Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 297: Nhược Hy quy tâm
Nhìn cô gái áo vàng đang từ từ lấy lại nhận thức, Chu Cương Liệt gật gù hài lòng, thao túng tâm lý thành công, đây là năng lực mà hắn học được từ việc vận hành quy tắc, dùng bổn nguyên sắc dục làm rối loạn suy nghĩ sau đó sắp xếp nó theo ý mình.
“ Tiền bối, ta...” Nàng nhìn người đàn ông trước mặt này đầy phức tạp, tâm trí nói có gì đó không đúng nhưng lại không biết là không đúng chỗ nào.
“ Nói xem, nàng có còn phản đối chuyện ngoại tình và cùng nhiều nam nhân ân ái không?” Chu Cương Liệt nhìn nàng hỏi thẳng.
“ Ta... ta thấy không có vấn đề gì, Lâm Phàm có thể có nhiều nữ nhân, ta cũng có thể có nhiều nam nhân, thân xác này không phải của riêng ai, miễn... miễn tình cảm không đổi.” Nàng ngượng ngùng trả lời.
Nhìn điểm dâm dục của Lãnh Nhược Hy nhảy lên 85, Chu Cương Liệt hài lòng vô cùng, Yêu Dục cũng gật gù xem như thán phục cách kí chủ của mình lợi dụng lực lượng bản nguyên và thao túng tâm lý thu phục cô gái này.
Lãnh Nhược Hy không biết là may mắn hay xui xẻo hôm nay lại đi tìm Chu Cương Liệt để giải mộng, giải thế nào bị hắn thôi miên thu luôn vào tay.
“ Nếu đã thế, vậy dâng hiến cho ta có vấn đề gì không?” hắn nheo mắt nắm lấy bàn tay nhỏ xinh của nàng.
“ Vâng, được... nhưng ta chỉ dâng lên thân xác, tình cảm với Lâm Phàm ta không buông bỏ đâu.” Nàng vẫn gật đầu nói cứng.
“ Hừm, ai cần tình cảm của nàng, chỉ cần ngoan ngoãn làm tình nô của ta, yêu ai hay để bao nhiêu nam nhân chơi mặc kệ nàng.” Hắn kéo lấy Lãnh Nhược Hy ngồi vào lòng mình cười ha hả đắc thắng, đã thu xong một em, ít lâu nữa hốt luôn Bắc Cung Nhược Giai là đẹp.
Mĩ nữ thân hình hơi gầy nằm gọn lỏn dựa vào ngực hắn, ánh mắt nàng vẫn mang theo một chút tội lỗi kèm hoang mang, nàng đến để nhờ tiền bối tư vấn tâm lý giải mã giấc mơ, giải kiểu gì bây giờ lại thành tình nô của hắn luôn rồi.
Bàn tay hắn đưa xuống bắt đầu không thành thật mà sờ soạn, vuốt ve lưng thon, rồi mò mẫm phần bụng của nàng, tay kia hắn nâng cắm nàng lên sau đó đưa môi tới.
“ Ưm... chụt....” đây cũng không phải nụ hôn đầu của nàng, nhưng nàng mấy trăm năm qua cũng chỉ mới động tình với Lâm Phàm, hai người ngoài nắm tay hôn hít ôm nhau chút xíu cũng chưa tiến xa hơn, bây giờ lại ở giữa thanh thiên bạch nhật nút lưỡi với người đàn ông khác làm nàng cảm thấy rất kì lạ.
Hôn với Chu Cương Liệt hoàn toàn khác với Lâm Phàm, hắn là người có kinh nghiệm qua bao nhiêu nữ nhân, kĩ thuật phải nói là đỉnh lưu, chiếc lưỡi đinh hương nhỏ nhắn bị trêu đùa nút lấy.
Khi hai người tách môi ra, một sợi chỉ bạc vẫn gắn kết, đôi mắt nàng đê mê tận hưởng dư âm nồng nàn của nụ hôn mãnh liệt.
Và trong lúc Lãnh Nhược Hy đang chú ý vào hôn thì phần áo ngoài và váy đã bị Chu Cương Liệt khéo léo lột ra từ lúc nào không rõ.
