Chương 296: Thao túng tâm lý

“ Thiếp cảm giác cô nương đó hình như xem thiếp như vô hình vậy, chưa từng nhìn qua hay nói năng gì.” Lạc Thủy đi bên cạnh Chu Cương Liệt phụng phịu nói. “ Không phải chỉ nàng đâu, hôm qua ta đưa Tiểu Thiện đi xem đại hội, bên cạnh là một đám tu sĩ ai cũng như thần tiên nhưng một phàm nhân như nàng ta chả có vẻ gì rụt rè sợ hãi, thậm chí còn chả thèm quan tâm Thập Vương là cái gì.” Hắn cười khổ đáp lời nàng. Cô nàng Tiểu Thiện kia cứ như sống ở một thế giới khác hoàn toàn với những người ở đây, ngoài Chu Cương Liệt thì không ai có thể nói chuyện được với nàng ta, còn ẩn giấu rất nhiều bí mật, và cả mấy con cá kia nữa. Ừm, ngày mai phải xác nhận kĩ càng một chuyện. Khi Chu Cương Liệt quay về chỗ của Ngũ Hành Đảo thì đã thấy nương tử của Lâm Vấn Thiên là Hà Yên cùng cô nàng thiếu nữ với cặp vú sữa bò Lâm Gia Tuệ đang đứng chờ. “ Ồ, là Hà phu nhân sao?” Hắn niềm nở cất tiếng chào trước. “ A, chào Chu tiền bối.” Mĩ phụ nhân nhớ rõ người này, được Lãnh đảo chủ kia xem như thầy vậy thì bối phận chắc cũng ngang với mẫu thân của mình nên nàng gọi là tiền bối cho đúng phép. Chu Cương Liệt đưa mắt quan sát kĩ nữ tử này, nhan sắc mặn mà, ăn vận kín đáo nhưng cũng không che đậy nổi vóc dáng thành thục chín mọng nảy nở kia, nàng đúng chuẩn hình mẫu người phụ nữ hiền thục đảm đang yêu chồng thương con, chậc, cặp mông kia mà ngồi lên cặc hắn nhún thì còn gì hợp lý hơn. Cả thiếu nữ Lâm Gia Tuệ em gái của Lâm Phàm nữa, nàng này chắc kế thừa được cặp ngực từ mẹ mình, năm nay chỉ mới mười sáu mà đã nảy nở không kém gì còn bé Tiểu Điệp. Bộ dáng ngây ngô khả ái, tóc cột thành hai chùm dài. Ừm, một cặp mẹ con đủ làm Chu Cương Liệt thấy hưng phấn, nếu thu cả hai lên giường cùng hầu hạ thì hết sảy. Lúc này Lâm Phàm cũng cùng Bắc Cung Nhược Giai đi ra, nàng kia thấy mẹ chồng có mặt vội đi tới niềm nở chào hỏi. Đêm qua nàng về nói cho Bắc Cung Thượng và mấy vị trưởng lão của Cổ Đảo biết thân phận thiếu chủ của Lâm Phàm làm họ bất ngờ không thôi, ai dè thiếu niên tán tu kia tưởng đâu chỉ là thiên phú trác tuyệt lại còn là thiếu chủ của Mặc Ngọc Đảo, vậy thì xem ra rất xứng đôi với vị minh châu của nhà mình rồi, ai nấy đều gật gù. Chuyện liên hôn với Tiềm Long Các cần phải xem xét lại thật rồi. “ Ủa Lãnh cô nương đâu?” Chu Cương Liệt đưa mắt hỏi. “ Nàng ấy nói còn có chuyện cần giải quyết nên để chúng ta đi trước.” Lâm Phàm nhìn về phía tiểu viện khẽ thở dài, mấy bữa nay hai cô tình nhân cứ vui giận thất thường làm hắn không biết đâu mà lần. “ Chúng ta định sẽ đi dạo phố mua sắm, mẫu thân muốn dành thời gian cho ta, tiền bối có muốn đi cùng không?” Lâm Phàm hỏi. “ Ầy, các ngươi đi chơi gia đình ta theo làm gì, cứ tự nhiên đi, ta về trước.” Nói rồi hắn cùng Lạc Thủy khẽ gật đầu chào Hà Yên sau đó quay về tiểu viện. Lúc hắn về đến chỗ của mình thì đã thấy Lãnh Nhược Hy ngồi trên ghế đợi sẵn. “ Kìa, Lãnh cô nương không đi dạo phố với mẹ chồng à? Sao lại ở chỗ ta ủ rũ thế này?” Chu Cương Liệt ngồi ở ghế còn lại nheo mắt hỏi. “ Ừm, vãn bối có vài vấn đề khúc mắc cần nhờ ngài giải đáp, nếu không ta không thể an tâm được.” Nàng khẽ mím môi như muốn nói lại thôi. “ Có chuyện gì cô nương cứ hỏi, ta biết nhất định sẽ không giấu giếm.” Hắn đưa bộ mặt nghiêm túc nói, Lãnh Nhược Hy thấy hắn không đùa cợt cũng gật đầu tin tưởng. “ Tiền bối là tiên nhân vậy có lý giải gì về giấc mơ hay không, dạo gần đây vãn bối liên tiếp mơ thấy những chuyện hết sức kì cục khó hiểu, dự cảm cho ta biết giấc mộng sẽ mang lại điềm nào đó khiến ta hơi sợ.” “ Lãnh cô nương mơ về điều gì?” hắn nheo mắt tuy đã biết nhưng vẫn cố hỏi, mĩ nhân áo vàng khuôn mặt hơi hồng hồng quay mặt không dám nói. “ Haha, chắc là không tiện nói, không sao, chỉ cần khái quát cho ta nghe là được không cần phải kể chi tiết.” Chu Cương Liệt âm thầm tác động vào bổn nguyên sắc dục để dẫn dắt tâm lý của nàng này khiến Lãnh Nhược Hy bỗng cảm thấy an tâm hơn. “ Ba ngày nay vãn bối liên tục gặp mộng liên quan đến ái dục, có ác mộng cũng có xuân mộng đan xen nhau....” nàng nói đến đây thì cúi gằm mặt không mở miệng nữa. “ Ừm, nếu người phàm hoặc tu vi thấp gặp giấc mơ thì đó là chuyện bình thường, nhưng khi đã ở cảnh giới cao mỗi mộng cảnh đều sẽ mang theo một ý nghĩa nào đó. Giấc mơ là phản ánh một phần của sự thật, nếu Lãnh cô nương liên tục nhìn thấy một kiểu giấc mơ thì chính là do trong bản tâm cô thực sự suy nghĩ và âm thầm phát triển nó.” Chu Cương Liệt giọng không hề trêu đùa cười cợt, cứ bình thản mà nói. Lãnh Nhược Hy đứng hình, gì cơ, giấc mơ phản ảnh bản tâm, nhưng nàng rõ ràng toàn mộng thấy những chuyện loạn thất bát tao, bị hiếp dâm, bị chơi tập thể, bị người yêu phản bội, bị cả đám nam nhân chơi ngay trước mặt người yêu. Đây đâu phải những thứ mà nàng muốn. “ Ngoài ra, giấc mơ còn báo trước một chút tương lai, cô nương nghĩ kĩ xem, giấc mơ đó khiến cô có cảm giác thế nào?” Chu Cương Liệt lại nói thêm. Báo trước tương lai... vậy tương lai của nàng không phải tối đen hay sao? Bị cưỡng hiếp tập thể, bị người yêu quay lưng... Lãnh Nhược Hy lắc đầu không dám nghĩ tới. “ Chậc, chớ lo lắng, không phải giấc mơ nào cũng sẽ thành sự thật, nó chỉ phản ánh một phần, Lãnh cô nương nói cô chỉ mơ thấy vấn đề ái dục, ta nghĩ chắc là do dạo gần đây cô có được tình yêu.” Hắn làm bộ trầm ngâm vuốt râu. “ Ý tiền bối là sao?” nàng nghiêng đầu ngơ ngác. “ Nử tử lần đầu biết yêu trong đầu chỉ toàn hình bóng nam nhân của mình, mơ thấy chuyện chăn gối cũng là bình thường, vả lại Lâm Phàm còn có Bắc Cung Nhược Giai, tâm lý lo sợ đã làm Lãnh cô nương phát sinh thêm ác mộng.” Nghe Chu Cương Liệt nói làm nàng chợt minh ngộ, thì ra là vậy, mình quá để ý sợ Lâm Phàm sẽ bỏ rơi mình nên mới sinh ra ác mộng. “ Theo góc nhìn tiên gia, đây là thử thách cũng như cơ duyên