Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 235: Thẩm vấn
“ Chủ nhân, thiếp thành Địa Tiên rồi.” Tần Mộ Uyển hớn hở, bao nhiêu áp lực đè nặng mấy ngày nay bỗng chốc tan biến, nàng nhào vào lòng Chu Cương Liệt đang đứng bên dưới.
“ Ta nói được là sẽ làm được, nàng tin rồi chứ.” Hắn ôm eo nàng hài lòng.
“ Hi, hay là ở đây làm một nháy xem như chúc mừng thiếp đột phá đi, người ta đã là Địa Tiên thể phách tăng mạnh, bảo đảm sẽ để chàng chơi tận hứng.” Tần Mộ Uyển nháy mắt mời gọi hắn.
Cái câu này sao nghe quen quá, lúc trước Vương Nhã Khuê cũng nói y chang như vậy, sau đó thì bị hắn địt cho tung lồn phải kêu khóc van xin, sáng ra đi còn không nổi, thể phách Địa Tiên gặp hắn cũng phải chạy dài thôi.
“ Ăn mừng để từ từ, ta dẫn nàng đi gặp một người trước.” Chu Cương Liệt vịn eo nàng bay lên, Tần Mộ Uyển khá tò mò nhưng cũng không hỏi thêm, ôm lấy hắn sát rạt.
Hắn dẫn nàng về khách sạn, trên đường vẫn liên tục động tay động chân hết bóp vú lại mò lồn khiến dâm nữ nứng muốn chết.
“ Chàng ở nơi này sao? Hay là dọn vào Huyền Nữ Cung ở luôn đi, chúng ta sẽ hằng ngày tha hồ song túc song phi với nhau.”
Chu Cương Liệt không đáp chỉ cười nhẹ dẫn nàng thoáng chốc xuất hiện trong phòng, Vương Nhã Khuê đang bực bội nằm sấp trên giường mà oán trách Chu Cương Liệt.
“ A chủ nhân về rồi.” Lạc Thủy ở gian bên ngoài đang uống trà thấy hắn vội đứng dậy niềm nở chào mừng, nàng cũng gật đầu khẽ chào Tần Mộ Uyển, hôm trước hai người cũng đã từng gặp nhau.
Vương Nhã Khuê bật người dậy hùng hổ đi ra ngoài, vừa đi vừa lớn giọng oán trách hắn, “ Chủ nhân, sao lại giúp tiện nhân đó đột phá, không phải ngài nên biến cô ta thành kĩ nữ vạn người đều có thể cưỡi hay sao....???”
Nàng ngưng lời nhìn chằm chằm nữ tử đang bám cứng ngắc bên cạnh Chu Cương Liệt, Tần Mộ Uyển cũng ngây ra lăm lăm nhìn lấy nữ tử đối diện.
“ Tiện nhân!!!”
“ Yêu nữ!!!”
Hai nàng đồng thanh chỉ vào nhau, một khoảng lặng xuất hiện trong phòng, hai nàng nhìn nhau ánh mắt như muốn toé lửa rồi đồng loạt quay sang Chu Cương Liệt hỏi.
“ Chủ nhân, chuyện này là sao???”
Sau khi nghe kẻ thù của mình nói câu giống hệt, hai nàng lại quay về lườm nhau tiếp. Lúc này kẻ ngốc cũng đã nhìn ra vấn đề huống gì hai vị mĩ nhân thông minh hiểu chuyện này.
Tần Mộ Uyển vỡ lẽ hèn gì yêu nữ này đột phá nhanh vậy, té ra là còn dâng hiến thân thể cho vị chủ nhân dâm tà này trước cả mình, nàng cứ không hiểu tại sao sau khi đột phá yêu nữ kia không ngay lập tức tìm mình xử lý, cô ta đã theo làm tình nô cho chủ nhân rồi thì tất nhiên phải nghe lời hắn.
