Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 328: Tạm biệt tiền kiếp
Một canh giờ kế tiếp, Tiểu Thiện hết khóc lóc rồi lại van xin, hết năn nỉ rồi đến rên rỉ, cô tiểu thư nhỏ lần đầu động phòng lại rơi vào tay tên dâm ma số một thiên hạ, bị hắn hành hạ tả tơi.
Chu Cương Liệt chơi nàng đủ các loại tư thế, từ trên giường địt xuống đất, lên bàn trà, đến ghế trang điểm, bế nàng lên nắc ở trước gương, Tiểu Thiện nước nôi phải nói là lênh láng.
Không đâu không có dấu tích hai người hoan lạc, dâm dịch vung vãi cả phòng, hắn còn giúp vị nương tử nhỏ này khai nụ cắm hoa.
Tiểu Thiện lần đầu bị cái gậy thịt to chảng đâm vào lỗ hậu khiến nàng hét toáng lên khóc lóc um xùm, niệu đạo còn mất tự chủ mà đái cả ra giường khiến Chu Cương Liệt phải mất công dỗ dành nửa giờ đến khi nàng hết thốn đau chuyển sang rên rỉ.
Nàng thể phách phàm nhân yếu đuối, nếu không nhờ có dương căn đan hồi phục thì chắc đã bị hắn chơi đến bất tỉnh rồi. Khi Chu Cương Liệt tính lên ngựa lần thứ tư thì Tiểu Thiện chịu hết nổi, nàng đưa đôi mắt trong veo lên nhìn hắn như cầu khẩn van nài.
Thiện nhãn ngay lập tức dập tan tà hoả đang thịnh trong lòng hắn, thằng em bên dưới đang cương đột nhiên tắt nứng yểu xìu. Hắn đành phải buông tha cho nàng, phất tay dọn dẹp sạch sẽ căn phòng rồi hai người trần truồng ôm nhau ngủ.
Đêm động phòng đầy náo nhiệt kết thúc, Chu Cương Liệt dù muốn chơi tận hứng nhưng hắn biết nương tử nhỏ yếu không chịu nổi nên đành thôi.
Điều kì lạ là điểm dâm dục trên đầu nàng vẫn giữ nguyên giá trị 50 không hề tăng lên, Yêu Dục giải thích có thể là do bản chất thánh thiện cùng với thiện tâm thiện nhãn của nàng không cho phép nàng trở nên dâm dục hơn nữa.
“ Ài, kệ đi, có được Tiểu Thiện đời này không còn gì nuối tiếc nữa.” Chu Cương Liệt vứt chuyện này ra sau đầu, dù sao hắn cũng không tính để nương tử mình tăng thêm dâm tính, ai thì có thể chia sẻ chứ Tiểu Thiện thì nhất định hắn phải giữ riêng cho mình, điểm dâm dục 50 là quá đủ rồi.
Tiểu Thiện sau khi bị hành đã sớm mệt mỏi chìm vào giấc ngủ, hắn ôm lấy cơ thể nảy nở của nàng vào lòng, đặt lên môi nàng nụ hôn sau đó cũng an tường mà rơi vào mộng đẹp.
Sáng sớm, Chu Cương Liệt bị cảm giác đè nặng trên ngực làm thức giấc, khi vừa mở mắt đã thấy Tiểu Thiện thân thể vẫn đang loã lồ ngồi trên người mình cúi đầu nhìn lom lom.
“ Hửm, gì vậy nương tử, mới sáng đã nhịn không được muốn phu quân thương yêu sao hả?” hắn cười vểnh cả ria mép thò tay bóp hai bên mông thịt của nàng đang ngồi bẹp trên ngực mình.
Hắn còn cảm nhận rõ làn da trước ngực đang được một mảng lông rậm rạp cọ xát. Tiểu Thiện bặm môi thò tay nắm râu dưới cằm của hắn giật mạnh.
