Trời đã về xế chiều, Chu Cương Liệt dẫn theo Lạc Thủy đi dạo bình thản trên đường, hắn không biết mình đi đâu, cứ như có gì đó thôi thúc hắn bước tiếp vô định. Rồi hắn lại tới khu chợ ngày hôm qua, giờ này các hàng quán đều đã lũ lượt dọn dẹp trở về nhà, nhưng vẫn có một hình bóng ngồi ở đó, nàng vẫn như hôm qua, áo vải dâu tằm đơn sơ, khuôn mặt mang nét đẹp thiện lương chân chất, vẫn một thùng với hai con cá chép, bên cạnh là chiếc...