Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 364: Tình huống của Chân Hoàng
Đây có lẽ là lần chơi gái ám ảnh nhất cuộc đời của tám gã ngư dân, có kẻ vì sợ mà cương lên không nổi cũng bị con quỷ biển đẹp tuyệt trần kia thổi cho một hơi ép phải ngóc đầu.
Bắc Cung Nhược Giai trong lòng âm thầm cười thích thú với trò đùa của mình, xung quanh nàng đang được bao vây bởi những con cặc, chúng vừa hôi hám nhưng cũng toát ra mùi vị nam nhân khiến nàng ngửi một cái cũng lâng lâng thư sướng, dưới âm đạo đã sớm bầy nhầy ướt át vô cùng.
“ A... mau lên, đút vào đi, cặc các ngươi quá nhỏ, ba tên cùng đút vào một lỗ cho ta, nếu không làm ta sướng thì các ngươi tự biết số phận của mình rồi đó.”
Đám ngư dân run rẩy nhìn nhau sau đó cũng lấy can đảm tiến lên, đúng là con quỷ biển tuy đẹp nhưng ác như con quỷ. Họ cũng có kẻ từng đi chơi gái, hàng họ không tính là khủng nhưng cũng đủ làm mấy nàng phàm nhân kia sướng đến ngất ngây thế mà trong mắt con quỷ biển này lại bị chê nhỏ, đòi phải đút ba cặc vào một lỗ, lồn con này chắc phải rộng như cái hang rồi.
Nghĩ là thế nhưng ba tên cao lớn nhất vẫn phải chen chúc nhau mà tiến lên, Bắc Cung Nhược Giai nâng hông mình lên cao để cái lồn phơi rộng ra, từng tên một run rẩy nhét cặc vào.
Trái với những gì họ tưởng tượng, lồn của quỷ biển không hề rộng, nó chặt khít còn hơn cả gái trinh, họ phải đưa tay banh hai mép rộng ra mới nhồi nhét thành công ba con cặc vào.
“ A... đúng vậy, mau động đi, nắc vào lồn ta đi, còn cả lỗ đít nữa, mau lên.” Nhược Giai vẻ mặt đê mê sảng khoái không thôi, trong âm đạo nàng đang là những con cặc xa lạ của đám phàm nhân yếu hèn nhất.
Mấy kẻ còn lại cũng nhanh chóng vào vị trí, ai cũng sợ mất mạng nên chen lấn nhau mà đâm. Lão già khọm và tên thiếu niên thì chìa cặc vào miệng cho nàng bú.
“ Nào, ta là quỷ biển nhưng rất thích dâm ngôn uế ngữ của con người các ngươi, mau lên, coi như các ngươi đang hiếp dâm ta, vừa địt vừa sỉ nhục ta đi, càng nặng càng tốt, nếu làm ta thoã mãn sẽ tha các ngươi sống.” Nàng nắm hai con cặc trong tay sục mạnh giọng điệu hung ác nói.
Mấy tên đàn ông nhìn nhau, mặt ai cũng méo xẹo đầy khổ sở, trời ơi ngày gì xui thế này, vừa gặp phải quỷ biển mà còn là con quỷ cái cuồng dâm thích bị sỉ vả.
“ Mau lên, cứ xem ta như nữ nhân loại đang bị các ngươi hiếp dâm tập thể.” Nàng nhíu mày hối thúc, nhìn thấy con quỷ không vui, đám đàn ông sợ hãi vội vàng lay động thân thể.
Tình huống lúc này cực kì lạ mắt, một cô gái xinh đẹp nằm vểnh lồn lên trời, xung quanh là sáu gã nam nhân đang thi nhau đút cặc vào hai lỗ thịt, mỗi lỗ ba cái dương vật, hai tên còn lại thì địt vào miệng.
“ Nhận lấy này, quỷ biển, ngươi là đồ đĩ dâm, ta chưa từng thấy ai khát cặc như ngươi.”
“ Các huynh đệ, mau dùng sức, chúng ta phải đụ nát lồn con chó cái này.”
“ Con mẹ nó bóp khít còn hơn gái trinh nữa, tao ra rồi...”
“ A... giá như vợ tao ở nhà có cái lồn cực phẩm như con đĩ quỷ biển này.”
“ Quỷ biển, hay là ngươi đừng ở dưới biển hù doạ ăn thịt người nữa, với thân thể này ngươi mà đi làm gái lầu xanh bảo đảm rất hút khách đó.”
“ Trời má, tao bắt đầu hết sợ rồi, thì ra quỷ biển địt còn sướng hơn con vợ tao nữa.”
