Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 305: Dụ dỗ thiếu nữ ngây ngô
Ăn uống xong, nhân lúc nghỉ trưa Hà Yên lại cùng Lãnh Nhược Hy tâm sự với nhau, Bắc Cung Nhược Giai ở bên kia ngóng cả buổi cũng sốt ruột lẻn người của Cổ Đảo chạy qua.
Lâm Phàm ngồi nhắm mắt nhập định, trong khi Lâm Gia Tuệ thì bị Chu Cương Liệt dụ dỗ bằng đồ ăn đang ngồi trên đùi hắn, Hà Yên tính nhắc nhở con gái nhỏ quá tùy tiện của mình nhưng thấy Chu Cương Liệt bộ dáng đại bá rất đáng tin cậy nên lại thôi, nàng hiện tại chỉ lo bí mật trên người bị bại lộ, không quản được con gái nữa.
“ Đại bá, còn đan dược ngon hay không, cho con đi.” Lâm Gia Tuệ ép cặp bưởi vào cánh tay của hắn đưa đôi mắt hồn nhiên ra đòi đồ ăn.
Cô gái nhỏ này tuy cơ thể phát triển rất tốt nhưng được cả Mặc Ngọc Đảo chiều chuộng yêu thương từ nhỏ nên tính tình vẫn như đứa trẻ, ngoài bỏ ít thời gian tu hành thì chính là đi chơi và đòi ăn.
Chu Cương Liệt đảo mắt nhìn quanh sau đó khẽ búng tay tạo ảo cảnh, mọi người xung quanh vẫn thấy hắn và Lâm Gia Tuệ chỉ là ngồi trò chuyện, thi thoảng hắn cho con bé đồ ăn vặt. Kì thực phía sau ảo cảnh lại là cảnh tượng khác mà chỉ có Lạc Thủy và Lãnh Nhược Hy nhìn thấy.
“ Ừm, tất nhiên là có, ta có một loại kẹo rất ngọt, nhưng con chưa được ăn đâu.” Chu Cương Liệt cười hiền lành nói.
“ Ơ, tại sao chứ?” Lâm Gia Tuệ chưng hửng, lòng tò mò của đứa trẻ trỗi dậy.
“ Kẹo này là dành cho người lớn, con còn nhỏ không thể ăn được.” Hắn giở trò ba xạo, tay vòng qua vịn lấy eo cô nàng.
“ Kẹo của người lớn? Con muốn ăn, con đã lớn rồi mà, mẫu thân luôn nói con đã là người lớn đó.” Lâm Gia Tuệ nghe hắn nói càng tò mò hơn, nàng bám lấy tay hắn đưa đôi mắt nài nỉ nhìn.
“ Không được, nếu cha mẹ con hay bất cứ ai mà biết ta cho con ăn kẹo người lớn nhất định sẽ không tha cho ta đâu.” Chu Cương Liệt làm bộ đắn đo lắc đầu.
“ Đi mà đại bá, cho con ăn đi, Gia Tuệ hứa sẽ không nói cho bất cứ ai biết đâu, đi mà.” Nàng mè nheo năn nỉ, giọng non choẹt cộng với cái thân hình nảy nở làm người ta rất muốn phạm tội.
“ Ừm... thôi được, ta sẽ cho con ăn, nhưng nhất định không được nói cho ai biết, ta bây giờ đang tạo ảo cảnh che mắt mọi người rồi, không ai thấy được.” Hắn nheo mắt đưa tay lên môi làm điệu bộ bí mật, thiếu nữ nghe hắn nói cũng răm rắp gật đầu theo.
Chu Cương Liệt lấy ra một viên đan dược, thứ này lúc trước hắn hay luyện cho Mạt Ly với Tiểu Điệp ăn vặt, rất ngon ngọt bổ dưỡng. Lâm Gia Tuệ đôi mắt sáng rỡ đang định đưa tay lấy thì hắn lại đem viên đan bỏ vào miệng mình.
