Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 346: Tiên pháp lôi đình
“ Chà, tiểu nữu kia thủ đoạn thật có vài phần bổn sự y hệt Lữ Huyên, Thái Âm lực này khó nắm bắt nhưng nếu có thể sử dụng thành thục lại là thứ khó chơi.” Lãnh Trường Phong vừa uống trà vừa trầm ngâm.
“ Lo lắng cho người yêu sao? Yên tâm đi, nếu chỉ có thế mà khiến Nhược Giai dừng bước thì nàng ta đâu xứng với tư chất cấp Đỏ của mình.”
Chu Cương Liệt thấy Lâm Phàm đang chồm người thấp thỏm vội trấn an, tay hắn vẫn đang tự múc kem trái cây đút cho Tiểu Thiện, cô nàng được phu quân cưng chiều chăm sóc vẻ mặt rất hưởng thụ làm Lâm Gia Tuệ ngồi gần bên phồng má lên ganh tị không thôi.
“ Tiền bối nói đúng, ta từng cùng Nhược Giai xông xáo di tích bảo địa, nàng ấy tuy là nữ nhân thanh đạm nhưng một thân võ học và công pháp cực kì lợi hại, ta tin nàng ấy sẽ thắng.” Lâm Phàm ngồi lại trên ghế mắt vẫn đăm đăm nhìn tình lữ.
“ Hức, ra rồi....” Bắc Cung Nhược Giai hai đùi khẽ khép lại, trứng rung trong âm đạo giật thật quá kinh khủng, cơ thể nàng thì đang trần truồng tiếp xúc với hàn băng Thái Âm của Từ Linh Linh khiến cả người lạnh ngắt nổi cả da gà, đến cơ thịt trong lồn cũng vì lạnh mà thít chặt lại, hột le cứng ngắc chìa ra khỏi mép môi, dâm thủy của nàng vừa rơi xuống đất lập tức bị đóng thành vụn băng.
Nàng cố kìm nén cơ thể hơi xuống sức sau khi lên đỉnh, âm thầm vận chân khí tắt cái trứng rung đi, đã đến lúc nghiêm túc đối phó rồi.
Từ Linh Linh chiếm thế thượng phong vô cùng đắc thắng hai tay liên tục vũ động từng khoả cầu băng hàn tiếp tục ném đi, Nhược Giai vung bàn tay còn lại tạo ra chân khí hoả thuộc tính hình thành hộ tráo tự vệ.
“ Bắc Cung muội muội ngươi giãy dụa vô ích thôi, để hình thành được lực lượng Thái Âm như vậy mấy ngày nay ta phải cày cuốc hấp thụ dương khí rất nhiều đó. Chà, xem Lâm Phàm kia đang lo lắng cho muội chưa kìa, muội quả nhiên là nai tơ không biết chiều chuộng người yêu gì hết, hay là đêm nay cho tỷ mượn hắn đi, ta nhất định sẽ giúp muội khiến hắn sung sướng không rời.”
Từ Linh Linh vẫn dùng thủ đoạn miệng lưỡi cốt để Nhược Giai vì tức giận mà mất bình tĩnh, chỉ cần nàng tiếp tục lộ ra sơ hở thì cô ta nhất định sẽ chớp lấy mà giành chiến thắng.
“ Ngươi cũng xứng sao?” Nhược Giai nghe ả kĩ nữ kia buông lời xấc xược thì vẻ mặt dần chuyển sang lạnh tanh, trong thể nội của nàng từng tia lôi điện màu vàng kim lập loè.
“ Chà, sắp dùng tới chiêu đó rồi sao? Công nhận tư chất của tiểu nữ Nhược Giai này quả thực rất tốt, mới đó đã học được rồi.” Chu Cương Liệt ngồi thẳng lưng phấn khích, tay hắn đang đút kem cho Tiểu Thiện vô tình đút nhầm vào mũi. Cô nàng nương tử nổi cơn tam bành lên nắm lấy râu của hắn ra sức kéo muốn giật đứt, dám lo nhìn tình nô mà lơ đễnh vợ mình, đáng ghét.
“ Thiên kim Bắc Cung gia kia lại muốn dùng Bình Loạn Quyết sao? Gồng đại chiêu kinh khủng như vậy?” Kim Mao Sư Vương nhe răng ngó chằm chằm, dưới sân đấu bây giờ đã bị một lưới lôi thuộc tính dần dần phủ vây.
Bắc Cung Thượng đứng vịn lấy lan can nghiêm túc đánh giá con gái mình, thứ mà nàng đang định dùng hình như không phải chiến pháp của Cổ Đảo.
“ Tiểu muội tử ngươi định làm gì? Dù có là Bình Loạn Quyết ở tu vi của muội cũng không phá được Thái Âm đâu....”
“ Lôi Đình Nộ!!!”
“ Ầm...xoẹt... rẹt.....”
Giữa lúc Từ Linh Linh chưa kịp gáy hết câu thì từ bên trong thể nội của Bắc Cung Nhược Giai như giải phóng một quả bom lôi điện cực đại toả mạnh ra bán kính năm thước xung quanh.
Tia sét mang tính hủy diệt cực lớn tạo thành một vòng lưới hình bán cầu ép cho lồng giam Thái Âm trở lại thể sương đen bay tán loạn.
Nhân lúc này, Bắc Cung Nhược Giai tay cầm chiến thương lấy thế đâm thẳng như cung rời tên phóng vút về phía Từ Linh Linh, tốc độ nhanh đến nỗi những tu sĩ Hoá Thần cảnh trở xuống chỉ thấy một đường sét nhá lên.
