Chương 225: Ân oán xưa cũ

Sáng sớm, Chu Cương Liệt nheo mắt thức giấc, bên cạnh là hai khối thịt núng nính đang áp sát vào mặt, Vương Nhã Khuê vẫn thở đều đều, tay ôm chặt đầu hắn ấn vào giữa khe ngực, thế là hắn thuận thế ngậm lấy núm vú mà nút luôn. “ Ưm... a...” Cảm giác tê tê đầu vú làm nàng tỉnh giấc, thấy nam nhân đang vục mặt vào ăn hai cái bánh bao của mình, nàng cười dịu dàng xoa đầu hắn. “ Chủ nhân, mới sáng sớm mà... đêm qua chàng quần người ta tả tơi chưa đủ sao?” “ Sao mà đủ được, đến, chúng ta làm một hiệp.” Hắn ngồi dậy ôm lấy hông nàng kéo lên tính từ đằng sau nắc tới. “ Đừng, tha cho thiếp, tối qua chàng chơi người ta đến giờ còn ê ẩm đây này.” Vương Nhã Khuê lắc đầu nguầy nguậy, vị chủ nhân này đúng là gia súc không biết mệt. Lạc Thủy thò đầu vào ngó nghiêng, Vương Nhã Khuê tinh mắt nhìn thấy vội la lên. “ Lạc Thủy tỷ mau cứu muội, nếu không sẽ bị chủ nhân chơi hỏng mất.” Nàng làm bộ dáng đáng thương đưa tay ra kêu cứu, Lạc Thủy bản tính thiện lương vội chạy vào vỗ ngực nói để mình thế chỗ cho muội muội. Vậy là cô nàng có khuôn mặt Địch Lệ Nhiệt Ba sáng hôm đó bị dày vò cả canh giờ, nằm bẹp như bãi bùn nhão vì chịu tội thay Vương Nhã Khuê. Trưa hôm đó, Chu Cương Liệt cùng hai nữ ngồi tại phòng, thức ăn được hắn gọi mang lên, đầy đủ món ngon cao lương mỹ vị, tuy là người tu hành không cần phải ăn uống nhưng hắn vẫn thích cảm giác tự mình nếm từng loại hương vị hơn là cứ hấp thụ linh khí tiên khí khô khan. “ Tỷ tỷ ăn cái này đi ngon lắm đó.” Vương Nhã Khuê gắp một cái đùi gà cho Lạc Thủy, từ nãy đến giờ hai nàng này bỗng dưng như tỷ muội ruột thực sự, Lạc Thủy vốn hiền lành thân thiện thì không nói, còn yêu nữ này chắc chắn có âm mưu gì đó. “ Cảm ơn muội.” Nàng kia thì không có tâm tư nghi ngờ gì cứ thế ăn. “ Này, nàng đang nghĩ cái gì xấu xa nữa đó hả?” Chu Cương Liệt đưa tay vỗ vào cái mông bự của Vương Nhã Khuê khiến nàng rên lớn một tiếng. “ Có gì đâu, người ta chỉ muốn hoà đồng với Lạc Thủy tỷ thôi mà, nếu không có tỷ ấy cứu sáng này thiếp đã bị ai đó gian dâm đến chết rồi.” Nàng bĩu môi hờn dỗi. Chu Cương Liệt và Lạc Thủy nhìn nhau cười khổ, thì ra là muốn kiếm thêm đồng minh san sẻ áp lực tránh bị địt hỏng. “ Mà nè, ta thấy cái tông phái của nàng đâu có chút nào thích hợp để làm quốc giáo, sao lại tranh đoạt với Huyền Nữ Cung làm gì?” hắn thắc mắc hỏi. “ Tất nhiên là để hưởng thụ tài nguyên của Tần quốc rồi, chủ nhân ngài không thấy từ khi Huyền Nữ Cung trở thành quốc giáo thì phất lên cỡ nào sao, xây cung điện lớn hơn cả Vương cung của Tần vương, xây tượng thờ cao vút, còn được vạn dân tín ngưỡng thường xuyên dâng đồ lễ bái nữa, đệ tử đi tới đâu cũng được kính trọng, người ta cũng muốn được như vậy.” Vương Nhã Khuê ánh mắt đầy ao ước. “ Tổ chức sát thủ thì phải hoạt động bí mật trong bóng tối chứ, ai mà đem ra làm quốc giáo như nàng.” Chu Cương Liệt cười khẩy. “ Thiếp chính là thích vậy đó, sát thủ là một con dao sắt bén trong tay quân vương trong cuộc tranh đoạt lãnh thổ, Hắc Nha Tông còn có thể cung cấp rất nhiều tình báo từ tất cả các chư hầu, nếu để chúng ta làm quốc giáo không phải Tần vương kia có được chiến lực kinh khủng sao. Bọn kĩ nữ kia ngoại trừ xinh đẹp ngả ngớn ra thì làm được gì. Tên Tần vương kia đúng là hồ đồ.” Nghe Vương Nhã Khuê bất mãn nói, Chu Cương Liệt ngẫm nghĩ cũng thấy có lý, nếu một vị quân chủ muốn tranh đoạt thiên hạ thì nắm trong tay một tông phái vừa có tính sát phạt vừa có hệ thống tình báo rộng lớn sẽ thích hợp hơn Huyền Nữ Cung chỉ có hơn trăm nữ nhân xinh đẹp kia. Nhưng Tần Vĩ này chắc