Chương 10
Hứng thú của Hoàng đế có chút suy giảm, hắn dùng sức hướng về phía hoa tâm của nữ nhân dưới thân đâm mạnh, chẳng mấy chốc đã chọc mở miệng tử cung của Viên thứ phi, hoàng đế cảm nhận được cung khẩu chặt hẹp không ngừng co bóp, lại hung hăng giã mấy chục cái.
Nhưng càng thao, dục vọng tích tụ trong lòng càng nhiều, hắn thậm chí có cảm giác chính mình giống như thao một cái bao thịt vậy, thân thể dù được thỏa mãn, nhưng tinh thần lại không có chút nào dễ chịu.
Càng thao dục hỏa hắn càng tăng mạnh, dường như tiêu chuẩn về sự sung sướng của hắn đã được nâng lên, kích thích trong dĩ vãng giống như không còn thỏa mãn được hắn.
Giống như sau khi đã ăn qua thịt kho tàu mỹ vị, liền không thể nào ăn nổi thịt luộc có hương vị bình thường.
Hứng thú của Hoàng đế càng lúc càng giảm đi.
Bỗng nhiên, linh cảm chợt lóe, hắn đột nhiên nhớ tới cái tiểu huyệt chặt hẹp, danh khí gấp khúc đầy nếp uốn kia .
Chỉ trong một thoáng Khang Hi đã biết vấn đề nằm ở đâu.
Hắn nở nụ cười khổ từ trong cơ thể Viên thứ phi rút côn thịt còn đang cương cứng của bản thân ra.
Hắn liếc mắt nhìn xuống phía dưới , nghiệt căn này,thì ra là không muốn ăn chay mà là muốn ăn một bữa tiệc lớn .
Hoàng đế lười biếng mà xoay người xuống ngựa, nhắm mắt nằm ở trên giường.
Viên thứ phi bị côn thịt rút ra đột ngột khiến cho hư không mà tỉnh lại, giương mắt nhìn bộ dáng không còn hứng thú của hoàng đế, cả người nàng ta đột nhiên lạnh băng, chẳng lẽ Hoàng Thượng chán ghét thân thể của nàng ta?
Không, không thể như vậy.
Nàng ta vội vàng quỳ bò đến trước mặt hoàng đế , há miệng ngậm lấy long căn của hoàng đế,dùng miệng hầu hạ hắn .
Khang Hi nhắm mắt, lại chuẩn xác giơ tay chặn mặt nàng ta lại.
Viên thứ phi ngây ngẩn cả người, ngây ngốc nửa quỳ ở trên giường lúng ta lúng túng nói: “Hoàng, Hoàng Thượng......”
Mí mắt Hoàng đế khẽ nâng,liếc mắt từ trên xuống dưới nhìn nàng ta một cái, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên cặp ngực to lớn của nàng ta.
Viên thứ phi ngây ngốc không biết hoàng đế muốn làm cái gì.
Sau đó hoàng đế đột ngột kéo mạnh nàng ta xuống giường.
"Quỳ cho tốt." Hoàng đế lạnh băng nói.
Viên thứ phi liên tục gật đầu, không dám cự tuyệt chút nào, thân mình trần trụi quỳ trên mặt đất lạnh băng.
“Thẳng người lên.”
Viên thứ phi ngoan ngoãn làm theo.
“Quay đầu qua chỗ khác, trẫm không muốn nhìn thấy mặt ngươi.”
Nghe vậy, Viên thứ phi khó chịu vô cùng ,không tự giác nắm chặt tay , cố nén nhục nhã quay đầu đi.
Nhưng hoàng đế sao lại có thể để ý đến cảm giác của người khác, hắn là vua của một nước, con cưng của trời, một khi hắn tức giận xác chết trôi trăm dặm.
Không có người nào dám cự tuyệt hắn,kể cả Viên thứ phi cũng không ngoại lệ.
Hoàng đế dùng sức nắm hai vú của nàng ta, Viên thứ phi ăn đau kêu thảm một tiếng, hoàng đế lạnh lùng liếc mắt nhìn nàng ta một cái, “Câm miệng.”
Viên thứ phi lập tức im như ve sầu mùa đông.
Sau đó chỉ thấy hoàng đế dùng sức đem côn thịt cắm vào giữa hai vú,rồi liên tục cọ xát.
Có sảng khoái hơn được một chút, nhưng không có cảm giác dục tiên dục tử , tinh thần sảng khoái như ngày đó.
Hoàng đế bất đắc dĩ liếc nhìn nghiệt căn của mình một cái, nội tâm trấn an nói: Thật kén ăn, hôm nay ngoan một chút, ngày mai liền đi tìm tiểu cung nữ kia để ngươi sảng khoái một trận.
Mấy ngày nay hắn đã quên tiểu cung nữ ngày ấy, nghĩ chắc là Lương Cửu Công đã đem nàng sắp xếp tốt.
Ngày mai hắn muốn hung hăng thao nàng ấy một trận, phát tiết dục vọng hắn tích góp mấy ngày nay.
Sau đó hoàng đế hồi tưởng lại tiểu huyệt trăm nếp uốn của tiểu cung nữ ấy, cùng làn da bóng loáng như bạch ngọc , cái loại cảm giác mất hồn này, dư vị sung sướng tới mức làm hắn muốn bay lên trời .
Chỉ là không biết nàng lớn lên có bộ dáng như thế nào, hoàng đế tùy ý mơ mộng.
Nếu nàng không được đẹp,thì dù sao cũng có cái tiểu huyệt cực phẩm kia đến bù là được . Cùng lắm thì lúc thao nàng không nhìn đến mặt nàng là được.
