Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 354: Lưỡng bại câu thương
“ Để ta giúp ngươi một tay, nhanh chóng cút xuống đài cho ta.” Hoắc Thiên Cơ nhoáng một cái thân pháp đã đến trước người Thiết Hổ sau đó vung chân tính đá tên yêu tộc này xuống dưới.
“ Ợ, tên mặt trắng ngươi dám đến gần ta, đừng quên bổn đại gia là yêu tộc, trả lại cho ngươi này, thiên phú thần thông, Thao Thiết Bào Hao.”
Thiết Hổ há to miệng rộng, lần này hắn không thực hiện cắn nuốt mà là tích tụ toàn bộ năng lượng dư thừa sau đó phun trả về đối thủ.
Hoắc Thiên Cơ giật mình cố vận chuyển Tinh Băng Bộ né tránh nhưng khoảng cách quá gần, từ miệng hổ giải phóng một tia năng lượng như pháo điện từ bắn mạnh về phía đối địch.
“ Hừ, có chết thì cùng chết, đừng hòng thắng được ta con hổ chết bầm.... Tinh Không Bàn.....”
“ Chíu... Ầm....Ầm.....”
Khói bụi bay mịt mù che phủ nửa mặt võ đài, khán giả ngơ ngác nhìn nhau xì xầm bàn luận liệu ai là người chiến thắng.
Trên mấy toà lầu các những vị chủ thế lực và các đệ tử đều đứng lên cẩn thận quan sát, chỉ có Chu Cương Liệt vẫn ung dung cười nhạt sau đó lại chăm chú dùng ngón tay vân vê hột le xinh xắn của Lâm Gia Tuệ, váy của nàng đã sớm bị lột xuống, hạ thân trần truồng tựa vào người cho hắn sờ mó thoả thích.
Bụi mù dần tan ra, giữa sân hiện ra hai dáng hình nằm bất động, một bên là Hoắc Thiên Cơ bây giờ đã không còn dáng vẻ anh tuấn tiêu sái đẹp trai phong độ nữa, mái tóc xoã tung, quần áo rách nát, trên người đầy những vết thương tổn.
Bên còn lại không phải hán tử mình người đầu hổ nữa mà là một con hổ thực sự to lớn vô cùng, tình trạng so với Hoắc Thiên Cơ không khá hơn, nó nằm yên không nhúc nhích, lông đen vằn vàng cháy khét lởm chởm.
“ Tình hình ra sao?” Bắc Cung Thượng lớn tiếng hỏi.
Vị trọng tài tiến tới gần quan sát kĩ lưỡng sau đó nói vọng lên, “ Hai đấu thủ đều đã bất tỉnh, mất khả năng chiến đấu, trận này kết quả hoà.”
Từ khán giả trong ngoài đấu trường lẫn những đệ tử môn phái đều ồ lên kinh ngạc, không ngờ ván đấu này kết thúc ngang tài ngang sức.
“ Tình huống lúc đó như thế nào ta không kịp nhìn rõ.” Lãnh Nhược Hy mím môi khó hiểu, mọi người ở đây cũng chỉ biết nhìn nhau thắc mắc tương tự.
“ Có gì mà không hiểu, Thiết Hổ muốn dùng thiên phú thần thông của bản thân để phun trả hết năng lượng đã nuốt trở về cho Hoắc Thiên Cơ, vì khoảng cách quá gần không kịp tránh né nên tiểu tử kia đã dùng Tinh Không Bàn muốn đổi chỗ của mình cho Thiết Hổ. Nhưng bản thân hắn đã quá tiêu hao chân khí, không đủ sức vận chuyển hoàn toàn bảo khí cấp Tán Tiên kia nên chỉ có thể dịch chuyển Thiết Hổ tới cạnh mình, bản thân họ Hoắc không tránh được, thế là cả hai đều cùng trúng đòn thần thông do tên hổ yêu kia phun ra. Kết quả chính là đồng quy vu tận.” Chu Cương Liệt lớn tiếng giải thích cho mọi người nghe.
“ Hừm, Thiết Hổ trong lúc nguy cấp đã tự hiện ra nguyên hình bản thể là con hổ đen để tăng sức phòng ngự, không ngờ vẫn là kết quả lưỡng bại câu thương.” Kim Mao Sư Vương nhe răng lắc đầu tiếc nuối.
Mọi người lúc này mới vỡ lẽ, thì ra chỉ trong tích tắc như vậy mà đã xảy ra rất nhiều thao tác.
“ Quả như tiền bối nói, không thể dùng tu vi chênh lệch để đánh giá yêu tộc, thiên phú thần thông đó quả nhiên khủng bố, nếu Thiết Hổ và Hoắc Thiên Cơ ngang nhau có khi kết quả đã khác.” Lãnh Trường Phong càng nể phục tài quan sát của vị tiên nhân này hơn, hắn nói cái gì cũng rất chính xác.
