Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 286: Tiểu Thiện
Chu Cương Liệt nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp thánh khiết kia, nụ cười của nàng làm tim hắn rung lên.
“ Sao hôm nay lại bán ở chỗ này?” Hắn đã biết nhưng vẫn hỏi.
“ A, chỗ kia đã nhường cho người ta rồi, ta bán ít, ngồi cả ngày chưa chắc có người mua nên ở đâu cũng như nhau thôi.” Câu trả lời hết sức bình thản không mang chút trách móc oán giận nào, quả là một cô nương thánh thiện.
“ Có muốn ta lấy lại chỗ giúp cô không?” Hắn ngồi xuống hỏi.
“ Không cần đâu, người đó cũng vì kiếm chỗ mưu sinh nuôi gia đình, ta không thể ích kỉ giữ nơi tốt lại không kinh doanh như thế, ngồi đây cũng được rồi.” Nàng chính là sẽ không bao giờ nghĩ xấu cho người ta mặc dù họ đối xử tệ với mình.
“ Ngài có mua cá hay không đây?” Nàng đưa mắt nhìn chằm chằm hỏi.
“ Ừm, ta đến mua cá, vẫn là để thả đi.” Đối diện với ánh mắt như ngọc này hắn không có chút tà tâm nào, bản thân nghĩ gì nói đó, chà, năng lực vạn tà bất xâm của nàng này không lẽ có tác dụng lên cả tiên nhân như hắn?
“ Của ngài đó, cầm lấy.” Nàng không do dự đẩy thùng cá ra.
“ Lúc nãy ta thấy tên kia cũng trả lời giống như ta, vì sao cô không bán?” Chu Cương Liệt đưa tay vào nước sờ hai con cá rồi hỏi.
“ Đôi mắt người đó không có chút nào thật tâm, nếu ta đưa cá cho ông ta thì chắc chắn ông ta sẽ đem hai con cá này bán lại cho người khác làm thịt mất.” Nàng cầm lấy giỏ trúc đứng dậy.
“ Nè, cô nên cầm tiền đi, lần này nếu cô không lấy tiền ta sẽ đem hai con cá này đi hấp đấy.” Chu Cương Liệt lấy ra một đỉnh vàng đưa qua.
Cô gái nhìn chằm chằm vào mắt hắn rồi lắc đầu, “ Ngài sẽ không làm tổn thương chúng, ta tin vào ánh mắt của mình, ngài cất vàng đi, ta không cần thứ đó đâu.”
Cô gái này lại dám khẳng định chắc nịch rằng hắn không dám nấu hai con cá lên, Chu Cương Liệt phì cười lắc đầu.
“ Ừm, vậy cho ta biết tên của cô nương đi, như vậy xem như huề có được không?”
Cô nàng khẽ trầm tư đưa ngón tay vuốt lọn tóc mai rồi gật đầu, “ Ta tên Tiểu Thiện.”
Nói rồi nàng quay lưng đi nhanh ra khỏi chợ hoà vào dòng người đông đúc mất tăm.
“ Tiểu Thiện, Tiểu Thiện, quả là một cái tên hay, rất hợp với nhân dạng và tính cách của nàng ấy.” Chu Cương Liệt gật gù nhắc lại cái tên kia mấy lần, phải đến lúc Lạc Thủy thấy chủ nhân này như người mất hồn chường mặt tới gần quan sát thì hắn mới bình thường trở lại.
“ Đi, đi thả cá rồi ăn cơm.” Hắn cười giả lả bưng thùng cá lên tới bờ hồ cũ thả xuống.
Suốt ngày hôm đó, tên mỏ dơi gian xảo kia bày hàng cá ở chỗ giành được của Tiểu Thiện cũng không có bán được con nào.
“ Chủ nhân không ghé qua chỗ Phiêu Miểu cung sao? Chỗ đó là cả một động mĩ nhân đó nha.” Lạc Thủy vừa ăn cơm vừa ngước đầu hỏi.
“ Ài... hồng phấn khô lâu mà thôi, nếu như quá đâm đầu vào trụy lạc thì sẽ càng lúc khiến ta càng yếu mềm, nên bớt đi sự sa đoạ dục vọng mới mong đắc đạo được.” Chu Cương Liệt làm bộ dáng y hệt mấy lão thầy tu của Kim Cương Đảo chắp tay bày vẻ mặt an tường thế thái làm Lạc Thủy phải bụm miệng mà cười.
Nàng đi theo chủ nhân này đã bao nhiêu lâu, chứng kiến hắn chơi biết bao nhiêu là mĩ nữ, có cái gì hắn chưa từng ăn qua đâu, từ thiếu nữ mới mười sáu đến phụ nhân thành thục chín mọng, từ phàm nhân đến mấy vị tiên tử cao quý, từ vương phi, hoàng hậu, thái hậu, đến cả kẻ thù cũng bị đè ra địt cho ngoan như chó mẹ dưới háng.
Vậy mà hôm nay lại nghe ngài ấy thốt ra những lời đầy Phật tính như thế làm nàng không nhịn nổi cười. Yêu Dục cũng hiện ra khinh bỉ tên kí chủ cuồng dâm giả vờ đạo đức này.
