Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 322: Thiên duyên tiền định
“ Chu đại thúc chính là tân lang hôm nay của ta.”
Sau câu nói đó, não bộ của vị tiên nhân dường như vẫn chưa kịp thông tuệ, hắn nhìn nàng không chớp mắt, miệng cũng há hốc ra.
“ Sao vậy? Bất ngờ quá hả? Hay là đại thúc chê bai không muốn lấy ta?” Tiểu Thiện trong bộ đồ tân nương chống nạnh nghiêng đầu quan sát hắn.
“ A, không... chỉ là chuyện này đột ngột quá, ta chưa hiểu gì hết, sao... sao lại...???” Chu Cương Liệt lấy lại tinh thần gãi đầu gãi tai chờ nàng giải thích.
“ Ừm, ở đây không tiện nói, đại thúc mau theo ta.” Nàng nhìn quanh, khẽ gật đầu với đôi vợ chồng già Lão Vinh rồi quay người đi về phía sau hậu viện.
Chu Cương Liệt cũng lóc cóc theo sau, Lạc Thủy biết ý không làm phiền, nàng ở lại tiền sảnh dùng pháp thuật giúp các hạ nhân chuẩn bị lễ cưới, đám người hầu lần đầu thấy vị thần nữ nhan sắc tiên thiên này đều ngẩn cả người ánh mắt chết mê chết mệt.
Tiểu Thiện dẫn Chu Cương Liệt dọc theo hoa viên đến bên bờ hồ, hai người tiến vào thính đình xây cạnh hồ, đứng tựa lan can nhìn xuống mặt nước.
“ Hẳn là đại thúc bất ngờ lắm nhỉ?” nàng chủ động mở miệng nói chuyện trước.
“ Không ngờ cô gái bán cá bên góc chợ lại là một tiểu thư khuê các sở hữu cơ ngơi trong Thập Vương Thành này, quả thật làm ta bất ngờ.” Hắn gật gù ngồi xuống ghế.
“ Chuyện ta sắp kể chắc hơi khó tin, nhưng ta nghĩ người tu tiên như đại thúc chắc sẽ hiểu.” Nàng quay qua tự mình châm trà cho hắn.
“ Nàng cứ nói đi ta nghe.” Hắn ôm một bụng thắc mắc nhìn chằm chằm dung mạo xinh đẹp của nàng.
“ Nơi này là Bạch gia, ta tên đầy đủ là Bạch Tiểu Thiện, cha mẹ vốn là thương buôn, hai người ở Tây Hải làm ăn bao nhiêu năm mới có được cơ ngơi như hôm nay.
Năm ta mười hai tuổi, cha mẹ đi làm ăn xa không may gặp nạn trên biển từ đó không về nữa, đến hôm nay đã trôi qua bảy năm, ta dựa vào tài lực trong nhà cũng sống tương đối tốt. Cha mẹ vốn độc đinh không có thân thích họ hàng, ta là con gái một, may mắn có Lão Vinh cùng bà Tôn là hai hầu cận trung thành của cha mẹ giúp ta quán xuyến, nếu năm đó gặp phải ác nô muốn đoạt đi gia sản thì ta cũng không biết phải làm sao.
Lúc cha mẹ vừa mất, trong nhà có hơn ba mươi kẻ làm, ta để Lão Vinh bán đi các cửa hàng gia sản bên ngoài trả tiền cho họ kiếm nơi khác làm ăn, chỉ còn chục người quyết định ở lại với ta. Trong đó có một nhà Lão Vinh, bà Tôn và ba người con, năm người khác có thị nữ, nhà bếp, làm vườn. Với gia sản cha mẹ để lại đủ để ta và họ sống đến cuối đời không cần lo nghĩ.”
Chu Cương Liệt cầm ly trà lên uống, thầm nghĩ cô gái này cũng thật may mắn, nếu gặp phải những kẻ ác tâm lợi dụng nàng nhỏ tuổi chiếm hết gia sản thì nàng sẽ khổ rồi, những kẻ hầu kia tâm địa thiện lương như cô chủ nhỏ này vậy.
“ Ừm, đại thúc có tin vào tiền kiếp không?” Tiểu Thiện châm trà hỏi.
“ Tất nhiên, thế gian này có thiên đình, có địa ngục, linh hồn người chết đi sẽ vào luân hồi tiếp nhận kiếp sống tiếp theo.” Hắn gật đầu.
