Chương 277: Ác mộng

Tối hôm đó, sau khi cùng Lãnh Trường Phong ăn tối đánh cờ xong, Chu Cương Liệt quay về tiểu viện của mình. Hắn nằm trong bồn tắm thoải mái ngâm mình, bên cạnh là Lạc Thủy đang dùng cặp đào tiên bự chảng cọ tới cọ lui trên người, tay nàng nâng cái dương vật của hắn lên, đầu ngón tay xuất hiện thủy thuộc tính ngưng tụ. Dòng nước nhanh chóng kết lại, sau đó xoay tròn trở thành một vùng lốc xoáy bằng nước nhỏ, tốc độ xoay càng lúc càng nhanh. Lạc Thủy sau đó đưa cái xoáy nước đó chụp vào đầu khấc của Chu Cương Liệt. Hắn cảm giác dương vật mình đang được cọ xát co bóp cực kì sảng khoái, cứ như đang đút vào trong một cái âm đạo gái trinh vậy, vừa ướt át, khít chặt mà còn từng tầng từng lớp như hố đen muốn hút lấy tinh trùng của hắn vậy. Đây là chiêu mà Lạc Thủy sáng chế ra, nàng này chuyển qua muốn sáng tạo vô vàn cách thức để phục vụ chủ nhân, cộng với thể chất lô đỉnh của mình toả ra mùi hương mê hoặc. “ Nghịch ngợm ghê nhỉ, để ta cho nàng một bài học.” Chu Cương Liệt suýt thì bị trò của nàng làm xuất tinh, hắn chữa thẹn bằng cách ôm chặt lấy eo thon sau đó nhanh chóng đưa dương vật vào trong động huyệt. “ Ưm... a... chủ nhân, sâu quá đi... ôi sướng....” Lạc Thủy cắn môi rên ư ử, vòng tay qua cổ hắn dâng lên môi thơm, hai người ở trong bồn tắm đẩy đưa, môi thì mút lấy nhau, dâm thủy của nàng trào ra hoà vào trong bồn tắm toả mùi thơm phức đầy nữ tính. Chu Cương Liệt cảm nhận rõ động huyệt bên trong y hệt như cái vòi xoáy Lạc Thủy tạo ra lúc nãy, ra sức mà mút lấy lỗ tiểu của hắn muốn hút ra tinh dịch. Hắn nắm lấy eo thon của nàng dồn lực nắc tới tấp, con cặc thứ hai mọc ra đâm luôn vào lỗ nhị, trên dưới cùng giáp công, hắn từ từ lấy lại thế thượng phong. “ Ôi da... đúng... là thế... chủ nhân... dập mạnh nữa đi, ấn vào tử cung em đi... ôi ôi... thích... nữa... muốn ra... sâu quá... sẽ ngất... sẽ chết mất... chật... chật quá ... Á...” Tiếng rên rỉ đứt quãng, nước dãi nàng chảy ròng ròng, hai động thịt bị giãn ra hết cỡ đón nhận từng cú chơi như trời giáng, áp lực nước trong bồn khiến hắn phải dùng nhiều sức hơn, hai người quần lấy nhau khiến từng con sóng lớn dâng trào. Chốc lát, khi Lạc Thủy đã phun âm tinh đến lần thứ ba thì Chu Cương Liệt mới thoả mãn bắn ngập vào hai lỗ của nàng, hai người rời khỏi bồn tắm tiếp tục đè nhau lên giường mà ân ái hiệp nữa. Trời đã quá nửa khuya, Lạc Thủy sau một phen triền miên sung sướng thì đã thoả mãn nằm trong lòng hắn mà ngủ. Chu Cương Liệt nhắm mắt, thần thức lan toả đến tiểu viện kế bên, chính là chỗ Lãnh Nhược Hy ở. Tên tra nam Lâm Phàm kia cũng có mặt bên trong, quan hệ của cặp này đã tiến triển đến mức cùng ở chung một viện rồi, tuy khác phòng nhưng cứ đà này chắc không lâu nữa leo lên giường của nhau cũng là chuyện sớm muộn. Lâm Phàm đang ngồi ở phòng riêng nhắm mắt đả toạ, vừa nghỉ ngơi vừa kết hợp tu hành. Bên phòng khác, Lãnh Nhược Hy lại đang nằm trên giường thoải mái lăn lộn. Nàng này có vẻ hôm nay đi chơi với Lâm Phàm hết sức hài lòng nên cứ ôm lấy gối dài lăn qua lộn lại vẻ mặt hồng hồng đầy hạnh phúc. Điều đáng nói là khi ngủ nàng ta không ăn mặc kín đáo như lúc trước nữa mà trên người chỉ có quần đùi lụa mỏng và áo yếm trắng. Da thịt Lãnh Nhược Hy lồ lộ, thân hình cao gầy đúng chuẩn dáng mình hạc xương mai, Chu Cương Liệt trộm nghĩ nếu mình đâm ba cái dương vật vào có khi nào thân thể mỏng manh của nàng ta chịu không nổi hay không. Hắn lắc lắc đầu lấy lại tập trung, chờ đợi trong chốc lát thì Lãnh Nhược Hy cũng nhắm mắt chìm vào giấc ngủ. Hắn cẩn thận thả hồn lực đi vào phòng, miệng lẩm bẩm kích hoạt huyễn thuật. Thông qua hồn nhãn, Mộng Giác Tiên Tung Đại Pháp truyền tải cho hắn giấc mơ của cô nàng mĩ nhân này. Nàng ta đúng là mê mẩn Lâm Phàm đến cực điểm rồi, trong mơ cũng suy nghĩ đến hắn, hai người ngồi trong mái đình, phía trước là hồ thu trong veo với một đôi ngỗng đang tung tăng bơi lội. Cùng tựa đầu vào nhau ngắm hoàng hôn nơi xa. “ Ôi trời, đúng là nữ nhân mới yêu, đến giấc mộng cũng màu hồng đầy tình ái quyến luyến như vậy. Để ta thêm cho hai người chút màu sắc, sóng yên biển lặng quá thật không tốt.” Chu Cương Liệt cười nhếch mép búng tay. Trong mộng cảnh, Lãnh Nhược Hy cùng Lâm Phàm đang tận hưởng hạnh phúc bên nhau thì bỗng phía xa một bóng hình nữ tử khẽ vẫy tay, cô gái kia không nhìn rõ mặt mày nhưng Lâm Phàm khi nhìn thấy vội vàng đứng phắt dậy giữ khoảng cách với nàng. “ Lâm Phàm, đệ sao vậy?” Lãnh Nhược Hy mở to mắt ngơ ngác nhìn thiếu niên mình yêu. “ Xin lỗi Nhược Hy, ta rất yêu nàng, nhưng ta đã có ước hẹn với Nhược Giai, không thể phụ bạc cô ấy, ta đi đây.” Lâm Phàm ánh mắt nhìn nàng đầy áy náy rồi quay lưng bước về phía hình bóng cô gái kia, không một lần ngoảnh mặt nhìn nàng. “ Không... Lâm Phàm, ta yêu đệ, đừng làm vậy với ta mà, huhu.” Lãnh Nhược Hy đưa tay ra cố níu lấy hình bóng nam nhân kia nhưng hắn vẫn bội bạc nắm tay nữ nhân, hai người sánh đôi rời đi. “ Hức... huhu... Lâm Phàm....” Lãnh Nhược Hy giật mình bật dậy khỏi giường, nước mắt đã ướt mặt, nàng ngơ ngác nhìn quanh. “ Là... là mơ sao? Phù...” mĩ nhân xinh đẹp vỗ ngực thở phào nhẹ nhõm, quả là một ác mộng kinh khủng, nàng nhớ rõ đôi mắt đầy vô cảm kia của Lâm Phàm khi bỏ nàng lại, nàng không muốn ở ngoài đời cũng gặp phải chuyện như vậy chút nào. “ Hừm, Lâm Phàm đệ là của ta, không nữ nhân nào có thể cướp hắn được, minh châu của Bắc Cung gia thì sao chứ, chỉ là một tiểu nữ hài hỉ mũi chưa sạch.” Nàng hừng hực quyết tâm chiến đấu vì tình yêu, phải đoạt lấy Lâm Phàm từ tay cô gái Bắc Cung Nhược Giai kia. Chu Cương Liệt bên này thu hồn lực về, hài lòng gật đầu, hắn đã cố ý dệt cho cô nàng kia ác mộng đáng sợ, làm cho nàng cảm nhận nguy cơ. Vì hắn chưa từng thấy Bắc Cung Nhược Giai kia dung mạo ra sao nên mới thôi diễn bóng hình chứ không rõ ràng mặt mũi. Sau đó chỉ việc ngồi xem Lâm Phàm tra nam kia xử lý tu la tràng này như thế nào, phụ nữ mà ghen tuông giành nam nhân thì kinh khủng lắm. Hắn chính là muốn xem kịch vui của bọn họ, sau đó mới lần lượt thu lấy các nàng lên giường. Hai mĩ nhân đấu đá nhau tranh đoạt nam nhân sau đó lại cùng lên giường vểnh mông dâng lồn cho một người đàn ông khác chơi, đó là tràng cảnh hết sức thoả mãn đối với hắn. Nằm ngẩn ngơ suy nghĩ, hắn lại nhớ đến cô gái xinh đẹp thanh thuần bán cá chép kia, cô ấy là duyên tiền định với ta? Là người sẽ tác động cực lớn đến cuộc đời sau này. Ôi, thật là mong chờ được gặp lại nàng ấy. Không hiểu sao khi nhớ đến nữ tử kia Chu Cương Liệt hoàn toàn không có một tia dục niệm nào, chỉ đơn thuần là sự nhớ nhung. “ Chà, không lẽ đây là thứ mà người ta gọi là tiếng sét ái tình.” Hắn chắp tay lên trán khẽ cười rồi xoay qua ôm lấy Lạc Thủy, dần dần chìm vào mộng đẹp.
0 bình luận
aaa