“ Ừm, nếu là kết quả hoà thì làm sao xác định người vào vòng trong đây?” Trịnh Thời Thiên nhíu mày nhìn đệ tử mình được khiêng ra khỏi sân.
“ Cứ đấu tiếp trận cuối rồi bàn bạc sau.” Lý Đạo Thành trả lời, mọi người đều gật đầu cho là đúng.
“ Hức, đại bá, con sắp tè rồi... ưm...” Lâm Gia Tuệ dưới đôi tay ma thuật nhuần nhuyễn của tên dâm ma lão làng đã sắp đến giới hạn.
Chu Cương Liệt nghe thế càng ra sức mà vọc lồn nàng, hai ngón tay hắn mân mê hột le, tay kia thọc vào âm hộ mà móc, hắn rất chú ý không đút quá sâu tránh thiếu nữ bị mất trinh.
“ Con... ra... hư...ư ư...” Lâm Gia Tuệ khuôn mặt mê man phê lòi, tay bám chặt lấy áo hắn, hạ thân co giật, từng đợt âm tinh phún xuất, niệu đạo nàng cũng không thể kiểm soát mà xè xè chảy nước đái.
Chu Cương Liệt cẩn thận lấy một cái bình hứng hết không rơi vãi giọt nào sau đó đưa cho Lâm Vấn Thiên, tên nón nô này đã hưng phấn đưa mắt chầu chực nãy giờ, tay cầm bình đựng dâm thủy và nước tiểu của con gái ruột khẽ run vì khoái ý sau đó đưa lên miệng tu một ngụm.
“ Chà, đúng là nước của con gái cưng, vừa ngon ngọt lại đậm vị trinh nguyên.” Hắn vừa thưởng thức lại còn đưa ra nhận xét khiến Hà Yên cùng hai nàng dâu liếc mắt đầy khinh bỉ.
“ Hừ, đem vợ cho người ta chơi, vụng trộm với con dâu cắm sừng con trai mình, giờ còn uống nước đái của con gái ruột, chàng đúng là tên biến thái hết thuốc chữa.” Hà Yên lên tiếng trách móc.
“ Haha, cùng vui mà thôi, gia đình chúng ta ai cũng sống sung sướng trong tình dục chẳng phải tốt hay sao?” Lâm Vấn Thiên gãi đầu lấp liếm.
“ Này, ta thấy chúng ta ở sau lưng làm đủ chuyện loạn thất bát tao giấu giếm Lâm Phàm như vậy mãi cũng không ổn, các ngươi có muốn kéo luôn hắn vào cuộc chơi hay không?” Chu Cương Liệt đưa mắt nhìn về phía thiếu niên kia, hắn đang nghiêm túc chuẩn bị cho trận đấu của mình.
“ Chủ nhân ngài lại nghĩ ra chủ ý kì lạ gì nữa?” Bắc Cung Nhược Giai nghi ngờ hỏi.
“ Ừm... Lâm Vấn Thiên, ngươi không ngại khi con trai mình tham gia chung chứ?” Chu Cương Liệt liếc qua tên trung niên không đáng làm người kia vẫn đang nhấm nháp nước tiểu con gái mình.
“ Vãn bối tất nhiên đồng ý rồi, mọi quyết định của ngài đều là phúc lành đối với gia đình ta.” Hắn cười nịnh bợ chấp nhận ngay.
“ Kể cả việc để con trai ngươi địt lồn mẹ và em gái của hắn?” Chu Cương Liệt tiếp tục hỏi.
“ Ý tiền bối là... dùng nương tử của ta và Gia Tuệ dụ cho Lâm Phàm loạn luân sau đó chấp nhận theo chúng ta?” Lâm Vấn Thiên nghiêm túc đặt bình trà xuống.
“ Đúng vậy, quan trọng là các ngươi có chịu hay không, Hà Yên, nàng có muốn làm tình với con trai, dùng thân thể người mẹ này giúp hắn trải nghiệm đủ sự ấm áp hay không?”
Mĩ phụ nhân vốn hiền hậu đoan trang nhu mì thục đức, nàng nghĩ đến cảnh mình cùng con trai trần truồng cùng một chỗ mà tâm hồn khẽ run lên, bên dưới âm đạo rỉ nước.
“ Chủ nhân sắp xếp thế nào thiếp xin nghe theo như vậy.” Nàng khẽ ngó qua con trai sau đó đỏ mặt cúi đầu để không ai thấy sự hưng phấn trong đôi mắt dịu dàng kia.
“ Còn hai nàng, có chịu để người yêu mình chơi mẹ ruột và em gái của hắn hay không?” Chu Cương Liệt quay sang hỏi Lãnh Nhược Hy và Bắc Cung Nhược Giai.
