Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 345: Không cùng đẳng cấp
Nghe trọng tài đọc tới tên, Bắc Cung Nhược Giai nhanh chóng đứng dậy, thò tay chỉnh ba cái trứng rung đang chạy hết công suất bên trong âm hộ, cô nàng này từ lúc ở dưới đài nhảy múa khoả thân đến giờ vẫn luôn ngâm đồ chơi tình dục trong lồn không có ý định bỏ ra.
Cảm giác vừa không mặc quần áo vừa tận hưởng từng cơn rung lắc điên cuồng trong hạ bộ là một trải nghiệm tuyệt vời đối với một cô nàng cuồng khoả thân nha. Đối thủ lần này có vẻ nhẹ nhàng nên nàng cũng không có ý định nghiêm túc chiến đấu.
“ Hừm, bà bà xem muội ta kìa, hôm trước còn trề môi dè bỉu chê bai chúng ta nào là dâm loàn trắc nết, đảo loạn luân thường đạo lý, rồi còn khẳng định mình sẽ không bao giờ trở thành thứ kĩ nữ trầm mê trong nhục dục như chúng ta. Bây giờ thì sao hả, ai dâm hơn ai?”
Lãnh Nhược Hy giọng điệu chua ngoa chỉ trích, Nhược Giai rất muốn phản bác nhưng mà không thể nói gì được, hôm trước cứng miệng liên tục chửi người ta là kĩ nữ đĩ điếm rẻ mạt, còn chống nạnh tuyên bố dù có bị cưỡng gian cũng không khuất phục trước nhục dục, nhưng hiện tại nghiệp quật tơi tả, nàng tự biết so với Hà Yên và Nhược Hy thì hình như mình còn cuồng dâm hơn, đúng là cái miệng hại cái thân mà.
“ Đừng để bị thương nhé.” Lâm Phàm nhẹ nhàng đầy tình cảm ôm hôn nàng một cái.
“ Ưm, muội sẽ thi đấu hết mình.” Nàng gật đầu rồi nhảy xuống sân đấu.
Bên phía lầu các của Cổ Đảo Bắc Cung Thượng chỉ biết cười khổ ngao ngán, con gái yêu của mình đại diện cho thế lực đi thi đấu nhưng lại luôn từ bên phía Ngũ Hành Đảo xuống sân, hắn bất đắc dĩ nhưng biết sao được, hắn cũng rất ưng ý tên con rể thiên tài kia, mấy lão già từng ủng hộ hôn sự của Nhược Giai và Nam Cung Hải đều quay xe chuyển qua thúc đẩy cho nàng và Lâm Phàm rồi.
Bên phía còn lại Từ Linh Linh cũng đã ra sân, vẫn là bộ váy áo hở hang hết mức, ngắn cũn cỡn đến độ chỉ cần gió khẽ lay cũng đủ để mọi thứ dưới váy đều lộ thiên ra hết.
Nhưng nàng ta có bạo cỡ nào cũng làm gì bằng thiên kim tiểu thư của Cổ Đảo Bắc Cung Nhược Giai được, nàng này là trần truồng ra trận luôn nha, trên người nàng ngoài vài món trang sức cộng với ba cái trứng rung trong lỗ lồn thì không hề mặc bất cứ thứ gì.
Âm hộ của nàng gặp kích thích như sóng triều liên tục đánh, Nhược Giai đã lên đỉnh mấy lần liên tiếp, dâm thủy chảy từ trong lồn dọc theo đùi đã ướt đến chân rồi. May mà chủ nhân rất tinh ý đã giúp nàng che giấu nếu không để mọi người thấy nàng đi đến đâu nước lồn rơi vãi đến đó thì không hay cho lắm.
Khán giả được dịp chiêm ngưỡng màn so đấu của hai mĩ nhân trác tuyệt đều hào hứng mà không tiếc vỗ tay liên tục.
“ Trận đấu bắt đầu...” trọng tài nhìn thấy hai nàng đã vào vị trí thì nhanh chóng đánh kẻng hô vang.
“ Ôi chao, Bắc Cung muội tử thật là quá xinh đẹp, đến cả ta nhìn còn thấy ganh tị nữa đó.” Từ Linh Linh không có ra tay mà chỉ che miệng cười duyên khen ngợi.
