Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 154: Tạo ấn tượng đặc biệt
Chu Cương Liệt gõ cửa phòng vợ chồng Quan Tùng, người ra mở cửa là Hồng Loan. Nàng lúc này đã thay một bộ váy áo mới màu xanh lục, tóc búi gọn sau đầu, nhìn như một tiểu nương tử nhà bên vô cùng xinh đẹp mặn mà.
“ A, là tiền bối, mời ngài vào trong.” Nàng vui vẻ mỉm cười né qua để hắn bước vào. Quan Tùng đang ngồi thổ nạp trên giường cũng dừng lại đứng dậy chào hắn.
“ Không cần đa lễ, ta qua xem thử tình hình nương tử nhà ngươi với lại có vài thứ muốn cho hai vợ chồng.” Hắn điềm đạm ngồi xuống ghế.
“ Tiền bối đã có ơn cứu giúp vợ chồng ta, chúng ta còn chưa có dịp báo đáp sao còn dám nhận quà chứ.”
Quan Tùng khách khí nói, hắn bây giờ trông bảnh bao hơn lúc trước, tóc được chải chuốt sạch sẽ cột gọn sau đầu, râu ria cạo sạch, khuôn mặt phúc hậu chính khí, quần áo cũng được đổi mới, không còn là tên trung niên luộm thuộm nữa. Chắc hẳn là Hồng Loan thay đổi cho hắn.
“ Ta cho thì cứ nhận, thắc mắc làm gì.” Chu Cương Liệt nghiêm giọng, hai vợ chồng nhìn nhau khẽ cười khổ.
Hắn đưa tay bắt lấy cổ tay Hồng Loan để xem mạch tượng, Quan Tùng cũng không dị nghị gì với hành động này, đây là tiền bối đức độ cao thượng đâu phải kẻ lợi dụng động chạm vợ người khác.
“ Ừm... mọi thứ tạm ổn, chỉ có đan điền thức hải vì tu vi tăng quá nhanh bị bành trướng khiến chúng quá mong manh, cần phải củng cố tu vi nếu không sau này dễ sinh ra di chứng.”
Hắn làm bộ dáng như mấy lão lang băm bắt mạch trầm ngâm nói, sau đó móc ra hai bình ngọc.
“ Đây là Tiên linh đan, ẩn chứa tiên lực và linh lực thuần khiết, chỉ cần ăn vào, vận chuyển biến số năng lượng này thành chất dinh dưỡng bổ sung cho đan điền thức hải. Hiện tại ngươi đừng ham hố tiếp tục tăng cường tu vi, phải làm cho đan điền thức hải vững chắc thì mới tiếp tục đột phá.” Hắn dặn dò kĩ lưỡng, những kiến thức này đều là Yêu Dục dạy cho hắn.
“ Vâng, xin nghe theo lời dạy của tiền bối.” Hồng Loan hưng phấn nhận lấy hai bình đan dược, hắn tiếp tục lấy ra hai khối Tiên linh thạch, thứ này là hắn đào từ mỏ khoáng ở Tuyết Liên Cung trước khi đi.
“ Tiên... tiên linh thạch.” Quan Tùng ngạc nhiên, thứ này rất chi là trân quý, hàm dưỡng tiên khí linh khí cô đặc, là thứ dùng để tăng tiến tu vi tốt nhất, bình thường ít xuất hiện, chỉ được bán đấu giá ở các lần tụ hội lớn mà thôi.
“ Mau cầm lấy, sử dụng cẩn thận.” Chu Cương Liệt tiện tay ném cho Quan Tùng hai khối lớn bằng đầu người, thứ quý giá như vậy mà tiền bối ném cho họ không tiếc, ngài ấy giàu nứt vách a. Hồng Loan lần đầu nhìn thấy một phú hào tu tiên, âm thầm cảm thán.
“ Ừm, thứ kế tiếp cho các ngươi hãy giữ kĩ, đừng để ai thấy, nếu không tai hoạ ập xuống ráng chịu.” Chu Cương Liệt làm ra vẻ thần bí, móc quyển Tu tiên chi lộ bí điển ra, sau đó giải thích một lượt về quyển sách này.
Quan Tùng và Hồng Loan há hốc mồm, kinh nghiệm và cảm ngộ của một tiền bối đã độ kiếp phi thăng, ghi rõ tiến trình tu hành, còn có công pháp đan dược phù hợp, cái này đâu chỉ là quý giá, nếu để các tu sĩ biết sự tồn tại của nó thì khắp thiên hạ này sẽ là một tràng gió tanh mưa máu tranh đoạt đến sứt đầu mẻ trán.
So với cái gì tiên bảo dưới hạp cốc thì quyển sách này còn quý giá hơn, chỉ cần có nó có khi còn đủ để lập nên một môn phái thịnh vượng nữa ấy chứ.
Thứ như vậy mà tiền bối có thể dễ dàng đưa cho họ, Hồng Loan khẽ nuốt nước bọt, nàng muốn nhanh chóng đuổi kịp phu quân, đây là thứ mà nàng cần nhất lúc này, Quan Tùng cũng vậy, chỉ cần chưa độ kiếp thì cuốn sách này chính là báu vật.
“ Thứ... thứ này quá phỏng tay... tiền bối ngài lại đưa cho chúng ta sao?” Hồng Loan lắp bắp nói.
“ Vãn bối mạn phép hỏi, tu vi của tiền bối là...” Quan Tùng suy nghĩ sâu xa hơn, nhìn Chu Cương Liệt như muốn khẳng định.
“ Ta là Chân Tiên, đã vượt qua phàm giai, quyển sách này hai người cứ cầm mà trau dồi học hỏi, chỉ cần giữ bí mật là được.” Hắn gật đầu xác nhận.
“ Hít...” hai vợ chồng hít một hơi khí lạnh, người đang ngồi trước mặt họ thế mà là tu sĩ tầng cấp vượt qua Địa Tiên, là tiên nhân hàng thật giá thật, họ là may mắn đến cỡ nào chứ, được tiên nhân cứu giúp, lại còn được tặng đan dược, tiên linh thạch và cả quyển sách quý.
Hồng Loan khẽ liếc nhìn, hình tượng của Chu Cương Liệt trong lòng nàng bỗng chốc trở nên cao vụt.
“ Ừm, cơ bản cứ như thế, hai người cứ tiếp tục tu luyện, riêng Hồng Loan nhớ đừng vội đột phá, dồn hết linh khí bồi dưỡng cho đan điền thức hải trước.” Chu Cương Liệt đứng dậy đi ra, hai vợ chồng cúi đầu thật sâu cảm tạ hắn.
Ra khỏi phòng, hắn nhếch môi cười, bỏ chút xíu vốn liếng để khiến Hồng Loan động tâm không hề đắt, chỉ cần gieo vào đầu nàng hình ảnh hắn cao lớn vĩ ngạn, hắn vừa giàu có vừa là tiên nhân cao quý, ấn tượng của hắn đối với nàng trở nên đặc biệt, dần dần khiến nàng không quên được, cũng khiến nàng phải đem hắn ra so sánh với tên trượng phu Quan Tùng kia, dần dà nàng sẽ sinh ra tâm lý khác biệt, đó là điều hắn muốn nhắm đến.
Trở về phòng của mình, Chu Cương Liệt thấy Tiểu Điệp đang nằm trên giường.
“ Sao con lại ở đây, Mạt Ly đâu?”
“ Tỷ tỷ ngủ lại với Miểu Miểu a di rồi, tỷ ấy nói sợ chủ nhân thiếu người để ôm ấp nên dẫn con về lại đây.” Cô bé thật thà trả lời.
Chu Cương Liệt cũng không thắc mắc nữa, cởi giày leo lên giường, ôm lấy thân thể của Tiểu Điệp vào lòng, cô bé này mấy ngày nay được ăn uống bổ dưỡng đã có thêm tí da tí thịt rồi, cặp vú vẫn nặng trĩu như vậy, sờ thật thoải mái.
Hai tay hắn không yên phận, thò vào trong áo con bé, luồn cả vào trong áo yếm rồi xoa bóp cặp ngực khủng. Hắn mân mê cái đầu ti đang cứng lên của nàng, gãy nhẹ.
“ Ưm... a...” Tiểu Điệp bị kích thích khe khẽ rên lên, mặt đỏ hồng hồng. Chu Cương Liệt lòn một tay vào trong cạp quần của con bé, ở ngoài quần lót vuốt ve.
Hắn tiếp tục bóp cặp mông núng nính của nàng, cô nàng này mông cũng rất nảy nở nha, hắn lòn tay vào trong quần lót, vuốt ve giữa hai khe mông làm Tiểu Điệp nhột nhạt liên tục cựa quậy.
Kế tiếp hắn lại đưa tay về phía trước, cô bé này đúng là phát triển hơn so với Mạt Ly nhiều, gò mu mũm mĩm có một ít lông măng lưa thưa, Chu Cương Liệt chà xát trên mu lồn, tay vuốt ve nghịch ngợm nhúm lông nhỏ.
Tiểu Điệp lần đầu bị chủ nhân mò lồn, người nàng khẽ cong lại, cảm giác kích thích ở chỗ kín khiến nàng vừa xấu hổ vừa tò mò.
Rồi hắn nâng đùi nàng lên, hai chân nàng dạng ra, tay hắn thuận lợi chạm vào cái khe dọc phía dưới, nãy giờ nhận kích thích đã khiến cô bé của nàng hơi rỉ xíu nước thấm ướt.
Chu Cương Liệt hài lòng miết dọc khe lồn, hai mép môi khép chặt, hột le e ấp ẩn giấu, hai ngón tay hắn khẽ banh mép lồn nàng ra, một ngón tay đã ướt đẫm dâm thủy từ từ xâm nhập vào lỗ thịt.
“ Ưm... chủ nhân... kì cục quá đi à... ân ân... ngài đang làm gì vậy?” Tiểu Điệp tê dại, cảm giác kích thích chưa từng có, khẽ rên rỉ hỏi hắn.
“ Ta đang giúp con thăm khám cơ thể xem có bệnh ẩn hay không, hết ngày mai là con có thể nhìn thấy được rồi, có vui không?” Hắn bịa lý do.
“ Vui lắm ạ, Tiểu Điệp sắp được nhìn thấy chủ nhân, tỷ tỷ Mạt Ly và cả thế gian này nữa.” Cô bé mỉm cười hạnh phúc.
Ngón tay hắn vẫn không ngừng đút vào lỗ lồn Tiểu Điệp, đã đi vào được một đốt rồi, hắn vừa kết hợp phía trên bóp vú se đầu ti, phía dưới thì thăm dò tiểu huyệt khiến cô bé bị kích thích cả hai đầu, hơi thở dần hổn hển.
Hắn cảm nhận được tấm màng mỏng chặn lối đi, là màng trinh của cô bé, hắn không đút vào nữa mà ở vị trí này rút ra, lại thụt vào.
“ Chủ nhân, có cái gì đó... đang ra... Tiểu Điệp thấy lạ lắm.... ư... á....” Nàng giãy một cái, tiến đến cao trào lần đầu.
“ Oa... tại chủ nhân hết đó, con đái dầm mất rồi.” Nàng sờ thấy dưới chăn ướt nhẹp tưởng mình tè dầm nên xấu hổ che mặt, nếu để Mạt Ly biết nàng sẽ bị tỷ ấy cười thối mặt mất.
“ Yên tâm, Mạt Ly cũng tè dầm rất nhiều lần, nó không dám cười con đâu.” Chu Cương Liệt biết suy nghĩ của nàng, xoa đầu cười an ủi. Hai người cứ thế ôm nhau ngủ một giấc đến sáng.
0 bình luận