Chương 5: Hẹn gặp chủ nhân

Đan Linh thấy cảnh này thì cơ thể run rẩy thật mạnh một chút, không biết vì sao lại thò tay vào trong váy của mình, nhét một ngón tay vào trong lỗ lồn, trên ngón tay màu hồng phấn cũng có nước dâm chảy xuống. Đan Linh giống như nhập cơ, cơ thể không thể khống chế được tay phải của cô nhanh chóng bấm vào nút kết bạn với tác giả của video, lời mời kết bạn cũng đã được gửi đi. Cô đắm chìm trong ảo tưởng của mình một lúc cho đến khi tiếng kêu ting ting từ mạng xã hội vang lên mới làm cho Đan Linh tỉnh táo lại. Trời ạ! Mình làm cái gì vậy? Nhìn thấy thông báo mạng xã hội gửi tới, Đan Linh giống như gặp quỷ, hô hấp cũng ngay lập tức dừng lại, ngây người khoảng vài dây cô mới sợ hãi rút tay từ lỗ lồn ra cũng không quan tâm đến việc tay mình đang ướt nhanh chóng di chuyển chuột nhấn vào tin nhắn, sau đó hai bàn nhỏ như nóng lên rồi nhanh chóng co rút lại, sau khi thở dốc một chút lúc này sự tập trung của cô mới quay về. Đối phương chỉ trả lời hai chữ. -Ai đó? -Cái đó… Tôi thấy tác phẩm của anh đăng trên trang web XX! Trong cơn hoảng loạn cô gõ sai vài chữ sửa lại ba lần, Đan Linh lo lắng gửi câu trả lời nhưng trong lúc chờ đợi cô căng thẳng đến mức hít thở không thông, lại qua vài giây sau đối phương mới trả lời lại. -Chắc cô nhầm người rồi, tôi không biết trang XX nào hết. -Nhận nhầm người sao? Nhưng mà đây cũng coi như là chuyện tốt, nói một câu xin lỗi rồi xóa nhau đi, coi như cho tới bây giờ chưa từng có chuyện gì xảy ra nhưng trong tai nghe, tiếng kêu đau khổ lại nức nở vì sung sướng của cô gái tóc ngắn tên Lan Anh kia lại không ngừng vang lên, nếu như làm như vậy Đan Linh ảm giác như trong lòng mình cứ trống rỗng như thiếu cái gì đó không cách nào bù đắp được, mười ngón tay trắng nõn của cô đánh chữ dồn dập trên màn hình lại chủ động đưa ra lời đề nghị. -Tôi thấy ngài huấn luyện chị Lan Anh, chị Diễm My và chị Bích Huệ, tôi rất có hứng thú! Tôi cũng muốn ngài huấn luyện tôi một lần, có được không? Chỉ một lần thôi! Mình làm cái gì vậy? Mình lại chủ động đưa đến cửa cầu xin một người đàn ông xa lạ dạy dỗ mình? Đan Linh, mày điên rồi sao? Cảm giác hối hận điên cuồng ập vào trong não nhỏ của Đan Linh, trong tiềm hức, cô đưa móng tay sơn màu hồng phấn lên miệng nhỏ cắn, ngón tay được cắt tỉa chỉnh tề bị cắn cho vết răng khắp nơi nhưng dù cơ thể khẩn trương, kích động và sợ hãi đến mức run rẩy nhưng Đan Linh vẫn chờ mong nhìn vào màn hình. Lại yên tĩnh thêm vài giây đối phương cuối cùng cũng trả lời tin nhắn của cô. -Cô ở đâu? Bao nhiêu tuổi? -Tôi học đại học ở thành phố Hải Phòng, tôi là sinh viên trường đại học quản lý và công nghệ! -Con gái sao? Câu hỏi này có chút kỳ lạ? Nhưng Đan Linh vừa khẩn trương vừa hưng phấn cũng không kịp nghĩ nhiều, nhanh chóng trả lời lại. -Tôi là con gái. Lần này đối phương trả lời nhanh hơn một chút, chỉ một giây sau tiếng ting ting lập tức vang lên, hơn nữa còn trả lời liên tục. Chỉ mong là thật! -Tôi cũng ở thành phố Hải Phòng, đại học quản lý và công nghệ của cô không phải tối thứ sáu là được cửa sao? Bảy giờ đêm nay, đeo một cái nơ bướm màu đen đặt phòng ở khách sạn phía sau trường học của cô sau đó tôi sẽ tới tìm cô! -Được! Ngón tay Đan Linh nhanh chóng gõ chữ trả lời, sau đó nhìn avata của đối phương bên kia tối xuống hiển thị trạng thái ngoại tuyến thoải mái dựa vào cái ghế xoay máy tính, Đan Linh dường như muốn ngất đi, cô không còn chút sức lực nào không thể đừng dậy nổi, xụi lơ thành một đống. Qua một lúc sau, cô đột nhiên giống như sống lại, hai tay vò mái tóc thẳng như thác nước của mình, Đan Linh vò tóc của mình loạn lên giống như một ngươi đên. “Ah ah ah ahhh! Đan Linh, mày đang làm gi thế? Mày đưa đến cửa để cho một người đàn ông địt? Huấn luyện? Mày thật sự điên rồi ah ah ah ah…” … Buổi tối. Mặc dù trong lòng tràn ngập cảm giác hối hận, sợ hãi, bất an nhưng cảnh tượng người phụ nữ bị trói lại và huấn luyện trong video vẫn quanh quẩn trong đầu Đan Linh giống như ma thú, làm cho cô ấy giống như một con thiêu thân lao vào lửa vẫn dứt khoát xách túi đi ra ngoài. Cơ thể của cô căng thẳng khó tránh khỏi run rẩy, cô lo lắng không yên đi đến bên đường nhưng trong lúc Đan Linh đang gọi xe thì tiếng ting ting trong túi lại bắt đầu vang lên, cô sợ đến mức suýt chút nữa ngã xuống bên lề đường. Cô vội vàng lấy điện thoại ra, người gửi tin nhắn tới không phải huấn luyện viên xa lạ mà là vị hôn phu của cô Nguyễn Văn Chính gửi tin nhắn tới. -Đan Linh, buổi tối có muốn đi ăn cơm cá không? Nghe cha mẹ nói có một cửa hàng cơm Tây mới mở cũng không tệ. Anh Văn Chính muốn mời mình đi ăn cơm lúc này sao?
0 bình luận