“ Mau lên, chỗ này chật chội quá, ngươi địt nhanh đến lượt ta.”
Tám gã đàn ông sau khi cảm thụ sung sướng từ âm đạo quỷ biển thì cơn nứng đã dần lấn áp nỗi sợ trong lòng, họ đã hoàn toàn xem nàng như một con điếm mà gian dâm, Nhược Giai sung sướng không thôi, từng câu từng chữ họ sỉ nhục nàng lại càng làm khoái cảm trong tâm trí dâng cao.
“ Đúng vậy, ta là đĩ đó, là kĩ nữ rẻ tiền, mau lên... Á ôi... mau chơi ta... ta là quỷ biển muốn lên bờ làm chó cái phục vụ đàn ông... ưm... ha... địt mạnh vào, nữa đi, càng nhiều cặc càng tốt... cặc... ta yêu cặc... ta là nô lệ của cặc... á á á... mạnh lên, sướng quá... ta ra đây....”
Hai tiếng sau, đám đàn ông ai nấy đã xuất tinh ba bốn lần mệt mỏi rã rời nằm trên sàn tàu thở dốc, Bắc Cung Nhược Giai cũng nằm lẫn lộn trong đó, thân thể như bãi bùn nhão bầy hầy toàn tinh dịch và nước tiểu.
Nàng lồm cồm bò dậy nhìn xung quanh, đám phàm nhân ở tầng dưới chót này lại khiến nàng hưởng thụ sung sướng đến như vậy, quả nhiên ngoài Lâm Phàm thì còn rất nhiều đàn ông có thể khiến nàng động tâm. Ý tưởng làm vợ chung của tất cả nam nhân trên đời thật là cực kỳ đúng đắn.
Nàng cẩn thận xoá đi kí ức về khuôn mặt của mình trong đại não của họ, tám tên này khi tỉnh lại vẫn sẽ nhớ đêm qua làm tình với quỷ biển nhưng sẽ quên đi nhan sắc của nàng. Trước khi rời đi Nhược Giai còn để lại mấy thỏi vàng và đá quý đủ để họ đổi đời, xem như trả thù lao cho tám con cặc khiến nàng vui vẻ.
Lê tấm thân bốc mùi dâm uế tanh hôi quay về khu vực của Cổ Đảo, Nhược Giai đã đốt đi lá bùa của Chu Cương Liệt, huyễn thuật lại được phủ lên người nàng. Nhược Giai vẫn bộ dáng như ngày thường đi qua đám đệ tử trong đảo, mọi người thấy nàng liền chào, nàng cũng hoà ái gật đầu đáp lại.
Nếu để họ thấy bộ dạng thật sau lớp ảo cảnh ngụy trang chắc sẽ sốc đến hoài nghi nhân sinh luôn mất. Nàng quay về phòng riêng, ngâm mình trong bồn tắm thoải mái cọ rửa đi những thứ ô uế trên người.
“ Hì hì, chờ Lâm Phàm ca ca cũng tham gia cuộc chơi dâm dục này của chúng ta thì có thể thoải mái mà tìm nam nhân rồi, ôi, thật muốn thấy vẻ mặt của huynh ấy khi nhìn người yêu bị bọn đàn ông khác nắc vào lồn quá đi, không biết có hèn hạ như lão cha chồng kia không nhỉ.”
Nàng vừa kì cọ vừa suy nghĩ miên man, theo kế hoạch của chủ nhân thì Lâm Phàm chắc chắn sẽ nhanh chóng hoà nhập với gia đình thôi.
Thời gian quay lại lúc chiều khi đại hội vừa kết thúc, Lâm Phàm cùng Lãnh Nhược Hy dắt tay nhau đi dạo mua sắm đủ thứ vải vóc trang sức lặt vặt suốt hơn cả canh giờ, điệu bộ hai người chính là một cặp tình nhân trẻ hẹn hò lãng mạn thắm thiết.
Thi thoảng cũng có người nhận ra hắn là thiên tài bậc nhất đại hội năm nay nên đều có ý đến chào hỏi.
Phải đến khi trời đã chập tối thì hai người mới trở về tiểu viện Ngũ Hành Đảo, phụ thân Lâm Vấn Thiên của hắn đã dẫn mẫu thân và muội muội về chỗ của Mặc Ngọc Đảo rồi, cũng không thể để bà ngoại Hà Vân Khánh kia ở một mình.
