Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 219: Đường đến Tần quốc
Chuyến đi này sẽ kéo dài nhiều ngày, Chu Cương Liệt cũng không gấp gáp gì, cùng mĩ nhân trong lòng vừa di chuyển vừa dạo chơi.
Tần Quốc nằm ở phía bờ Tây, Địa Tiên Giới này vốn địa hình rộng hơn Trái Đất kiếp trước không biết bao nhiêu lần, tứ đại bộ châu cũng chỉ là một nửa thế giới, một nửa còn lại là tứ hải và các khu lục địa hải ngoại bao la bát ngát.
Chiều tối, hắn ghé vào một thành trì ở phía Tây Bắc nước Sở nghỉ ngơi, chọn một quán ăn lớn có nhiều tu sĩ để nghe ngóng tình hình thiên hạ theo thói quen.
Lạc Thủy vẫn là trung tâm của sự chú ý như mọi khi, vẻ đẹp như thần nữ giáng thế khiến bao nhiêu nam nhân đang ăn uống nói chuyện phải đứng hình mà say sưa ngắm nhìn.
Nàng cũng đã sớm quen với vẻ đẹp thu hút này của mình, không hề cảm thấy xấu hổ, chủ nhân ban cho nàng nhan sắc tuyệt trần này chính là để nàng tự tin trước đám đông, càng được đàn ông yêu thích chứng tỏ công sức ngài ấy bỏ ra là quá xứng đáng.
Chu Cương Liệt chọn một bàn ăn ở cạnh cửa sổ, gọi những món ăn ngon, tai thì vảnh lên nghe ngóng mọi sự mà đám tu sĩ xung quanh đang nói.
Sự vụ ba giáo Hải ngoại xâm lấn trung thổ sau đó là bốn vị Địa Tiên lần lượt bỏ mạng đã trở thành đề tài bàn tán nhiều nhất, Tuyết Liên Cung lần đầu phô bày cho thiên hạ biết bản lĩnh của mình, dù chỉ mới thành lập không lâu nhưng nội tình đến cả các phái tồn tại lâu đời cũng không dám đem ra so sánh.
Xương sống chân tiên kia sau khi Đồng Cốt Lâu ngã xuống đã bị hai vị Địa Tiên tranh đoạt, cuối cùng hai người quyết định cùng nhau nghiên cứu tìm đường đột phá phi thăng.
Về phía hải ngoại thì im thin thít không kẻ nào dám nói, dù sao họ là kẻ xâm phạm đất liền, bị toàn diệt thì cũng ráng mà chịu, nhưng cũng khiến quan hệ giữa trung thổ và Đông Hải trở nên gay gắt hơn. Vài trận chiến nhỏ lẻ giữa hai bên đã xảy ra chỉ vì bên này khịa bên kia.
Dù rất thắc mắc tại sao một tông môn chỉ do Địa Tiên sơ kì cầm đầu lại có thể phản sát cả kẻ nắm giữ lực lượng Chân Tiên nhưng không ai dám điều tra, Tuyết Liên Cung mặc nhiên trở thành cái tên lớn ở phía Bắc Sở quốc.
Về phần Sở vương Khương Lộc, sau khi tin tức Đãng Hồng Trần giết bốn Địa Tiên được Tống Lãng truyền về Thành Đô thì hắn càng thêm âm trầm, lòng đau như nhỏ máu. Lúc ba phái hải ngoại tiến đánh hắn đã mắt nhắm mắt mở mặc kệ không lên tiếng, còn gửi thư cho Nguyệt Nga khuyên nàng rời bỏ Tuyết Liên Cung quay về, giờ đã thấy rõ chiến lực thực sự của họ, hắn cũng không dám hó hé gì nữa.
Kế hoạch mở mang bờ cõi cũng được bàn lại, phía Bắc đã đi không thông thì chỉ đành tập trung binh lực đánh phương Nam và nước Ngô ở phía Tây thôi.
Không có tin tức gì đáng chú ý, Chu Cương Liệt ăn xong thuê một phòng khách sạn để nghỉ ngơi. Trên giường, hắn một tay ôm Lạc Thủy vừa trải qua một trận phiên vân vũ khúc đang mệt lã nằm nhắm mắt hạnh phúc nép vào lòng, tay kia lấy ba viên Tụ Hồn Châu ra quan sát.