“ Thiếp không có vấn đề gì, cùng là người một nhà cả, đã quyết định buông bỏ quan niệm luân lý đạo đức thì ai chơi ai cũng không là vấn đề nữa.” Lãnh Nhược Hy gật đầu ngay.
“ Nhưng mà... Lâm Phàm liệu có chịu không, nếu huynh ấy biết chuyện của chúng ta sau đó phát điên thì làm sao bây giờ.” Bắc Cung Nhược Giai đắng đo suy nghĩ, nàng là người yêu Lâm Phàm nhất, dù có trở nên dâm loàn nghiện tình dục thì trái tim vẫn chỉ có mình hắn.
“ Muội khỏi phải lo, dưới thủ đoạn của chủ nhân thì dù Lâm Phàm có là cục đất cũng phải sa đoạ trong ái dục mà thôi, chỉ sợ là sẽ ảnh hưởng đến con đường tu hành sau này của đệ ấy.” Lãnh Nhược Hy nói ra băn khoăn của mình.
“ Chuyện đó thì không sao, chỉ là thay đổi quan niệm tình dục khiến Lâm Phàm đối với chuyện ái ân gia đình không bị gò bó trong khuôn phép, phá vỡ vùng an toàn của hắn. Không tác động gì tới thức hải hay não bộ nên sẽ không ảnh hưởng đến thiên phú tu hành đâu.” Chu Cương Liệt khẳng định chắc nịch.
“ Vậy chúng ta phải làm sao?” Lâm Vấn Thiên tên phụ thân không đáng làm người này vậy mà hồ hởi còn hơn cả ba cô tình nô đã đầy điểm dâm dục.
“ Tiếp theo Lãnh Nhược Hy và Bắc Cung Nhược Giai sẽ làm thế này... sau đó tới phiên chúng ta sẽ làm thế này.... thế này......” Chu Cương Liệt truyền âm nói kế hoạch chi tiết cũng như vai trò của từng người.
Lâm Vấn Thiên, Hà Yên, Lãnh Nhược Hy và Bắc Cung Nhược Giai nghe xong chỉ biết nhìn nhau cười khổ rồi gật đầu, vị này thủ đoạn quả thực quá độc, Lâm Phàm phen này dù không muốn cũng phải tham gia với họ, có khi chúng ta lại có thêm một tên nón nô y hệt cha hắn.
Lâm Gia Tuệ thơ ngây ngồi trong lòng Chu Cương Liệt ăn trái cây mà đâu hay biết nàng cũng có một vai trong mưu đồ của tên đại bá dâm tặc này.
“ Keng, trận đấu cuối cùng, Thiên Phần của La Sát Môn đấu với Lâm Phàm của Ngũ Hành Đảo.” Tiếng kẻng gõ đưa mọi người tập trung về hiện tại.
“ Ầy, đến lượt ta rồi.” Lâm Phàm đứng thẳng lưng, vẻ mặt tràn ngập quyết tâm và chiến ý.
“ Lâm huynh đệ, Thiên Phần kia dù khá mạnh nhưng ta biết ngươi sẽ không khó để thắng, ráng mà đánh cho đẹp, ta tin tưởng ngươi.” Chu Cương Liệt tiến tới vỗ vai khích lệ tinh thần.
“ Con trai, lượng sức mà làm, con là niềm tự hào của ta và cả mẫu thân con, chờ con chiến thắng nhất định chúng ta sẽ mở tiệc ăn mừng.” Lâm Vấn Thiên làm đúng dáng vẻ của một người cha nghiêm túc hiền từ.
“ Mẹ tin tưởng ở con.” Hà Yên đứng cạnh chồng mình cười ôn nhu.
Lãnh Nhược Hy và Bắc Cung Nhược Giai kéo Lâm Phàm ra một góc sau đó thì thầm nhỏ to.
“ Huynh phải cố gắng vào vòng trong đó nha, chỉ cần huynh thắng, muốn gì muội cũng chiều.”
“ Chỉ cần đệ thắng, giúp ca ca ta trở thành minh chủ thì hôn sự của chúng ta sẽ nhanh chóng được đẩy mạnh.”
Lâm Phàm nghe lời mật ngọt từ hai cô tình lữ thì mắt sáng lên, là một nam nhân dù hiền lành khờ khạo thì hắn vẫn là nam nhân, sao mà không có chút ao ước đến thân thể diễm tuyệt của các nàng cơ chứ, hai nàng nói vậy là đã bật đèn xanh cho hắn, chỉ cần hắn thể hiện tốt thì các nàng nhất định sẽ không để hắn thất vọng.
“ Vâng, con nhất định không để mọi người thất vọng.” Lâm Phàm nhiệt huyết sôi trào chắp tay chào mọi người sau đó vung người nhảy xuống đài.
0 bình luận