Chương 323: Lễ thành hôn

Trong tiền sảnh mọi khâu chuẩn bị đã được sắp xếp xong xuôi, Chu Cương Liệt được Lão Vinh dẫn đi đến phòng riêng thay y phục tân lang, quần áo đỏ thêu viền vàng hình kim long rất vừa với dáng người của hắn, nghe nói là do Tiểu Thiện cùng bà Tôn và đám thị nữ tự may. Bên phòng khác, Lạc Thủy đã thay bộ váy áo màu hồng nhạt của phù dâu, nàng đang giúp Tiểu Thiện chải tóc trang điểm. “ Lạc Thủy tỷ, sau này chúng ta là người một nhà rồi, mong tỷ chiếu cố cho muội.” Tiểu Thiện ngắm mình bên trong gương ánh mắt nhu hoà nói. “ Ta chỉ là người hầu bên cạnh chủ nhân, ngài ấy lấy cô làm nương tử thì cô chính là chủ mẫu của ta, sao dám gọi là muội tử được.” Lạc Thủy ôn nhuận đáp lời. “ Ây nha tỷ đừng có đặt nặng vấn đề vai vế mà, ta biết tỷ cũng là nữ nhân của đại thúc, chúng ta ở chung với nhau đừng có quan trọng chủ tớ, tỷ đẹp như thiên tiên vậy làm sao có thể ủy khuất làm tì nữ được.” Tiểu Thiện đưa tay nắm lấy tay Lạc Thủy ôn hoà nhìn nàng. Dưới ánh mắt thiện lương của cô gái trẻ, Lạc Thủy dường như mất đi kháng cự, “ Ừm, vậy ta gọi Tiểu Thiện là muội muội nhé.” Nàng rất vui vẻ, mấy bữa nay cô gái này chỉ tiếp chuyện với Chu Cương Liệt chứ chưa từng nhìn lấy nàng, hôm nay hai người mới chính thức hoà đồng trò chuyện như tỷ muội. Chuyện tiểu thư muốn tự mình chọn lang quân từ ba năm nay đã làm đám gia nhân Lão Vinh, bà Tôn lo lắng không thôi, họ sợ nàng quá ngây thơ thánh thiện nên sẽ bị kẻ xấu dụ dỗ, nhưng họ cũng không thể cản cô làm theo ý mình, họ không hề biết về chuyện giấc mộng tiền kiếp hay thiên duyên định sẵn, chỉ một lòng mong nàng tìm được tấm chồng tốt. Họ ở với vị tiểu thư này lâu ngày cũng đã dần nhận ra nàng dường như không phải cô gái thiện lương bình thường, nàng luôn bí ẩn, những chuyện nàng làm quá huyền bí. Mấy ngày trước tiểu thư nói đã tìm được ý trung nhân bảo mọi người nhanh chóng chuẩn bị hôn lễ làm ai cũng hoang mang, Lão Vinh nhận lãnh công việc đưa thư sẵn tiện xem người nàng muốn lấy như thế nào, ai cũng sợ cô gái trẻ bị lừa. Ấn tượng của Lão Vinh với Chu Cương Liệt là một hán tử cao lớn khôi ngô điềm đạm, nói năng đủ lễ độ dù ông ta chỉ là người hầu, từ trên người hắn luôn toát ra khí độ khiến người ta tin tưởng, nói chung không chê vào đâu được. Hôn lễ hôm nay không trống không kèn, không tấu nhạc xập xình, không khách khứa chung vui, không lễ vật hồi môn. Đàng trai chỉ có mỗi Lạc Thủy, đàng gái là chục người làm trong nhà. Trên bàn thờ đặt hai bài vị phụ mẫu của Tiểu Thiện, giờ lành đã tới, Chu Cương Liệt đứng nghiêm trang giữa đại sảnh, râu tóc được chải búi gọn gàng, thân mặc áo tân lang đỏ, đầu đội hỉ mão rất ra dáng chú rể. Theo tiếng vỗ tay của mấy hạ nhân, Lạc Thủy dẫn Tiểu Thiện mặc đồ tân nương đầu đội khăn voan đỏ từ từ tiến vào. Chu Cương Liệt ánh lên vẻ hạnh phúc, hắn từ khi đến thế giới này đã