Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 205: Tù nhân duy nhất
Buổi sáng, đại điện hôm qua vẫn còn ngập tràn trong cảnh dâm diễm đã được dọn sạch, Đãng Hồng Trần ngồi ở chủ vị, Hi Nguyệt và Nguyệt Nga là cung chủ và phó cung chủ ngồi hai bên.
Các trưởng lão, chấp sự đều có mặt đông đủ, ai ai cũng còn nét tự hào hưng phấn vì thành tựu của Tuyết Liên Cung hôm qua.
Đãng Hồng Trần vì sợ bên ngoài vẫn còn loạn, đệ tử xuống núi dễ gặp nguy hiểm nên quyết định vẫn phong bế sơn môn thêm ít lâu nữa chờ mọi chuyện dịu đi, ý kiến này được mọi người nhất trí.
Tiếp theo là vấn đề kiểm soát tiên linh thạch, qua sự vụ vừa rồi mới thấy sự mê hoặc của thứ này lớn đến nỗi sẽ dễ dàng phát động chiến tranh, vậy nên quy định mới được ban ra, đệ tử đăng ký ra ngoài phải để lại tiên linh thạch cất giữ tại sơn môn. Ngoài ra nếu ai dám tiết lộ chuyện tiên linh thạch sẽ bị xử tử.
Mọi người gật đầu sau đó rời đi làm việc của mình, Đãng Hồng Trần dẫn theo Hi Nguyệt và Nguyệt Nga đi ra sau hậu viện.
Chu Cương Liệt đang bố trí tụ linh trận cho Lạc Thủy, hắn cần nàng tiếp tục đột phá nhanh chóng, khi đó song tu với nàng sẽ giúp hắn nhanh tăng lên Chân Tiên trung kì hơn.
Hắn còn gieo thêm một hạt giống Dương căn thụ nữa kế bên cây đã trưởng thành, lấy số tinh dịch và dâm thủy tối qua tưới cho cây non, vì số lượng hỗn hợp nước tưới quá nhiều nên hạt giống vừa gieo đã nhanh chóng lớn đến ngang hông.
Qua một đêm một mình hắn cân cả một bầy mĩ nữ, Chu Cương Liệt tự nghĩ cho đến khi tăng cường thể chất hoặc mọc thêm cặc còn không thì nên chia chúng nữ thành từng nhóm để chơi.
Thấy Đãng Hồng Trần đang đi vào, hắn đứng dậy đi đến, Hi Nguyệt và Nguyệt Nga nhanh chóng bám hai bên tay hắn, môi chu ra đòi hôn.
Chu Cương Liệt cũng không từ chối hai cô đồ đệ, đặt lên môi từng nàng nụ hôn sâu đậm, tay còn vươn xuống bóp lấy hai bờ mông tròn trịa.
Hôm nay ba nàng muốn dẫn hắn đi thăm thú hoạt động thường ngày của Tuyết Liên Cung, chúng nữ khác đều đã được bố trí sắp xếp thoả đáng.
Bên ngoài đại điện có một nhiệm vụ đường, nơi này sẽ ban bố nhiệm vụ xuống dưới, dán trên các bảng thông báo phía ngoài, đệ tử có thể tìm đọc và nhận nhiệm vụ phù hợp, khi muốn lấy nhiệm vụ nào chỉ cần xé tờ giấy ghi chép nhiệm vụ đó rồi đến đăng ký với chấp sự.
Đệ tử ở đây từ Luyện khí đến Trúc cơ được tính là ngoại môn, đột phá lên Kim đan có thể tiến vào nội nôn, Nguyên Anh là tầng lớp thủ tịch đệ tử sẽ có sư phụ riêng chỉ dạy. Chúng nữ như Ân Tử Bình, A Khắc Thiên Kiều, Mộng Vân bình thường ở trong môn đóng vai trò đệ tử thân truyền, được chính Đãng Hồng Trần dạy dỗ chung với Hi Nguyệt và Nguyệt Nga.
Hành chính đường là nơi cung cấp tài nguyên tu luyện hàng tháng cho các cấp đệ tử, Trương Bạch Lan đóng vai kế toán trưởng quản lí sổ sách, tuy nàng này hay dụ dỗ các đệ tử lên giường để được nhận nhiều tài nguyên hơn tí nhưng cũng không tham nhũng lớn lắm nên Đãng Hồng Trần mắt nhắm mắt mở bỏ qua.
Tuy dâm nữ này nghiện cặc đến thiếu cặc là ngủ không ngon nhưng làm việc lại rất tốt, sổ sách chi tiêu được nàng quản lý bài bản, Tiểu Nhu cũng hỗ trợ, bây giờ Đãng Hồng Trần lại đưa thêm Biện Trang Đài và Trịnh Ngân Dao đến giúp đỡ công việc cho Trương Bạch Lan.
Hai nàng một người là Thái Hậu một người là Hoàng Hậu có kinh nghiệm trong việc quản lý, chỉ là để ba vị phụ nhân dâm đãng này ở chung có khi các nàng sẽ làm thịt hết đệ tử, ngủ không sót tên nào mất.
Đãng Hồng Trần cũng đang định mở rộng quy mô đệ tử lên nghìn người, nhưng sau vụ diệt ba phái hải ngoại này thì cần phải tuyển lựa kĩ càng hơn tránh có nội gian hoặc kẻ có mưu đồ lẻn vào.
Khi Chu Cương Liệt cùng ba nàng đi đến Hành chính đường thì Trương Bạch Lan đang nghiêm túc kiểm kê sổ sách, Biện Trang Đài và Trịnh Ngân Dao ngồi ở bên cạnh quan sát học hỏi.
Nhìn ba con người nghiêm túc y hệt mấy nữ nhân văn phòng thời hiện đại, nhưng làm sao qua mắt được mấy con người có thần thức vượt trội ở đây, bên trên thì các nàng tỉ mỉ tính toán phân bổ tài nguyên, bên dưới cái bàn lớn lại là cảnh tượng khác.
Váy ba nàng bị cởi xuống, quần lụa, quần lót gì cũng không còn, đùi dạng rộng đưa con sò lông ra, có ba nam tử đang vục mặt dưới háng các nàng, miệng lưỡi lưu loát kinh nghiệm phong phú bú liếm rất nhiệt tình, vừa bú bọn họ vừa lấy tay thọc vào lỗ hậu, xoa nắn hột le.
Biện Trang Đài và Trịnh Ngân Dao mới đi làm ngày đầu tiên đã bị bà sếp Trương Bạch Lan dạy hư, chơi cái trò bên trên nghiêm túc làm việc bên dưới lại bắt nam nhân bú lồn cho mình. Mấy nam tử kia là hộ vệ riêng của Bạch Lan, họ là phàm nhân được nàng tuyển từ thành Bắc Khương, ai nấy đều cao to lực lưỡng đặc biệt cặc phải khủng.
Thấy Chu Cương Liệt cùng Đãng Hồng Trần bước vào, ba yêu nữ dâm dật này cười hoà nhã, giả vờ như mình đang bận rộn không đứng dậy tiếp đón được, ba tên bên dưới nghe thấy là cô tổ đến thì run rẩy, nhưng được các nàng trấn an thế là lại bình tĩnh dán miệng vào bú tiếp.
Đãng Hồng Trần cũng không vạch trần bí mật dưới gầm bàn của ba nàng, chỉ nói vài câu khích lệ rồi cùng Chu Cương Liệt rời đi, hắn nháy mắt nhìn xuống bàn như muốn nói ba nàng tận hưởng thật sung sướng nha, Bạch Lan cũng nháy mắt lại.
Bên ngoài là diễn võ trường, các đệ tử nếu muốn so đấu với nhau thì sẽ đến đây, dưới sự giám sát của chấp sự mà luận bàn, có nhiều khi nơi này là chỗ tranh đấu của hai nam tử muốn giành một đệ tử nữ hoặc ngược lại hai đệ tử nữ giành một tình lang.
Họ đi ngang qua biệt viện của A Khắc Thiên Kiều, cô nàng này đúng là khổ dâm chúa, nàng ta đang bị bốn tên nam sủng cao lớn trói lên cái giá cao, hai chân bị cột dạng ra, mắt miệng bịt kín, cặp vú bị dây thừng thắt chặt đến sung huyết, một tên đang ở sau dùng cái roi quất vào mông nàng lằn lên mấy đường, tên ở trước thì tát vào vú nàng, vỗ bôm bốp vào mu lồn nàng.
A Khắc Thiên Kiều như con báo cái đang bị nhục hình huấn luyện, nàng ư ử rên xiết vừa thống khổ vừa sung sướng, dâm thủy và cả nước tiểu đều phun lênh láng.
Mộng Vân và Ân Tử Bình đang cố gắng đột phá Nguyên Anh Hậu Kỳ, Mạt Ly cùng Tiểu Điệp và Hồng Loan thì đang lòng vòng quanh chúng đệ tử để tìm cho mình mấy nam nhân, cách ăn mặc của Hồng Loan khiến đám đệ tử nam tí thì xịt máu mũi, nàng này gần như là khoả thân đi ra đường luôn rồi.
