Chương 302: Phân chia cặp đấu

Trong ngoài đấu trường là một biển người chật như nêm cối, tu sĩ thì được phép vào trong quan khán trực tiếp trong khi phàm nhân sẽ được sắp xếp xem đấu hội thông qua trận pháp truyền hình ảnh. Khi Chu Cương Liệt cùng Lạc Thủy đến lầu các của Ngũ Hành Đảo thì các thế lực khác cũng đã tề tựu đầy đủ. “ Mẫu thân hôm nay sao vậy? Không được khoẻ à?” Lâm Phàm thấy Hà Yên mặt hơi tái nhợt nên quan tâm hỏi han. “ Con lo mà chuẩn bị thi đấu đi, mẹ không sao, tối qua hơi khó ngủ thôi.” Nàng lắc đầu cười gượng, dù đã mặc nhiều lớp vải che kín thân thể nhưng cảm giác bên trong vẽ đầy mấy câu từ dâm dục khiến Hà Yên luôn chột dạ sợ người khác thấy. Nàng dẫn Lâm Gia Tuệ lấy lý do muốn cỗ vũ con trai để qua bên phía của Ngũ Hành Đảo ngồi, nàng sợ ở gần Lâm Vấn Thiên quá sẽ làm chồng mình phát giác ra chuyện xấu hổ. Lãnh Nhược Hy tranh thủ ở gần chăm sóc cho mẹ chồng, Bắc Cung Nhược Giai thì phải ở lại khu vực của Cổ Đảo không có mặt. “ Lâm huynh đệ, chuẩn bị tốt rồi chứ hả?” Chu Cương Liệt đi đến vỗ vai thân thiết hỏi. “ Vâng tiền bối, không có vấn đề gì, ta tự tin mình làm được.” Thiếu niên ánh mắt đầy quyết tâm gật đầu. “ Tốt, thể hiện hết mình đi, ta xem trọng ngươi.” ở trước mặt mọi người hắn luôn thể hiện bộ dạng hào sảng, sau đó thò tay bóp đít Lãnh Nhược Hy đang đứng cạnh bên một cái làm nàng nàng giật mình đỏ ửng mặt, thấy không ai nhìn ra mới thở phào nhẹ nhõm liếc xéo hắn. “ Chà, chúc mừng Hà đảo chủ tìm lại được cháu trai.” Trịnh Thời Thiên ngồi ở lầu các của mình chắp tay nói vọng qua. “ Bà già này có khi nào thấy Lâm thiếu niên kia thiên tư trác tuyệt nên nhận vơ hay không đó haha.” Kim Mao Sư Vương giọng ồm ồm hỏi. “ Mặc Ngọc Đảo lần này xuất hiện báu vật nghìn năm hiếm thấy rồi, hay là gả cháu bà cho đệ tử của ta đi, nếu thấy không xứng thì gả cho ta cũng được , ta không ngại gọi Hà đảo chủ là bà ngoại đâu nha.” Lữ Huyên đưa mắt quyến rũ nhìn chằm chằm Lâm Phàm như muốn ăn tươi nuốt sống. “ Hừm, cháu trai ta có hai vị hồng nhan rồi, đám yêu nữ các ngươi chớ có dụ dỗ nó.” Hà Vân Khánh không nhịn nỗi nữa đập quạt liếc mấy cô gái diêm dúa bên Phiêu Miểu cung. Mấy vị chủ thế lực khác cũng từng người lên tiếng chúc mừng, đối với thiếu niên thiên tài này họ đa số đều muốn kết thiện duyên, chỉ có Tiềm Long Các kia cả buổi im lặng không nói gì. “ Beng....” tiếng chiêng đồng vang dội, vị lão tổng quản kia lại xuất hiện giữa sân trên tay cầm quyển trục. “ E hèm, đã đến giờ thi đấu, mời mười sáu thí sinh bước xuống đài bốc thăm chia cặp đấu, thể thức đơn giản sẽ là đấu loại trực tiếp tìm ra tám người đi vào vòng trong.” Từ trên các toà lầu, những thiên kiêu trẻ tuổi theo hiệu lệnh mà đi xuống, giữa sân có một cái bệ, bên trên