Chương 2
“Đừng kêu, là trẫm.”
“Ngươi yên tâm, sau khi lâm hạnh ngươi xong , trẫm sẽ phong ngươi làm đáp ứng.”
Đoan Tĩnh nghe vậy mở to hai mắt , tràn đầy sợ hãi, nàng càng thêm điên cuồng ra sức giãy giụa, “Ô ô ——”
Nhưng Khang Hi gắt gao nắm chặt má nàng , nàng căn bản không mở miệng được , chỉ có thể nức nở xin tha.
Thấy tiểu cung nữ này giãy giụa lợi hại, hoàng đế liền nhanh chân bước đi , lôi kéo nàng đi tới một chỗ bí mật trong núi giả .
Một bàn tay hắn gắt gao khống chế nàng, một tay khác kéo đai lưng của mình xuống, rồi đem tay của tiểu cung nữ trước người này buộc chặt.
Hoàng đế từ trước đến nay thong dong, nhưng hôm nay thật sự là nhịn không được.
Hạ thân đã ngạnh như chày sắt, lại chờ không được mà tìm một cung nữ để giải quyết, cũng may Lương Cửu Công từ trước đến nay có nhãn lực, tất nhiên sẽ lặng lẽ sơ tán cung nhân chung quanh nơi này , không để cho bọn họ đến gần.
Phải biết rằng Đức phi lúc trước cũng chỉ là cung nữ có xuất thân từ Bao y ,đặc biệt năm ngoái Đức phi lại hạ sinh được thập tứ hoàng tử, địa vị một bước lên cao. Rất nhiều cung nữ có tư sắc thấy Đức phi một bước lên trời liền bắt đầu ngo ngoe rục rịch.
Điều này càng khiến lòng của những người trong cung càng thêm nóng nảy.
Hoàng đế hôm nay sau khi từ mẫu đơn uyển ngắm hoa xong , thì đột nhiên thấy trong người khô nóng, nghĩ chút là biết có người chán sống hạ thôi tình hương hay thứ gì linh tinh lên hoa mẫu đơn.
Nghĩ đến đây ánh mắt Khang Hi tối lại, dám tính kế hắn , thì phải trả giá thật đắt.
Ngay sau đó đôi mắt hắn trở nên đỏ bừng , dục hỏa đốt người.
Cũng may sức chịu đựng của hắn tốt, lúc ấy hắn chuẩn bị hồi cung tuyên một phi tử đến thị tẩm, ai ngờ đi qua cạnh ao này , trong mông lung thấy một tiểu cung nữ đầu đội vòng hoa , ăn mặc mộc mạc ,bình thường, nhưng thân hình thướt tha mê người.
Hắn chỉ liếc mắt một cái liền cảm giác dục hỏa vừa áp chế lại lần nữa bùng lên dữ dội trong thân thể.
Hắn cũng không muốn làm bản thân mình khó chịu , nếu "tiểu đệ" hắn kêu gào muốn nàng, vậy thì chính là nàng.
Xong việc thì phong nàng làm đáp ứng , cũng coi như nàng một bước lên trời, hoàng đế tùy ý nghĩ.
Mà tiểu cung nữ trước mặt này vẫn không ngừng giãy giụa , đặc biệt khi hắn nói ra thân phận của chính mình , nàng hình như càng thêm sợ hãi, chắc bị thân phân hắn làm cho hoảng sợ.
Khang Hi gắt gao đem nàng đè trên vách của núi giả, trấn an hôn hôn sau cổ nàng.
Tiểu cung nữ trong lồng ngực đột nhiên cứng đờ.
Khang Hi thừa cơ hội móc côn thịt dữ tợn của mình ra , một tay nắm cằm nàng, một tay vén váy nàng lên.
Ngón tay dọc theo bờ mông mượt mà với vào nơi tư mật của nàng, sờ đến hoa huyệt đang nhắm chặt bóng loáng.
Hình dạng hoàn mỹ cùng xúc cảm trơn bóng , làm Khang Hi càng thêm hưng phấn.
Này là danh khí bạch hổ?
Trong cung có vô số phi tử bởi vì hắn từ trước đến nay nhu cầu về tình dục rất cao, thậm chí một đêm hắn có thể làm với nhiều người, nhưng lại chuae từng gặp qua loại cực phẩm này.
Bất luận là thân hình hay chỗ kia đều rất hợp ý hắn.
Hắn vươn một ngón tay hơi hơi dùng sức nhấn vào khe rãnh đang mím chặt kia, liền nghe thấy tiếng nữ nức của nữ tử trong lòng , ngay sau đó nước mắt chảy xuống, dính ướt lòng bàn tay hắn.
Tâm Khang Hi khẽ động, cho rằng là nàng đau, ngay sau đó dùng mấy ngón tay còn lại xoa bóp tiểu hoa hạch nhằm trấn an nàng.
Nàng thật chặt, như vậy sợ là vào không được.
Nhưng dù cho hắn trấn an như thế nào, tiểu huyệt ấm áp kia vẫn không chảy ra nước dâm, Khang Hi hơi bực, hắn không có nhiều kiên nhẫn như vậy, ngay sau đó liền mạnh mẽ dùng một ngón tay đâm mạnh vào.
Đoan Tĩnh ăn đau , tiếng nức nở bị bàn tay hắn bịt chặt lại.
Nước mắt nóng hổi càng rơi nhiều hơn, nàng không hiểu mọi chuyện sao lại thành ra thế này.
Tay của Hoàng A Mã vậy mà ở trong thân thể nàng.
" phía dưới của ngươi nếu có thể chảy được nhiều nước như phía trên vậy thì tốt rồi" Khang Hi có thể cảm nhận được nước mắt dính ướt khắp lòng bàn tay mình, âm thanh ám ách ở sau tai nàng nói, ngay sau đó đưa thêm ngón tay thứ ba vào, hoa huyệt bị căng ra đau nhức.
Đoan Tĩnh phục hồi tinh thần lại rốt cuộc nhịn không nổi nữa.
Không thể tiếp tục như vậy được , nếu còn làm vậy thì sẽ không thể cứu chữa được nữa !
Cuối cùng nàng bất chấp tất cả , cái gì mà làm tổn thương long thể , nàng không suy sét được nhiều đến thế , nâng chân lên liền hung hăng đá về phía sau.
Nhưng sau đó liền bị hai chân Khang Hi kẹp lấy :"Shhh, sao lại không ngoan như vậy"
LúLúc trước vì muốn bắt Ngao Bái , mà hắn phải khổ luyện tập võ , loại điệu bộ này một mình hắn cũng có thể đánh thắng mười người .
Hắn rốt cuộc không nhịn được nữa , côn thịt dưới thân kêu gào muốn chui vào u cốc mềm mại kia , hắn chậm rãi rút tay ra khỏi tiểu huyệt nàng, nắm lấy bụng nhỏ mềm mại kéo về phía hạ thân của mình.
Đoan Tĩnh lệ rơi đầy mặt, nức nở đong đưa bờ mông trắng nõn, nỗ lực muốn tránh thoát căn côn thịt cứng rắn kia.
Nhưng như vậy càng làm khơi gợi thêm dục vọng của hắn, hắn dùng sức đè nàng lại,hạ thân dựng thẳng nhẹ nhàng đâm vào mông non mềm, sau đó ở kẽ mông cọ xát qua lại, quy đầu to lớn ở trên hai mảnh hoa huyệt lướt nhẹ qua, thỉnh thoảng nhẹ nhàng chạm vào tiểu hoa hạch, làm cho tiểu nhân nhi trong lòng ngực không ngừng run rẩy.
Từ khi bị trói Đoan Tĩnh chưa bao giờ từ bỏ việc phản kháng.
Kiên trì rốt cuộc cũng có tác dụng, cảm giác được đai lưng trói trên tay hơi buông lỏng , nàng dùng hết sức , nỗ lực từ giữa khe hỡ rút một bàn tay ra, ngay sau đó vội vàng lôi kéo bàn tay đang bịt miệng nàng ra.
Khang Hi không kịp đề phòng nàng tập kích, khẽ buông lỏng tay, chỉ nghe thấy nàng khóc thút thít hô: “Hoàng, a ——”
Chưa kịp hô xong ba chữ Hoàng A Mã đã bị căn côn thịt kia hung hăng cắm vào trong thân thể nàng.
Đoan Tĩnh đau đến mức không tự giác siết chặt hạ thân lại,kẹp chặt trong dị vật cơ thể, Khang Hi đột nhiên bị tiểu huyệt xoắn chặt, côn thịt gắng gượng trong thời gian dài không chịu được nữa nên tinh quan mở rộng ra , "phụt phụt phụt ——" không ngừng bắn tinh.
Tinh dịch nóng bỏng bắn thật mạnh vào hoa tâm non mềm của Đoan Tĩnh ,nóng đến mức nàng không đứng vững, phải đỡ một tay ở trên vách đá, mới có thể ổn định lại.
Nàng vừa đau vừa trướng, nhất thời nói không ra lời.
Khang Hi có chút xấu hổ và buồn bực, hắn tự nhận là bản thân có nhiều kinh nghiệm trong chuyện này , vậy mà cư nhiên mới vào được chút mà đã bắn ra.
Thật không hổ là danh khí !
Hắn âm thầm nghĩ , ngay sau đó hạ thân lại lần nữa cứng lên, đem hoa kính của Đoan Tĩnh gắt gao căng ra , hắn nhịn xuống cảm giác sung sướng, nương theo tinh dịch bôi trơn, cắm thật mạnh vào hoa tâm của nàng.
Đoan Tĩnh lại không giãy giụa, nàng đem tay vịn ở trên vách đá, trán để ở trên tay, cảm nhận phụ hoàng ở phía sau dùng côn thịt của hắn ra vào ở chỗ sâu nhất trong thân thể nàng.
Nàng theo từng động tác của hắnnức nở.
Khang Hi mỗi lần thâm nhập một lần, nàng liền cắn môi kêu lên một tiếng.
Theo tiết tấu dưới thân càng thêm dồn dập đảo lộng, nàng thở dốc càng ngày càng gấp.
Nhưng lại gắt gao cắn môi dưới, cố chấp không rên lên một tiếng.
Việc đã đến nước này, không có cách nào cứu vãn.
Nàng biết hiên giờ chính mình không được phát ra tiếng, tuyệt đối, tuyệt đối không thể cho hắn biết ở dưới thân hắn lúc này chính là nữ nhi của hắn, nếu không nàng sẽ bị giết chết.
Hoàng đế là sẽ không phạm sai lầm, phạm sai lầm chỉ có thể là người khác.
Vì hắn luôn giữ hình tượng vĩ lớn trong mắt mọi người, hắn tuyệt đối sẽ không cho phép vì lý do như vậy mà trở thành cái cớ cho người trong thiên hạ công kích hắn, càng miễn bàn hiện giờ quan hệ giữa Đại Thanh và Cát Nhĩ Đan đang trong thời kỳ nhạy cảm , hơn nữa dân gian vẫn luôn muốn tiêu diệt Bạch Liên giáo , hắn tuyệt đối sẽ không để cho phản tắc có cớ để lợi dụng
Cuối cùng, vật hy sinh cũng chỉ là nàng.
Có khả năng nàng sẽ lặng lẽ chết ở một nơi nào đó, lý do có lẽ là chết do bệnh nặng, hay là chết đuối .
Trong cung này người chết còn ít sao ?
Nàng, không muốn.
Cứ như vậy đi, hết thảy chỉ là chuyện ngoài ý muốn, nếu nàng lặng lẽ che dấu , chờ tới khi xuất giá rồi , thì ai lại dám đến chỗ hoàng đế hỏi tại sao nữ nhi của hắn không còn thân hoàng bích sao?
Cứ như vậy đi.
0 bình luận