Ba viên ngọc sáng loá với vân vụ lượn lờ không thể nhìn ra gì, hắn đã chủ tâm tìm kiếm từ thiên địa đan lô phương pháp đúc thân thể để giúp Tam Yêu hồi sinh.
Cách thì rất nhiều nhưng vẫn chưa có cái nào hắn có thể chọn, cách thứ nhất là tìm thân xác nguyên vẹn để hồn phách các nàng nhập vào, nhưng ba nàng này vốn là đại yêu pháp lực cao cường bị chúng tiên đánh nát đạo hạnh, nếu chọn nhập vào thể xác phàm giai thì các nàng sẽ phải tu hành lại từ đầu, những pháp thuật của yêu loại đều mất hết.
Cách thứ hai là dựa vào phương pháp đúc thân thể, dùng những thiên tài địa bảo có tác dụng tạo lập từng bộ phận thân thể giống như Thái Ất Chân Nhân ngày xưa lấy củ sen để tạo thân xác cho Na Tra vậy.
Nhưng củ sen kia là tiên bảo hiếm có khó tìm, với lại tạo một con người bằng xương bằng thịt mới là thứ hắn muốn nhắm đến, ai mà muốn ôm ba cái củ sen ngủ chứ.
Cách cuối cùng là một loại đan dược rất hợp với ý hắn nhưng hiện tại chưa thể tìm được đủ nguyên liệu, nó có tên là Dưỡng Hồn Lập Thể đan, công dụng như tên, chuyên dành riêng cho người bị đánh nát nhục thân chỉ còn tàn hồn, nó sẽ giúp hồn phách ngưng tụ, trọng lập tế bào tái tạo thân xác.
Linh hồn càng cường đại thì cần nguyên liệu càng hiếm, các nàng tuy đã suy yếu nhưng theo Yêu Dục nói cần ít nhất phải là nguyên liệu cấp Chân Tiên, sau khi tạo lại thân xác thì các nàng sẽ đạt cấp Chân Tiên sau đó tu hành lại từ đầu.
Ở Phàm giới không có tiên bảo nên hắn đành bó tay, chờ sau này có cơ duyên thì tính vậy, hắn pha Ôn Hồn Đan thành chất lỏng rồi ngâm ba viên ngọc vào giúp các nàng dưỡng hồn cho tốt.
Sáng hôm sau Chu Cương Liệt lại tiếp tục lên đường, chuyến đi này vừa có mục tiêu là đến Tây Ngưu Hạ Châu vừa ngao du sơn thủy, Lạc Thủy rất thích thú, hai người như một đôi tình nhân đang tận hưởng chuyến dạo chơi thế gian vậy.
Với bản tính thấy gái đẹp là động lòng của mình, cả đoạn đường này hắn đã ra tay cứu vớt không dưới hai chục cô gái khác nhau.
Một nhóm thợ săn do nữ tử có thân hình rất bốc lửa dẫn đầu, nàng mang đậm nét đẹp hoang dã núi rừng, làn da bánh mật, đôi mắt như báo cái, mái tóc bồng bềnh tự nhiên và bộ trang phục da thú bó sát lộ những đường cong chết người.
Bọn họ bị một đàn sói dữ vây giết, tuy đã chiến đấu rất quả cảm nhưng vì sói đói quá đông, những thợ săn đi theo kẻ chết người bị thương, riêng nữ thủ lĩnh bị cắn vào hông nằm thoi thóp, may mắn Chu Cương Liệt đi qua đã ra tay cứu chữa cho nàng, để đền ơn, nàng cùng hắn trong rừng ân ái suốt một ngày mới chia tay rời đi.
Một đám cường đạo cướp một đội rước dâu, chú rể và các nam nhân bị giết sạch, cô dâu cùng mấy thị nữ thì bị chúng mang về mở tiệc thác loạn, các nàng bị hơn ba mươi tên ác tặc thay nhau cưỡng hiếp, Lạc Thủy từ thiên không giáng xuống phất tay giết sạch đám cướp.
