Chương 213: Không Gian Kính

“ Không Gian Kính là cái gì?” Chu Cương Liệt lấy ra một tấm gương to bằng bàn tay, phần khung được chạm khắc tỉ mỉ hình dáng hoa văn kì lạ, mặt gương không hề phản chiếu bất cứ thứ gì mà cứ như một tấm thủy tinh trong suốt nhìn thấu cả phía sau. “ Đây là pháp bảo hệ không gian do một luyện khí sư ở vũ trụ khác chế tạo, nó có công năng như một cánh cửa kết nối hai chiều không gian khác nhau. Điều kiện tiên quyết là vùng không gian đó phải nằm trong phạm vi thần thức của kí chủ.” Yêu Dục ngồi đung đưa hai bàn chân nhỏ giải thích. Chu Cương Liệt nắm Không Gian Kính trong tay, theo chỉ dẫn của Yêu Dục lan toả thần thức, hắn khoá chặt tiểu viện của Hồng Loan, nàng ta đang bị năm tên cao to lực lưỡng thi nhau gian dâm, Quan Tùng thì ngồi trên nóc nhà tay cầm cây sáo thổi khúc Phượng Cầu Hoàng cỗ vũ cho vợ mình. Hắn tập trung vào một vị trí, điểm nhẹ lên mặt kính, nó lăn tăn như mặt nước một chút, sau đó hắn có thể nhìn thấy phía bên kia kính đã hiện ra cảnh vật mà hắn dùng thần thức khoá lấy. Chu Cương Liệt thò tay xuyên vào trong kính, phía bên tiểu viện từ trong không gian có một bàn tay xuất hiện, sờ sờ lên mặt bàn sau đó lấy đi cái váy đang nằm chỏng chơ của Hồng Loan. Tất cả mọi người đều không hề hay biết tại hiện trường đã mất tiêu cái váy, cả Quan Tùng cũng không nhận ra thay đổi. Cầm cái váy trên tay, Chu Cương Liệt bĩu môi ngao ngán, nghe tên tưởng đâu là thứ gì kinh khủng lắm, té ra lại là cái loại pháp bảo chuyên dùng để trộm đạo từ xa. Món này với hắn khá là gân gà, hắn đã có chiêu Vô Ảnh thủ, có thể thần không biết quỷ không hay thu lấy đồ vật trong phạm vi thần thức, cái kính này không đem lại quá nhiều lợi ích cho hắn. Cái mặt kính lại quá nhỏ chỉ đủ thò một tay vào. Hiểu tên kí chủ này đang nghĩ gì, Yêu Dục gõ đầu hắn. “ Hứ, bảo vật hệ không gian xưa này rất hiếm tìm, kí chủ chưa biết cách làm đúng đắn mà thôi, Vô Ảnh thủ kia chỉ giúp ngài vươn ra thần thức lấy đồ, còn kính này kết nối tới cả không gian, những người tu vi bằng hoặc thấp hơn sẽ không thể nhìn ra dao động không gian, nếu ngài dùng nó để soi hàng hoặc sờ mó thì đố nữ nhân nào tìm ra.” Nghe tiểu yêu tinh này xúi dại, Chu Cương Liệt thử kết nối lại lần nữa, lần này hắn chọn Tiểu Điệp, con bé này tối nay không đi tìm nam nhân mà đang nằm trên giường, cơ thể trần truồng chả thèm mặc quần áo gì cứ thế ngủ. Cũng phải, hắn thấy cả ngày nay nó đã kiếm hai ba lượt nam nhân ân ái rồi, bây giờ kiệt sức ngủ bù cũng là bình thường, tướng ngủ xấu không chịu được, chăn bị đạp xuống giường, thân hình không phù hợp với tuổi tác phơi hết ra. Cặp vú như hai quả dưa phập phồng nẩy tưng tưng theo nhịp thở, hai đùi nó tách rộng lòi nguyên con chem chép với nhúm lông tơ chưa mọc rậm. Chu Cương Liệt cười gian, kết nối vùng không gian của bảo kính sát tới cái mu lồn của Tiểu Điệp, cô nàng chỉ là phàm nhân không hề hay biết gì, nhắm mắt ngáy đều đều. Phía trên mặt kính in rõ cái mu lồn múp rụp, hai môi lớn vì đùi dạng rộng mà cũng bị banh ra, môi nhỏ hồng hào phía trong cũng hé hé lộ cái lỗ thịt đỏ hồng và cái hột đậu săn cứng, trong khe lồn vẫn ươn ướt. Chu Cương Liệt đưa hai ngón tay vào mặt kính, phía bên kia từ trong không gian có hai ngón tay lộ ra quệt nhẹ lên môi dọc của cô nàng. Tiểu Điệp khẽ ưm một tiếng rồi ngủ tiếp, hắn áp sát tay vào, hai ngón tách mép lồn nàng ra rồi quẹt lên xuống, cuối cùng nắm lấy hột le Tiểu Điệp mà nhéo kéo ra. “ Úi da...ai đó???” cô nàng giật thót hốt hoảng bật dậy nhìn quanh quất, nhưng Chu Cương Liệt đã thu ngón tay về không để lại dấu vết gì, hắn ở bên này phá ra cười trước điệu bộ ngơ ngác của con bé vú bự kia, nàng ta ngỡ là mình mơ, thế là lại nằm xuống ngủ tiếp. Bàn tay hư hỏng tiếp tục xuất hiện, lần này Chu Cương Liệt không không thèm lén lút nữa, hai ngón tay vừa lúc tiếp cận lỗ lồn Tiểu Điệp lập tức thọc vào sau đó xách ngược lên mà móc. “ Òng ọc... chóc chách....” “ Á á á... cái gì vậy? Úi da... đừng mà... ai đó... không.... hơ hơ....” Tiểu Điệp nhảy dựng lên, hai đùi khép chặt co ro người lại, nàng không hề thấy bất cứ ai chạm vào mình nhưng rõ ràng bên dưới âm hộ đang bị tập kích điên cuồng. Dù nàng có giãy dụa hay cố che giấu thì không gian trước cửa mình đã được liên thông với bảo kính, Chu Cương Liệt vẫn có thể thoải mái đưa tay vọc lồn không vướng phải kháng cự nào. Cô nàng chỉ giữ được một phút thì bị móc lồn đến phê lòi, thế là buông xuôi nằm ngửa háng ra mặc kệ, bên dưới lỗ lồn đang mở rộng, vì Chu Cương Liệt đã cẩn thận ẩn thân đi nên bàn tay thò qua khỏi kính cũng bị che giấu. Nước dâm theo những cú móc của hắn mà phún ra, Tiểu Điệp rên xiết sướng khoái lên đỉnh mấy lần. Bên này Chu Cương Liệt đảo mắt gian xảo, hắn thu tay về, sau đó tụt quần xuống, đút khúc thịt dài cứng ngắc qua mặt kính. Con cặc từ hư không xuất hiện, nhắm vào lỗ lồn vẫn đang mở của Tiểu Điệp rồi dập mạnh vào. “ Ối trời ơi... chủ nhân... là ngài phải không... chết em mất... lồn em còn rát lắm... huhu... ưm... aaaa...” Kích thước cặc đã làm cô gái nhỏ này nhận ra hắn, ngoài vị chủ nhân cừ khôi kia thì làm gì còn ai có con cặc khủng nong lồn nàng rộng cỡ này được. Chu Cương Liệt liên tiếp nâng lên hạ xuống Không Gian Kính, con cặc thò thụt địt vào âm đạo của nàng, Tiểu Điệp hạ thân hẩy cao lên hứng trọn từng cú nhấp như vũ bão của hắn, hai tay nàng bám víu vào ga giường, lưỡi thè ra. “ ối... á... hít... chủ nhân... ngài ở đâu... to quá... sướng.... tê lồn quá...” Nửa giờ sau, cô nàng phun nước lồn lần thứ ba, con cặc từ hư không kia cũng gồng bắn tinh dịch nóng hổi vào tử cung, để lại Tiểu Điệp hổn hển nằm ngất lịm, hắn thu cặc về. “ Haha, bảo vật này hay thật đó, có nó ta có thể địt trộm bất cứ cô nàng nào.” Hắn vuốt ve Không Gian Kính, hàng của hệ thống không làm hắn thất vọng bao giờ. Đêm đó, đám nữ nhân bị một lực lượng thần bí nào đó liên tục từ trong hư vô bạo địt, từng nàng không ai thoát khỏi kĩ năng chơi gái từ xa của hắn. Chu Cương Liệt còn mở hư không dưới lồn Quách Tương Như lúc cô nàng đang ngủ rồi đùa nghịch cái hột le có hình xăm khiến nàng rên xiết lên suýt thì đái cả ra. Sáng nay hắn đến thăm Lạc Thủy, nàng là nữ nhân duy nhất đêm qua không bị hắn bạo địt từ Không Gian Kính do đang cố gắng thăng cấp, được hệ thống ban phước lên một tiểu cảnh, bây giờ tu vi của hắn đã là Chân Tiên trung kì đỉnh phong, chỉ cần nuôi cô nàng lô đỉnh này tốt thì không lâu nữa hắn sẽ đột phá tiếp lên hậu kì. Cùng nàng song tu cả buổi sáng, chiều hắn lại đến chỗ Quách Tương Như, cô nàng đang nằm sấp trên giường chống cằm nghĩ vẫn vơ. Chu Cương Liệt thình lình