Chương 299: Lãnh Nhược Hy xấu xa

Ngoài phố dòng người đi lại đông đúc, Lâm Phàm vẻ mặt hạnh phúc nhìn mẫu thân Hà Yên cùng tình lữ Bắc Cung Nhược Giai và em gái Lâm Gia Tuệ đang hoà thuận vui vẻ chọn vải vóc. Hà Yên là nữ nhân của gia đình đảm đang thục nữ, nàng rất ưng ý đứa con dâu họ Bắc Cung này, nàng nói chuyện nhỏ nhẹ duyên dáng lại rất tinh tế, nữ công gia chánh cũng giỏi giang. Thấy mẹ và người yêu hợp tính nhau như vậy càng làm Lâm Phàm phấn khởi hơn, chỉ tiếc là Lãnh Nhược Hy không đi chung, mà vừa nghĩ đến cô nàng áo vàng kia không hiểu sao hắn cảm thấy hơi rùng mình nhẹ nhưng cũng không để ý lắm. Lâm Phàm đâu biết, cô gái thứ hai mà hắn yêu thương đang nhắm mắt tận hưởng từng cơn sướng khoái ập đến, nàng đang trần truồng ngồi trên hông của Chu Cương Liệt thoả sức nhấp nhô. Con cặc thô dài đâm ngập trong lỗ hậu, đúng vậy, hắn đã giúp nàng khai thông luôn cửa sau, lúc đầu cô nàng này nhất định không chịu thậm chí quay người tính bỏ chạy nhưng bị hắn tóm lại. Thế là một màn cưỡng hiếp lỗ đít diễn ra, Lãnh Nhược Hy khóc hu hu nhìn cúc huyệt bị người ta đút đến sưng tấy, sau đó là từng cơn sóng khoái cảm ập đến nhấn chìm nàng, mĩ nhân bắt đầu thích thú với chuyện bị chơi lỗ hậu “ Sao hả, lúc nãy còn khóc lóc không chịu mà, sao giờ lại nhún nhiệt tình thế?” hắn đưa tay vỗ lên cặp mông nàng mấy phát chọc quê. “ Ứm... ui da... kệ người ta... em đâu có biết... chuyện này... sướng vậy đâu... ư... a....” Lãnh Nhược Hy bị đét mông càng khép chặt lỗ hậu lại như muốn xiết nát cái côn thịt của hắn. Chu Cương Liệt thấy đã đến thời điểm, hắn âm thầm vận chuyển công pháp để hai con cặc nữa vươn ra, nhân lúc Lãnh Nhược Hy còn đê mê trong cơn sướng thì ngay lập tức thọc một cái vào âm đạo nàng, cái còn lại quấn lấy eo thon rồi cọ xát giữa hai vú. “ Úi da trời ơi.... cái gì vậy? Chủ nhân mau rút ra... thốn quá.... á...” Nàng bị địt hai lỗ một lượt hoảng hốt hét ầm lên, nhìn xuống thấy bên dưới là ba cái dương căn bự chảng đang ngọ nguậy. “ Không thể nào, sao lại có ba cái?” nàng trợn tròn mắt hấp tấp hỏi. “ Hề hề, chủ nhân của nàng tất nhiên phải hơn người rồi.” Chu Cương Liệt vẫn tiếp tục dập hông cười đắc ý. “ Ba cặc... ba cặc...” Lãnh Nhược Hy bị chơi đến ngẩn cả người, nàng nhớ lại giấc mộng cùng Lâm Phàm ân ái, hắn cũng mọc ra ba cái dương vật. “ Thì ra là vậy, rõ ràng mấy giấc mơ quái ác kia là cho ngài tạo ra có đúng không?” nàng giờ này đã hiểu thông suốt, nếu có kẻ có thể tác động tới tâm trí cài cắm mộng cảnh vào đầu nàng thì chắc chắn là vị chủ nhân ác ôn này, từ đầu đến cuối đều là âm mưu của hắn để dụ nàng vào tròng. “ Thông minh lắm, haha, nhưng thế thì sao? Nàng định như thế nào? Ta chính là thèm thân thể nàng nên mới làm vậy đó, nàng bỏ được ta sao?” Chu Cương Liệt mặt dày ngã bài không giấu giếm. Lãnh Nhược Hy vừa bị địt hai lỗ vừa mím môi nhìn hắn, chủ nhân này nói đúng, nàng mắc mưu trao thân cho hắn, nhưng hiện tại không có đường để lùi nữa, với lại những suy nghĩ mà hắn thôi miên đã thay đổi nhận thức của nàng rồi, nàng hiện tại điểm dâm dục đã đầy giá trị, không có khả năng sẽ phản bội hắn. “ Hứ, thì người ta có dám nói gì đâu, chủ nhân là tiên cao cao tại thượng, muốn địt một phàm tu như ta lúc nào mà không được.” Lãnh Nhược Hy xụ mặt làm bộ bi thương uất ức. Nhưng nàng cũng không nhịn được lâu đã bị Chu Cương Liệt dồn sức chơi đến trợn cả mắt rên xiết không ngừng, cuối cùng buông cờ trắng đầu hàng bị hắn bắn ngập cả hai lỗ. Phía ngoài, Lâm Phàm đã cùng người nhà và Bắc Cung Nhược Giai