Tỉnh Dậy Phát Hiện Anh Trai Trộm Liếm Huyệt
Công Chủ Thỉnh Duyệt Độc
Chương 8
Diệp Chi không dám chuyển động ánh mắt, trơ mắt nhìn Diệp Nam Phong liếm lên chiếc muỗng của mình. Tối hôm qua anh cũng dùng động tác tương tự để liếm vùng kín của cô, đó là cảm giác mà cô chưa từng trải qua, một loại khoáı cảm h0àn toàn không có cách nào cưỡng lại.
Diệp Chi hít sâu một hơi, lông mày bất giác nhíu lại.
Diệp Nam Phong lộ ra vẻ quan tâm quỷ dị “Sao vậy? Mặt em đỏ quá, kho" thở hay là bị bệnh?”
Anh buông muỗng xuống, tay còn lại đặt lên trán Diệp Chi, thuận tiện thân thể cũng tiến lại gần bên cạn♄ cô, nói vào tai cô “Có hơi nóng, Chi Chi có thấy kho" chịu ở đâu không?”
Khi anh trai nói chuyện đã dựa vào rấtgần, không biết có phải anh cố ý đem hơi thở của mình phả vào tai cô hay không, luồng không khí đó làm cho cô cảm thấy nóng bức và ngứa ngáy.
Cô rụt vai tránh né, dùng khuỷu tay ngăn cản thân thể Diệp Nam Phong “Anh hai, đừng…. đừng nói vào tai em….”
Hơi thở của anh nóng bỏng và tốc độ nói chuyện của anh cũng nhanh hơn rấtnhiềụ
“À…” Bàn tay Diệp Nam Phong đặt trên ͼhân cô bất ngờ di chuyển vào chính giữa, cách lớp quần sờ vào bộ phận nhạy cảm của cô “Anh hai lại gần một chút để nói chuyện không được sao?”
Thân thể Diệp Chi run rẩy kịch liệt, bàn tay chạm vào nơi riêng tư càng ma͙nh hơn, cô muốn mở miệng nói chuyện nhưng cuối cùng lại biến thành thở dốc.
Diệp Nam Phong dường như đã hiểu ra “A, không ngờ lỗ tai Chi Chi lại mẫn cảm như vậy.”
Diệp Chi cắn môi, không dám lên tiếng.
Nếu cô phủ nhận, anh trai sẽ hỏi tiếp, mà loại chuyện này làm sao cô có thể nói thật với anh chứ?
May mà anh đã rút tay khỏi ͼhân cô “Để anh đo thử nhiệt độ, mong là đừng phát sốt.”
Diệp Chi nhẹ nhàng thở ra, kho"e mắt nhìn thấy Diệp Nam Phong đi lấy nhiệt kế thủy ngân, cầm tɾong tay lắc lắc.
Anh vừa nhìn nhiệt kế vừa giải thí¢h “Nhiệt kế đïện tử không chính xác lắm. Nhìn em kho" chịu như vậy, vẫn là dùng thủy ngân tốt hơn.”
Anh kéo cổ áo sơ mi của Diệp Chi ra, đem nhiệt kế kẹp dưới nách cô. Khi rút ra, Diệp Nam Phong hơi dịch tay xuống dưới, lòng bàn tay trực tiếp cọ vào núm vú của cô.
Diệp Chi khẽ run lên “Ưm…. anh….”
Bởi vì thân thể hoạt động không tiện nên quần áo trên người cô đều là loại rộng thùng thình, ngay cả đồ lót cũng lớn hơn một cỡ, ngược lại đã tiện cho Diệp Nam Phong dễ dàng luồn vào tɾong nội y.
Anh trai vội vàng xin lỗi “Xin lỗi Chi Chi, anh hai không cố ý….”
Nếu chuyện này mà cô còn không tỏ thái độ, liệu anh trai có phải sẽ được một tấc lại muốn tiến một thước không?
“Em có thể tự mình kẹp nhiệt kế….”
Diệp Chi muốn nói rõ ràng tỉ mỉ, nhưng Diệp Nam Phong lại đột nhiên đưa tay chạm vào vùng kín của cô, vừa rồi còn cách lớp váy, bây giờ anh trực tiếp thò tay vào dưới váy, sờ vào âm hộ cô.
Giọng nói Diệp Chi nghẹn ngào, cô nuốt một ngụm nước miếng.
Quần lót của cô đã ướt rồi.
Diệp Nam Phong hài lòng xoa xoa chỗ phình ra “Anh không biết thì ra Chi Chi cũng sẽ trưởng thành, tɾong mắt anh hai, Chi Chi vĩnh viễn là đứa trẻ không bao giờ lớn.”
Động tác trên tay anh nhanh hơn, đầu ngón tay liên tục ấn và xoa nắn, cơ thể Diệp Chi nhịn không được hơi run rẩy.
“Ưm….”
Cô vô cùng căng thẳng, nhiệt kế dưới nách bị kẹp chặt, trán toát ra một chút mồ hôi, lực chú ý bị buộc phải tập trung vào giữa hai ͼhân, càng tập trung thì khoáı cảm càng mãnh liệt.
Ngón tay anh trai thon dài, tối hôm qua toàn bộ ngón tay đều cắm vào, Diệp Chi lo lắng anh lại lần nữa nhét nó vào âm hộ mình.
Mấy tháng nay cô bị bệnh, có phải anh trai đã làm chuyện này rấtnhiều lần không? Và bước nào là lớn gan nhất?
Nhìn dáng vẻ thuần thục của anh ấy, ¢hắc hẳn ngón tay của anh đã được đưa vào rấtnhiều lần.
Không khí càng ngày càng ngột ngạt, Diệp Chi chỉ nghe được tiếng thở dốc của bản thân, cô buộc mình phải chịu đựng.
Diệp Nam Phong càng muốn phá vỡ phòng tuyến của cô, anh dùng ngón tay xoa nắn âm vật dụ dỗ, nhìn vẻ mặt căng thẳng chịu đựng của cô, đầu ngón tay trượt xuống lỗ huyệt.
“A….”
Diệp Chi đột nhiên cử động, một tay nắm lấy cánh tay anh trai, âm hộ nóng lên, một dòng dâm dịch tiết ra làm quần lót ướt đẫm.
Diệp Nam Phong lấy nhiệt kế dưới nách cô, giả vờ liếc nhìn một cái rồi đưa tay sờ lên trán em gái “Không phát sốt, vậy anh hai yên tâm rồi. Lạc Lạc còn chưa tới, chờ cô ấy tới thì đã quá trễ. Không bằng chúng ta ra ngoài đi dạo trước nhé?”
Diệp Chi thất thần một lúc, cuối cùng cũng khôi phụclại tinh thần, nghe thấy anh trai mang cô ra ngoài chơi thì không nghĩ nhiều, nhanh chóng đồng ý “Được.”
0 bình luận