đặt cái thùng sứ điêu khắc tinh xảo, trên mặt còn có pháp trận luân chuyển để tránh các thí sinh gian lận trong việc bốc thăm. Mười sáu người trẻ tuổi đứng vây quanh bệ đá đưa mắt quan sát lẫn nhau, họ đều là một thế hệ tài năng trẻ tuổi mạnh nhất đương thời, tương lai sẽ có người bước lên nắm giữ thế lực Thập Vương, bởi vậy trong ai cũng tràn đầy tự tin cũng như chiến ý, nếu muốn tương lai trở thành kiêu hùng một phương thì Thập Vương Hội chính là điểm khởi đầu. Lần lượt từng người đưa tay vào thùng lấy phiếu, bên trong có tám cặp số tương ứng với tám trận thi đấu diễn ra trong hai ngày. Vị lão tổng quản nhận lấy số từ các thí sinh, ghi chép kĩ càng sau đó cho họ về chỗ của mình, kết quả bắt cặp cũng nhanh chóng được công bố, các trận đấu lần lượt là: Nam Cung Hải đấu với Tô Sát Thiết Hổ đấu với Tôn Nhật Thiên Phần đấu với Tạ Hiền Như Bắc Cung Nhược Giai đấu với Trần Linh Uyển Tào Thiên Hựu đấu với Từ Linh Linh A Nan đấu với Hoắc Thiên Cơ Dương Đình Chân đấu với A Khắc Đồ Lâm Phàm đấu với Hà Tập Khán giả xôn xao bàn tán với các cặp đấu này, dự đoán phân tích về tỉ lệ thắng của từng thí sinh, mười sáu thiên kiêu cũng quan sát kĩ đối thủ của mình, có người tự tin vui mừng, có kẻ hơi yểu xìu vì gặp phải người mạnh. “ Chậc, mới trận đầu mà gà nhà đã đá nhau, xui cho Hà Tập rồi.” Lâm Vấn Thiên nhìn tên đệ tử trẻ của Mặc Ngọc Đảo đầy tiếc nuối. “ Haha, không sao, cứ đánh hết sức mình, có thua Phàm nhi cũng không mất mặt.” Hà Vân Khánh cười hiền hậu nhìn thiếu niên đứng cạnh, Hà Tập cũng là cháu của bà ta, xem như em họ của Lâm Phàm, bản thân hắn cũng biết khó thể so bì với vị biểu ca tư chất Hoàng Kim kia nên cứ cố gắng tới đâu thì tới. Hà Vân Khánh tìm được đứa cháu thiên tài trở về, bà ta chả thèm quan tâm đến tranh đoạt minh chủ làm gì nữa, tương lai chỉ cần trợ giúp Lâm Phàm phát triển thì Mặc Ngọc Đảo sẽ nước lên thuyền lên. “ Lâm huynh đệ, vòng này xem ra may mắn, đối thủ của ngươi không mạnh lắm.” Chu Cương Liệt đưa mắt nhìn. “ Vãn bối sẽ không chủ quan đâu, các thiên kiêu được đi đến đây ai nấy đều có ẩn giấu, phải cẩn trọng mới được.” Lâm Phàm ngồi ngay ngắn đưa ra đánh giá. “ Tốt, không kiêu ngạo không háo thắng, đây mới là đức tính ta thích ở ngươi đó.” Hắn cười khen ngợi, tay ấn đầu Lãnh Nhược Hy xuống để nàng ngậm cặc vào sâu hơn. Lúc nãy nhân lúc Lâm Phàm đi xuống bốc thăm Chu Cương Liệt đã dựng ảo cảnh lên sau đó kéo lấy cô nàng áo vàng này tới vạch cặc bắt nàng ăn. Lãnh Nhược Hy lúc đầu xấu hổ lắc đầu nguầy nguậy nhưng cuối cùng cũng bị hắn vừa dụ dỗ vừa ép buộc không thể từ chối đành phải chiều ý. Nàng quan sát mọi người không ai thấy cảnh chủ nhân khoe cặc nên cũng an tâm quỳ xuống há miệng ngậm lấy liếm láp. Đôi mắt nàng nhìn về