“ Ơ kìa, mới sáng sớm nàng giở chứng gì đấy?” Chu Cương Liệt ngơ ngác, tất nhiên với thể phách phàm nhân của nàng đời nào nhổ nổi râu của hắn.
“ Hức, có phải thiếp làm sai gì rồi không, sao có thể như vậy chứ, huhu.” Tiểu Thiện sau khi bứt râu phu quân không thành lại bưng mặt oà lên khóc.
“ Nào nào, ngoan không khóc kể ta nghe nàng gặp chuyện gì?” chỉ một giọt nước mắt giai nhân đã đau lòng quân tử, Chu Cương Liệt hốt hoảng ôm nàng vào lòng vỗ về, hôn lên má nàng một cái.
“ Hức, tối qua ngủ thiếp lại mơ thấy hình bóng kiếp trước của mình.” Tiểu Thiện mếu máo kể lại.
“ Sao nữa, người trong mơ nói gì?” hắn tò mò đưa tay lau khoé mắt cho nàng hỏi.
“ Hic, trong mơ người kia vẫn hiện ra dưới hào quang rực rỡ, chân đạp mây, thiếp không thấy rõ dung mạo chỉ biết là nữ, người đó không nói gì cả, chỉ nhìn chằm chằm thiếp, sau đó thở dài gật đầu rồi lại lắc đầu quay lưng biến mất. Có phải thiếp đã làm gì sai hay không phu quân?”
Nàng vô cùng bấn loạn thân thể khẽ run, từ nhỏ đến lớn người trong mơ kia như một tri kỉ dẫn lối cho nàng biết mục đích sống của đời này, giờ lại thở dài quay lưng không nói chuyện nữa làm nàng rất hoang mang.
“ Bình tĩnh, ta nghĩ không phải người kia trách móc nàng cái gì đâu. Trong thế giới tu tiên có một thứ gọi là truyền thừa ký ức, ta nghĩ nếu người kia thực sự là kiếp trước của nàng dẫn lối cho nàng đến mục tiêu kiếp này vậy thì khi nàng theo ta xem như đã hoàn thành rồi. Người đó đêm qua xuất hiện có lẽ chỉ muốn tạm biệt nàng, sau này nàng sẽ bước đi trên con đường có ta bầu bạn, người đó không xuất hiện nữa, truyền thừa kiếp trước đã hết rồi.”
“ Vậy thiếp không gặp được người đó nữa sao?” Tiểu Thiện nghe hắn nói thì nước mắt lại rơi.
“ Chà, suy nghĩ tích cực lên, người đó là kiếp trước của nàng vậy thì hai người chẳng phải là một hay sao, người kia đâu có biến mất hoàn toàn, nàng bây giờ đã có ta, chúng ta nắm tay nhau cùng tiến bước, đâu phải cứ chờ họ chỉ bảo mãi được có phải không?”
Chu Cương Liệt dùng chất giọng trầm ấm hàm hậu khiến Tiểu Thiện dần lấy lại bình tĩnh, nàng tựa đầu vào ngực hắn nhắm mắt suy ngẫm, sau đó gật gù.
“ Chàng nói đúng, người đó sẽ mãi sống trong lòng thiếp, bây giờ thiếp đã có phu quân làm chỗ dựa, thiếp không buồn nữa.” Nàng cười tít mắt.
“ Nhưng mà trước tiên chàng mau bỏ cái tay hư đốn đang chọc trong người thiếp ra.” Nàng dùng thiện nhãn trừng mắt làm Chu Cương Liệt cười ngượng ngùng rút cái tay đang móc âm đạo của nàng về.
Hai người rời khỏi giường giúp nhau mặc lên quần áo tươm tất, Chu Cương Liệt vừa giang tay để nàng khoác áo cho mình vừa nói.
“ Ta phải trở về chỗ cũ làm một số việc, nàng theo ta đi.”