“ Chúng ta là hai cô gái duy nhất ở vòng này, đấu đá nhau thật quá thô bạo khô khan, muội vừa mạnh vừa thiên tư cao như vậy tỷ tỷ biết không phải đối thủ rồi.”
“ Ý ngươi là sao? Muốn đầu hàng?” Bắc Cung Nhược Giai cũng đứng yên tại chỗ nghiêng đầu quan sát đối thủ.
“ Không không, người ta khổ cực lắm mới vào được tới đây sao có thể nói bỏ cuộc được chứ.” Từ Linh Linh vẫn giữ nguyên cái chất giọng ngọt ngào mị mị.
“ Vậy thì chiến thôi, ngươi nhiều chuyện cái gì?” Nhược Giai nhíu mày từ túi lấy ra hai cây đoản thương sau đó nhanh chóng chắp lại làm một, trên đầu hai mũi thương lôi và hoả đan xen lập loè.
“ Nè, nữ nhân thì nên dịu dàng nhẹ nhàng ngọt ngào một xíu thì mới thu hút được nam nhân, muội cả ngày hung dữ đòi đánh đòi giết thật quá khó coi đó.”
“ Ta đã có Lâm Phàm là tình lữ là quá đủ rồi, cần thu hút nam nhân khác làm gì? Ta không phải cái thứ kĩ nữ gặp ai cũng lên giường như Phiêu Miểu cung các ngươi đâu.”
Bắc Cung Nhược Giai nắm chặt thương gắt giọng, tuy là nói những lời chê bai đả kích nhưng nội tâm thì nàng lại tự mình thấy nhột, bản thân so với đám gái lầu xanh kia còn dâm tiện hơn, chửi người ta không bằng tự chửi mình rồi.
Ừm, không biết cảm giác đi làm kĩ nữ cho những nam nhân xa lạ kia thi nhau cưỡi lên sẽ như thế nào nhỉ, có giống trong mấy giấc mơ chủ nhân cho mình trải nghiệm hay không. Ừm, lần sau có thể thử, chỉ mới nghĩ tới thôi mà âm đạo đã ngứa ngáy rồi.
“ Ôi chào, quả nhiên là thiếu nữ non tơ chưa trải sự đời, việc gì phải chung thủy với mỗi một nam nhân cơ chứ, được cả tá đàn ông vây quanh cưng chiều đến từng sợi lông đó mới là cảm giác sung sướng nhất khi làm phụ nữ nha.” Từ Linh Linh vẫn không ngừng nói những lời châm biếm.
“ Lý lẽ của kĩ nữ ta không cần phải hiểu.” Nhược Giai tuy miệng nói thế nhưng nội tâm lại nghĩ khác.
“Ai là thiếu nữ non nớt chưa trải sự đời chứ, kĩ nữ như ngươi có từng dám cho ba con cặc bự như cổ tay dồn sức dập vào lồn chưa? Kĩ nữ như ngươi có dám giống như bổn cô nương khoả thân đi dạo khắp những chỗ phồn hoa trong thành sau đó ở lộ thiên mà thủ dâm chưa?
Kĩ nữ như ngươi dám ở trên đấu hội mấy mươi vạn con mắt quan sát mà lắc đít hẩy lồn nhảy nhót như ta không, có dám trần truồng bước lên võ đài tham chiến như ta không? Ngươi lên giường với đàn ông vì muốn hút tinh khí của họ để tu luyện, tỏ ra lẳng lơ khêu gợi giả tạo vô cùng, ta chính là thuần túy muốn sự sung sướng, ta thích cảm giác những con cặc to đâm thật sâu vào người, ta là một con đĩ chân thật nhất, nguyên thủy nhất. Hứ, giữa chúng ta không cùng một đẳng cấp đâu.”
Đây chỉ là những lời trong đầu của Nhược Giai đang tự suy diễn, nếu như dám nói ra miệng chắc chắn sẽ khiến Từ Linh Linh hoài nghi nhân sinh ngay, giữa họ ai mới thật là kĩ nữ đây?
Từ Linh Linh nheo mắt, nàng ta thoáng thấy Nhược Giai hình như hơi lơ đễnh như đang suy nghĩ cái gì, hai bàn tay nắm chặt, ánh mắt loé lên.
“ Hừ, có sơ hở, cơ hội đây rồi.” Từ dưới sàn đấu, tám đạo khí thể hàn băng phóng từ bóng của nàng ta bay nhanh về phía Bắc Cung Nhược Giai, ngay khi thiếu nữ chưa kịp phản ứng đã bủa vây sau đó kết nối với nhau tạo thành lồng giam bằng băng giá.
“ Đáng ghét, yêu nữ nhà ngươi chơi bẩn.” Bắc Cung Nhược Giai muốn vung vũ khí phá vây nhưng cơ bản lồng băng quá hẹp không có đủ không gian để nàng sử dụng binh khí dài như trường thương.
“ Hô hô, tiểu muội đang nghĩ gì vậy, là do ngươi lơ là trước, thời cơ chỉ có một sát na thôi sao ta bỏ lỡ được.” Từ Linh Linh cất tiếng cười lanh lảnh trêu chọc, trên tay nàng vận chuyển từng luồng âm khí lạnh đến bốc khói chuẩn bị tấn công người đang bị giam cầm không thể chống đỡ kia.
“ Giả vờ nói đủ thứ chuyện để khiến đối thủ phân tâm, trong thời gian đó sử dụng Thái Âm lực vận chuyển đợi thời cơ đánh lén, đầu óc nữ nhi này cũng không tệ.” Lâm Vấn Thiên vuốt râu gật gù.
“ Từ Linh Linh này tự biết bản thân yếu thế hơn nên phải dựa vào mồm mép, Nhược Giai quá ư thanh thuần rất dễ bị gạt.” Chu Cương Liệt vừa nói vừa cầm hai ly kem trái cây lạnh mới làm xong đưa cho Tiểu Thiện và Lâm Gia Tuệ mỗi người một ly.
Hà Yên, Lãnh Nhược Hy và Lâm Vấn Thiên đều khẽ bĩu môi, thiếu nữ kia mà thanh thuần sao? Có cô gái thanh thuần nào trong lúc tranh tài thiên kiêu lại không thèm mặc quần áo, đã vậy còn nhét trứng rung trong lồn hiện tại nước nôi vẫn đang rơi rỉ rả kìa.
Lâm Phàm chỉ đứng khoanh tay nhíu mày, tình huống của Nhược Giai dưới sân đang rất tệ, bị nhốt trong lồng giam bằng băng chật chội, nếu không kịp thời thoát ra sẽ trở thành bia ngắm sống cho Từ Linh Linh tấn công.
Quả đúng như thế, yêu nữ Phiêu Miểu cung kia liên tục thi triển Thái Âm lực thành những khoả cầu băng ném về phía đối thủ đang bị giam cầm.
“ Hừ, yêu nữ cũng giảo hoạt điêu ngoa lắm, nhưng cái trò mèo này của ngươi bổn cô nương ta chơi nhiều rồi.” Bắc Cung Nhược Giai đưa thương lên trước ngực chống đỡ sau đó nắm chặt thân thương, trên tay lôi hoả lập loè.
“ Hồng Liên Nghiệp Hoả - Tấn Lôi Nhất Thiểm, Phá!!!”
Hai luồng chân khí thuộc tính đan xen mang theo tính hủy diệt cực lớn nổ tung, chiêu này lúc trước nàng từng dùng để phá trận pháp của Trần Linh Uyển nhị đệ tử Thanh Vân Cung.
Lồng giam hàn băng lung lay sau đó tan biến như sương khói, vừa lúc Nhược Giai chưa kịp vui mừng vì đã thoát vây thì bỗng lực lượng Thái Âm kia lại một lần nữa đông kết tiếp tục trói buộc nàng, còn khiến bàn tay cầm thương của nàng bị kẹt bên ngoài không rút lại được.
“ Hô hô, muội tử nghĩ nhiều rồi, đây là Thái Âm lực ngưng kết từ nguyên khí của ta, chí âm chí hàn, có thể hoá thành sương đen cũng có thể đóng thành băng kết không thể hủy diệt, trừ phi ta cạn kiệt chân khí, nếu không muội đừng mong thoát.” Từ Linh Linh cười to hai tay khẽ ép lấy bộ ngực bự của mình.
0 bình luận