“ Ta nghĩ mình thấy được bản thân ở tiền kiếp, thuở nhỏ khi vừa được năm tuổi, ta thường xuyên mộng thấy cùng một giấc mơ kì lạ, trong mơ, một bóng người đứng trên mây toàn thân phát ra hào quang nhìn ta chằm chằm.
Một ngày kia, người đó trong mộng đã nói cho ta, ta sở hữu thiện tâm không ai có được, đôi mắt có thể phân định thiện ác, vạn tà bất xâm, ta chính là ứng kiếp mà sinh ra, một ngày nào đó, người có đại cơ duyên với ta sẽ xuất hiện, ta phải theo người đó giúp hắn tiêu trừ tai kiếp nhân gian, công đức viên mãn.”
Chu Cương Liệt đã sớm bỏ chung trà xuống nghiêm túc lắng nghe, người trong mộng liên tục xuất hiện, nàng là chờ người hữu duyên loại bỏ tai kiếp nhân gian. Những thông tin này thật quá mơ hồ kì lạ.
“ Người có đại cơ duyên với ta chính là Chu đại thúc ngài.”
“ Vì sao nàng chắc chắn như thế?” hắn vuốt cằm nhíu mày trầm ngâm hỏi.
“ Người trong mơ kia đã báo cho ta biết cách để tìm ra ngài. Đại thúc nhìn trong hồ đi.”
Theo tay nàng chỉ, Chu Cương Liệt khá bất ngờ khi thấy hai con cá chép nàng bán đang nổi lên mặt nước bơi lội nhìn hắn sau đó lại lặn xuống mất tăm.
“ Đôi cá này ở trong hồ từ khi ta còn bé, người trong mộng kia nói chỉ cần đem cá ra chợ bán, người nào bản tính thiện lương chịu phóng sinh chúng thì chính là người có duyên với ta, không biết vì sao mỗi lần thả cá đi đến sáng chúng sẽ lại có mặt trong hồ để ta đem bán tiếp.”
“ Khoan đã, nàng bán cá ở chợ bao lâu rồi?” Chu Cương Liệt hỏi.
“ Ta bắt đầu bán cá từ năm mười sáu tuổi, đến nay đã ba năm, ta mỗi tháng đều đổi một khu chợ khác nhau không có cố định.”
“ Trong ba năm chẳng nhẽ không ai có thiện tâm muốn phóng sanh cá hay sao?”
“ Tất nhiên là có, thi thoảng ta vẫn gặp không ít người muốn mua cá để thả, ta đồng ý bán để họ phóng sanh, nhưng qua ngày hôm sau ta lại đến chỗ cũ bán thì không gặp lại họ nữa. Người trong mộng nói, chỉ có người nào liên tục mua cá của ta đem thả đến khi tự họ nhận ra cá mình thả là trùng nhau thì mới đúng là người có đại cơ duyên với ta.”
“ Đại thúc ngài mua cá của ta liên tục mấy ngày liên tiếp, lại tự mình phát hiện đã thả cùng hai con cá mấy lần, ngài đích thực là người ta tìm kiếm.”
“ Nhưng sau khi tìm được người hữu duyên rồi thì sao? Nàng cần phải làm gì?” hắn nheo mắt hỏi.
“ Người trong mộng nói ta phải kết duyên với hắn, đi theo hắn đến cuối đời, một ngày nào đó khi kiếp nạn đến ta sẽ là người dùng thiện tâm của mình giúp hắn loại bỏ tai kiếp nhân gian cứu độ chúng sinh.”
“ Hừm, ta vẫn còn hơi mơ hồ, nàng tin vào giấc mộng đó sao? Nàng chấp nhận để bản thân mình tuân theo số kiếp được định sẵn sao?” Chu Cương Liệt ngồi thẳng nhìn vào mắt nàng hỏi.
“ Ta tin vào nó, từ nhỏ đến lớn ta luôn sống không có mục đích, ta cảm nhận rõ mình sinh ra trên đời là vì một trách nhiệm, một nghĩa vụ lớn lao nào đó, khi trò chuyện với người trong giấc mơ kia ta mới dần biết trọng trách của mình, ta sinh ra trên đời chính là vì ứng kiếp mà tới, phụ mẫu đã mất, người thân không có ai, ta không có bất cứ ràng buộc nào cả.” Tiểu Thiện cũng nghiêm túc đáp lại.
