Chương 218: Rời đi

“ Tiếp theo hai ngươi tính thế nào?” Chu Cương Liệt và Quan Tùng giữ nguyên tư thế kẻ trước người sau giáp công hai lỗ của Hồng Loan vừa bay về Tuyết Liên Cung. “ Ta và nàng đã bàn bạc, sau khi tiền bối rời đi chúng ta cũng sẽ cáo biệt, ta muốn thực hiện lời hứa của mình dẫn thê tử đi ngao du thiên hạ cùng nàng ngắm nhìn thế gian.” Quan Tùng hông nhịp nhàng nói. “ Ưm... Thiếp muốn... hưởng thụ tất cả các loại cặc nam nhân trong thiên hạ, thiếp sẽ cùng phu quân rời đi, vừa du lịch vừa làm đĩ.” Hồng Loan vừa rên vừa nói. “ Haha, con vợ dâm loàn này của ngươi xem ra ngứa lồn hết thuốc chữa rồi.” Chu Cương Liệt cười trêu. “ Đó mới là điểm ta thích nhất ở nàng ấy, rất chân thật, sẵn sàng phô bày sự dâm dật của mình ra cho ta xem.” Quan Tùng tự hào khoe khoang. Ba người cứ thế một đường chơi về đến Tuyết Liên Cung, nước dâm nhiễu xuống khắp nơi. Hai ngày này Quách Tương Như đã gần như hoà tan vào sự dâm dục của hậu viện, nàng cùng chúng nữ tham dự mọi cuộc vui, cũng đã tuyển xong đám nam sủng hầu hạ dành riêng cho mình. Vị mĩ nhân già đời này mấy trăm năm qua sống trong lạnh lẽo cô đơn, bây giờ được khai phá rất nhanh chóng thể hiện bản chất của mình ra. Nàng theo Trương Bạch Lan bị vị phu nhân vú to này dạy hư, ngồi trên bàn làm việc nhưng bên dưới thì phơi lồn để nam nhân quỳ liếm. Nàng bị Ân Tử Bình và Mộng Vân dắt đi dạo khắp cung, thân phận chó cái này dần hoà hợp luôn rồi, đêm khuya một vài đệ tử nam nào đó đang đi tuần tra chợt phát hiện bên góc tường một nữ nhân trần trụi, mắt che kín, đít cắm đuôi giả, trên người là những dòng chữ đầy dâm loàn như: Đĩ dâm, bồn chứa tinh công cộng, nhục tiện khí, lỗ xả tinh, địt miễn phí, phò cái, nhà vệ sinh, địt em đi.... Vú và hột le còn có đeo khuyên. Nàng này giơ chân lên rồi như chó đái vào gốc cây, mấy tên đệ tử trúng mánh, chả cần biết là ai, làm những hành vi này chứng tỏ là thứ đĩ điếm được nuôi ở hậu viện rồi. Lúc Quách Tương Như đánh lên Tuyết Liên Cung những đệ tử này ở bên trong không hề nhìn thấy diện mạo của nàng nên cũng không ai nhận ra đây là vị Địa Tiên cao cao tại thượng. Nàng trong mắt họ chỉ giống như những gì viết trên người, thứ chó cái đĩ điếm thích làm bồn chứa tinh. Họ vây lấy nàng, từng con cặc thô dài đâm vào các lỗ, đêm đó Quách Tương Như bị hết tốp này đến tốp khác những đệ tử tuần tra thi nhau bạo địt. Chu Cương Liệt cùng chúng nữ sống vui vẻ hoan lạc suốt mười ngày tiếp theo, hắn tận tình cùng các nàng ân ái. Lần này ra đi không biết khi nào mới trở lại, hắn không muốn để lại tiếc nuối nhớ nhung, dặn dò các nàng khi không có mình cứ thoải mái mà tìm nam nhân khác tận hưởng thú vui tình dục. Đãng Hồng Trần điểm dâm dục vẫn dừng ở 80, nàng đã có sự chấp nhận đối với việc cùng chúng nữ tham gia đủ các trò, nhưng muốn nàng để nam nhân khác ngoài Chu Lang làm tình thì chưa thể. Cuộc vui nào cũng có lúc tàn, hôm nay hắn quyết định rời đi. Đêm qua đã cùng các nàng làm một buổi tiệc chia tay với đủ thứ trò thác loạn tập thể, chúng nữ đều hiểu nam nhân này ý chí rất cao xa, các nàng phận nữ nhi trần tục không thể theo kịp bước chân hắn, vậy thì cứ ở sau cỗ vũ, một ngày nào đó chỉ cần trở thành một trong số những nữ nhân bên cạnh hắn là các nàng đã đủ mãn nguyện rồi. Trước đại môn Tuyết Liên Cung, Quan Tùng nắm tay Hồng Loan chào từng người ở đây, hai vợ chồng cũng định lên đường ngao du. “ Này, nếu có đi đến phía Tây Bắc, các ngươi hãy ghé qua một tiểu quốc tên là Vân Lạc, ở đó có hai nữ tu sĩ tên là Lý Kiều Trinh và Phát Vân Nhi, các nàng vốn là Vương phi và công chúa của Vân Lạc quốc nhưng ít lâu trước kia đã không còn làm nữa. Giúp ta mang mấy lọ dương căn đan này đưa cho họ.” “Ngoài ra phía Tây Vân Lạc quốc có dãy núi Hoang Lĩnh, sâu trong núi có một thôn Hoang Lĩnh, nơi này chính là chỗ ta hạ phàm khởi sự, toàn bộ thôn đều theo phong tục đề cao tình dục, là thiên đường mà Hồng Loan chắc chắn sẽ thích, có một đôi mẹ con trong thôn tên là Trần Thục và A Mỹ là hai tình nô đầu tiên của ta, giao cho các nàng mấy lọ đan dược này giúp tăng tuổi thọ cho cả làng.” “ Hai người không cần phải gấp gáp, cứ từ từ mà tiêu dao khoái hoạt, lúc nào tiện thì ghé qua giúp ta là được.” Chu Cương Liệt lấy mấy lọ dương căn đan đưa cho Quan Tùng dặn dò hắn, hai vợ chồng chăm chú nghe nhớ kĩ lời của hắn, gật đầu hứa sẽ không phụ kì vọng. Nhất là Hồng Loan, nghe Chu Cương Liệt kể về một thôn làng dành cho tình dục, cả làng ai cũng sống sung sướng trong việc ân ái hợp hoan làm nàng ngứa hết cả lồn, nếu nàng đến đó và được nam nhân của cả một làng thay nhau địt thì đó là quang cảnh sung sướng cỡ nào, chỉ nghĩ đến thôi mà nước lồn đã ứa cả ra. “ Chúng ta ra đi nhưng ta chắc chắn sẽ thường xuyên đưa Hồng Loan về thăm Tuyết Liên Cung, nếu nơi này có chuyện cần giúp ta sẽ nhanh chóng quay về hỗ trợ.” Quan Tùng cùng Hồng Loan cúi đầu chào hắn, nàng còn cố níu kéo muốn uống thêm ngụm tinh trùng của chủ nhân trước khi đi, Chu Cương Liệt cười xoà chấp nhận. Khi đã no căng một bụng tinh thì nàng mới khoác tay phu quân, hai người vút lên mây bay về nơi xa bắt đầu hành trình ngao du sơn thủy. Chu Cương Liệt bố trí hộ sơn đại trận mới cho Tuyết Liên Cung, lần này là lực lượng tầng cấp Chân Tiên trung kì nên dù có là tiên thật đến phá còn không nổi huống gì tiên giả như Đồng Cốt Lâu. Chúng nữ xếp hàng trước đại môn, từng khuôn mặt hơi man mác buồn vì sắp phải chia xa hắn, Chu Cương Liệt lần lượt ôm hôn từng nàng. “ Chu Lang cứ an tâm lên đường, thiếp sẽ bảo hộ tốt nơi này chờ chàng về.” Đãng Hồng Trần nắm tay hắn nói. “ Ừm, nếu cảm thấy trống vắng đừng ngại kiếm cho mình một ít nam sủng, đừng có như Quách Tương Như hoài phí trăm năm chỉ để chờ đợi.” Hắn dặn dò nàng. “ Thiếp biết rồi.” Nàng chu môi lên hôn hắn. Hi Nguyệt, Nguyệt Nga, Quách Tương Như, Trương Bạch Lan, Biện Trang Đài, Trịnh Ngân Dao, A Khắc Thiên Kiều, Ân Tử Bình, Mộng Vân, Mạt Ly, Tiểu Điệp, Tiểu Nhu, xếp hàng phía sau, riêng Quách Tương Như vẫn bị chúng nữ bắt giữ nguyên bộ dáng chó cái ngồi xổm. Nàng từng bĩu môi kháng nghị nhưng bị Hi Nguyệt niệm chú làm núm vú với hột le bị kim cô xoắn cho trào cả nước lồn nước đái, từ đó không dám có ý kiến nữa. Chu Cương Liệt ôm lấy eo Lạc Thủy, lần này hắn chỉ mang mình nàng theo, hai người từ từ theo mây lên cao rồi vẫy tay bay vụt đi. Đãng Hồng Trần quay lại nhìn chúng nữ, “ Chu Lang đi rồi, chúng ta cũng phải tiếp tục cuộc sống thường ngày thôi, ai làm việc nấy, từ mai Tuyết Liên Cung sẽ dở bỏ phong sơn cho phép đệ tử ra ngoài làm nhiệm vụ, các muội hỗ trợ trưởng lão chấp sự quản lý kĩ, sắp tới chúng ta sẽ tuyển thêm đệ tử mở rộng quy mô.” Hi Nguyệt gật đầu, “ Tạm thời nên khuyên các đệ tử không nên đi ra hải ngoại, sau vụ ba thế lực kia tử thương chắc chắn bọn chúng sẽ hận ta thấu xương, những sự vụ bí mật trong cung đừng để những đệ tử bên ngoài biết tránh trường hợp bị giết sưu hồn đọc kí ức như hai kẻ đã chết kia.” Chúng nữ ngươi một câu ta một câu đóng góp ý kiến của mình, các nàng sẽ giúp sức xây dựng Tuyết Liên Cung thật hùng mạnh làm hậu viện cho vị chủ nhân đó. Chu Cương Liệt để Lạc Thủy ngồi trong lòng mình một đường bay đi. “ Chủ nhân, tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu?” nàng ngước đầu hỏi. “ Đến nước Tần.” Hắn sờ mặt nàng nói, Chu Cương Liệt vẫn chưa quên được đôi nữ nhân từng được hắn cứu ở Vô Phong Cốc, Tần Mộ Uyển và Vương Nhã Khuê.
0 bình luận
aaa