Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 179: Đào Hoa bảo điển
Chu Cương Liệt đi vào phòng, Biện Trang Đài đang nằm ườn trên giường lăn lộn, thấy hắn về nàng vui mừng nhảy đến ôm chặt cứng.
“ Chủ nhân, người ta chán muốn chết, mấy muội ấy chơi đánh bạc ăn hết tiền của thiếp rồi, ngài bù đắp cho thiếp đi.”
Giọng điệu nàng đầy dâm ý khiêu gợi, Lạc Thủy cùng hai cô gái nhỏ khì khì cười, nàng ta lớn tuổi nhất ở đây nhưng sơ hở lại tìm chủ nhân làm nũng.
“ Cũng được, nhưng phải chơi một trò thì ta mới địt nàng, các nàng cũng qua đây chơi đi.” Chu Cương Liệt đảo mắt, hắn vừa nghĩ ra một trò.
Ba nữ kia cũng vội tiến tới, năm người quây quần lại thành một vòng tròn. Hắn phất tay từ nhẫn lấy ra một bộ đồ chơi rút gỗ, thứ này hắn mua được từ cửa hàng hệ thống, là đồ chơi của thời hiện đại, Chu Cương Liệt ôn tồn giải thích luật chơi.
“ Ở đây có cái tháp gỗ được xếp từ mỗi hàng ba khúc xen kẽ nhau, chúng ta lần lượt dùng sự khéo léo của mình rút bất kì thanh gỗ nào ra mà không được làm tháp gỗ đổ xuống, người nào làm đổ xem như thua, phải lột một món đồ trên người ra, chú ý cấm dùng đến tu vi hoặc pháp thuật gian lận và không được lấy gỗ ở trên đầu tháp.”
Các nàng nhìn nhau cười, đúng là chủ nhân dâm dục nghĩ ra trò chơi cũng dâm dục không kém, nhưng ai ở đây mà không dâm chứ, chơi thì chơi sợ gì ai, cách chơi cũng rất thú vị nha, vừa phải khéo léo vừa phải có tính chiến lược, biết rút chỗ nào để tháp không bị đổ và dồn người chơi sau vào thế bí.
Bắt đầu từ Chu Cương Liệt, trò này kiếp trước hắn đã thấy người ta chơi nhiều rồi, sau đó lần lượt là Lạc Thủy, Biện Trang Đài, Mạt Ly và Tiểu Điệp, các nàng ai cũng thông minh, lượt đầu tháp gỗ vẫn sừng sững.
Lượt thứ hai đến phiên Tiểu Điệp thì tháp gỗ đã bị rút đến lung lay rồi, nàng run tay rút nhầm thanh trụ ở dưới khiến cả khối đổ ập.
“ Á, xui quá em thua rồi.” Tiểu Điệp ôm mặt tiếc nuối, dưới sự vỗ tay hô hào của mọi người cô nàng lột bỏ hai chiếc tất để lộ đôi chân ngọc trắng trẻo.
Ván thứ hai, lần này mọi người đã biết cách chơi nên khá là căng thẳng, phải đến lượt thứ tư khi tháp gỗ đã bị rút lộ nhiều lỗ hổng thì Lạc Thủy mới mắc sai lầm làm đổ, nàng cười vui vẻ chấp nhận bỏ cái trâm cài ra xoã tóc dài suôn mượt xuống.
Ván thứ ba kéo dài đến hiệp thứ năm, Thái Hậu nương nương cười phá lên khi thành công rút thanh gỗ ra nhưng xui xẻo nàng hắt xì một cái khiến tháp sập xuống, thế là dù đã rút được gỗ nhưng nàng vẫn bị phạt, cô nàng Trang Đài dâm đãng này không ngại ngần cởi hẳn cái váy, bên trong váy nàng chả thèm mặc quần lụa hay quần bảo hộ gì, chỉ có cái quần lót lọt khe nhỏ xíu không đủ che hết cái mu lồn múp rụp kia.
Cứ thế trò chơi tiếp tục diễn ra, mọi người lần lượt thua bị lột từng món xuống, Chu Cương Liệt cũng làm sập tháp ba lần vì bàn tay hắn hơi thô to không hợp với trò khéo léo này, hắn cởi lần lượt áo khoác, áo trong và giày, để lộ thân trên lực lưỡng rắn chắc đầy cơ bắp khiến bốn nữ thèm nhỏ dãi, Thái Hậu không có liêm sỉ còn nhào đến liếm láp ngực và múi bụng của hắn.
