Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 265: Phu nhân vượt rào
Lãnh Trường Phong đứng dậy đằng hắng một tiếng thu hút mọi ánh nhìn bên trong đại điện.
“ E hèm, các vị, hôm nay Lãnh mỗ mở đại tiệc ở đây, thứ nhất là để mừng vị muội muội ham chơi này của ta đã chịu quay về. Thứ hai là để giới thiệu cho mọi người vị tiền bối này.”
“ Đây là Chu tiền bối, ta đã gặp ông ấy từ rất lâu về trước, ông ấy là tán tu thích vân du tứ phương vừa du lịch vừa giúp đời. Hôm nay lại vô tình cùng Nhược Hy trở về, nếu không có ông ấy sẽ không có ta ngày hôm nay, cũng không có Ngũ Hành Đảo thịnh vượng bậc nhất Tây Hải này.”
Đây là lời bịa mà Chu Cương Liệt và Lãnh Trường Phong đã bàn bạc trước đó, không thể lộ thân phận tiên nhân, vậy thì xem hắn như một tiền bối lâu năm đã từng giúp đỡ cho mình, như vậy sẽ không quá hạ thấp lễ tiết.
Mà thật sự Chu Cương Liệt đã giúp cho Ngũ Hành Đảo sẽ có một tương lai rực rỡ còn gì. Hắn tặng tiên đan, tiên linh thạch, trên hết là quyển tu tiên chi lộ bí điển kia. Chỉ cần chia nội dung bên trong ra thành từng cấp bậc mà truyền dạy cho đệ tử thì ít năm sau họ sẽ có một thế hệ thiên kiêu có năng lực vượt trội hơn tất cả thế lực khác, các đảo chủ trưởng lão cũng sẽ nhanh chóng tiến giai. Tương lai của Ngũ Hành Đảo sẽ rộng mở trở thành kiêu hùng bậc nhất Tây Hải này.
Nghe đại đảo chủ của mình giới thiệu, các vị bên dưới đều khẽ hít một hơi, cả mĩ phụ ngồi phía sau Lãnh Trường Phong cũng đưa mắt ngạc nhiên nhìn vị nam tử cao to vĩ ngạn kia.
Là người đã giúp đại đảo chủ có được thực lực xây dựng nên Ngũ Hành Đảo như hôm nay, vậy thì không khác gì thầy của hắn rồi, mà đã là thầy thì chắc chắn tu vi cũng không kém Lãnh Trường Phong, là Địa Tiên tối đỉnh.
“ Tham kiến Chu tiền bối.” Những người phía dưới đều đồng loạt đứng dậy hành lễ.
“ Haha, mọi người chớ quá chi là lễ tiết rườm rà, hôm nay là ngày vui gặp mặt, cùng nhau cạn chén này xem như làm quen nào.” Chu Cương Liệt nâng ly rượu lên.
Những người bên dưới lẫn Lãnh Trường Phong đều cung kính cạn chén, sau đó tiệc rượu linh đình diễn ra, đội tấu nhạc, ca vũ biểu diễn đẹp mắt.
“ Tiền bối, đây là nương tử của tại hạ, Khổng Gia Linh, cũng là phó đảo chủ của Ngũ Hành Đảo.” Lãnh Trường Phong hướng mĩ phụ phía sau giới thiệu.
“ Hân hạnh ra mắt tiền bối, cảm tạ ngài năm xưa trợ giúp tướng công ta mới có được cơ nghiệp hôm nay, Gia Linh xin kính ngài một chén.” Mĩ nhân lãnh diễm mỉm cười hoà ái khiến Chu Cương Liệt mê mẩn, nhưng hắn kiểm soát rất tốt cảm xúc.
“ Lãnh đảo chủ là kiêu hùng một phương, lại có nương tử tuyệt sắc giỏi giang như Khổng phu nhân đây, quả là xứng đôi vừa lứa, trai anh hùng gái thuyền quyên nha, mời.” Hắn uống cạn chén rượu, trong lòng thầm sắp xếp thêm vị nương tử ngọt nước này vào danh sách tình nô. Để chị dâu em chồng cùng vểnh đít kên cho hắn địt, thật là cảm xúc dạt dào nha.
Rượu đã qua nửa canh giờ, Chu Cương Liệt tỏ ra mình là người rất thân thiện gần gũi, liên tục cạn chén nói cười với mọi người ở đây. Vị phu nhân họ Khổng kia không biết vô tình hay cố ý thường xuyên liếc trộm qua hắn, khi hắn nhìn sang thì nàng này lại viện cớ kính rượu cạn chén với hắn.
Lãnh Trường Phong đứng dậy khẽ vỗ tay để mọi người chú ý.
“ Các vị, ngoài Chu tiền bối thì hôm nay Nhược Hy còn mang về một người, đây là Lâm Phàm, thiên kiêu tài tuấn mà muội ấy thu nhận từ bên ngoài. Muội ấy muốn một vị trí đi Thập Vương hội cho Lâm Phàm, ta biết nếu như tự ý quyết định sẽ khiến vài đệ tử không phục, vậy nên hai ngày nữa ta sẽ tổ chức một cuộc thi đấu nội bộ. Các đệ tử muốn có danh ngạch bước vào đại hội Thập Vương thì đều có thể tham gia, ba người có thành tích tốt nhất sẽ đại diện Ngũ Hành Đảo đi thi đấu.”
Mọi người đổ ánh mắt nhìn về vị thiếu niên ngồi cạnh Lãnh Nhược Hy, nàng này đang vui vẻ gắp thức ăn cho hắn.
Những đệ tử chân truyền của năm đảo đều nhìn Lâm Phàm với ánh mắt như thấy đối thủ, còn năm vị đảo chủ thì lại có ánh nhìn khác lạ.
