Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 367: Quy tắc cải tổ
Lúc nãy khi đấu hội kết thúc mọi người chuẩn bị tản đi thì Chu Cương Liệt đã vận dụng một tia quy tắc nhỏ xíu đặt ra chú ngữ rồi dùng pháp thuật đưa nó vào âm đạo của Lãnh Nhược Hy dưới dạng một màng trinh mỏng.
“ Mượn pháp của ta làm vật dẫn chế định quy tắc, kẻ phá vỡ sẽ nhận cải tổ tính cách tư duy, đặt dục vọng lên trên hết, xem tình dục là tất yếu, tâm lý loạn luân dâng thê được hình thành, từ nay yêu thích tính dâm nữ nhân.”
Đó là toàn bộ nội dung quy tắc hắn đặt ra, ngay khi Lâm Phàm phá trinh Lãnh Nhược Hy, lực lượng quy tắc đã thần không biết quỷ không hay dung nhập vào trong cơ thể hắn, không bao lâu nữa, toàn bộ nhận thức, suy nghĩ và tính cách của hắn sẽ có sự biến chuyển mà chính chủ cũng không hề hay biết. Cứ như bản chất hắn vốn là vậy rồi.
Lâm Phàm sẽ dần yêu thích tình dục, không cách biệt kì thị nó mà rất tận tình hưởng ứng, lại có phần giống cha hắn, thích nhìn thấy những con đàn bà xung quanh mình chìm đắm trong dục vọng lăng loàn, họ càng trắc nết đĩ điếm hắn sẽ càng mê. Đặc biệt Chu Cương Liệt còn thêm một bản chất mới cho Lâm Phàm, đó là muốn loạn luân, hắn sẽ khó kìm được dưới vẻ đẹp diễm lệ của mẹ và em gái mình.
Cũng vì cái quy tắc này mà hiện tại Yêu Dục đang hiện ra chửi hắn một tràng vì cái tội vận động bổn nguyên lung tung.
“ Ký chủ đừng nên quá mức dựa dẫm vào quy tắc, ít dùng lại càng tốt, ngài dám đưa quy tắc vào thân thể nữ nhân kia, nếu để nó mất khống chế thoát ra thiên địa sẽ rất dễ bị Thánh Nhân cảm ứng mò tới thì rắc rối, may mà lần này suông sẻ, quy tắc đã thẩm thấu vào thân thể tên thiếu niên kia rồi nên không sao, lần sau trừ phi ngài tự nắm giữ hoặc có vật dẫn nếu không đừng dùng lung tung, hứ, chưa từng thấy ai biến lực lượng thiên đạo bổn nguyên thành màng trinh như kí chủ đó.”
“ Hề hề, ta nhớ rồi, lần này chơi bạo một chút, ta sẽ chú ý, hừ, dùng quy tắc làm toàn bộ chân khí của ta khánh kiệt, may mà còn đan điền dự phòng chống đỡ.”
Quả thực lần này quy tắc đặt ra dường như là cải tổ cả bản tâm nhân cách của một con người, lại là thiên kiêu yêu nghiệt có tư chất thành tiên nên hắn phải dùng toàn bộ chân khí trong đan điền mới vận hành xong, may mà Lãnh Nhược Hy kia cũng biết nhanh chóng dụ được Lâm Phàm phá trinh, nếu ngâm quá lâu có khi tia quy tắc kia thoát khỏi âm hộ của nàng mà dung nhập vào thiên địa thì toang.
“ Mà nè, ta khiến tính cách của Lâm Phàm thay đổi như vậy có ảnh hưởng gì tới con đường chứng đạo tu hành của hắn hay không?” Hắn vừa ăn đồ ăn Tiểu Thiện đút vừa truyền âm hỏi.
“ Sẽ không, bề ngoài Lâm Phàm vẫn sẽ là thiếu niên nhiệt huyết với phong phạm cường nhân, tư chất Hoàng Kim là từ lúc sinh ra đã chú định không dễ thay đổi, cái mà quy tắc ảnh hưởng đến hắn chỉ là nhân sinh quan và đường lối suy nghĩ khiến hắn đối với chuyện tình dục trở nên hào phóng hơn, tính chiếm hữu cũng bị xoá đi, từ nay những nữ nhân của hắn dù có đi lang chạ dâng hiến cho bao nhiêu nam nhân hắn cũng sẽ chấp nhận thôi.” Yêu Dục lắc đầu giải thích.