Nàng xấu hổ khép chặt chân, tay che ngực ánh mắt nhìn hắn đầy thẹn thùng trách móc.
“ Nào, ngoan, nàng nói cho ta rồi mà, từ nay ở riêng phải gọi ta chủ nhân nhớ chưa.” Hắn phà hơi thở vào gáy nàng, liếm nhẹ vành tai làm Lãnh Nhược Hy nhột mà buông bỏ phòng thủ.
“ Vâng, chủ nhân.” Nàng ngoan ngoãn lí nhí gọi.
Chu Cương Liệt hài lòng cởi cái áo trong và quần lụa của nàng ra, chỉ còn mỗi yếm trắng và quần lót nhỏ che đậy.
Nhìn cơ thể trắng nõn không chút tì vết lại mảnh khảnh thon dài, trông nàng như cô gái trẻ yếu đuối đang cần chở che chứ không phải cường giả cấp Địa Tiên.
Tay hắn lướt trên da thịt của nàng làm Lãnh Nhược Hy nhạy cảm nổi da gà lên, đến cả Lâm Phàm còn chưa được nhìn nàng trong bộ dáng này.
Chu Cương Liệt kéo lấy dây rút, áo yếm rơi xuống làm bộ ngực trần bại lộ, cặp tuyết lê tròn trịa rất vừa tay với hai đỉnh núm hồng hào e thẹn.
“ Nàng đẹp quá.” Hắn vồn vã cúi đầu xuống dụi giữa ngực nàng rồi hít hà hương thơm nữ tử, mùi da thịt phấn nộn tươi mát làm hắn đê mê.
“ Ưm, chủ nhân à... ôi chao...” Lãnh Nhược Hy ôm lấy đầu hắn, Chu Cương Liệt há miệng ngậm lấy một bên vú rồi đảo lưỡi bắt đầu bú mút, tay kia hắn không buông tha mà mặc sức xoa bóp bên ngực còn lại.
“ Hơ, ưm... ô ô... kì quá đi... ưm...” giọng nàng tỉ tê rên rỉ vì cảm giác nhột nhạt nơi đầu vú, tay nàng vẫn ôm chặt đầu hắn ấn vào ngực mình.
Hắn vẫn tiếp tục bú vú, tay thì trườn xuống, vòng eo con kiến thon thả của nàng khẽ ưỡn ẹo, cái quần lót nhỏ nhắn đã ướt đẫm một mảng bị kéo ra.
Cặp mông ngạo kiều vểnh lên mời gọi, tay Chu Cương Liệt xoa nắn hai bên sau đó bóp chặt mấy cái, Lãnh Nhược Hy gặp kích thích hẩy nhẹ mu lồn lên.
Phía trước gò mu âm hộ được tỉa tót gọn gàng với một nhúm lông xinh đẹp, hai mép môi mật đóng kín vẫn chưa ai thăm thú qua.
Hắn để nàng ngồi trên ghế, hai chân banh rộng, Lãnh Nhược Hy bị quán thâu tư tưởng nên chỉ hơi xấu hổ, hắn bảo gì cũng nghe nấy.
Ngón tay hắn lần mò vào chỗ nhạy cảm, trêu chọc mớ lông lồn, sau đó tách hai mép ngoài ra quan sát, quả nhiên là lồn mĩ nhân trinh trắng, mùi thơm toả ra làm hắn say đắm.
Không để nàng kịp nói gì, Chu Cương Liệt ngay lập tức vục mặt vào húp lẩu, dưới cái lưỡi ma quỷ điệu nghệ của kẻ có kinh nghiệm, Lãnh Nhược Hy chỉ biết há miệng rên rỉ.
“ Ôi, chủ nhân, đừng... chỗ đó chưa ai chạm vào đâu... ưm... á... đừng liếm... á ui da đừng có cắn hạt thịt của em mà... ân... ân... lưỡi chàng lợi hại quá... ôi đã... sướng.... em thấy sướng...”
Nàng ghì chặt đầu hắn vào lồn mình, mỗi lần lưỡi của hắn đâm thọc vào thì nước dâm lại ứa ra, Chu Cương Liệt chăm sóc từ lỗ lồn, hột le đến cả lỗ hậu đều bị lưỡi của hắn công lược, nàng phê lòi ra đến hai ba lần, dâm dịch chảy ướt cả sàn.
