Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 356: Tam Thiên Quyết
“ Cân bằng? Haha chuyện này có vẻ thú vị rồi đây.”
Ba huynh đệ gian xảo kia những tưởng với tu vi Địa Tiên hậu kỳ của mình núp ở một góc quan sát nói chuyện sẽ không bị ai phát hiện, chúng đâu ngờ luôn có một cặp mắt một đôi tai luôn quan sát lắng nghe mọi nhất cử nhất động của chúng.
Ngay từ khi ba tên này có ý đồ với Lạc Thủy thì Chu Cương Liệt đã xếp chúng vào diện đặc biệt chú ý, hắn là Chân Tiên thần thức cường đại nên chuyện đặt ba gã Địa Tiên vào tầm quan sát rất dễ dàng.
“ Muốn cướp Lạc Thủy của ta, lại còn đòi giết bớt đại năng của Mặc Ngọc Đảo để duy trì cân bằng khỉ khô gì đó, vụ này nước khá sâu đây, để xem đám các ngươi có mưu đồ gì.” Chu Cương Liệt tựa lưng thoải mái, tay đưa lên xoa đầu Lãnh Nhược Hy đang vục mặt nhấp nhổm bú liếm con cặc cho hắn.
Bên kia Bắc Cung Nhược Giai vừa quan sát Lâm Phàm chiến đấu thi thoảng lại rên lên khi cái ghế ngồi Lâm Vấn Thiên đưa lưỡi thọc vào âm hộ nàng.
Trận chiến bên dưới của Lâm Phàm và Thiên Phần đã đến hồi gay cấn, hai người liên tiếp trao đổi chiêu thức, âm thanh vũ khí va chạm, hoả mang nổi lên nóng rực.
“ Haha, lâu rồi ta mới có cảm giác hưng phấn như vậy, ngươi quả là một đối thủ xứng tầm, được, ta chơi đến cùng với ngươi, La Sát Môn bí kĩ Vạn Nhân Đồ!!!”
Thiên Phần ngửa cổ cười khoái trá, đôi mắt hắn đỏ bừng, các khối cơ thịt cùng xương cốt răng rắc kêu vang sau đó bành trướng, hắn bây giờ còn cao lớn hơn trước, từ thân thể từng luồng sát khí tuông dày đặc.
Sát khí này lạnh thấu tâm can, nếu ai có tâm lý yếu kém chỉ sợ không thể đứng vững trước mặt Thiên Phần, nó tác động lên cả thần hồn, uy áp khiến đối thủ không dám cầm lên vũ khí.
Thiên Phần bây giờ như một tên sát thần hung ác mạnh mẽ. Khí tức của hắn không ngừng dâng cao, từ Hoá Thần trung kì đã nâng lên hậu kì.
“ Hừ, buộc Thiên Phần phải dùng hết toàn bộ át chủ bài, tiểu tử Lâm Phàm đó quả nhiên tư chất kinh thế.” Ninh Hồng Chí nhíu mày đánh giá.
“ Hoá Thần hậu kì rồi, hơn nhau hai tiểu cảnh giới, Lâm Phàm sao mà đánh được.” Đây là nhận định chung của phần lớn người trên khán đài, Lâm Phàm có thể dùng tu vi Hoá Thần sơ kì đánh ngang với trung kì, nhưng bây giờ Thiên Phần đã là Hoá Thần hậu kì, kèo này khó đây.
“ Đỡ này.” Thiên Phần gầm lên vung Phương Thiên Kích bủa xuống, không chiêu thức màu mè hoa lệ, chỉ đơn giản mà chém, chân khí cùng sát ý dung nhập vào lưỡi kích khiến nó vừa có thể đánh vỡ nhục thân vừa có thể tổn thương thần hồn, nguy hiểm bội phần.
Lâm Phàm đưa kiếm lên đỡ, lực đạo mạnh đến nỗi khiến hắn bị đẩy lùi về sau, hai tay cầm kiếm tê dại.
“ Mạnh quá.”
Ngay khi Lâm Phàm còn chưa kịp đưa ra phản ứng thì Phương Thiên Kích lại đến trước mặt, Thiên Phần dồn dập tấn công không để đối thủ có cơ hội lấy hơi. Lâm Phàm đứng trước những đòn đánh như vũ bão chỉ có thể bị động đón đỡ vừa đánh vừa lùi.
“ Hay lắm, tiểu tử đó hết bài rồi, bại đi, bị giết luôn càng tốt, haha.” Nam Cung Hải cười sung sướng khi thấy Lâm Phàm bị đè ép không có đường lùi.
“ Lâm Phàm, ta biết ngươi chưa dùng hết sức, mau mang át chủ bài ra đi, đừng làm ta thất vọng.” Thiên Phần vừa đánh vừa gào lên.
“ Được, như ngươi mong muốn, Viêm Vũ!” Lâm Phàm khẽ cười sau đó nhảy lên trên cao, sau lưng hắn mọc ra hai cánh hoả phượng đỏ rực giúp hắn bay lơ lửng.
Trên tay hắn, hai đốm lửa lập loè màu sắc khác nhau xuất hiện, đây là chân hoả mà hắn được Chân Hoàng chỉ dạy luyện thành, uy lực cũng như sức nóng gấp nhiều lần lửa thường.