“ Ừm, vậy thì tốt, nếu làm hại đến con đường tu tiên của hắn thì tiếc lắm.” Chu Cương Liệt gật gù, hắn không muốn dây dưa tốn thời gian quá lâu với thiếu niên này nên mới dùng quy tắc bản nguyên, đối với một tu sĩ Hoá Thần thì dĩ nhiên chuyện này quá dễ dàng.
Lâm Phàm đâu hề hay biết trong tiềm thức của mình đang tự diễn biến thay đổi, hắn vẫn đang hì hục nhấp cặc vào lỗ lồn của Lãnh Nhược Hy, chuyện này quả thực quá sướng rồi.
“ A... ôi... ư.... hơ hơ... thiếp... sướng... á ôi... sướng quá, chàng thật bạo quá... ư... ân... ôi ôi...”
Khuôn mặt nàng biểu cảm đê mê hạnh phúc, môi khẽ hé mở, âm thanh rên rỉ nũng nịu đánh động vào tâm can nam tử.
“ Hừ... nàng chật quá, bóp ta sắp nghẹn rồi... ta ra đây, nhận lấy tất cả này.”
Lâm Phàm tăng tốc đến hết cỡ, Lãnh Nhược Hy co người lại cảm nhận âm hộ bị đánh phá.
“ Á... ra đi, vào bên trong thiếp... thiếp cũng ra, chúng ta cùng nhau lên đỉnh đi... thiếp yêu chàng, thiếp ra rồi....”
Hai người cùng lúc ưỡn người lên gồng cứng ngắc, Lâm Phàm xả toàn bộ tinh dịch nóng ấm vào lồn vị hồng nhan này, âm tinh từ tử cung của nàng cũng cật lực trào ra. Cả hai ôm lấy nhau nằm xuống giường thở dốc.
“ Cảm ơn nàng, ta thật có phước mới lấy được nàng làm thê tử, nhất định, sau này ta sẽ để nàng thỏa mãn nhất.” Hắn vừa xoa hai vú nàng vừa nói.
“ Hì hì, thiếp cũng vậy, chúng ta sẽ mãi ở bên nhau cùng tận hưởng hết lạc thú trần gian này.”
Hai người ôm hôn nhau, dưới sự kích thích của Lãnh Nhược Hy, Lâm Phàm lần nữa cứng trở lại xách thương lên ngựa.
Tuy dương vật của hắn khó bì với chủ nhân nhưng vẫn là người nàng yêu thương, âm hộ của nàng dù gì cũng rất bót, cặc hơi nhỏ cũng vẫn có thể làm nàng sướng, chỉ là không đủ dài để chạm đến hoa tâm thôi.
Một nam một nữ cứ thế quên cả ăn tối quấn quýt lấy nhau. Lâm Phàm đâu hay biết đồng thời điểm hắn đang cùng Lãnh Nhược Hy dạo phố sau đó trở về tận tình ân ái thì ở ngoài kia vị tình lữ còn lại đang thay hắn thăm nom đối thủ Thiên Phần, còn dùng cả thân thể giúp tên đó chơi tận hứng. Sau đó nàng ta còn trần truồng dạo chơi, giả làm quỷ biển ác độc đe doạ bắt tám phàm nhân ngư dân đáng thương phải đè nàng ra gian dâm tập thể.
Chỉ một buổi chiều tối trôi qua nhưng đã có quá nhiều sự kiện biến đổi tình thế, trong cơ thể Lâm Phàm, tia quy tắc kia đã hoàn toàn sứ mệnh, hắn đã vô thức biến chuyển thành một dạng nhân cách khác mà không hề hay biết.
Sáng sớm, Chu Cương Liệt từ trong ôn nhu hương tỉnh giấc, hai bộ ngọc thể trần truồng trắng tinh khôi đang nằm hai bên ôm lấy hắn hơi thở nhè nhẹ.
