Tuyển Tập Truyện Xuân Sắc
Lưu Vân
Chương 10
Cặp vú sữa nặng trĩu bị bàn tay to lớn nhào nặn biến dạng, hai nụ hoa nhỏ nhắn trên đỉnh nhô lên, bị bàn tay hắn đè xuống, day nghiến, trêu chọc.
Chờ đến khi cơ thể cô gái nhỏ trong lòng mềm nhũn, Lâm Thắng Hoa mới dùng hai ngón tay kẹp lấy đầu vú, kéo lên, xoa nắn.
“Ba ba không cho mẹ biết chuyện này là vì sợ mẹ ghen đấy, con xem hôm nay mẹ có vẻ không vui phải không?”
Lâm Thắng Hoa hơi hạ thấp eo, hạ thân phồng lên cọ xát vào mông cô. Đúng là học sinh cấp 3, dễ dàng nứng đến thế. Hắn thở dốc, cúi đầu thì thầm vào tai cô: “Tiểu Mân thơm quá.”
Hơi thở nóng bỏng phả vào cổ khiến da cô tê dại. Du Hủy Mân vừa rồi còn đang hờn dỗi, bị hắn trêu chọc một cái liền quên hết mọi thứ, trong đầu chỉ còn lại khoái cảm.
“Dù sao… Ưm… A… Ngứa… Ghét ba… A! Ba bắt nạt con… A a… Thoải mái quá…”
“Thoải mái thế nào? Có muốn ba đút cặc vào lồn con không?”
Cô gái nhỏ đã nếm trải cảm giác bị đụ đến phun nước liền rên rỉ một tiếng, hai chân vô thức kẹp chặt. Cảm giác tê dại đến tận xương tủy khiến cơ thể cô mềm nhũn, hơi thở gấp gáp, cái lồn phía dưới lại bắt đầu ngứa ngáy, râm ran.
Bên trong co rút liên hồi, dâm thủy theo mép lồn chảy xuống, làm ướt đẫm cả bắp đùi.
“A… Ba ba… Ưm… Muốn… Lồn con ngứa quá… A… Muốn cặc ba đâm vào… Ưm… Ngứa quá…”
Chẳng ai có thể cưỡng lại lời mời gọi ngọt ngào như vậy, Lâm Thắng Hoa rên lên một tiếng, cúi xuống cắn nhẹ vào dái tai nhỏ nhắn của cô, dùng sức mút lấy.
Nhưng hắn vẫn còn chút lý trí, Du Nhiễm vẫn đang đợi ở ngoài kia.
“Tiểu Mân ngoan, cuối tuần này đi suối nước nóng với ba, rồi ba lại đụ lồn con nhé.”
Lâm Thắng Hoa lưu luyến xoa nắn cặp mông căng tròn của cô hai cái rồi mới buông cô ra, chỉnh lại quần lót đang phồng lên vì cặc cứng, hít sâu vài hơi rồi mới mở cửa bước ra ngoài.
Lâm Thắng Hoa vừa đi, Du Hủy Mân liền khổ sở vô cùng.
Dục vọng bị khơi dậy khiến cô bứt rứt, khó chịu, cảm giác trống rỗng, tê dại ở vùng kín khiến cô phải kẹp chặt hai chân, nhưng làm thế nào cũng không thể xoa dịu được.
“Hư… Ba ba hư… Ưm… Khó chịu quá… A… Ngứa quá… Ư…”
Du Hủy Mân nằm trên giường, học theo Lâm Thắng Hoa, đưa tay xuống giữa hai chân, mò mẫm trên cái lồn ướt át của mình, một lúc sau mới tìm thấy được hột le nhạy cảm kia.
Bàn tay còn lại mò đến cái lỗ nhỏ phía dưới, cô nhét lớn hai ngón tay vào trong, cảm nhận sự lấp đầy quen thuộc.
Nhưng cách làm vụng về khiến khoái cảm đến rồi đi, dâm thủy theo ngón tay chảy ra ngoài, cô rên rỉ, uốn éo, nhưng lại không thể nào đạt đến cao trào.
Khăn trải giường ướt đẫm, Du Hủy Mân vừa khóc, vừa đâm rút ngón tay. Tiếng chuông điện thoại vang lên hồi lâu cô mới nhấc máy.
“Alo?”
“Tiểu Mân, sao em lại khóc?”
“Kiều Tây à? Hu hu… Em khó chịu… Em khó chịu quá…”
Bàn tay ướt đẫm cầm điện thoại, tay còn lại vẫn miệt mài day dứt hột le đáng thương. Không hiểu sao trong tình huống này, khoái cảm lại càng dồn dập, mạnh mẽ hơn.
Bạn trai trong điện thoại vẫn đang lo lắng hỏi han, Du Hủy Mân chẳng thể kìm nén nổi bản thân, dùng ngón tay day, ấn, nắn, bóp hột le một cách thô bạo.
Càng day, càng sướng.
“A a… Kiều Tây… Ưm… Sướng quá… Không khó chịu nữa… A a… Sắp ra rồi… Kiều Tây… A a! Phun… Phun ra rồi… A a a!!!”
Tiếng rên rỉ dâm đãng không chút che giấu truyền đến từ đầu dây bên kia khiến Kiều Tây sửng sốt, sau đó mặt đỏ bừng, hạ thân cứng đờ. Không ngờ cô bạn gái trước giờ luôn từ chối vượt rào với hắn lại đang tự mình làm chuyện đó.
0 bình luận