“ Thiên Hạ Vạn Lôi – Phích Lịch Nhất Thiểm!”
“ Phựt... xoẹt....” sau tiếng sấm rền là âm thanh khô khốc như xé vải.
Khói bụi mịt mù dần tan ra, hai thân ảnh mĩ miều đứng bất động ngay sát mép đài.
“ Phụt... ối giồi ôi!”
“ Chuyện gì xảy ra vậy....”
“ Chu choa mẹ ơi con có nằm mơ không?”
“ Mau lấy ra pháp bảo lưu ảnh, phải ghi lại cho rõ hình ảnh kia.”
Tiếng đám khán giả cả tu sĩ bên trong lẫn đám phàm nhân xem bên ngoài tạo thành một loạt âm thanh náo động cả một góc Bắc Thành.
“ Chậc, lại thế nữa rồi.” Trịnh Thời Thiên lắc đầu ngao ngán.
“ Bắc Cung tiểu nữ này ra tay cũng ác quá.” Lý Đạo Thành vuốt râu nhắm mắt, đám đệ tử phía sau cũng hành động y hệt.
“ Mô Phật, tội lỗi, tội lỗi...” A Du Đà và đám đệ tử Kim Cương Đảo cúi đầu lâm râm tụng niệm.
“ Hứ, tên dâm tặc nhà chàng nhìn đủ chưa hả?.” Tiểu Thiện bặm môi cầm lấy cánh tay của Chu Cương Liệt há miệng liền cắn.
“ Ui ui, nàng là chó hay sao? Nhả ra, nàng nói không ghen cơ mà, ta nhìn chút có sao đâu chứ.” Hắn vội vàng ôm eo nương tử kéo ra, vì sợ nàng gãy răng nên hắn thả lỏng nhục thể đến mức thấp nhất, trên cánh tay in hằn mấy dấu răng đều tăm tắp.
Khán giả vẫn đang không ngừng hò reo, nhất là đám nam nhân ai nấy mắt muốn lòi ra, nước dãi chảy ròng ròng.
Cũng phải thôi, bên dưới sân đấu lúc này ngoài Bắc Cung Nhược Giai từ đầu vẫn khoả thân nhưng được huyễn thuật che đậy thì lúc này lại xuất hiện thêm một nữ nhân với bộ dáng loã lồ nguyên thủy nữa.
Chính là Từ Linh Linh, nàng nàng đang đứng yên như chết lặng tại chỗ, trên người chỉ còn lại vài miếng vải vụn không che đậy được gì, thân thể hoàn toàn bại lộ. Làn da trắng mịn, mái tóc xoã tung phía sau, cặp ngực to bạo mãn với đầu ti vểnh lên, chân dài miên man, vòng tiếu yêu thon gọn, cặp mông to mắn đẻ tròn trịa. Trên hết là khu tam giác thần bí mà đáng lẽ nên được che kín, mu lồn múp rụp với bụi cỏ đen rậm kéo dài tận sâu trong khe háng.
“ Ối chao.” Nàng ta lúc này nghe khán giả phấn khích hò reo mới giật mình choàng tỉnh thấy bản thân đang trần truồng vội lấy hai tay che vú và lồn nhưng cơ bản vì to quá nên che cũng như không.
“ Ây da muội tử thật là ác độc, sao có thể xé đồ ta ở giữa đám đông như vậy? Người ta sau này làm sao lấy chồng đây.” Từ Linh Linh vẻ mặt nũng nịu trách cứ.
“ Hứ, kĩ nữ như các ngươi chuyện lộ hàng chẳng phải vừa hay câu kéo được nam nhân hay sao? Cút xuống đài đi.” Bắc Cung Nhược Giai thuận tay cầm thương quất vào mông Từ Linh Linh một cái làm nàng mất đà rơi té ra khỏi đài.
“ Hứ, người ta tự biết xuống, muội hung hăng như vậy làm gì, bầm mông ta rồi nè.” Cô nàng yêu nữ này đưa tay xoa xoa mông không buồn che đậy thân thể trần trụi của mình nữa, thậm chí còn cố ý ưỡn ẹo lên làm đám đàn ông hú hét vỗ tay hoan hô rào rào.
“ Trận đầu tiên, Bắc Cung Nhược Giai của Cổ Đảo giành chiến thắng.” Vị trọng tài gõ kẻng tuyên bố mà mắt vẫn không rời khỏi thân hình bốc lửa của Từ Linh Linh.
Nhược Giai cất đi vũ khí, âm thầm vận chân khí bật trứng rung lên lại sau đó hưởng thụ cảm giác ở giữa hàng vạn người đang cỗ vũ, nàng tưởng tượng cảnh người bị đám khán giả kia nhìn hết cơ thể không phải Từ Linh Linh mà là mình, lúc đó chắc sướng chết.
“ Nhược Giai thật mạnh, chiêu thức vừa rồi ta nhìn mà hoa cả mắt, nếu không cẩn thận có khi cũng không khác gì Từ Linh Linh kia bại trận mà chưa kịp biết gì.” Lâm Phàm khoanh tay nghiêm túc nhìn người yêu mình bên dưới.
“ Hừ, Lâm huynh đệ ngươi phải cẩn trọng đó nha kẻo vòng trong gặp phải vợ bị cô ấy đánh cho nhừ tử, hai chiêu vừa rồi là do ta dạy.” Chu Cương Liệt lấy khăn lau mũi cho Tiểu Thiện sau đó quay lại nói.
Mọi người ở đây biết hắn là tiên nhân giờ mới vỡ lẽ, thì ra là tiên pháp, hèn gì uy lực kinh người như vậy.
0 bình luận