Nhìn những cô gái thân thể loã lồ, nhất là cô tiểu thư đáng lẽ hôm nay là ngày cưới lại mất chồng, thân thể trong trắng cũng thất tiết, Lạc Thủy nhớ đến hoàn cảnh của bản thân lúc trước cũng từng bị bọn côn đồ cưỡng dâm như vậy.
Chu Cương Liệt giúp các cô gái thoát khỏi sào huyệt của bọn cướp, để đáp ơn cứu mạng, nàng tiểu thư kia không có gì hơn đành lấy thân báo đáp, không ngờ nàng lại có ngộ tính tu hành, khi hắn vừa bắn tinh vào lồn thì vô tình giúp nàng khai khiếu.
Nàng hết sức vui mừng, cứ ngỡ thất thân trong tay bọn cướp thì đời nàng từ đây đã tàn, không ngờ người đàn ông này đã mở ra cánh cửa mới giúp nàng có động lực sống trở lại. Từ nay nàng đã là người tu tiên, không ai có thể bức hiếp nàng nữa.
Để đáp ơn, nàng lại cùng ân nhân hợp hoan ân ái thêm một ngày, trước lúc từ biệt hắn còn cho nàng rất nhiều đan dược cùng công pháp tu luyện.
Tại một thành trì nằm ở địa thế hết sức hiểm trở, nơi này gần như tách biệt với bên ngoài, tứ bề là núi cao, dân cư quây quần sống dưới sự cai trị của một vị nữ chúa tu vi Kim Đan, nàng ta ỷ bản thân là kẻ tu hành duy nhất mà bắt buộc dân chúng phục tùng mình.
Trong khi bên ngoài đói khổ bệnh tật triền miên thì nàng ta sống sa hoa vui vẻ bên trong cung điện do chính những người lao động khổ cực bị ép xây nên, bao nhiêu loại thuế má vắt kiệt họ.
Sáng hôm đó, dân chúng tụ tập dưới cổng cung điện chỉ trỏ, một nữ tử thân thể bốc lửa trần truồng, làn da trắng ngần với nhiều vết bầm, vết nhéo, mái tóc rũ rượi. Nàng bị trói trên hai cây cột theo tư thế tứ chi dạng rộng ra bại lộ hết thân thể, cặp vú bự như hai quả dưa hấu, cái mu lồn vừa đen vừa rậm lông với lỗ lồn vẫn đang bị nong rộng ra, tinh trùng chảy nhiễu xuống đất.
Trên người nàng bị viết đầy chữ nào là tội đồ, ác phụ, chó cái, bồn chứa tinh, đĩ thèm cặc, lỗ xả miễn phí, heo mẹ...
Nữ tử này không ai khác là vị nữ bạo chúa ác danh của thành trì, nàng ta không hiểu bị kẻ nào cưỡng hiếp đến ngất lịm, thân thể vẫn còn lưu lại tinh dịch đúng như cái chữ bồn chứa tinh trên đùi nàng.
Mấy tên nam tử nhìn nhau, dưới quần ai nấy đội lên, hai tên gan dạ nhất xông đến đưa nữ bạo chúa xuống rồi thi nhau đè lên gian dâm, kế tiếp là từng tốp đàn ông kéo tới vây lấy cô ta.
Phía trên mây, Lạc Thủy ngó xuống quan sát nữ nhân ác bá bị người dân trả thù, nàng quay sang hỏi.
“ Chủ nhân, cô ta sẽ không hận ý mà giết hết người ở đây chứ?”
“ Yên tâm, ta đã phong bế đan điền của ả, nửa tháng sau nó sẽ tự động hoá giải, trong nửa tháng này ả bị mấy nghìn nam nhân khắp thành này chơi hỏng rồi, khi khôi phục tu vi thì cũng chỉ còn nhớ đến cặc thôi không còn tâm trí trả thù đâu.”
Hắn rất tự tin vào tài dạy dỗ của mình, nữ bạo chúa kia bị hắn vừa hiếp vừa điều giáo cả ngày nay, điểm dâm dục tràn đầy, bây giờ không khác con đĩ là mấy.
Để lại toà thành trì vừa được giải phóng khỏi bạo chúa, Chu Cương Liệt cùng Lạc Thủy tiếp tục lên đường.
0 bình luận