Vương Nhã Khuê cũng vậy, nàng bây giờ mới nhận ra, lúc Chu Cương Liệt bắt nàng khỏi Hắc Nha Tông thực ra không phải do tiện nhân kia xúi, là hắn bịa đặt để doạ nàng sợ khiến nàng chủ động yêu cầu làm tình nô của hắn.
Hai nàng tâm ý tương thông hiểu rõ chuyện của nhau, tất cả đều là kế hoạch của tên dâm tặc này hòng lừa các nàng vào tròng tự nguyện trở thành tình nô dưới háng hắn.
Cả hai bàn tay nắm chặt mím môi mím lợi liếc hắn, thấy tình huống không ổn, Chu Cương Liệt chợt nghiêm mặt, không nói lời nào vỗ vào mông đít mỗi nàng một cái thật mạnh.
“ Các nàng nhìn vậy là sao hả? Muốn chống đối lại ta phải không?”
Hai vị mĩ nhân bị đánh đau điếng ôm mông cùng lui về phía sau, mắt vẫn nhìn hắn chằm chằm đầy phức tạp.
“ Trách ta lừa các nàng sao? Thế giờ giữa chọn bị ta lừa mà các nàng trở thành cường giả cấp Địa Tiên với việc ta trực tiếp bắt lấy biến cả hai thành nô lệ thì các nàng muốn chọn cái nào?” Hắn ngồi xuống ghế gằn giọng nói, Lạc Thủy ở phía sau rót trà không xen vào.
Tần Mộ Uyển và Vương Nhã Khuê đều tự mình suy ngẫm, Chu Cương Liệt nói đúng, với đẳng cấp Chân Tiên đó của hắn muốn hãm hiếp các nàng lúc nào chả được, nhưng hắn chọn cách nhẹ nhàng nhất ai cũng có lợi, hắn có được các nàng, các nàng có được thực lực mình ao ước.
“ Đúng là ngang bướng, các nàng có nghe qua chuyện Đãng Hồng Trần ở Sở quốc lấy tông môn cấp Địa Tiên sơ kì phản sát ba môn phái hải ngoại với bốn Địa Tiên có hậu kỳ tối đỉnh chứ? Các nàng nghĩ nàng ta vì sao có thực lực đó?”
Không để hai nàng đoán, hắn tiếp lời luôn, “ Đãng Hồng Trần cũng là nữ nhân của ta, chính ta đã giúp nàng ấy bày trận giết bốn Địa Tiên kia, cũng là ta cứu nàng ấy khi đột phá Địa Tiên thất bại.”
Nghe Chu Cương Liệt nói, hai nàng khẽ run lên, thì ra câu chuyện phía sau Sở quốc là do vị chủ nhân này làm ra, như vậy đã rõ ràng rồi.
“ Người ta cũng có ý kiến gì đâu, xem như thiếp ngu dại bị lừa, trở thành tình nô của chủ nhân cũng tốt mà.” Vương Nhã Khuê cười lấy lòng tiến tới ôm chân hắn.
“ Chủ nhân có ơn với thiếp, lại không hề thiên vị nếu không cả Huyền Nữ Cung đều sẽ không sống sót nổi, thiếp nguyện làm nô cả đời cho chàng.” Tần Mộ Uyển điệu đà bước đến ôm chân còn lại.
Chuyện xảy ra thì cũng xảy ra rồi, các nàng chọn cách chấp nhận, dù sao ở bên vị chủ nhân này hưởng thụ sự sung sướng của tình dục khiến hai nàng đã không còn đường lui nữa, nhất là Tần Mộ Uyển, lồn nàng đã dâng cho không chỉ Chu Cương Liệt mà còn có mấy tên ăn mày xa lạ ngoài kia hưởng thụ rồi.
Hai nàng đối diện nhìn nhau sau đó hứ một cái quay đầu đi.
“ Chủ nhân sao lại đưa cô ta về đây?” Vương Nhã Khuê hỏi.