Hai ngón tay hắn vũ động trên thân Xích Hoả Phượng Vũ Kiếm khiến nó bốc cháy lên ngọn lửa hai màu hừng hực.
“ Hoả Phượng Kiếm Kĩ, Tam Thiên Quyết.” Lâm Phàm từ trên cao nắm chặt kiếm như con diều hâu lao thẳng xuống, Thiên Phần nhanh chóng vung kích chém ngang nhưng tốc độ của hắn cực kì nhanh nghiêng người né tránh thành công.
“ Ngươi là một đối thủ rất đáng tôn trọng, rất tiếc chúng ta không cùng đẳng cấp, đỡ lấy, Tam Thiên Quyết – Hoả Phượng Thăng Thiên!!!”
Ngay khi Thiên Phần còn đang bất ngờ chưa đưa ra hành động tiếp theo thì Lâm Phàm đã chém tới, từ ngọn lửa hai màu trên kiếm một luồng lốc xoáy dần dần hình thành, Lâm Phàm vung kiếm từ phía dưới chém lên, hắn không nhắm vào thân thể Thiên Phần mà chém vào khoảng không phía trước.
Cơn lốc xoáy lửa thoát khỏi kiếm lập tức bùng lên trở thành vòi rồng cực đại mang theo gió xoáy và hoả mang nóng bừng, sức gió mạnh đến mức hất tung Thiên Phần lên trên không trung.
“ Cái gì? Sao có thể? Để ta đánh tan cơn lốc này, đừng hòng vây hãm được ta.” Thiên Phần hơi bất ngờ nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, Phương Thiên Kích vung vẩy bay múa, hắn muốn xé nát gió xoáy.
“ Mơ tưởng, Tam Thiên Quyết – Sí Vũ Phượng Hoàng.” Lâm Phàm hai cánh lửa phía sau bùng cháy, bảo khí cấp Tán Tiên trên tay hỗ trợ hắn liên tục vung kiếm lên, gió xoáy mang theo hoả diễm hai màu liên tục được giải phóng dung nhập vào trong cơn lốc đang bao vây Thiên Phần.
“ Chết tiệt, đừng có hòng vây nhốt được ta, Địa Ngục Đạo mở ra hết cho ta!!!” hình chiếu dị tượng Địa Ngục lần nữa xuất hiện, hơi nóng và sát khí lạnh toát đối lập nhau, từng cơn sóng dung nham đánh lên lốc xoáy muốn nhấn chìm nó.
Nhưng Lâm Phàm bên ngoài cứ liên tiếp huy động thêm sức gió bổ sung, Thiên Phần chưa kịp phá hết thì đã có thêm giông lốc dung nhập.
Chỉ chốc lát trận cuồng phong bão lửa đã bao trùm nửa sân đấu hoàn toàn nhấn chìm Thiên Phần vào bên trong. Gió sắc như đao, mỗi lần cứa ngang qua da thịt sẽ lập tức để lại vết thương toé máu.
Thiên Phần nhanh chóng bật hộ thân cương khí ngăn cản không cho gió xoáy chém bị thương.
“ Haha, Lâm Phàm, ngươi vây được ta thì sao chứ, cơn lốc này dù khó chịu nhưng cũng chỉ có sức mạnh của Hoá Thần sơ kì, cơ bản không thể làm gì được ta đâu.” Hắn từ bên trong hét vọng ra.
“ Ngươi biết tại sao chiêu này gọi là Tam Thiên Quyết hay không?” Lâm Phàm đứng tại chỗ chống kiếm xuống sàn ngước mặt hỏi.
“ Tiểu tử ngươi còn có trò gì thì mau dùng hết đi, ta không sợ.” Thiên Phần nghiến răng gắt lên, hắn đang tích súc lực lượng tìm kiếm chỗ đột phá gió xoáy để thoát ra.
“ Tam Thiên Quyết vốn có ba thức, thức đầu tiên Gió nổi, thức thứ hai Bão táp cuồng phong, bây giờ là thức thứ ba Gió yên sóng lặng, Chân Hoàng Bình Thiên Hạ!!!”
Lâm Phàm tung cánh phóng lên thiên không, giơ đại kiếm trong tay nâng lên khỏi đầu, phía sau lưng hắn xuất hiện hình chiếu một tôn đại điểu năm màu mạnh mẽ tuyệt luân.
Hắn nhắm vào giữa cơn lốc xoáy bên dưới rồi chém thật mạnh, một luồng kiếm khí hình bán nguyệt bay thẳng, hình chiếu Chân Hoàng phía sau cũng chắp đôi cánh lớn dung nhập vào kiếm khí khiến nó càng đến gần vùng gió xoáy thì kích thước càng lớn hơn.
“ Xoẹt... phăng....”
Trước hàng vạn người đang nín thở quan sát, cơn bão xoáy kinh khủng kia lại dễ dàng bị kiếm khí hình bán nguyệt chém làm đôi, Thiên Phần ở giữa ăn trọn cú trảm ngang, hộ thân cương khí bị cắt đứt, bản thân hắn trên người xuất hiện một vết chém dài từ vai xéo xuống eo, máu tuông xối xả.
0 bình luận