“ Ơ... hức...” Cô bé tính tình trẻ con bị trêu chọc mếu máo sắp khóc đến nơi, lúc này Chu Cương Liệt chợt nâng cằm nàng lên sau đó kề môi tới.
Trong ánh nhìn ngỡ ngàng ngơ ngác của Lâm Gia Tuệ, đôi môi anh đào của nàng nhanh chóng bị chiếm hữu, nụ hôn đầu mất mà cô bé vẫn không hề có chút nhận thức nào.
“ Ưm... chụt chụt...” Chu Cương Liệt mút lấy cánh môi nhỏ thơm tho của thiếu nữ, nhân lúc nàng còn đang ngơ ngác hắn đưa lưỡi ra tuồn viên đan dược ngon ngọt vào miệng nàng.
Lâm Gia Tuệ vô thức đưa đầu lưỡi ra, vị ngọt thơm của đan dược hoà quyện với nước bọt làm nàng cảm giác đầu óc hơi lâng lâng quay cuồng, cô bé ngây thơ bị tên dâm tặc cướp đi nụ hôn đầu đời như vậy.
Lâm Gia Tuệ không có tí hoảng hốt hay cự tuyệt nào, ngược lại nàng rất nhiệt tình đáp trả nụ hôn của người đàn ông này, vị đan dược thơm ngon trong miệng đã thành công dụ được nàng, Chu Cương Liệt luồn lưỡi sang quấn lấy lưỡi nhỏ của nàng mà nút.
Hai người cứ thế cùng một chỗ cháo lưỡi nhau đến khi cô bé hết hơi mới nhả ra, hai đầu lưỡi vẫn còn sợi tơ bạc kết nối.
“ Ưm, người lớn ăn kẹo như vậy sao? Sao trước giờ Gia Tuệ không thấy ai trong đảo làm điều này hết?” nàng liếm liếm môi ngây ngô hỏi.
“ Tất nhiên là chưa thấy rồi, đây là cách ăn kẹo của ta sáng tạo ra, thấy sao hả? Kẹo có ngon không?” Chu Cương Liệt ôm lấy cô nàng vào lòng, tay liên tục sờ soạn nheo mắt hỏi.
“ Vâng, cảm giác lạ lắm, thích lắm, Gia Tuệ muốn ăn nữa.” Nàng gật đầu chắc nịch.
Chu Cương Liệt đảo mắt gian xảo, hắn cười tà nhìn thẳng vào cô gái nhỏ, một tay hắn bóp mông nàng, tay kia đang xoa xoa bầu vú bên ngoài lớp áo, Lâm Gia Tuệ chỉ xem chuyện đại bá động chạm là do hắn cưng nựng mình nên không cảm thấy khó chịu.
“ Ta còn một trò chơi nữa, nếu con chơi với ta thì ta sẽ cho con ăn kẹo kiểu người lớn.”
“ Vâng, con thích chơi trò chơi lắm.” Gia Tuệ gật đầu đồng ý ngay, gì chứ chơi thì nàng không bao giờ từ chối.
“ Trò chơi là bịt mắt đoán vật, ta sẽ bịt kín mắt con lại, con không được dùng thần thức, ta sẽ bỏ vào miệng con đủ loại đồ ăn hương vị khác nhau, con phải dùng miệng lưỡi cảm nhận sau đó đoán xem ta cho con ăn cái gì.” Hắn kề sát tai nàng giải thích luật chơi.
“ Hì hì, chuyện nhỏ, gì chứ ăn thì con nhất định sẽ không bao giờ đoán sai.” Nghe nói đến được ăn cô bé rạng rỡ hẳn lên, khuôn mặt non nớt thập phần tự tin.
“ Ừm, tốt, giờ bắt đầu chơi, cấm dùng thần thức cảm nhận nếu không con sẽ bị xử thua đó nha.” Chu Cương Liệt lấy ra một mảnh vải đen dày tự mình cột lên bịt kín mắt của Lâm Gia Tuệ lại, cô bé đưa hai tay về phía trước lần mò chứng tỏ mình không thấy gì.
Hắn để nàng ngồi lên ghế, khuôn mặt già vểnh râu lên cười gian trá làm Lạc Thủy đứng sát bên âm thầm mặc niệm cho cô bé ngây thơ đáng thương.
“ Món đầu tiên, há miệng ra nào.” Chu Cương Liệt lấy ra một quả dâu đỏ được cắt làm đôi. Lâm Gia Tuệ theo lời hắn miệng há rộng lưỡi hơi đưa ra.
Chu Cương Liệt lấy miếng dâu chà nhẹ lên đầu lưỡi cô bé, Lâm Gia Tuệ khẽ liếm, sau đó dùng môi cảm nhận, mũi thì hít hít ngửi ngửi.
“ A, là quả dâu đỏ, quá dễ.” Nàng vui vẻ hô lên.
“ Chính xác, giỏi quá.” Chu Cương Liệt xoa đầu nàng một cái sau đó để cô bé ăn hết miếng dâu.
“ Món thứ hai.” Chu Cương Liệt búng tay lấy một lát chanh. Thiếu nữ xinh xắn lại há miệng chờ, ngay khi liếm trúng miếng chanh khuôn mặt nàng nhăn nhúm lại, lưỡi cũng lè ra rơi cả dãi xuống.
“ Úi da chua quá, là chanh, Gia Tuệ không ăn chanh đâu.” Nàng phì phì phun ra bộ dáng hết sức buồn cười.
“ Haha, đoán trúng rồi, giỏi lắm.” Chu Cương Liệt cười nắc nẻ xoa xoa gò má của nàng.
“ Món tiếp theo.” Hắn búng tay lấy một quả chuối sau đó lột vỏ.
Lâm Gia Tuệ há miệng, nhìn bộ dáng bịt mắt đưa miệng thế này quả thật là khiến người ta muốn phạm tội, Chu Cương Liệt khẽ quẹt đầu chuối lên lưỡi nàng rồi thu lại.
“ Ưm, chưa nghe mùi vị gì, đại bá mau cho con thử lại.” Nàng chép chép miệng sau đó há ra chờ đợi.
“ Được.” Hắn cười gian xảo sau đó vạch quần xuống, con cặc thô dài cong lên đã sớm cương cứng bại lộ, hắn quẹt đầu cặc lên lưỡi đang thè ra của Lâm Gia Tuệ sau đó nhanh chóng thu lại.
“ Ưm, vị lạ quá, con chưa đoán được, đại thúc cho con nếm lại đi.” Nàng vẫn không chịu thua đòi hỏi tiếp.
Lần này Chu Cương Liệt quẹt cái đầu quả chuối lên lưỡi nàng trước, khi cô bé đang tính há miệng ngậm lấy thì hắn thu lại sau đó nhanh chóng thay thế bằng đầu khấc của mình.
Lâm Gia Tuệ cảm nhận rõ vật mình đang ngậm, ừm, mùi khá là lạ nhưng không hề khó ngửi, nó bự đến nỗi làm miệng cô bé há rộng, lưỡi nàng liếm liếm nhẹ, nó vừa mềm mềm lại dai dai.
Chu Cương Liệt rút cặc ra, sau đó lại đút chuối vào, lần này hắn cố tình để cô bé nếm kĩ.
“ A, biết rồi, là chuối, thì ra là quả chuối.” Cô nàng vỗ tay vui mừng hô lên.
“ Đúng rồi, Gia Tuệ giỏi quá.” Hắn cũng vỗ tay khen ngợi sau đó cho phép nàng cắn một miếng chuối ăn.
“ Tiếp theo nào, há miệng ra.” Chu Cương Liệt vận chuyển chân khí vào quả dứa trên bàn xay nhuyễn nó sau đó làm lạnh, một que kem dài hình trụ tròn nhanh chóng hình thành bốc khói lạnh.