“ Đệ chiến đấu chắc cũng mệt rồi nhỉ, mau tắm đi rồi mình cùng ăn tối, hôm nay chỉ có mỗi hai người chúng ta thôi đó, hi hi.” Lãnh Nhược Hy ôm sát một bên tay của Lâm Phàm kề môi vào tai hắn thỏ thẻ đầy ý nhị.
Thiếu niên mới lớn tâm lý tất nhiên dao động với những lời mật ngọt của vị ngự tỷ mấy trăm tuổi này, mặt hắn hơi hơi đỏ lên vội gật đầu đi nhanh về phòng.
“ hehe, đệ đệ yêu dấu, đêm này nhất định phải lấy đời trai tân của ngươi.” Lãnh Nhược Hy nhìn theo bóng lưng Lâm Phàm khẽ liếm liếm môi.
“ Ôi chà, cuối cùng cũng vào đến bán kết, chỉ còn một hai trận nữa là có thể thẳng lưng mà sống được rồi.” Lâm Phàm nằm trong bồn tắm nhắm mắt cảm thán.
“ Tiểu tử ngươi khá lắm, Tam Thiên Quyết vận chuyển rất thuần thục.” Chân Hoàng từ trong nhẫn xuất hiện, hình bóng con chim xinh đẹp năm màu hơi mờ ảo bay lượn trong phòng.
“ Tất cả là nhờ ơn sư phụ dạy dỗ, mấy công pháp của Phượng tộc quả thực cực kì mạnh mẽ bá đạo.” Hắn khẽ cúi đầu đáp lời.
“ Này, tiểu tử, ta nghĩ hiện tại là thời điểm thích hợp để chúng ta chia tay nhau rồi.” Chân Hoàng đậu trên thành bồn ngẩng đầu nói.
“ Sư phụ muốn đi gấp vậy sao?” Lâm Phàm nghiêm túc nhìn hình bóng mờ ảo kia.
“ Ta định sẽ chờ đến khi ngươi trở thành quán quân đại hội, xem ngươi bước lên đỉnh vinh quang đệ nhất thiên kiêu rồi mới đi nhưng qua trận đấu vừa rồi ta thấy chắc cũng không cần chờ đợi thêm nữa. Tiểu tử ngươi đã trưởng thành, trong đồng lứa không ai là đối thủ, lại có thế lực phía sau bảo hộ, đến lúc ta phải lo cho bản thân mình rồi.”
“ Tàn hồn này của ta quá yếu ớt, dù có phục dụng thiên tài địa bảo thì cũng chỉ là cứu được nhất thời, có thể tan biến bất cứ khi nào. Tên họ Chu kia là tiên nhân chắc sẽ có biện pháp giúp ta bảo lưu chờ đúc thân thể. Ngày mai tiểu tử ngươi hãy đem nhẫn dưỡng hồn đưa cho hắn.”
Nghe Chân Hoàng nói, Lâm Phàm nội tâm khẽ rung lên, thì ra sư phụ đã yếu đến vậy rồi, trước giờ vẫn không nói ra vì muốn ở bên cạnh tùy thời bảo vệ hắn, trước đây khi hắn gặp nguy hiểm thập tử vô sinh cũng đã vài lần phải nhờ sư phụ nhập xác để có được lực lượng thoát khỏi nguy cơ, những lần đó đều tổn hao hồn lực của Chân Hoàng rất nhiều.
“ Được, con nhất định không để sư phụ bị tan biến đâu, người cũng đừng lo lắng cho con, hiện tại con đã đủ trưởng thành tự mình gánh vác, còn có nhiều người thân bên cạnh nữa, sư phụ yên tâm mà phục hồi, sau này nhất định chúng ta sẽ còn gặp lại nhau, con sẽ trở thành cường giả đạp lên tiên lộ.” Lâm Phàm nắm chặt tay tràn đầy quyết tâm, tuy rất buồn khi phải xa vị sư phụ chim bầu bạn với mình bao nhiêu năm nay nhưng hắn không phải kẻ ích kỷ, hắn cũng rất tin tưởng vị tiên nhân Chu tiền bối kia nhất định sẽ có thể giúp đỡ Chân Hoàng.
“ Cốc cốc, Lâm Phàm đệ đệ, đang làm gì đó?” tiếng gõ cửa bên ngoài khiến một người một chim trong phòng hơi giật mình.
“ A, là Nhược Hy tỷ sao? Đệ đang tắm, tỷ chờ chút....”
“ Kẽo kẹt...” chưa đợi hắn nói xong nàng đã mạnh tay đẩy cửa bước vào, hai người mặt đối mặt nhìn nhau chằm chằm.
0 bình luận