“ Đùa với nàng thôi, chính là tại Phiêu Miểu cung kia không gây cho ta được sự hưng phấn, dù có đẹp đến đâu nhưng không có tính chinh phạt nên ta không muốn tốn thời gian cho họ.” Hắn gắp một miếng thịt ăn ngon lành.
Thấy Lạc Thủy vẫn còn khó hiểu, hắn mới giải thích thêm.
“ Ta đã kinh qua rất nhiều nữ nhân, mà càng chơi nhiều thì ta lại càng thêm kén chọn, không phải cứ xinh đẹp quyến rũ là lọt vào tầm ngắm của ta được, nàng thấy ở Huyền Nữ Cung một đám trinh nữ ta còn không thèm động vào huống chi những kĩ nữ son phấn kia của Phiêu Miểu cung.”
Chu Cương Liệt cũng đã từng dùng thần thức quét qua khu vực của Phiêu Miểu cung trong thành, những môn phái khác những ngày này đều là cho đệ tử tập luyện hoặc tự do nghỉ ngơi, chỉ có đám nữ nhân kia biến sân viện của mình thành cái lầu xanh.
Đàn ông từ phàm nhân giàu có đến những tu sĩ ra vào thường xuyên, bên trong từng phòng phát ra những âm thanh nam nữ hoan ái rên rỉ. Còn có đại sảnh riêng để mọi người thác loạn trao đổi bạn tình.
Riêng vị cung chủ Lữ Huyên kia càng sa đoạ hơn, trong phòng nàng ta hơn chục tên nam tử vây quanh liên tục bạo địt xả tinh, hết đám này lại tiếp đám khác.
Dù rằng đây là tràng cảnh mà Chu Cương Liệt rất thích nhưng Phiêu Miểu cung đó đã như vậy rồi thì đâu cần hắn ra tay làm gì, mấy tông phái khác nói đúng, Phiêu Miểu cung là cái thanh lâu bậc nhất, nơi các nữ nhân phóng túng, từ cung chủ đến các đệ tử đều là bậc thầy tình dục, chuyên dùng công pháp thải bổ để vừa địt vừa tu hành.
Bởi vậy mới không gây nên hứng thú cho hắn được, hắn chính là muốn biến một nữ nhân bình thường trở nên dâm đãng chứ đám kĩ nữ kia dâm tính trong máu rồi cần gì hắn ra tay nữa.
“ Vậy sao lúc trước chủ nhân lại ra tay với Khổng Gia Linh kia, cô ta thậm chí còn dâm hơn cả Lữ Huyên nha?” Lạc Thủy hỏi tiếp.
“ Sao mà giống nhau được, Lữ Huyên thiếu điều muốn treo luôn cái bảng trước ngực ghi: Tôi là đĩ, cả Tây Hải này ai không biết nàng ta là dâm nữ đã thao qua cả trăm cả vạn người. Còn Khổng Gia Linh kia chỉ dám ngoại tình sau lưng Lãnh Trường Phong, bề ngoài vẫn là một vị phu nhân lãnh diễm không ai dám xâm phạm. Bình thường cô ta chỉ dám gọi một tên đàn ông chơi xong xoá trí nhớ che giấu, ta chính là làm cho cô ta có thêm sự tự tin để ngoại tình công khai hơn, chơi cùng lúc nhiều người hơn mà thôi.”
“ Ừm, mấy con hàng lầy ở Phiêu Miểu cung thì không được, nhưng đôi mẹ con của Mặc Ngọc Đảo kia khá là ổn, nếu ta hứng thú thì sẽ kéo các nàng ta lên giường vài đêm, mẫu nữ cùng hầu hạ rất là khoái hoạt đó nha.” Chu Cương Liệt cười gian xảo, Lạc Thủy cùng Yêu Dục ánh mắt đầy phán xét nhìn hắn, tên này đã dâm còn có cái tính kén cá chọn canh nữa.
Trời đã về đêm, Lâm Phàm phải tốn một ngày đưa hai vị người yêu đi chữa lành khắp nơi mới dỗ được họ, hai nàng được tình lang đưa đi chơi hưởng thụ sự ân cần yêu thương của hắn cũng dần nguôi đi sự ám ảnh của cơn ác mộng đêm qua.
Tối đó, Chu Cương Liệt lại cho Lãnh Nhược Hy cùng Bắc Cung Nhược Giai một giấc mơ thú vị hơn, lần này các nàng không bị đám kẻ thù cưỡng hiếp nữa mà là được cùng Lâm Phàm chung giường chung gối, ba người ân ái sênh ca sung sướng suốt một đêm, Lâm Phàm kia dưới háng mọc ba con cặc vừa lớn vừa có thể dài ngắn tùy thích địt các nàng lên tận mây xanh.
Khác với cảm giác nhục nhã xót xa đêm hôm trước, hôm nay cả Nhược Giai lẫn Nhược Hy đều xuân tâm rạo rực hưởng thụ từng cú nắc dồn dập từ ba con cặc, lỗ lồn lỗ đít đều bị bắn ngập tinh.
Các nàng sướng khoái tột độ, bị tình lang chơi tới tận gần sáng mới giật mình thức giấc. Khi biết tất cả chỉ là mơ các nàng hết sức xấu hổ, bên dưới ga giường cả hai đều ướt đẫm một mảng, dâm thủy vì mộng xuân mà trào ra chèm nhẹp cả quần, đầu ti cương cứng.
0 bình luận