Chu Cương Liệt dẫn theo ba nàng độn thổ xuống mỏ khoáng tiên linh thạch bên dưới, nơi này vẫn như vậy, vì là mỏ tự nhiên nên việc khai thác hợp lý sẽ khiến nguồn tiên linh thạch không bao giờ cạn.
Hắn bước qua cánh cửa làm bằng tảng Tiên linh thạch khổng lồ, bên trong vốn là động phủ của vị tiền bối phi thăng kia, ánh sáng tím lục phát ra khiến mọi thứ sáng sủa không âm u.
Ở giữa căn phòng, một người đang nằm bất động, chúng nữ ngạc nhiên vô cùng, ai lại có thể đến chỗ này? Kẻ trộm sao?
Hi Nguyệt tiến tới lật ngửa người kia ra, sau đó ngạc nhiên quay đầu lại, “ Là bà ta, không phải ả đã chết rồi sao?”
“ Haha nếu ả chưa chết thì chứng tỏ Chu Lang chưa muốn ả chết.” Đãng Hồng Trần che miệng cười.
“ Bà già như vậy mà sư phụ cũng muốn sao? Có mười mấy mĩ nhân như vậy còn chưa đủ hả?” Nguyệt Nga bặm môi trách móc.
“ Haha, tuy hơi lớn tuổi nhưng ta có cách làm trẻ lại sợ gì, ta chính là muốn để chiến lực của Tuyết Liên Cung tăng cao hơn mới đem cô ta bắt lại, đợi ta huấn luyện cho ngoan ngoãn rồi chúng ta sẽ có một cường giả trấn giữ ngay.” Chu Cương Liệt gãi đầu.
Người nằm bất động không ai khác chính là Xích Luyện tiên tử Quách Tương Như, mọi người ai cũng nghĩ bà ta đã bị lôi đình đánh cho hình thần câu diệt, nhưng Chu Cương Liệt ở thời khắc cuối cùng đã ngụy tạo cái chết của bà ta đem nhốt ở đây.
Vì bị thương quá nặng nên Quách Tương Như vẫn bất tỉnh từ hôm qua đến giờ, Chu Cương Liệt đi tới, lấy ra hai viên đan dược hồi phục nhét vào miệng bà ta, sau đó truyền chân khí quán thông kinh mạch.
Đan mà hắn dùng là loại trị liệu cấp Địa Tiên nên tác dụng với Quách Tương Như rất lớn, chốc lát những vết bỏng cháy đen đã biến mất, mạch tượng ổn định, nữ nhân này tuy đã qua thời xuân sắc nhưng chỉ cần nhìn là biết khi xưa bà ta cũng là một mĩ nhân không kém gì Đãng Hồng Trần.
Chỉ là hắn để ý tính khí người này rất nóng, luôn trưng cái bộ mặt khó chịu cự người ngoài ngàn dặm, ai cũng không thể làm bà ta nở nụ cười, cộng với cái danh xưng Xích Luyện tiên tử làm Chu Cương Liệt nhớ tới Lý Mạc Sầu trong phim Thần Điêu Đại Hiệp lúc trước hắn hay xem.
“ Ưm...” Quách Tương Như dần dần tỉnh lại, đôi mắt đẹp từ từ mở ra quan sát hoàn cảnh chung quanh, thấy mình đang ở trong một căn phòng ánh sáng tím lục mập mờ, đối diện có bốn người một nam ba nữ đang đứng nhìn, lúc này ý thức mới trở về, bà ta giật mình bật người dậy, nhưng thương thế vẫn còn, chỉ có thể gắng gượng ngồi trên sàn.
Đây là đâu? Chẳng phải mình chết rồi sao?
Như hiểu được bà ta đang nghĩ gì, Chu Cương Liệt chống nạnh nói, “ Ngươi chưa chết đâu, ta chưa muốn ngươi chết thì diêm vương cũng không bắt ngươi được.”
“ Các ngươi là ai? Ta đang ở đâu đây?” Quách Tương Như lại bày cái bộ mặt nhăn nhó khó gần ra quát lên.
“ Ta là Đãng Hồng Trần mà ngươi đòi xẻ thịt lột da đây, còn nơi này chẳng phải là mỏ Tiên Linh thạch mà bọn hải ngoại các ngươi thèm muốn đó sao?” Đãng Hồng Trần bước lên cười khinh bỉ.
0 bình luận