phía người yêu đầy ý xin lỗi, nàng đối với Lâm Phàm tình cảm vẫn vững chắc không sờn, nhưng thân thể này điểm dâm dục đã tràn đầy, không thể chống cự lại sự cám dỗ của tình dục được nữa. “ Chà, miệng nàng đúng là tuyệt thật, tối hôm qua ta chơi tung lồn mẹ chồng nàng lên rồi, nay mai sẽ hốt cả Nhược Giai và Gia Tuệ kia luôn, nàng sẽ không cô đơn đâu.” Chu Cương Liệt xoa đầu nàng khen ngợi nói. Lãnh Nhược Hy nghe chủ nhân này chỉ mới một ngày đã địt được Hà Yên cũng hơi bất ngờ, nàng đưa mắt nhìn qua mĩ phụ nhân đang khép nép ngồi cúi mặt kia. Hà Yên trong đầu suy nghĩ mông lung, nàng không biết tối qua đã xảy ra chuyện gì, rõ ràng nàng chỉ gặp một cơn ác mộng tồi tệ, sau đó mới biết ác mộng trở thành thật, lồn đít vẫn đau rát sưng tấy, hạ thân bị người ta vẽ đủ thứ chữ viết dâm tục, nàng làm sao dám để cho ai thấy được, phải làm sao đây. “ Mẫu thân, nếu không khoẻ hay là về nghỉ ngơi trước nhé.” Lâm Phàm tiến đến gần nắm lấy tay mẹ quan tâm hỏi. “ Mẹ muốn xem con trai mẹ toả sáng, mẹ không sao, chỉ là dạo này nhiều niềm vui quá nên mới vậy.” Hà Yên nở nụ cười đầy mẫu tính ấm áp. “ Con không làm mẹ thất vọng đâu.” Lâm Phàm gật đầu, hắn đưa mắt nhìn qua Lãnh Nhược Hy, nàng và Chu tiền bối đang ngồi cạnh nhau to nhỏ gì đó. Trong ảo cảnh, Lãnh Nhược Hy lúc này đã bị Chu Cương Liệt ép phải cởi ra váy áo, trên mặt, tóc và khoé miệng vẫn còn vương lại tinh dịch mới bắn. “ Thôi mà, cho em mặc đồ vào đi chủ nhân, chờ về nhà rồi em sẽ hầu hạ chàng cả đêm cũng được, ở đây xấu hổ chết mất.” Nàng nhìn quanh quất, xung quanh toàn là người quen, còn có cả Lâm Phàm và mẹ chồng vậy mà hắn muốn chơi luôn ở đây. “ Hôm qua không phải lúc ta nói đem nàng chơi trước mặt Lâm Phàm thì nàng chịu hay sao, thậm chí còn lên đỉnh nữa.” Chu Cương Liệt kéo áo yếm của nàng ra cười dâm, trên người Lãnh Nhược Hy chỉ còn mỗi cái quần lót bé xíu. Cô nàng thân thể mình hạc xương mai vòng eo con kiến uốn éo vểnh mông về phía hắn nũng nịu. “ Người ta chịu khi nào chứ? Lỡ pháp thuật mất linh bị người ta nhìn thấy thì sao mà em sống nổi.” “ Nàng dám không tin vào phép của tiên nhân? Nói cho nàng biết, giờ có đem nàng thả xuống giữa đài bên dưới cho mấy chục vạn người chiêm ngưỡng thì họ cũng không có phúc để nhìn đâu.” Hắn bợ lấy mông của Lãnh Nhược Hy kéo về phía mình, tay vuốt ve cặp giò dài trắng nõn không chút tì vết. Nếu hôm nay mời được Tiểu Thiện đi xem hội thì chắc chắn hắn không dám làm mấy chuyện tày trời này, đôi mắt của nàng ta không biết có thể nhìn thấu được huyễn thuật của hắn hay không, vả lại nội tâm hắn không hề muốn ở trước mặt cô gái thánh thiện đó giở bất cứ trò dâm dục nào. Bên dưới đài đã chuẩn bị cho trận đấu đầu tiên, Nam Cung Hải đánh với Tô Sát.
0 bình luận
aaa