xuất hiện chứ không gõ cửa nên nàng cũng không phát giác, thân thể trần trụi hai chân đong đưa, cặp mông nảy nở khiến hắn muốn vỗ cho một cái. Chỉ đến khi hắn đến gần bên giường thì Quách Tương Như mới cảm giác nổi da gà khi có người nhìn chằm chằm, nàng quay lại, bốn mắt nhìn nhau. “ Á... dâm tặc.” Nàng hét lên rụt người lại vồ lấy ga giường mà quấn lấy bản thân. “ Haha, cần gì phải che nữa, ta thấy hết rồi, trước sau gì nàng cũng bị ta hiếp thôi, khỏi cần che.” Hắn làm điệu bộ của kẻ hiếp dâm kéo lấy tấm vải về phía mình, sức lực một cô gái yếu ớt làm sao chống lại tên đàn ông cao lớn, thế là thứ duy nhất che đậy đã bị cướp mất. Quách Tương Như tay che hai núm vú, tay kia che âm hộ, ngồi co người lại đôi mắt ngấn lệ đầy căm phẫn bất lực nhìn hắn, rốt cuộc cũng đến lúc mình lên thớt rồi. Chu Cương Liệt cũng không để ngâm lâu nữa, hắn đã đột phá rồi, cũng sắp đến lúc lên đường, cần phải thu phục nữ nhân này làm tình nô, có nàng cùng Đãng Hồng Trần trấn thủ cộng với trận pháp Chân Tiên thì coi như ở hạ giới không ai làm khó được Tuyết Liên Cung nữa. Hắn làm động tác đưa hai tay lên, mấy ngón tay phe phẩy, vẻ mặt đúng chất mấy kẻ chuyên đi hiếp dâm nữ nhân từ từ tiến đến gần. “ Hê hê, đến với ta nào mĩ nhân.” Quách Tương Như hoảng đến phát khóc rồi, nàng liên tục lùi người về phía sau cho đến khi lưng dựa sát vào vách tường, dù đã tưởng tượng đủ loại tình huống cho việc bị cưỡng bức nhưng cũng không thể nào đáng sợ bằng đối mặt trực tiếp. Hắn từ từ tiến đến áp sát thân thể vào người nàng, một tay vịn eo, tay kia giữ chặt lấy hai cổ tay đang cố vùng vẫy của mĩ nhân hải ngoại. Mái tóc bồng bềnh tán loạn, đôi mắt vốn mang vẻ đẹp ngạo nghễ sắt bén nay lại như con nai nhỏ đáng thương bị bắt nạt rấm rứt khóc. Hắn kề sát mũi vào cổ nàng hít một hơi dài mùi hương đặc trưng nữ tử, sau đó dùng lưỡi liếm nhẹ dọc từ cổ lên mặt. Mấy ngày nay ăn đồ ăn chứa Cảm dục linh thủy đã khiến cơ thể nàng nhạy cảm hơn bình thường rất nhiều, chỉ một cú liếm của hắn đã khiến Quách Tương Như quíu hết cả người, da gà nổi lên. Chưa để nàng kịp làm gì chống cự thì đôi môi hắn đã áp đến, đôi mắt nàng mở to trân trân nhìn nụ hôn vốn chỉ dành cho Lâm Vấn Thiên bây giờ đã bị nam tử xa lạ này cưỡng đoạt. Nàng cố quay mặt đi nhưng cằm bị hắn giữ chặt, Chu Cương Liệt tham lam hôn hít cánh môi đỏ hồng căng mọng, lưỡi hắn liếm láp cố tấn công vào trong nhưng nàng khép chặt răng không để hắn như ý. Hắn giở trò, đưa một tay xuống bóp một bên bầu vú khiến Quách Tương Như giật mình há miệng, thế là cái lưỡi thô dài nhân dịp mà xông vào càn quấy bên trong miệng nhỏ, đuổi bắt lấy cái lưỡi nhỏ thơm của nàng. Sống trên đời mấy trăm năm nhưng vị đảo chủ này đời nào đã từng hôn sâu đậm như vậy chứ, lúc quen Lâm Vấn Thiên hai người tương kính như tân, gã quân tử kia chỉ mới ôm eo, nắm tay và hôn nàng được một lần. Hai lưỡi cuốn lấy nhau, hắn vừa cưỡng ép vừa dụ dỗ nàng đưa lưỡi ra để nút, hai người trao cho nhau hương tân ngọc dịch. Đến khi đôi môi nàng có dấu hiệu bị sưng lên hắn mới buông tha, Quách Tương Như lấy tay chùi chùi miệng ra điều ghét bỏ trợn mắt cay cú nhìn kẻ thủ ác. “ Chỉ mới hôn môi thôi mà, lát ta sẽ cướp nốt nụ hôn môi dọc của nàng nhé haha.” Chu Cương Liệt cười phá lên tiếp tục áp sát người tới.
0 bình luận
aaa