chắn không có tham vọng bành trướng lãnh thổ, muốn dựa vào địa thế hiểm trở của đất Tần để sống an phận, lại thêm cái thói mê gái thế là chọn Huyền Nữ Cung từ chối Hắc Nha Tông. “ Chủ nhân, người ta muốn nhanh chóng đột phá Địa Tiên, ngài có thể giúp thiếp không? Còn phải bắt lấy kĩ nữ kia nữa.” Vương Nhã Khuê buông bát đũa dựa sát vào người hắn làm nũng đòi hỏi. “ Này, ta nói sao nàng lại thù ghét Tần Mộ Uyển như vậy nhỉ, ta nghe nói hai người đã đối đầu nhau từ khi còn trẻ đến giờ hai trăm năm rồi, bộ có nguyên do gì sao?” Chu Cương Liệt để nàng ngồi lên đùi mình. “ Hứ, loại đĩ điếm giả tạo cố tỏ ra mình là thánh nữ ấy thì cần lý do để ghét sao, thiếp chính là không ưa tính cách của cô ta từ thời còn trẻ đấy.” Vương Nhã Khuê gắp thức ăn đút cho hắn, trề môi chê bai nói. “ Hừm, nếu chỉ thế thì cũng không đến nỗi ngươi chết ta sống, còn có nguyên nhân sâu xa gì, mau nói ta nghe.” Chu Cương Liệt lòn tay bóp chặt vú nàng ta, giọng nghiêm nghị hỏi. “ Đúng là không có gì qua mắt được ngài, chuyện này nói ra thật đáng xấu hổ. Thực ra Huyền Nữ Cung và Hắc Nha Tông vốn quan hệ đã không tốt từ rất lâu bởi nhiều vụ xung đột trong quá khứ, đệ tử hai bên gặp nhau ở ngoài đều như gặp phải kẻ thù lâu năm, rất nhiều vụ chém giết nhau xảy ra. Thiếp có một vị sư huynh tư chất ngộ tính cao hơn thiếp rất nhiều, nếu để sư huynh trưởng thành thì chắc chắn người nắm chức vị Tông chủ sẽ là huynh ấy chứ không phải thiếp. Vì cả hai đều là trẻ mồ côi được Tông chủ nhìn ra tư chất nhận nuôi nên bọn thiếp thân nhau như huynh muội ruột. Năm đó khi huynh ấy vừa đột phá Nguyên Anh được xem như thế hệ thiên kiêu của Tần quốc, thiếp thì chỉ mới Kim Đan hậu kỳ. Một lần tụ hội đệ tử trẻ tuổi của Tần quốc, huynh ấy đã bị nhan sắc của Tần Mộ Uyển kia quyến rũ, từ đó mặc kệ hiềm khích của hai phe huynh ấy luôn tìm cách tiếp cận ả kia. Sau đó ít lâu, không biết tiện nhân đó đã cho huynh ấy uống bùa mê thuốc lú gì khiến sư huynh mê mẩn, làm ra chuyện không thể tha thứ được, lấy đi bí kĩ của Hắc Nha Tông và cả bảo khí cấp Tán Tiên sau đó bỏ trốn. Sư phụ thiếp sau khi biết dù rất đau lòng nhưng luật lệ của Hắc Nha Tông kẻ phản bội phải bị xử lý nên đã ra lệnh truy sát. Huynh ấy bị các trưởng lão tìm được tại bờ biển Tây Hải, đang trên một con thuyền chờ đợi ai đó, theo đúng luật, huynh ấy đã bị xử tử tại chỗ, xác vứt xuống biển, những món đồ bị mất đều được đưa về tông môn. Thiếp đã rất đau lòng trong khoảng thời gian dài, sau này lục tìm trong phòng của sư huynh được một lá thư thiếp mới biết, chính tiện nhân Tần Mộ Uyển kia đã dùng sắc đẹp và tình cảm để dụ dỗ. Ả ta muốn huynh ấy cùng mình bỏ trốn ra hải ngoại, đem theo cả bí kĩ và bảo vật của tông môn, sư huynh bị nhan sắc mê hoặc đã phạm sai lầm, huynh ấy sau khi ra đến Tây Hải đã ở trên thuyền chờ đợi nhưng Tần Mộ Uyển kia đã không đến, cô ta chỉ muốn đùa vui với cảm xúc của sư huynh mà thôi.” Vương Nhã Khuê một hơi nói hết sự tình ra, mắt hơi đỏ lên ngấn lệ, môi cắn chặt đầy cay độc. “ Kể từ đó thiếp căm hận cô ta thấu xương, tìm mọi cách để bôi nhọ cái hình tượng giả tạo đó. Cô ta không phải tiên tử, chỉ là một con kĩ nữ dùng nhan sắc để làm hại nam nhân thôi, chủ nhân đừng bao giờ tin những lời mật ngọt của cô ta.” “ Ài, cũng là một kẻ si tình đáng thương.” Chu Cương Liệt ôm lấy Vương Nhã Khuê thở dài. “ Được, nếu thật sự Tần Mộ Uyển là người như thế thì ta sẽ giúp nàng trả thù, đem cô ta cho vạn nam nhân cưỡi.” Hắn cúi xuống hôn lên môi nàng an ủi. “ Ưm... chụt... chủ nhân là nhất.” Nàng nhiệt tình đáp lại.
0 bình luận
aaa