Chương 147

Dưới ánh trăng, Đoan Tĩnh hơi nhíu mày day thái dương, chậm rãi đứng dậy, cảm giác đau đớn khi bị kéo đứt tóc khiến nàng hơi choáng váng. Ánh lửa vàng nhạt từ cây đuốc chiếu vào sườn mặt tinh xảo của nàng đẹp không sao tả xiết. Ô Lương Hãn vô tình nhìn thấy cảnh này thì đứng như trời trồng, trong nháy mắt, trái tim của hắn đập nhanh như trống đánh. Tóc mai của nàng hơi lộn xộn, dáng người đẫy đà, làn da trắng nõn như ngọc thượng hạng, trong mắt như có muôn vàn...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận