Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 169: Hoàng Hậu nô lệ
Đặt Biện Trang Đài đã ngủ lên giường, Chu Cương Liệt dặn dò đám Lạc Thủy trông coi nàng cẩn thận, hắn thì rời khỏi khách sạn, một đường băng băng lẻn vào Hoàng cung giống y như cách mấy đêm trước hắn từng làm.
Vì đã có tiền lệ bị tặc nhân bắt mất Thái Hậu nên phòng ngự của Hoàng cung hiện tại còn dày đặc hơn hôm trước, đâu đó lấp ló mấy tên Tán Tiên quan sát, trên quan tinh đài thần thức của hai Địa Tiên mở rộng liên tục không chừa ngóc ngách nào.
Nhưng đề phòng ai thì đề phòng, làm sao có thể ngăn cản một Chân Tiên như hắn, Chu Cương Liệt xe nhẹ đường quen đi đến hậu cung của Chu Lập Đế.
Hôm nay Cơ Tường Long lại ngủ ở chỗ của Yến Phi nương nương kia, Chu Cương Liệt không thèm quan tâm hắn đi thẳng đến Phúc Loan cung nơi ở của Hoàng Hậu.
Xung quanh cung điện có đến ba vị Hoá Thần canh chừng, phía trong căn phòng xa hoa là nữ nhân đang ngồi đọc sách. Nàng mặc phượng bào đỏ thắm, tóc búi lên theo kiểu hoàng gia cài trang sức đắt giá, đôi mắt phượng xếch lên lãnh diễm đầy mị hoặc, khí chất của bậc mẫu nghi thiên hạ làm nàng càng thành thục động lòng người hơn.
Chu Cương Liệt cứ thản nhiên đi vào từ cửa chính của Phúc Loan cung, bước qua trước mắt các cung nữ và các nữ chấp pháp cấp Hoá Thần, rồi bá đạo mở cửa phòng của Hoàng Hậu ra bước vào.
Nữ nhân đang chăm chú xem sách giật mình nhìn ra ngoài, thấy một nam tử xa lạ tướng tá cao lớn ngang nhiên mở cửa đi vào, nàng nhíu mày cầm lấy ly trà đập mạnh xuống bàn quát lớn.
“ To gan, ngươi là ai? Lại dám cả gan xông vào Hậu cung.” Câu này là nàng la cho hộ vệ bên ngoài nghe. Nhưng lại không thấy ở ngoài có ai xông vào.
“ Ngươi đã làm gì? Chẳng lẽ ngươi là kẻ đã bắt cóc Thái Hậu?” Nàng nghĩ ngay đến tình huống hôm đó Thái Hậu mất tích, cũng là như thế này.
“ Nàng rất thông minh, Thái Hậu đang ở trong tay ta.” Chu Cương Liệt cười đáp lại.
“ Tặc nhân to gan, đã bắt Thái Hậu còn dám làm càn tính bắt cả ta sao?” Nàng lấy ra một lá bùa vàng ném vào ngọn lửa nến trên bàn, bùa cháy hết, một tia sáng thoát ra bay lên. Đây là thủ đoạn do Cơ tổ ban cho, chỉ cần đốt bùa này Cơ tổ sẽ nhanh chóng nhận ra và đến giải cứu.
Nhưng ánh sáng đó khi bay lên đến nóc nhà lại như chạm phải tấm màng vô hình sau đó lụi tàn đâu mất. Hoàng Hậu mặt đẹp biến sắc lui người về phía sau.
“ Giãy dụa vô ích, dù tên Cơ tổ đó có đến cũng không làm gì được ta cả đâu.” Chu Cương Liệt hài hước nhìn nàng.
“ Ngươi rốt cuộc là ai, muốn cái gì?” Nàng đã cực độ sợ hãi, hét lên.
“ Ta là ai? Ta là chủ nhân của nàng, là người đàn ông của nàng.” Hắn bá đạo tuyên bố chủ quyền.
Chưa đợi Hoàng Hậu kịp phản ứng, Chu Cương Liệt đã nhanh chóng xuất hiện ngay trước mặt đưa tay điểm vào mi tâm của nàng, Hoàng Hậu bỗng chốc cứng đơ không nhúc nhích được.
Nhìn thân hình nảy nở xinh đẹp ngay trước mặt, Chu Cương Liệt cười gian xảo, đối với vị Hoàng Hậu này hắn không định sẽ chinh phục từ từ như Hồng Loan hay dụ dỗ như Trang Đài, hắn muốn cường bạo biến nàng thành nô lệ tình dục.
Hắn nhìn thẳng vào mắt nàng, sử dụng thuật thôi miên, đôi mắt phượng kiêu ngạo dần dại ra, đờ đẫn nhìn hắn.
“ Nàng tên gì?”
“ Trịnh... Trịnh Ngân Dao.” Nàng vô thức đáp lại.
“ Tốt, kể từ nay nàng sẽ là tình nô của Chu Cương Liệt ta, mau cởi hết quần áo ra.” Hắn ra lệnh.
Hoàng Hậu run run, ánh mắt mang theo một tia chống đối giãy dụa nhưng vẫn bất lực, thân thể nàng tự động di chuyển theo ý hắn, đưa tay tự cởi từng lớp vải trên người ra.
Từ bộ áo váy đỏ rực, áo vải lụa bên trong, quần dài, cuối cùng là áo yếm thêu cá chép đỏ và quần lót. Bây giờ Trịnh Ngân Dao đã hoàn toàn trần truồng bại lộ cơ thể trước mặt hắn.
Chu Cương Liệt quan sát nàng từ trên xuống dưới, hài lòng gật đầu, tiếp theo hắn ra lệnh nàng ngồi lên ghế, ưỡng cái hông lên, Hoàng Hậu bất lực làm theo.
Mu lồn nàng cao ngất với thảm cỏ đen lay láy phủ kín, mép lồn lấp ló bên dưới, Chu Cương Liệt đưa tay xoa lên nhúm lông lồn rậm rạp.
Hắn dùng một thứ mà lâu rồi chưa xài đến, Thuần nô bí điển Nô lệ ấn kí, Hoàng Hậu này chỉ là người phàm, cơ bản không cần hắn dùng đến, nhưng để lâu không xài hắn lại thấy tiếc nên quyết định vẽ ấn nô lệ lên người Hoàng Hậu này.
Hắn còn nhiều cô gái chưa chinh phục, không có thời gian dây dưa ở đây, nếu bắt nàng về chung với Thái Hậu thì không có gì vui, để con nô lệ này ở trong cung lâu lâu ghé qua cắm sừng Thiên tử thì mới thú vị.
Ngón tay hắn hí hoáy vẽ hình giống như kết hợp giữa trái tim và tử cung lên bụng dưới của nàng, ngay phía trên đùm lông lồn, vừa vẽ vừa lầm bầm đọc chú, hình xăm màu đen nhanh chóng hoàn thành, Chu Cương Liệt hết sức tự tin với tài vẽ của mình.
Xong xuôi, hắn búng tay một cái bóc, Trịnh Ngân Dao giật mình tỉnh khỏi thôi miên, nhìn quanh quất, thấy tên tặc nhân đang mỉm cười nhìn mình, nàng thì đang khoả thân đứng tồng ngồng giữa phòng, mặt mày nàng tái mét nhào đến ôm lấy quần áo che thân.
“ Ngươi muốn làm gì ta? Người đâu, hộ giá.... Hộ giá... có thích khách....” Hoàng Hậu cố la hét mong có ai đó nghe được nhưng nàng phải thất vọng rồi.
Chu Cương Liệt hung hăng tiến tới kéo mớ vải trên người nàng ra khiến một lần nữa Hoàng Hậu trần trụi, hắn nắm lấy cánh tay nàng kéo đi ra cửa.
“ Muốn la hét kêu cứu sao, để ta dẫn nàng ra ngoài kêu nhé.”
Hắn cứ thế bá đạo lôi nàng ra khỏi phòng, Trịnh Ngân Dao xấu hổ nước mắt ướt mi, chưa bao giờ nàng phải chịu tủi nhục như vậy, khi hắn đưa nàng ra ngoài, bên trong Phúc Loan cung là thị nữ làm việc qua lại, ba nữ hộ vệ cấp Hoá Thần thay nhau đi tuần tra.
“ Cứu, các ngươi mau cứu ta, gian tặc ở đây.” Hoàng Hậu gào lên cố sức mà kêu cứu, nhưng đáp lại nàng là sự im lặng đáng sợ, đám cung nữ và cả hộ vệ đều như câm như điếc, việc ai nấy làm không mảy may chú ý đến nương nương của mình đang trần truồng bị một hán tử nắm tay kéo đi.
“ La lên đi, có la rát họng cũng chả ai cứu nàng đâu.” Hắn cười ha hả rồi bế thốc nàng lên, chạy đến Phi Yến cung.
Chỗ Chu Lập Đế ở thì lại rất ít thị vệ, hai vị Địa Tiên kia đã nhìn chằm chằm rồi, không cần bất cứ hộ vệ nào khác, Cơ Tường Long sau một ngày vất vả triều chính thì lại về đây, Yến Phi biết bệ hạ tức giận vì chuyện Thái Hậu mất tích, nàng miệng lưỡi hết sức ngọt ngào dỗ dành hắn khiến đế vương nguôi giận.
Đây là điểm mà Yến Phi hơn hẳn các phi tần khác, nàng ta rất dẻo miệng và biết cách chiều lòng quân vương. Chu Cương Liệt đáp xuống sân Phi Yến cung, tay ôm lấy Hoàng Hậu Trịnh Ngân Dao đang ra sức giãy dụa, nàng la hét kêu cứu khản cả cổ nãy giờ vẫn không ai nghe.
Hắn ôm lấy nàng hiên ngang mà bước vào, bên trong phòng, Chu Lập Đế đang thoải mái nằm trên ghế tựa, Yến Phi đang rót rượu cho hắn, nàng ta còn bồi dưỡng một đám cung nữ vũ công đang nhảy múa điệu đà cho đế vương thưởng thức.
Sự xuất hiện của Chu Cương Liệt và Hoàng Hậu trần truồng không hề bị ai phát giác, Cơ Tường Long vẫn cười sảng khoái ưng ý trước sự phục vụ của Yến Phi.
Hắn bế lấy Trịnh Ngân Dao đến ngay trước mặt thiên tử, ôm hai đùi nàng dạng rộng ra khoe hết vú lồn, Hoàng Hậu xấu hổ che kín mặt.
“ Nàng thấy chưa? Dù ta có đem nàng đi thì hắn cũng sẽ không hề hay biết gì cả.”
Trịnh Ngân Dao nhìn người chồng Đế vương của mình vẫn cứ vui vẻ với quý phi trong khi nàng thì bị người ta làm nhục ngay trước mặt mà tan nát cõi lòng, nàng vì vận khí của Đại Chu, vì khí số của hắn mà mỗi tháng đều tự mình ra ngoài phát chẩn cho dân chúng, thế mà giờ nàng chịu cảnh nhục nhã bị người ta lột truồng dẫn đi khắp nơi như vầy mà người chồng nàng tin yêu lại mắt điếc tai ngơ.
Nước mắt lăn dài trên gò má, đôi mắt phượng u buồn thất vọng, khí chất Hoàng Hậu đứng đầu tam cung lục viện đều sụp đổ cả. Chu Cương Liệt đặt nàng nằm lên bàn, Trịnh Ngân Dao hoàn toàn buông xuôi để hắn muốn làm gì thì làm.
Hắn cũng cởi đi quần áo, trần truồng đứng đó, gác con cặc to dài vỗ vỗ lên mặt nàng.
“ Hoàng Hậu à Hoàng Hậu, quên tên đế vương vô dụng kia đi, chúng ta cùng nhau tận hưởng hoan lạc sung sướng mà nàng chưa bao giờ cảm nhận được.”
0 bình luận