“ Nào, đến đây, tới phiên nàng hầu hạ ta rồi.” Chu Cương Liệt bế nàng dậy, hắn chọn ngay giữa phòng khách mà hành sự chả thèm lên giường.
Lãnh Nhược Hy nhu thuận trần truồng đứng lên giúp chủ nhân cởi bỏ quần áo, nàng tò mò sờ mó khắp cơ thể hắn, nàng âm thầm so sánh với Lâm Phàm, chủ nhân này của nàng thuộc dạng vạm cỡ, cơ bắp to lớn cuồn cuộn, còn vị thiếu niên lang kia thì cao gầy săn chắc.
Ánh mắt nàng tràn đầy sự mê trai mò mẫm vào múi bụng của Chu Cương Liệt, khí tức cương dương của đàn ông trưởng thành làm đầu óc nàng lâng lâng.
Đến khi cái quần đùi được kéo xuống, con cặc ngạo nghễ cương cứng bật ra làm Lãnh Nhược Hy đứng hình mất mấy giây vì bất ngờ.
“ Dương vật đàn ông có thể to lớn đến vậy?” đó là suy nghĩ trong đầu nàng lúc này, Lãnh Nhược Hy giữ thân xử nữ đã mấy trăm năm, nàng mù tịt về nam nhân, đến gần đây trải qua mấy giấc mộng mới biết họ trông thế nào.
Lúc nàng bị cưỡng hiếp thì cặc của bọn ghê tởm kia cũng cương cứng nhưng dài tầm mười mấy phân, to bằng hai ngón tay là cùng. Khi mơ thấy Lâm Phàm dùng ba cặc địt mình thì nàng cũng chỉ nghĩ đó là mộng tưởng, làm gì có nam nhân nào có ba con cặc trừ phi là yêu quái.
Giờ nhìn thấy cái dương vật thô dài này, nàng âm thầm tưởng tượng nó đâm vào lỗ nhỏ của mình... làm sao mà vừa đây, nàng lắc đầu nguầy nguậy.
“ Yên tâm chăm sóc nó đi, ta sẽ khiến nàng phải dục tiên dục tử.” Không để Lãnh Nhược Hy tưởng tượng nữa, Chu Cương Liệt gác con cặc bự lên giữa mặt nàng, mùi của nó phả vào mũi nàng khiến âm hộ bên dưới giật một cái chảy nước nhờn.
“ Nào, dùng miệng giúp ta, ăn cặc ta đi nào.” Hắn xoa xoa đầu nàng như cỗ vũ, quy đầu quẹt tới lui trên môi của nàng.
Lãnh Nhược Hy hé môi, lưỡi đưa ra liếm nhẹ lấy chất nhờn rỉ ra từ đầu cặc, sau đó theo hướng dẫn của hắn, nàng bắt đầu tập tành bú liếm.
Đúng là Địa Tiên tư chất rất cao, chỉ cần hắn nói sơ qua là nàng đã học được, Lãnh Nhược Hy tay cầm lấy thân cặc, tay kia bóp lấy bìu dái mà mân mê, miệng nàng hết hôn rồi lại rà lưỡi liếm láp.
Nàng há to mồm cố nuốt cặc xuống, lần đầu chưa quen nên hơi bị sặc, sau đó dần dần thích nghi, Chu Cương Liệt ngồi tựa lên ghế thoải mái ngắm dung nhan tuyệt sắc đang nhấp nhô đầu bú cặc.
“ Ta ra đây, há miệng, phải nuốt hết nhớ chưa.” Hắn đến đỉnh điểm, con cặc gân guốc phồng lên, Lãnh Nhược Hy gật gù ngoan ngoãn, rồi từ lỗ tiểu một dòng tinh đặc xả ra chảy xuống cổ họng nàng.
“ Ọc... ặc... ực ực... a... ha... ngài ra nhiều quá...” nàng cố sức nuốt xuống theo lời hắn, còn há miệng to để cho hắn xác nhận không có giọt nào rơi vãi ra ngoài hết.
0 bình luận