kinh qua bao nhiêu nữ nhân không nhớ rõ, nhưng để hắn kết làm đạo lữ chỉ có Đãng Hồng Trần, còn bái đường thành thân chỉ có Tiểu Thiện. Hai người đứng đối diện nhau, tay nắm tay, phía sau tấm khăn phủ đầu, cô gái trẻ nhu thuận nở nụ cười tươi tắn. Lão Vinh và bà Tôn vào vai chủ hôn, hai ông bà già nhìn thấy tiểu thư mặc đồ tân nương thì vui đến phát khóc, họ đã chăm cô từ lúc mới lọt lòng đến khi trưởng thành, họ xem cô như con gái ruột, dành hết tình yêu để cô khỏi tủi thân khi mất đi phụ mẫu, hôm nay thấy tiểu thư lấy được tấm chồng tốt thì không gì hạnh phúc hơn. “ Nhất bái thiên địa Nhị bái cao đường Phu thê giao bái....” Chu Cương Liệt và Tiểu Thiện theo giọng của Lão Vinh lần lượt cúi bái đúng nghi thức. Giờ đây, hai người đã có phu thê chi thực. “ Đưa vào động phòng....” Tiểu Thiện được Lạc Thủy dẫn đi ra hậu trạch, Chu Cương Liệt thì ở lại nhận chúc rượu từ đám hạ nhân, hai bàn tiệc nhỏ nhưng đầy đủ món ngon được mang ra để họ ăn uống say sưa. “ Chu cô gia, mong ngài hãy luôn yêu thương trân trọng tiểu thư của chúng ta, đừng để cô ấy chịu ủy khuất.” Bà Tôn ngồi bên cạnh như mẹ vợ dặn dò con rể. “ Bà Tôn yên tâm, ta có phụ cả thế gian cũng không bao giờ phụ Tiểu Thiện, nàng ấy là tâm can bảo bối của ta.” Chu Cương Liệt cười nâng ly rượu uống cạn. “ Lão hủ biết ngài là người có bản lãnh thần tiên, tiểu thư dù đặc biệt hơn người nhưng dù gì cũng là phàm nhân, ngài đừng bắt nạt con bé nhé.” Lão Vinh cũng ôn tồn dặn dò. “ Ta đã biết, bàn tay này là để bảo vệ hạnh phúc của nàng trọn đời, sao có thể bắt nạt cô ấy được.” Đám người hầu từng người bước lên kính rượu hắn, thuận tiện dặn dò kĩ những sở thích thói quen của tiểu thư nhà mình cho vị cô gia này biết. Chu Cương Liệt tỏ rõ khí độ hào phóng của một vị tiên nhân nên có, hắn lấy ra dương căn đan chuẩn bị sẵn chia cho những người ở đây, hắn giải thích công hiệu làm họ mừng rỡ không thôi. Tăng thọ, phản lão hoàn đồng, tăng cường thể chất, đối với phàm nhân như họ thì đây là thủ đoạn của thần tiên, tiểu thư lấy được thần tiên làm chồng thì họ còn lo lắng gì nữa, ai cũng vui vẻ nhận lấy đan dược, làm gì có ai chê chuyện mình sống lâu hơn đâu. Tiệc rượu đến tối thì tàn, Chu Cương Liệt đạp bước từ từ đi về phía hậu trạch, đến phòng tân hôn, hắn chỉnh lại quần áo rồi mở cửa đi vào. Tiểu Thiện vẫn mặc váy đỏ tân nương đội khăn voan ngồi trên giường ôn nhu chờ đợi, Lạc Thủy ở kế bên nói chuyện tâm sự, khi thấy hắn bước vào thì nàng hiểu ý cúi đầu chào sau đó đi ra ngoài đóng cửa để đôi vợ chồng động phòng. Hắn theo đúng tục lệ dùng cán kim loại chạm khắc ở trên bàn nâng khăn của Tiểu Thiện lên, bên trong là trương dung nhan hoa nhường nguyệt thẹn với đôi mắt trong veo đang tươi cười nhìn hắn. “ Nương tử....” hắn vứt cán kim loại qua một bên ngồi xuống giường cầm lấy tay nàng. “ Ừm... tướng công đại thúc...” nàng