“ Trong cõi hư vô luôn có những thứ thiên định, duyên số của kí chủ và nữ tử này đã được sắp đặt sẵn, cô ấy là một người có vai trò quan trọng ảnh hưởng đến ngài sau này, kí chủ không thể hiểu nổi đâu.” Yêu Dục xuất hiện ngồi vắt chân lên giải đáp.
“ Vậy chuyện ta tới Tây Hải tình cờ gặp nàng ta đều đã được định sẵn hay sao?” Chu Cương Liệt hơi bất mãn vì dường như có bàn tay vô hình nào đó thao túng cuộc sống của hắn.
“ Không, kí chủ vẫn là đi theo ý mình, chỉ là ngài đang làm việc cho Thiên Đạo vạn giới, trong quá trình phát triển Thiên Đạo sẽ tự dẫn dắt ngài đến một cơ duyên khó thể bỏ lỡ, ngài có chấp nhận duyên số này hay không đó là do ngài quyết định.” Yêu Dục trả lời.
“ Hừ, đời trước ta đọc tiểu thuyết có lắm kẻ muốn nghịch thiên mà đi, tự tạo đường cho mình không chịu sự sắp xếp tự nhiên của đại đạo. Ta cảm thấy những tên đó quả thật đúng là chỉ tồn tại trong truyện, ta đến giới này là do Thiên Đạo lựa chọn, nó muốn ta trở thành giới chủ, cung cấp cả hệ thống, vậy thì ta cứ thuận theo mà làm thôi, có ngu mới nghịch thiên.” Chu Cương Liệt trong tâm tự suy nghĩ, Yêu Dục nghe hắn nói thì vỗ tay khen ngợi hài lòng.
“ Vậy là nàng chấp nhận làm nương tử của ta, bỏ lại tất cả để theo ta chờ ngày ứng kiếp?” hắn quay sang hỏi Tiểu Thiện, nàng gật đầu chắc nịch.
“ Chúng ta chỉ mới gặp nhau có mấy ngày, chưa yêu đương gì, ta còn chưa nắm tay nàng lần nào, nàng lại chịu làm vợ ta sao? Sao ta thấy chuyện này đến dễ dàng quá.”
“ Ai nói chưa yêu, nói cho đại thúc biết, ngay từ khi gặp ngài lần đầu, thiện tâm và thiện nhãn của ta đã cho ta biết ngài chính là người cả đời này ta tìm kiếm, tay đây nè, đại thúc nắm đi ta có từ chối đâu.” Nàng đưa đôi bàn tay trắng xinh ra.
“ Đôi mắt nàng không biết có sai lầm gì không, nhưng như ta đã nói, ta không phải người tốt đâu.” Chu Cương Liệt không từ chối cầm lấy tay nàng xoa nhẹ.
“ Nhìn cô gái đi bên cạnh ngài toàn thân bốc ra màu hồng phấn ta cũng đoán ra đại thúc là một kẻ tà dâm rồi.” Tiểu Thiện bĩu môi.
“ Nàng biết ta tà dâm còn muốn lấy ta làm chồng?” hắn bất ngờ khi nghe nàng nói về Lạc Thủy.
“ Thế gian vạn sự đều không hoàn hảo, đại thúc có thể là người mang đầy nghiệp đào hoa, dâm tính thành thói quen, nhưng chỉ cần giúp ngài ứng kiếp cứu được vạn dân thoát tai ương thì những thứ khác ta không để ý đâu.” Nàng rất thật thà đáp lời.
“ Vậy, Chu đại thúc, ngài có muốn cưới Tiểu Thiện không?” nàng cầm tay hắn đặt lên eo mình, hai người ôm sát gần nhau.
“ Làm sao có thể từ chối một người vợ thiện lương như vậy được, nàng là nương tử đầu tiên của Chu Cương Liệt ta.” Hắn cười đầy nhu tình ôm chặt nàng.
“ Vậy thì chúng ta mau vào chuẩn bị bái đường thôi.” Tiểu Thiện cười hài lòng nắm lấy tay hắn kéo về đại sảnh.
Mặc dù chưa biết kiếp nạn phía trước là gì, duyên số định sẵn này sẽ đi về đâu, nhưng Chu Cương Liệt biết, duyên phận của hắn với nàng không thể bỏ lỡ.
0 bình luận