, Bắc Cung Nhược Giai thì sáng nay còn muốn nhanh chóng cùng hắn hành phòng. Ừm, nếu không thể thoả mãn ham muốn của họ thì có thể các nàng sẽ thất vọng, sau đó tìm thú vui bên ngoài.... nghĩ đến đây nội tâm của Lâm Phàm bỗng dậy sóng, một niềm hân hoan nào đó đang chực trào khó hiểu.
0 bình luận
aaa