Từ khi nào bà cô Nhược Hy này lại có hành động gần gũi với nam nhân như vậy? Hai người này chắc chắn có một chân với nhau.
“ Được, theo Đại đảo chủ quyết định.” Tất cả mọi người đồng thanh.
Tiệc rượu lại tiếp tục đến tận khuya mới dứt, Chu Cương Liệt cáo từ trở về đại viện. Hắn để ý thấy Lãnh Trường Phong sau khi tạm biệt hắn thì cùng Khổng Gia Linh kia tách nhau ra mỗi người ở một viện khác nhau không có ở chung.
Lúc nãy trong tiệc rượu Yêu Dục đã xuất hiện nói cho hắn một chuyện khá hay ho, cộng với cái điểm dâm dục đạt 50 tròn trĩnh trên đầu Khổng phu nhân, hắn vuốt râu liếm mép.
“ Chà, tình cảm vợ chồng có vẻ không hoà hợp như bề ngoài nhỉ, vậy để ta giúp ngươi dạy dỗ tốt phu nhân này, nàng ta sẽ ngoan ngoãn trở thành một đãng phụ dâm dật sớm thôi.” Hắn cười gian rồi cùng Lạc Thủy về chỗ ở.
Đêm nay, Khổng Gia Linh uống hơi nhiều, tuy là Địa Tiên nhưng nàng không hề dùng tu vi áp chế men rượu nên giờ cảm thấy khá chếnh choáng.
Cho người hầu lui ra hết, nàng tự mình trút bỏ xiêm y trang sức, chỉ mặc mỗi yếm đỏ và quần lót mỏng đứng xoay người quan sát bản thân trong gương.
Thân hình nảy nở đẫy đà, làn da trắng mịn tươi sáng, cặp ngực to trĩu xuống áo yếm không thể che hết. Vòng eo có một ngấn mỡ nhẹ, nó không khiến nàng mập mạp xấu xí đi mà còn giúp tôn lên nét diễm phụ thành thục, cặp mông mắn đẻ nảy tưng tưng phía sau.
Gò mu âm hộ khá lớn múp rụp, lông mu dày rậm đến nỗi mọc lan qua hai bên mép quần lót. Từ đối diện có thể thấy lớp vải quần lót mỏng đội lên cao chứng tỏ hột le của nàng đang chĩa dựng đứng lên.
Nàng thở dài lắc đầu, quay về giường cứ thế nằm xuống. Ai nhìn vào cũng nghĩ nàng và Lãnh Trường Phong kia là cặp vợ chồng trai tài gái sắc xứng lứa vừa đôi. Nàng chắc hẳn sẽ hạnh phúc viên mãn mới phải.
Nhưng thực tế phũ phàng, đã mấy mươi năm hai người chưa hề chung chăn gối, còn tách ra ở riêng hai viện. Chuyện này là vì Lãnh Trường Phong đang sáng tạo một loại công pháp dung nhập ngũ hành thuộc tính.
Hắn lấy thân thể bản thân làm vật chứa nên cho đến khi hoàn thành dung nhập phải cấm dục nếu không các thuộc tính sẽ hỗn loạn dẫn đến thất bại.
Nàng lúc đầu hết sức ủng hộ phu quân, nhưng dần dà càng ngày càng sầu bi. Hắn bỏ nàng cô đơn gối chiếc suốt hơn năm mươi năm.
Khổng Gia Linh tuy là nhân loại nhưng có một tia huyết mạch của yêu tộc, tính dâm rất cao, nhu cầu tình dục vô cùng lớn.
Suốt thời gian qua nàng đã thui thủi hằng đêm tự mình an ủi, rồi cái gì đến phải đến, để một vị diễm phụ cô đơn thế này suốt hơn năm mươi năm thì không thể tránh được nàng xuất hiện suy nghĩ vượt rào.
Rồi một ngày nọ nàng đã lén dụ dỗ một hán tử phàm nhân làm vườn trên đảo. Nhân lúc Lãnh Trường Phong bế quan, nàng cùng nam nhân kia vụng trộm ái ân suốt đêm, sau đó nàng xoá kí ức của hắn thả về.
Ăn vụng mãi thành tánh, nàng thường xuyên nhân lúc phu quân không có mặt để mang nam nhân về lén lút thông dâm, nàng cũng chỉ dám ra tay với phàm nhân để dễ xoá đi dấu vết.
Cứ thế trong nhiều năm, số lượng nam nhân được địt vợ của đại đảo chủ chắc phải lên tới con số vài nghìn người, toàn hán tử to khoẻ.
Lúc nãy trong đại tiệc nhìn thấy thân hình vạm vỡ cao lớn đầy khí chất cương dương của vị tiền bối họ Chu kia mà tâm hồn nàng rạo rực không thôi, dâm tính bộc phát dữ dội nên mới lén lút nhìn trộm hắn.
Nàng cũng chỉ dám nhìn, người này quan hệ thân thiết với chồng mình, nàng mà dám hó hé lỡ bị hắn báo cho Lãnh Trường Phong thì nàng tiêu đời.
Nàng nằm trên giường, hai đùi mở rộng, quần lót bị kéo qua một bên lộ cái mu lồn rậm rạp, bên dưới là hai mép môi đỏ tươi đang rỉ nước, hột le to như viên ngọc trai cương cứng lên.
Nàng thọc ba ngón tay vào, vừa se hột le vừa đào móc âm đạo, tâm trí tưởng tượng hình ảnh vị tiền bối tràn ngập cương dương kia dùng côn thịt giã vào lồn mình.
0 bình luận