Mệnh lệnh Viên thứ phi quay đầu đi thật là một quyết định sáng suốt, làm hoàng đế không tự chủ được bắt đầu đem hai vú của nàng ta tưởng tượng thành hoa huyệt mất hồn của tiểu cung nữ ngày ấy, hoàng đế nhất thời dục hỏa đốt người, côn thịt cực nóng càng thêm cương cứng, lại trướng lớn hơn một vòng, tốc độ thọc vào rút ra giữa hai vú của Viên thứ phi càng nhanh hơn.
Cuối cùng, "Phụt ——" một tiếng, hắn bắn ra, bắn ở trên vú của Viên thứ phi,tinh dịch đậm đặc chảy dọc theo đầu vú của Viên thứ phi xuống dưới.
Hoàng đế sảng khoái thở dài, ngay sau đó bước vào tịnh thất tắm gội.
Chỉ còn lại Viên thứ phi một người lẻ loi quỳ trên mặt đất. Hoàng đế không có kêu nàng ta dậy, nàng ta chỉ có thể quỳ gối ở nơi này.
Mặc dù tiểu cung nữ đã từng thấy nhiều cảnh tượng hoàng đế lâm hạnh phi tử, nhưng trường hợp như hôm nay vẫn là lần đầu tiên gặp được, các nàng đỏ mặt, động tác nhanh lẹ thay mới lại toàn bộ như cũ.
Sau khi sửa sang lại giường, bỏ cũ thay mới, mở cửa sổ, đốt huân hương lên, một loạt động tác như nước chảy mây trôi .
Cho đến khi một ma ma nhìn rất nghiêm túc tiến vào truyền đạt mệnh lệnh của hoàng đế, lúc này Viên thứ phi rốt cuộc mới được chấp thuận đứng dậy từ trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch được xe phượng loan xuân ân một lần nữa đưa trở về.
Không biết tại sao, nhưng Viên thứ phi có loại dự cảm, từ nay về sau, nàng ta sẽ không bao giờ được sủng ái nữa.
Đáng tiếc suy nghĩ này nàng ta không có ai để ý đến.
Sau điện Vĩnh Hòa Cung, Triệu Giai quý nhân nhìn nữ nhi đang thêu thùa oán giận nói: “Ta còn tưởng rằng chúng ta bây đã hết khổ rồi, ai ngờ hôm nay Hoàng Thượng lại lật thẻ bài của người khác. Nghe nói lại là Viên thứ phi kja, cũng không biết nàng ta có cái gì tốt.”
Đoan Tĩnh đầu cũng không nâng, xem như không nghe thấy, vẫn như cũ nghiêm túc làm việc trong tay.
Tốt hay không tốt, cùng nàng không có quan hệ gì cả.
Hoàng đế thích ai thì ngủ với người đó, cùng nàng có quan hệ gì đâu.
Triệu Giai quý nhân một mình lầm bầm oán giận, rất nhanh liền cảm thấy không thú vị.
Sau khi phục hồi lại tinh thần , thấy Đoan Tĩnh còn đang làm việc, bà khuyên nhủ nói: “Con đừng thêu nữa, cẩn thận bị thương đôi mắt.”
Đoan Tĩnh hơi hơi nhấp môi, “Tố Mai tỷ tỷ bên người Đức nương nương buổi chiều có tới một chuyến, nói Đức nương nương nghe Hoàng A Mã khen con có kỹ năng thêu thùa tốt, nhưng lại không đành lòng làm phiền con. Tố Mai tỷ tỷ thật sự không đành lòng thấy Đức nương nương như thế, liền chủ động tới tìm con, nói nếu khi nào con rảnh thì thêu cho Đức nương nương mấy cái khăn. Con thật sự không tiện từ chối.”
Rốt cuộc mẹ con các nàng còn phải sống dưới mái nhà của Đức phi .
Triệu Giai quý nhân vừa nghe tức giận nói: “Trước kia mỗi ngày lễ lớn nhỏ đều tặng cho bà ta có bao giờ thấy bà ta dùng qua, sao hôm nay lại đột nhiên thích?! Sợ là hôm nay Hoàng Thượng tới nơi này của chúng ta làm bà ta mất thể diện nên bây giờ mới cố ý muốn tra tấn con,muốn từ việc này mà tìm lại chút thể diện của ả!”
Triệu Giai quý nhân càng nói càng tức, mắng: “Cái gì mà Đức phi?! Ta phi! Một con nô tỳ lòng dạ hẹp hòi như vậy mà còn dám xưng ' đức'?”
Đoan Tĩnh vội vàng buông việc trong tay, che miệng bà lại, nàng thấp giọng vội la lên: “Ngạch nương, mau nhỏ tiếng lại, trong cung tai vách mạch rừng, càng đừng nói Đức nương nương là chủ một cung, nếu như bị người khác nghe được thì phải làm sao......”
Triệu Giai quý nhân nghe vậy khóc ròng nói: “Hài tử đáng thương của ta, đều là do ngạch nương không có bản lĩnh, không có nhà mẹ đẻ chống lưng, chính mình lại không biết cố gắng, mới làm cho con chịu nhiều khổ cực như vậy.”
Đoan Tĩnh cầm khăn giúp Triệu Giai quý nhân lau nước mắt,dỗ dành nói nói: “Không phải là chuyện gì lớn , chỉ là thêu mấy cái khăn mà thôi, làm mấy đêm là xong không có cực khổ gì hết nên ngạch nương mau nín khóc đi.”
Sau khi dỗ dành nhiều lần, cuối cùng cũng khuyên được Triệu Giai quý nhân trở về ngủ.
Trận náo loạn này, cũng làm cho Đoan Tĩnh không có tâm tư tiếp tục thêu khăn nữa.
Nàng nhàn nhạt thở dài, buông việc trong tay xuống dựa vào giường dưỡng thần.
0 bình luận