Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 327: Ân ái triền miên
Tiểu Thiện tròn xoe mắt nhìn chằm chằm Chu Cương Liệt, môi của hai người vẫn đang dính chặt nhau, lưỡi hắn đang lòn bên trong miệng nàng, nàng còn rất nhiệt tình nút lấy nó nữa.
Toàn thân nàng run lên, sau đó dùng răng cắn mạnh vào lưỡi của hắn, tay thì đưa lên ghì chặt lấy bộ râu của hắn muốn nhổ, nước mắt lăn dài, lông mày nhăn nhúm lại.
“ Ửm... àng àm ì ậy???” ( Nàng làm gì vậy), miệng hắn đang được khoá chặt, lưỡi cũng bị nàng cắn không nhả, hắn ngọng nghịu ngơ ngác hỏi, may mà thể phách hắn cường hãn nếu không đã bị nàng ta cắn đứt đầu lưỡi rồi.
“ Hức... chàng là đồ xảo trá, dâm tặc, mau rút nó ra... huhu...đau quá... chàng xé rách người ta rồi...” Tiểu Thiện buông miệng ra bù lu bù loa khóc toáng lên, tay vẫn nắm lấy chùm râu dưới cằm của Chu Cương Liệt không buông.
“ Ôi ôi cho ta xin lỗi, không sao, ngoan đi nào, sẽ nhanh hết đau thôi mà, lần đầu thất trinh thì phải đau chứ.” Hắn nhanh chóng hiểu ra vấn đề vội bế nàng ngồi vào lòng mình, bên dưới hạ thân hai người vẫn kết hợp, hắn thương tiếc hôn hít khắp mặt mũi, liếm cả mấy giọt nước mắt đang lăn dài trên má giai nhân.
“ Của chàng vừa to vừa dài, thiếp thốn sắp chết rồi, chuyện này không có sướng gì cả, chàng lừa thiếp, a... còn chảy máu nữa này.” Tiểu Thiện vẫn vùng vằn hờn dỗi, mặt tái nhợt khi thấy bên dưới nệm có vài giọt hồng đào nhuộm đỏ.
“ Hừm, lần đầu tiên tất nhiên phải có máu rồi, bà Tôn không dạy cho nàng chuyện này sao?” Chu Cương Liệt phải ôm chặt nàng mới không giãy giụa nữa.
“ Có, nhưng bà ấy không nói cái đó đâm vào lại trướng đau như vậy, chàng là cái đồ yêu quái, dương căn to như cánh tay người ta vậy ai mà chịu cho nổi.” Tiểu Thiện nắm lấy râu của phu quân giật mạnh như muốn trút hết tức giận.
Hắn thật bó tay với cô nàng nương tử này, quả thật làm tình với nàng ta khổ cực hơn hẳn tất cả những nữ nhân hắn từng chơi, cả Mạt Ly và Tiểu Điệp lúc trước mới mười sáu tuổi bị phá thân cũng không có nhõng nhẽo mít ướt như Tiểu Thiện. Nàng này điển hình của một tiểu thư được nuôi dưỡng quá kĩ, mấy hôm trước gặp ở chợ thì tỏ ra mình trưởng thành bí ẩn nhưng kì thực tính cách lại rất nhút nhát sợ sệt, đụng một tí là lại bù lu bù loa lên.
Hắn giở hết tất cả ngón nghề để làm dịu cơn đau của nàng, từ hôn môi, se núm vú, gãy hột le, liếm nách, Tiểu Thiện sau nửa khắc cũng tự cảm nhận thấy hạ thể đã qua cơn đau, từ hoa tâm một cái gì đó vừa tê vừa ngứa làm nàng khó chịu bắt đầu sàng hông đẩy đưa.
“ Ưm, hết đau rồi, nhưng mà... bên trong của thiếp ngứa ngáy lắm, chàng mau làm gì đó đi.”
“ Được, để bổn phu quân giúp nàng gãi ngứa nhé nương tử, haha.” Chỉ chờ có thế, Chu Cương Liệt lập tức chồm người lên đè nàng xuống phía dưới, Tiểu Thiện ánh mắt nhìn hắn đầy cảnh giác, hông hơi nâng lên.