thẹn thùng đáp lại. “ Cái gì mà tướng công đại thúc chứ? Xưng hô loạn cả lên người ta cười cho đó.” Hắn phì cười với cách gọi có một không hai của cô gái nhỏ. “ Tướng công phu quân...” Tiểu Thiện mặt hồng hồng chỉnh lại ngôn từ của mình. “ Ngoan lắm.” Hắn gật gù hài lòng nâng tay cách không rót hai ly rượu mang đến. “ Người ta không biết uống rượu đâu.” Nàng lắc đầu nguầy nguậy. “ Hợp cẩn giao bôi sao có thể thiếu rượu được, uống một ly thôi.” Hắn lại phải buông lời dỗ dành nàng. “ Ưm, cũng được.” Nàng này tuy lấp lửng nhưng được cái hắn nói gì nghe nấy đưa tay tiếp ly rượu, hai người vòng tay chéo lại đút rượu cho đối phương, rất may Lạc Thủy biết vị tân nương này không biết uống rượu nên đã tinh ý chọn loại rượu nhẹ. Hai người nhìn nhau thật lâu, khoảng lặng đầy yêu thương kéo dài suốt một khắc đồng hồ. “ Ừm, ta vẫn còn đang lâng lâng như trong giấc mơ vậy, mọi chuyện thật diễn ra quá chóng vánh, chúng ta biết nhau chỉ mới mấy ngày nàng đã nguyện theo ta rồi, không hối hận chứ?” Chu Cương Liệt chủ động bắt chuyện trước. “ Duyên này do thiên định rồi, thiếp không hối hận, mười chín năm qua thiếp sống không có mục đích rõ ràng, bây giờ chàng đã xuất hiện, nhất định sẽ khiến cuộc đời thiếp bước sang trang mới. Thiếp tin vào đôi mắt của mình không chọn sai người.” Tiểu Thiện nép vào ngực hắn thỏ thẻ. Hai người lại nhìn nhau, sau đó lấy Chu Cương Liệt chủ động, hắn một tay nâng cằm nàng lên, mặt trờ tới gần, Tiểu Thiện đỏ mặt tim đập thình thịch rồi nhắm mắt lại. Môi hai người chạm nhau, nụ hôn đầu tiên của nàng đã trao cho hắn, lúc trước khi gặp nàng Chu Cương Liệt đều không dám đụng chạm, cứ như việc sờ vào nàng cũng là một tội lỗi lớn, nàng quá ư thánh khiết trong trắng, bây giờ đã nên duyên vợ chồng thì cảm giác kia mới biến mất, hắn có thể tùy ý ôm ấp che chở cho người con gái này rồi. “ Chụt chụt....” Tiểu Thiện lần đầu hôn môi nam tử nên cứ trúc trắc không biết phải làm sao, may mà Chu Cương Liệt kinh nghiệm đầy mình, hắn dẫn dắt mọi hành động của nàng, hướng dẫn nàng từng chi tiết, bốn cánh môi hoà lại, lần đầu hôn nhau hắn cũng không muốn tấn công táo bạo, chỉ giữ đôi môi ngọt thơm này đến khi nàng hết hơi thì buông ra. “ Ưm, thiếp cả đời này sẽ đi theo chàng, cùng chàng trải qua hết mọi đắng cay ngọt bùi, nạn kiếp nhân gian, thiếp sinh ra chính là để đợi ngày này, mong chàng thương tiếc thiếp, thiếp sẽ nghe theo chàng.” Giọng nói dịu dàng ấm áp của vị nương tử cộng với khuôn mặt xinh đẹp hơn cả tiên nữ kia làm Chu Cương Liệt hết sức động lòng, hắn cúi xuống hôn thêm một ngụm nữa, lần này hắn dùng cả lưỡi để trêu đùa liếm láp cặp môi căng mọng kia, dụ dỗ lấy cái lưỡi nhỏ ngọt ngào của nàng cùng quấn giao. Hai người sau khi buông ra lại nhìn nhau, cảm xúc từ nụ hôn đã phần nào khiến nàng không còn lo lắng nữa, đêm động phòng bắt đầu rồi.
0 bình luận
aaa