Và cũng chính Biện Trang Đài là người đầu tiên bị thua đến sạch sẽ, mọi thứ trên người bị lột hết trần truồng mà ngồi trong khi chúng nữ khác vẫn còn mấy món quần áo, nàng mè nheo đòi chơi tiếp và được đồng ý với điều kiện mỗi ván thua phải bị đút một thanh gỗ vuông vào lồn hoặc đít, Thái Hậu gật đầu đồng ý ngay.
Cuộc chơi kéo dài đến gần nửa đêm, khi hầu hết mọi người đều đã bị lột sạch, Mạt Ly và Tiểu Điệp thân thể thiếu nữ thanh thuần ôm lấy nhau, Chu Cương Liệt cũng không còn mảnh vải nào, người thắng là Lạc Thủy khéo tay nhất, nàng vẫn còn một cái quần lót chưa bị cởi xuống.
Biện Trang Đài khổ nhất, trong lồn nàng nhét ba thanh gỗ, lỗ đít hai thanh, cũng vì chỗ nhạy cảm bị cạnh của mấy thanh gỗ vuông cạ làm kích thích nên nàng lại run tay thế là lại thua nhiều hơn, nước lồn nàng rỉ ra ướt nhẹp.
Chu Cương Liệt kết thúc đêm đó bằng việc đè các nàng ra mà quất cắm, Mạt Ly và Tiểu Điệp chỉ được hắn bú liếm cọ xát, hai nàng thì thầm to nhỏ với nhau cái gì đó rồi gật đầu cười hài lòng.
Một đêm dâm diễm qua đi, tiếng âm thanh hệ thống vang lên đánh thức hắn vào buổi sáng.
“ Ting, một tháng thời gian đã trôi qua, kí chủ nhận được một lượt quay nhân phẩm mới.”
“ Lại một tháng rồi sao? Yêu Dục, sao ta thấy hệ thống ngươi lười ban nhiệm vụ quá vậy, làm ta kiếm ít vòng quay quá.” Hắn hướng hệ thống biểu đạt ý kiến.
“ Hừm, kí chủ hút hết may mắn từ đầu đến giờ rồi còn gì, toàn mở ra đồ ngon, nhiệm vụ ít là do kí chủ vẫn còn trong giai đoạn ăn chơi chưa vào mạch truyện chính, khi ngài lên Thiên đình hoặc sau này đi thỉnh kinh sẽ có vô số nhiệm vụ cho ngài làm, bây giờ cứ việc tận hưởng đi.” Yêu Dục khoanh tay lườm nguýt hắn.
“ Hừm, còn phải đợi mấy trăm năm sao, thôi kệ, cứ kiếm một đàn tình nô trước rồi tính, mở vòng quay đi.” Chu Cương Liệt bấm vào màn hình.
Cái mâm quay quen thuộc xuất hiện, lăn tròn mấy vòng, kim chỉ vào ô màu đỏ.
“ Ting, chúc mừng kí chủ nhận được Đào Hoa bảo điển – Hồng Phấn Chi Khí.”
“ Ồ, thứ này là gì? Nghe tên hình như lại liên quan đến nữ nhân phải không?” Chu Cương Liệt vừa nghe tên vật phẩm đã biết đây lại là thứ hệ thống dâm dục này đưa ra để hắn chơi gái.
“ Ký chủ thực sự là kẻ hút hết may mắn trong thiên hạ về mình, lần này lại nổ đồ ngon rồi.” Yêu Dục trố mắt nhìn hắn, vừa mừng rỡ vừa hoang mang trước nhân phẩm kinh thiên của vị kí chủ này.
“ Là cái gì mau giải thích.” Nghe tiểu yêu tinh này nói hắn cũng háo hức trong lòng.
“ Hồng Phấn Chi Khí là một dạng năng lượng tương tự Linh khí và Tiên khí ở Địa Tiên Giới, nó xuất hiện khá thưa thớt ở một số giới vực khác. Trong Vạn giới thì có hẳn một thế giới chỉ tồn tại loại khí thể này tên là Đào Hoa Giới, bởi vậy tu sĩ nơi đó chỉ có thể phát triển tu vi bằng cách hấp thụ Hồng Phấn Chi Khí.
Loại khí này được hình thành từ nữ nhân, tùy theo tu vi mà mỗi người sẽ có một lượng Hồng Phấn khác nhau, Đào Hoa bảo điển sẽ giúp kí chủ hình thành một đan điền thứ hai hoàn toàn tách biệt, đan điền này chỉ hấp thụ được Hồng Phấn Chi Khí.” Yêu Dục ôn tồn giảng giải cho hắn.