Lâm Gia Tuệ há miệng chờ đợi, hắn lấy que kem vị dứa quẹt nhẹ lên lưỡi nàng.
“ Ưm, lạnh quá, là cái gì vậy?” nàng cảm nhận rõ đầu lưỡi mình tê tê vì lạnh y như lúc nàng ăn đá bào vậy.
“ Một món ăn do ta tự làm, cảm nhận xem nó có hương vị gì?” Chu Cương Liệt vừa nói vừa chà que kem lên đầu khấc của mình khiến nó dính đầy kem lạnh.
Cô bé ngây ngô không biết cứ thế há miệng ngậm lấy cặc của hắn, nàng cảm nhận rõ thứ trong miệng vừa hơi lạnh vừa có vị gì đó.
Không để nàng mút quá lâu hắn rút cặc ra rồi thay bằng kem, sau đó lại bôi kem lên đầu cặc đút vào miệng nàng tiếp. Thiếu nữ dễ thương bị bắt bú cặc mà không hề hay biết, phải đến lần thứ ba nàng mới đoán được vị dứa.
Kế tiếp Chu Cương Liệt lại dụ dỗ nàng bằng các vị kem khác nhau, cặc hắn được nàng bú liếm rất ngon lành. Lãnh Nhược Hy vừa trò chuyện với Hà Yên vừa thi thoảng đưa mắt quan sát.
Nàng thấy chính là hình ảnh chân thực, tên chủ nhân ác ôn biến thái kia đang lừa cô bé Lâm Gia Tuệ ngây ngô phải bú cặc cho hắn, nàng nhìn vị chủ nhân với ánh mắt đầy phán xét.
Giờ nghỉ trưa sắp kết thúc, Chu Cương Liệt đẩy nhanh tiến độ sục mạnh dương vật, lúc Lâm Gia Tuệ vừa há miệng thì hắn gồng bắn hết vào trong.
Cô nàng cảm nhận rõ có thứ gì đó nhơn nhớt đặc sệt đang rót vào miệng mình, nàng ngỡ đó là thứ mà đại bá muốn mình đoán nên rất vui vẻ nuốt xuống nhưng hắn quả thật bắn rất nhiều, Chu Cương Liệt sợ nàng nghi ngờ nên vội gom số tinh trùng còn lại sau đó vận chuyển chân khí biến nó thành một que kem.
“ Ừm, con chịu thua, món cuối không đoán được.” Nàng liếm mép ăn hết tinh trùng trong miệng, vị rất ngon nhưng không thể biết được đó là gì.
Chu Cương Liệt kéo bịt mắt của nàng xuống ân cần nói, “ Đó là dược liệu bí mật của ta, đây, ta làm nó thành kem cho con rồi, ăn đi.”
Lâm Gia Tuệ háo hức cầm lấy que kem lạnh được bào chế từ tinh trùng màu trắng đục, nàng đã ăn qua đá bào, nước trái cây nhưng chưa từng thử qua cái gọi là kem lạnh này.
“ Sắp thi đấu tiếp rồi, lần sau chúng ta chơi tiếp nhé, nhớ không được nói cho ai biết chưa, nếu không cha mẹ con sẽ không cho con chơi với ta đâu.” Hắn ôm lấy nàng bóp vú thêm mấy cái cẩn thận dặn dò.
“ Con biết rồi, cảm ơn đại bá.” Cô bé ngoan ngoãn gật đầu nhớ kĩ, mẹ nàng rất nghiêm khắc, nàng cũng chả muốn nói chuyện chơi với đại bá cho ai.
Chu Cương Liệt gật đầu phất tay giải trừ ảo cảnh, bên dưới đài tiếng chiêng lại vang lên báo hiệu trận so tài buổi chiều đã chuẩn bị bắt đầu.
0 bình luận