của Lãnh cô nương.” “ Ý tiền bối là sao?” “ Dùng mộng cảnh rèn luyện bản tâm, khi nào cảm thấy tự mình chấp nhận vượt qua được tà mộng kia thì con đường tu hành về sau sẽ bớt đi tâm ma.” Hắn bày bộ dạng đầy học thức đáp. “ Có nghĩa là phải trãi qua ác mộng như vậy liên tục đến khi quen dần, rồi tự thức giấc vượt qua sao?” Lãnh Nhược Giai nghĩ đến những lần bị cưỡng hiếp làm nhục kia mà khẽ rùng mình, chỉ mới trải nghiệm có hai lần mà nàng đã sợ đến hoảng rồi, sao có thể để bị người ta chơi đến quen luôn chuyện bị chơi được. Với lại để thân thể bị nhơ nhuốc dù là ở trong mộng vẫn là ngoại tình tư tưởng, nàng không muốn để Lâm Phàm biết việc mình thường xuyên mơ cắm sừng hắn đâu. “ Lãnh cô nương nên suy nghĩ thoáng lên, Lâm Phàm có thể có hậu cung tam thê tứ thiếp, cô chỉ là dùng ác mộng rèn luyện tâm trí thì đâu có vấn đề gì, đây là tu tiên giới, nào có nhiều chỗ cho luân thường đạo lý phàm tục như vậy.” Chu Cương Liệt sử dụng năng lực bản nguyên đến tận cùng, sau bấy nhiêu thời gian thì hắn đã có thể vận dụng tối đa năng lực cấp Thiên Đạo này, hiện tại chi phối cảm xúc dẫn dắt tâm trí rồi thôi miên người tu vi thấp hơn đối với hắn dễ như bỡn. Lãnh Nhược Hy nhìn vào mắt vị tiền bối, cảm nhận bờ môi mấp máy những lời như mê hoặc của hắn, nếu là bình thường nghe hắn nói vậy nàng chắc chắn sẽ không nghe thậm chí khinh bỉ vị tiên nhân này, nhưng không hiểu sao hiện tại nàng lại thấy có lý. Phải rồi, nàng đau đầu vì gặp phải ác mộng quấn thân, Lâm Phàm lại vui vẻ đi ra ngoài cùng cô gái trẻ nhà Bắc Cung kia, ác mộng là để rèn luyện tâm trí, Lâm Phàm đã có nhiều hồng nhan, vì sao nàng lại không thể ngoại tình trong tư tưởng. Thậm chí... nàng có ngoại tình thực sự ngoài đời hình như cũng không có vấn đề gì.... “ Nói ta nghe, nàng có yêu Lâm Phàm không?” Chu Cương Liệt đặt một ngón tay lên mi tâm của Lãnh Nhược Hy. “ Yêu, ta rất yêu Lâm Phàm, đệ ấy là mối tình đầu của ta.” Đôi mắt nàng mơ màng không có tiêu cự gật đầu. “ Khi bị cưỡng dâm trong mộng cảnh nàng cảm giác thế nào.” Hắn tiếp tục hỏi. “ Đau đớn, nhục nhã, bất lực, tủi thân.... và...” nàng ngưng không nói nữa. “ Cảm giác thân thể của nàng khi cùng Lâm Phàm làm tình và bị lũ đàn ông kia loạn dâm có khác gì nhau không?” Chu Cương Liệt không buông tha tiếp tục hỏi. “... ta... ta....” môi nàng mấp máy, tâm trí chìm đắm nhớ lại mấy giấc mộng kia, quả thực, khi cùng Lâm Phàm ân ái và bị bọn nam nhân kia cưỡng hiếp thì thân xác nàng đều phản ứng giống nhau, đều nước nôi tràn trề, lên đỉnh liên tiếp. Thậm chí... thậm chí dường như bị làm tập thể có nhiều sung sướng hơn chỉ làm với một mình Lâm Phàm.... “ Thâm tâm của nàng chấp nhận chuyện thác loạn này, nàng đừng đi ngược lại nữa, chấp nhận đi...” giọng của Chu Cương Liệt vang vọng trong đại não, Lãnh Nhược Hy cảm giác như chìm đắm trong mê cung không lối thoát bỗng dưng được khai sáng....
0 bình luận
aaa