Hắn từ từ kéo người về sau, con cặc đang dính chặt lấy hoa tâm cũng theo đó rút ra đến khi chỉ còn dính mỗi đầu khấc, ngay lúc Tiểu Thiện tưởng phu quân đã chịu tha cho mình thì hắn lại hẩy mạnh, dương vật một lần nữa đâm hết chiều dài vào sâu bên trong.
“ Á... úi da... đau chết người ta rồi...” Tiểu Thiện lại hét lên nhắm tịt mắt quằn quại như con đuông dừa nhúng nước mắm.
Chu Cương Liệt nghệch mặt ra nhìn chằm chằm cô vợ đang quẩy đạp bên dưới bằng ánh mắt chán không buồn nói. Tiểu Thiện vừa la vừa cào cấu một hồi thì chợt dừng lại.
“ Ơ, hình như không có đau...” nàng lấm lét ngó khuôn mặt phu quân, thấy hắn trề môi quan sát mình thì vội rụt cổ xụ mặt ra điều biết lỗi.
“ Không có đau, phu quân chàng tiếp tục, tiếp tục đi nha, hì hì, thiếp hoảng quá tưởng vẫn đau như lần đầu, thiếp xin lỗi.” Nàng cười lấy lòng chủ động bá lấy cổ của hắn hôn lên môi, hai chân cũng dạng rộng thêm xíu.
Ai mà nỡ giận vị nương tử vừa hiền lành đáng yêu lại mít ướt như này được, Chu Cương Liệt phì cười sau đó nhéo đầu ti nàng một cái xem như trừng phạt, hạ thân tiếp tục công việc.
Lần này hắn làm thật chậm rãi, từ từ kéo ra sau đó lại đút vào, vách âm hộ của nàng gặp phải ma sát của côn thịt khiến cơn ngứa ngày được giải tỏa, Tiểu Thiện lim dim mắt tận hưởng dư vị nơi mật huyệt đang được cọ xát.
“ Hít... hà... ưm... ân...ha....” lỗ thịt đang dần quen với kích thước của dương vật, dù còn hơi thốn mỗi khi bị đâm vào nhưng cảm giác hoa tâm bị đầu khấc va chạm và cơn tê tái đến từ từng cơ thịt đã lấn át mọi sự khó chịu, Tiểu Thiện dù phê lòi nhưng không dám rên lớn, hơi thở nàng nặng nề, cổ họng lâu lâu lại phát ra âm thanh ư ử như mèo kêu.
“ Sao hả nương tử yêu dấu, phu quân không có lừa nàng chứ, chỉ đau lần đầu, về sau chắc chắn sẽ sướng có đúng hay không.” Chu Cương Liệt vừa nhấp vừa nheo mắt trêu chọc.
Tiểu Thiện ngượng ngùng phồng má không có ý kiến gì, nếu nãy giờ nàng không làm rối ren thì chắc đã động phòng xong rồi.
Hắn vuốt má nàng một cái bắt đầu tăng dần tốc độ, để nàng tự nhiên hơn hắn lại kề môi hôn tới, cô vợ này có vẻ nghiện được nút lưỡi, nàng vừa thấy chồng trờ mặt đến thì đã chu môi lên đón sẵn, hai người miệng lưỡi quấn quýt nhau.
Tay trái hắn bóp cặp đào tiên, tay phải lòn xuống xoa lên mu lồn rậm lông của nàng gãi gãi sau đó vân vê hột thịt khiến Tiểu Thiện thít cả âm hộ vì bị trùng kích những chỗ nhạy cảm.
“ Ô... ưm... a... á... sâu quá... ô... ha...” tiếng nàng rên rỉ dần lớn hơn nhưng dù sao Tiểu Thiện vẫn chỉ là thiếu nữ lần đầu hưởng mây mưa chưa biết nói mấy câu khẩu dâm, nàng chỉ biết rên rỉ đánh vần theo nhịp nắc của hắn.