Lạc Thủy cũng cùng lúc tỉnh giấc, chỉ có Tiểu Thiện thân thể vốn yếu ớt bị phu quân đâm liên tiếp đến ngất ngây nên giờ vẫn mệt mỏi chưa dậy.
Hắn cẩn thận kéo chân nàng đang gác trên đùi mình xuống rồi lặng lẽ rời giường sau đó đắp chăn lên cho nàng. Lạc Thủy cũng ngồi dậy, hai người mặc vào y phục chỉnh tề.
“ Sáng nay ta đi dự yến tiệc, có thể đến tối mới về, nàng ở đây giúp ta bầu bạn với Tiểu Thiện nhé.” Chu Cương Liệt sợ làm ồn nên dùng truyền âm nói chuyện.
“ Vâng, chủ nhân cứ thong thả, em cũng không thích chỗ đông người tiệc tùng cho lắm, ở nhà nói chuyện với muội ấy vui hơn.” Nàng ngoan ngoãn gật đầu nhu thuận.
“ Ừm, nhớ đừng đi đâu ra ngoài kẻo chạm mặt mấy tên âm binh kia, hiện tại ta còn phải quan sát chúng thêm chưa muốn đối mặt trực tiếp.” Hắn đã sớm nói cho nàng nghe chuyện ba huynh đệ gian manh muốn nhắm vào thể chất song tu của nàng, Lạc Thủy nghe xong chỉ hơi ngạc nhiên chứ không hề sợ hãi, làm lô đỉnh cho một vị Chân Tiên nàng ở phàm giai này có ngán ai nữa.
“ Em biết rồi, em chỉ là lô đỉnh cho một mình chủ nhân ngài thôi, những kẻ khác đều là rác rưởi.” Nàng tuy hiền dịu nhưng cũng rất kiêu sa, trong lòng nàng chỉ có mỗi chủ nhân, không nhìn lọt mắt bất kì nam nhân nào khác.
Chu Cương Liệt hôn môi nàng một cái, nhìn qua Tiểu Thiện vẫn đang ngủ chảy cả dãi hắn chỉ khẽ lắc đầu cười trừ rồi bay vút đi.
Cùng lúc đó thì Lâm Phàm cũng đã tỉnh giấc đẹp, mặt hắn úp giữa cặp tuyết lê bồng bềnh trắng muốt, sau một đêm cùng mĩ nhân chinh chiến đến bốn hiệp thì thiếu niên cũng mệt lã hết đạn cạn tinh. Hai người cứ trần truồng như thế ôm nhau ngủ.
“ Tỉnh rồi hả?”
“ Ừm, tỉnh rồi....????” Lâm Phàm vô thức đáp lại giọng vừa hỏi mình nhưng tự nhiên thấy có gì đó sai sai.
Hắn dụi mắt nhìn lên sau đó đứng hình mất mấy giây, bên cạnh giường là một mĩ thiếu nữ mặc váy áo màu thiên thanh, khuôn mặt xinh đẹp vốn mang nét dịu dàng thanh đạm thì hiện tại đang nhìn chằm chằm hắn với một ánh mắt có thể giết người.
“ A, Nhược Giai, muội...muội đến từ lúc nào vậy? Sao không gõ cửa?” hắn luống cuống lấy chăn che hạ bộ lại lắp bắp hỏi.
“ Muội đến từ một khắc đồng hồ trước rồi, chúng ta cũng là tình lữ quen thân với nhau như vậy còn phải gõ cửa sao? Gõ cửa để huynh che giấu chuyện này sao?” Nhược Giai khoanh tay nghiêm mặt điệu bộ như chính thất bắt gian tại giường.
“ Huynh không có ý đó, chỉ là...” Lâm Phàm như gà mắc tóc ấp úng gãi đầu. Lãnh Nhược Hy đã sớm tỉnh giấc mở mắt liếc qua Bắc Cung Nhược Giai khẽ đá lông nheo, nàng kia cũng âm thầm gật đầu, hai nàng như đã hiểu ý nhau.
0 bình luận