“ Đan điền thứ hai? Có tác dụng gì?” Chu Cương Liệt hỏi.
“ Hừm, có được hai đan điền là mơ ước cả Thánh Nhân cũng chưa chắc có được, đan điền chứa Hồng Phấn Chi Khí có thể xem như nguồn dự trữ năng lượng cho kí chủ, nếu đối chiến với kẻ địch cùng cấp bất phân thắng bại thì người có hai đan điền sẽ mài đối phương đến chết. Chưa kể đây là lá bài tẩy kinh khủng, nếu kí chủ xui xẻo bị kẻ địch phong ấn tu vi hay đan điền thì cái đan điền thứ hai sẽ cứu nguy rất hữu ích.” Yêu Dục gõ đầu hắn.
“ Trên hết, Hồng Phấn Chi Khí có thể giúp kí chủ học được nhiều công pháp đặc trưng của Đào Hoa Giới.”
“ Ồ, quả là vô cùng hữu dụng, nhưng làm sao để hấp thụ được Hồng Phấn Chi Khí?” Hắn mừng rơn, có được hai đan điền chính là có sức mạnh gấp đôi tu sĩ đồng cấp.
“ Kí chủ chỉ cần khiến họ có cảm tình với ngài, ngài thân mật với họ thì sẽ tự dẫn dắt Hồng Phấn Chi Khí ra cho ngài hấp thụ.”
“ Ồ, vậy còn đợi gì nữa, học luôn thôi.” Chu Cương Liệt ngồi dậy, đến bồ đoàn xếp bằng xuống, chúng nữ cũng đã thức dậy nhưng thấy chủ nhân ngồi thiền tu luyện nên không làm phiền.
“ Hệ thống nhắc nhở kí chủ quá trình hình thành đan điền sẽ đau khổ tột độ, ngài cần phải chịu đựng cho tốt.” Yêu Dục lớn tiếng nhắc nhở rồi biến mất.
Hệ thống nhanh chóng quán đỉnh toàn bộ Đào Hoa bảo điển vào đầu hắn, hắn cứ vậy theo công pháp mà tụ lực lại nơi bụng dưới.
Một vòng xoáy xuất hiện trong thể nội, nó va chạm với đan điền hiện tại của hắn như hai ngôi sao đập vào nhau, khoảnh khắc đó Chu Cương Liệt đau đến muốn bạo thể, khí tức Chân Tiên của hắn biến mất sạch, một vòng quang tráo màu xanh biển bao bọc lấy hắn, đây là bảo hộ đặc biệt đối với người đang tiếp nhận hệ thống quán đỉnh, từ vụ nổ đó các mảnh vụn dần dần tách làm hai khu rồi dung nhập lại.
Khí cơ của hắn cũng từ từ kéo căng lên, lồng bảo hộ màu xanh kia giúp hắn che đậy nên không ai ở kinh thành phát giác ra cả.
Chu Cương Liệt dần lấy lại ý thức, hắn vội quan sát thể nội, đan điền của hắn bây giờ có hai lớp, ở trên vẫn là nơi chứa tiên khí như thường, bên dưới lại có một cái đan điền khác màu hồng nhưng nó lại khá khô cằn không có sức sống.
“ Đã hoàn thành quá trình đúc đan điền Hồng Phấn, kí chủ cần phải bổ sung khí vào cho nó phát triển.” Yêu Dục hiện ra nói.
Chu Cương Liệt khẽ nhắm mắt cảm nhận, quả nhiên sau khi đúc đan điền mới, hắn đã cảm nhận được một luồng khí thể mới trong thiên địa, nó bám ở trên người những nữ nhân ngoài kia, bốn nữ đang ngồi trên giường cũng có, mỗi người có một mức độ khí đậm nhạt khác nhau.
Theo như Đào Hoa bảo điển, hắn chỉ cần thân cận với nữ nhân, các nàng sẽ tự toả ra Hồng Phấn chi khí để đan điền thứ hai của hắn vận chuyển hấp thụ. Chu Cương Liệt rất hài lòng với tình trạng hiện tại của mình.
“ May mà kí chủ quay ra Đào Hoa bảo điển chứ không phải Quỳ Hoa bảo điển, cái thứ hai sẽ biến ngài thành thái giám mất hai hòn dái.” Yêu Dục cười bơm đểu khiến trứng dái Chu Cương Liệt lạnh lẽo.
0 bình luận