Chu Cương Liệt đổi tư thế từ bên hông nâng chân nàng gác lên vai mình rồi dập tiếp, lần này hắn đẩy mạnh cả tốc độ lẫn lực đạo, từng cú giã phành phạch, âm thanh da thịt va chạm vang lên nhanh dần đều.
“ Á á á... từ từ... ối... ưm... hơ hơ... chàng... ối da... đừng... đừng mà... mạnh quá... chàng đâm sâu quá... chậm lại đi mà... ưm... ân... thiếp... thiếp sắp ra nữa rồi... aaaa... raaa...”
Tiểu Thiện đón nhận từng cơn sóng xung kích vào huyệt dâm, hoa tâm gặp phải tấn công dồn dập đang dần bị mở rộng, nàng đã cao trào đến lần thứ hai rồi.
Chu Cương Liệt lần này không nhượng bộ hay thương tiếc gì nữa, chơi vị nương tử này quá ư là mất thời gian, hắn xoay người nàng lại để Tiểu Thiện nằm sấp trên giường, mông được kéo vểnh lên, từ đằng sau hắn chơi kiểu chó nắc như máy đóng cọc.
“ Ô... ô... ô... chàng giết thiếp mất... á... trời ơi... muốn chết... thiếp sắp bị làm chết... chỗ đó... chỗ đó sắp ra nữa... ư ư... á.. ôi chao....”
Nghe tiếng rên của nàng, Chu Cương Liệt càng hưng phấn hơn, hắn ôm nàng lên, vẫn ở phía sau địt mạnh bạo, hai tay hắn lòn lên nhào nặn hai vú, Tiểu Thiện cũng xoay đầu ngước ra sau, hai người lại tìm đến môi nhau.
Đôi mắt thiện nhãn của nàng bây giờ đã mơ màng, làn da hồng hào, mái tóc hơi tán loạn, ngay khi nàng thắt cơ thịt trong lồn lên đỉnh lần thứ tư thì Chu Cương Liệt cũng chịu hết nổi, hắn nhanh chóng giã thêm trăm phát nữa rồi thúc một cú khiến con cặc to dài xỏ xuyên qua hoa tâm đâm thấu vào tử cung rồi xuất bắn.
“ Nóng... nóng quá... rút ra đi phu quân... chàng bắn ngập bên trong thiếp rồi... ưm... ô...”
Đợi đến khi Chu Cương Liệt rút cặc ra thì bụng dưới của nàng đã hơi phồng lên vì chứa quá nhiều tinh trùng, Tiểu Thiện nằm sấp, vẻ mặt dại ra, nước dãi chảy ướt cả gối, bên dưới âm đạo vẫn mở rộng có thể nhìn thấu cả tử cung, dòng dâm dịch hóa quyện đang từ từ chảy ra.
Hắn thương tiếc nhấc nàng lên ôm gọn trong lòng lấy ra dương căn đan nhét vào miệng.
“ Nương tử mau nuốt xuống, đây là đan dược phục hồi sẽ giúp nàng nhanh chóng khoẻ lại.”
Tiểu Thiện mơ màng động yết hầu nuốt dương căn đan vào, quả nhiên sau đó nàng thấy trạng thái bản thân dần tốt hơn, mỏi mệt đau đớn không còn nữa.
“ Tốt hơn rồi chứ?” hắn thương tiếc hôn lên khắp mặt mũi của nàng hỏi han.
Thấy phu quân dịu dàng với mình như vậy, mọi hờn dỗi lúc nãy bị thô bạo nàng đều không để bụng nữa.
“ Ưm, tốt hơn nhiều rồi, đa tạ phu quân đã thương yêu thiếp.”
“ Hề hề, tốt rồi thì tiếp tục hiệp hai nào người đẹp.” Chu Cương Liệt nở nụ cười gian tà xoa xoa tay đè nàng xuống, Tiểu Thiện ngây thơ như dê vào miệng hổ vật vã chuẩn bị cho lần sát phạt tiếp theo.
0 bình luận