“ Chủ nhân sao lại để thiếp gặp cô ta?” Tần Mộ Uyển cũng cùng lúc đưa ra nghi vấn.
“ Chẳng phải các nàng có ân oán cần giải quyết sao, hôm nay ta đứng giữa làm người liên thông cho hai nàng, có gì bất mãn nhau thì cứ nói rõ đi.” Hắn xoa đầu hai nàng sau đó bảo Lạc Thủy lấy hai cái ghế để các nàng ngồi đối diện nhau.
“ Thiếp thì có gì cần nói với tiện nhân giả tạo này chứ, chưa xé lồn cô ta ra là may rồi.” Vương Nhã Khuê bĩu môi.
“ Cô ta năm lần bảy lượt xúc phạm thiếp, nếu có cơ hội thiếp sẽ xát muối ớt vào lồn cô ta.” Tần Mộ Uyển chả thèm giữ hình tượng tiên tử văng tục luôn.
Hai nàng tiếp tục đối chọi nhau, nếu không có Chu Cương Liệt ngồi giữa chắc đã lao vào mà khô máu luôn rồi. Hắn làm mặt lạnh vỗ hai tay vào nhau.
“ Đủ, Mộ Uyển, Nhã Khuê nói năm xưa nàng dùng nhan sắc và tình cảm để lừa sư huynh của cô ấy phản bội lại Hắc Nha Tông mang theo bí kĩ và pháp bảo chạy đi Tây Hải có đúng vậy không?”
Hắn nhìn chằm chằm vào mắt nàng, trước sự quan sát của cấp tiên nhân hầu như không có sự dối gạt nào có thể thoát qua được.
Tần Mộ Uyển nhíu mày tỏ vẻ suy nghĩ, sau đó lắc đầu, “ Thiếp không biết sư huynh của yêu nữ này là ai hết.”
“ Ngươi đừng có xạo, sư huynh ta tên là Vương Bắc Thần, năm đó cũng là một thế hệ thiên kiêu có danh tiếng sao ngươi không biết được, chủ nhân, cô ta rõ ràng muốn chối tội.” Vương Nhã Khuê đanh giọng chất vấn, thấy Chu Cương Liệt nhìn mình, Tần Mộ Uyển tiếp tục ngẫm nghĩ sau đó khẽ vỗ tay.
“ Vương Bắc Thần sao? A, nhớ rồi, năm đó đúng là có biết một kẻ tên Vương Bắc Thần, chúng ta từng gặp nhau tại một lần tụ hội tu sĩ trẻ tuổi ở Ung Thành, đúng là hắn nằm trong nhóm những người rất có danh tiếng thời điểm đó, được mấy nữ nhân khác ngưỡng mộ vô cùng.”
“ Sau đó thì sao? Nàng và Vương Bắc Thần đó có phát sinh những chuyện gì?” Chu Cương Liệt hỏi.
“ Không có nha, thiếp lúc đó chỉ đại diện Huyền Nữ Cung có mặt, tu vi cũng mới là Kim Đan hậu kỳ chưa lọt vào nhóm thiên kiêu trẻ, thiếp ở tụ hội đó cũng có vài nam tử buông lời tán tỉnh nhưng Huyền Nữ Cung xưa nay không kết bạn với nam nhân nên thiếp ngó lơ, trong những người nam nhân đó cũng không hề có Vương Bắc Thần, mà dù có thì thiếp chắc chắn sẽ không nói chuyện, hai môn phái xưa nay hiềm khích rất lớn, người ta chả dại gì liên quan đến hắn.”
Tần Mộ Uyển thật thà kể lại hết mọi chuyện, ở tại tụ hội tu sĩ trẻ tuổi nàng và Vương Bắc Thần không hề có tiếp xúc gì với nhau.
Chu Cương Liệt quan sát hồi lâu rồi đưa ra kết luận, “ Lời nàng ấy nói là thật.”
0 bình luận