“ Chàng với Lạc Thủy tỷ cứ về đi, thiếp muốn ở lại đây, hôm qua dâm tặc nhà chàng làm thiếp muốn chết giờ vẫn còn ê ẩm không muốn đi đâu hết, thiếp cần phải nghỉ ngơi, chàng làm gì cứ làm đi.” Tiểu Thiện lắc đầu.
“ Ờ, sau khi đại hội kết thúc ta sẽ rời Tây Hải đi vân du tiếp, nàng sẽ theo ta chứ?” hắn đẩy Tiểu Thiện xuống ghế bản thân lấy cái lược ngọc giúp nàng chải tóc.
“ Vâng, tất nhiên rồi, chàng đi đâu thiếp sẽ theo đó, thiếp vẫn chưa biết nạn kiếp nhân gian kia đến từ đâu, có thể là tác nhân bên ngoài, có thể là chính ở bản tâm hỗn loạn của chàng, bởi vậy thiếp phải ở bên cạnh chàng mãi mãi.” Tiểu Thiện quan sát mình trong gương nói.
“ Nàng sợ ngày nào đó ma tính của ta bộc phát sẽ gây sát nghiệp nhân gian sao?” hắn vuốt ve lọn tóc nghiêng đầu hỏi.
“ Thiếp không rõ, chàng nửa chính nửa tà cả nhãn quang của thiếp cũng không quan sát được, chỉ có thể thấy chàng là tên đào hoa dâm tính cực kì cường thịnh thôi.”
“ Nếu cô gái này theo sau kí chủ thì con đường chinh phục mĩ nhân sắp tới của ngài sẽ rất trắc trở đó nha, với thiện tâm đó có thể khiến kí chủ mất đi dâm tính bất cứ lúc nào.” Yêu Dục ngồi trên bàn góp ý.
“ Ừm, biết ta dâm tính đại thịnh nàng còn đòi theo? Lỡ ta muốn ra tay với nữ nhân khác thì liệu nàng có ngăn cản hay không đây?” Chu Cương Liệt cũng lo lắng tương tự nên rào trước đón sau hỏi.
“ Hứ, thiếp mới không thèm quản cái nghiệp đào hoa của chàng, chỉ cần chàng chưa gây sát nghiệp thì thiếp không để ý đâu, bị dâm ma như chàng gây hại cũng là tội nghiệt của những nữ nhân đó phải gánh, thiếp không thèm ghen cũng không cản chàng ân ái với họ đâu đừng lo.” Tiểu Thiện như đi guốc trong bụng hiểu rõ suy nghĩ của hắn.
“ Yên tâm, dù ta có trăm vạn mĩ nữ thì Tiểu Thiện của ta vẫn là đệ nhất phu nhân không ai thay thế được.” Chu Cương Liệt hài lòng bế nàng lên xoay một vòng sau đó hôn tới tấp lên mặt và môi. Có được nương tử hiểu chuyện thế này còn mong gì hơn nữa, hắn có thể thoải mái gây hoạ cho nữ nhân mà không sợ bị vợ quản thúc rồi.
Tiểu Thiện cũng vui vẻ bá cổ hắn đáp lại những nụ hôn say đắm, trong lòng nàng còn có một suy nghĩ âm thầm khác.
“ Hừ, chàng là tên dâm ma không biết điểm dừng, nếu thiếp ích kỉ giữ chàng cho riêng mình thì trước sau gì cũng bị chơi chết.”
Đùa giỡn chán chê đến khi mặt trời lên cao thì Chu Cương Liệt mới rời phòng, hắn chủ tâm dặn dò bà Tôn đang đứng ngoài chăm sóc cho nàng, bà già như hiểu ý gật gù.
Hắn cùng Lạc Thủy rời khỏi Bạch phủ quay về chỗ của Ngũ Hành Đảo, đi một ngày một đêm rồi, phải xem thử tình huống bên kia thế nào.
0 bình luận