mua sắm xong xuôi trở về. Lãnh Nhược Hy nheo mắt nhìn nữ tử áo xanh đang trong bộ dáng con dâu thảo dưới kia. “ Chủ nhân, hay là chàng thu cả Bắc Cung Nhược Giai lên giường đi, chỉ một mình thiếp bị lừa thì không công bằng chút nào.” Nàng bò đến liếm sạch dương vật cho Chu Cương Liệt, đưa mắt nhìn hắn lấy lòng. Cô nàng này tính cách ganh tị xấu xa vô cùng nha, tìm cách kéo luôn tình địch xuống nước chung với mình. “ An tâm, haha, ta không những chơi Bắc Cung Nhược Giai, còn địt cả mẹ chồng và em chồng của nàng nữa, đem hết nữ nhân của Lâm Phàm lên giường cùng hầu hạ thế mới sảng khoái.” Chu Cương Liệt xoa đầu nàng, Lãnh Nhược Hy nghe hắn nói mà thầm rùng mình. “ Lâm Phàm kia có thù gì với chủ nhân mà đối với hắn ác như vậy chứ?” nàng hừ mũi hỏi. “ Ta cho hắn bao nhiêu là tài nguyên, chỉ dạy hắn tu hành, tặng cả bí điển tu tiên, lấy chút lợi ích từ nữ nhân của hắn đâu có quá đáng, với lại, hắn không có lỗi, nhưng Lâm Vấn Thiên có lỗi, cha làm con trả cũng là lẽ thường.” Chu Cương Liệt kể qua chuyện xưa của Lâm Vấn Thiên và Quách Tương Như cho Lãnh Nhược Hy nghe, nàng gật gù. “ Thế thì cũng phải, họ Lâm kia ở đây hưởng thụ tài nguyên, có gia đình êm ấm để nữ nhân kia chờ đợi khổ sở đến suýt bỏ mạng, hắn xứng đáng bị mọc sừng. May mà Lâm Phàm có trách nhiệm xíu.” Là nữ nhân nàng rất đồng cảm với Quách Tương Như, một cô gái đợi người yêu hơn bốn trăm năm đủ thấy tình cảm đậm sâu cỡ nào, thế mà Lâm Vấn Thiên không đáng mặt quân tử lại ở Tây Hải hưởng thụ không dám về tìm nàng. So với cha mình thì Lâm Phàm đỡ hơn chút, hắn hoa tâm đại củ cải muốn hốt cả hai vợ nhưng chính là có đảm lược, Lâm Phàm lại là yêu nghiệt tài năng kinh thế, xứng đáng có nhiều vợ, chỉ là nhiều vợ của hắn cũng sẽ có nhiều nam nhân khác mà thôi. Lãnh Nhược Hy mặc quần áo vào chỉnh trang đẹp đẽ đi xuống chào Hà Yên, nàng cũng phải tranh thủ lấy lòng bà mẹ chồng này mới được. “ Ừm, đã xong Lãnh Nhược Hy, giờ thì ra tay tiếp với ai đây....” Chu Cương Liệt được Lạc Thủy hầu hạ tắm rửa vừa suy nghĩ. Ngày hôm đó, một tin tức chấn động lan truyền khắp Thập Vương Thành sau đó là toàn bộ Tây Hải, nơi nơi sôi sục bàn tán rộn rã. Con trai của Lâm Vấn Thiên, cháu của đảo chủ Mặc Ngọc Đảo Hà Vân Khánh đã trở về sau hai mươi năm thất lạc. Và còn chấn kinh hơn, vị thiếu chủ này chính là Lâm Phàm, thiếu niên yêu nghiệt tư chất Hoàng Kim đứng đầu trận tranh tài trắc nghiệm tiềm năng. Khỏi phải nói tin tức này tạo tiếng vang như thế nào, các thế lực thuộc Thập Vương đều bất ngờ, cách đây hai mươi năm Mặc Ngọc Đảo gần như lật tung Tây Hải lên truy sát tặc nhân khiến cháu của Hà Vân Khánh bỏ mạng dưới biển sâu, những tưởng chuyện quá khứ đã qua, hôm nay đứa nhỏ kia đã trở về, mà còn lại là Lâm Phàm, thiên kiêu số một hiện tại. “ Khốn kiếp, thằng nhà quê đó sao có thể là thiếu chủ Mặc Ngọc Đảo.” Nam Cung Hải tức đến bốc khói đập bàn nghiến răng. Hắn đang ngửi thấy mùi nguy cơ, nếu Lâm Phàm chỉ là tên tán tu không có thế lực thì mối liên hôn của hắn và Nhược Giai có thể giữ, nhưng hiện nay Lâm Phàm là thiếu chủ Mặc Ngọc Đảo, bối cảnh không thua gì hắn, tiềm năng lại vượt trội như vậy, mấy lão già Cổ Đảo chắc chắn sẽ suy xét lại. “ Hừ, nhất định phải tru diệt mày trong đại hội này, không thể để mày sống sót cướp Nhược Giai của tao.” Nam Cung Hải loé lên vẻ ngoan độc. Các thế lực khác sau khi xác nhận tin tức đều âm thầm cảm thán, Mặc Ngọc Đảo tương lai rạng rỡ nha, dù không đoạt được chức minh chủ thì bà già Hà Vân Khánh kia cũng hời to.
0 bình luận
aaa