Chương 148: Tin tức Bồ Đề tổ sư

Mấy mươi tu sĩ còn đang đứng trên mép vực nhìn xuống, khi đại trận mở ra, toàn bộ khí tức của mấy nghìn người phía dưới đã bị ngăn cách, họ không thể dò la được tình huống bên dưới. Không lẽ những người kia đã đi vào động phủ tiên gia cách biệt với ngoại giới? Đám người còn lại đang tính nhảy xuống thì phía dưới đáy vực một bóng hình phóng lên cao, nhìn kĩ thì là một tên người không ra người ngợm không ra ngợm, vừa xấu xí vừa bẩn thỉu như con cóc ghẻ. Cả đám còn đang ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì thì tên này đã toả ra uy áp Địa Tiên, cả đám cao nhất chỉ có Hoá Thần, bị uy áp đè nằm bẹp dưới đất, ánh mắt họ toát lên sự sợ hãi sâu thẳm. Cáp Mô Quỷ liếm mép, “ Bọn dưới kia dùng để luyện đan, còn các ngươi làm món khai vị cho ta.” Hắn há miệng trương lớn như cóc chửa, lực hút kinh người tuông ra, các tu sĩ xung quanh la hét ỏm tỏi, từng người một bị hắn nuốt vào bụng. Khi đã nuốt đến người thứ hai mươi, hắn chép chép miệng, ợ lên, phun ra mấy bộ quần áo, còn thân thể những nạn nhân hoàn toàn nằm lại trong bụng hắn. Cáp Mô Quỷ liếc qua gốc cây gần đó, ánh mắt sáng rỡ lên. “ Ô, ở đây lại có có món khoái khẩu của ta này, hai con bé thật nhỏ nhắn dễ thương, thịt chắc chắn là ngon lắm đây, há há há...” Hắn chả thèm quan tâm Chu Cương Liệt đang ngồi yên phía sau, từ từ tiến đến gần Mạt Ly và Tiểu Điệp. Tiểu Điệp vì mắt mù không thấy gì, chỉ nghe tiếng thét thảm của những người bị ăn, còn Mạt Ly thì sợ đến xanh mặt rồi, ở đâu ra cái tên vừa xấu xí lại còn ăn thịt người không nhả xương, đây là hình tượng ông kẹ trong truyền thuyết chuyên môn để hù doạ trẻ con nha, ông kẹ kia còn đang bước đến nhìn nàng đầy thèm thuồng, nàng ôm lấy Tiểu Điệp, run như cầy sấy. “ Tỷ tỷ, sao vậy?” Tiểu Điệp không thấy gì, nghiêng tai qua hỏi, Mạt Ly sợ đến không nói được gì, bỗng một bàn tay đặt lên vai nàng, khiến nỗi sợ tan biến sạch, ừ nhỉ, có chủ nhân ở đây sao còn phải sợ ông kẹ này. Chu Cương Liệt đứng dậy, nheo mắt nhìn tên yêu quái cóc trước mặt, Cáp Mô Quỷ cũng dừng lại, lúc này mới chú ý đến tên nam tử cao to kia, hắn không bị uy áp của mình ảnh hưởng? Tên này không lẽ cũng là Địa Tiên? “ Ngươi là ai? Khôn hồn thì cút ra xa, đừng phá chuyện tốt của ta, nếu không ta ăn luôn cả ngươi.” Hắn cố làm ra vẻ bản thân mạnh mẽ hù doạ kẻ đối diện. “ Hài, nếu ngươi chỉ ăn hết bọn tu sĩ ở đây, hay ăn cả những tên dưới kia ta chả thèm quản, nhưng ngươi thiên đường có lối không đi, địa ngục bít cửa lại chui vào, tự nhiên lại đi hù doạ hai con bé nhà ta, còn đòi ăn thịt hai đứa nó, đến đây, ta tiễn ngươi đi chết.” Chu Cương Liệt thở dài lắc đầu, từ lúc vừa đến đây hắn đã nhìn thấu trận pháp bẫy được bố trí bên dưới, còn có tên cóc ghẻ này núp rất kĩ, hắn biết ngay ở đây chả có tiên bảo gì sất, tất cả là mưu đồ của tên này, nhưng thế thì sao? Liên quan gì tới hắn, mặc kệ bọn tu sĩ mê đắm tiên bảo chết thì cứ chết. Mục tiêu của hắn là hai vị tiên tử Vương Nhã Khuê và Tần Mộ Uyển, trong lúc nguy cấp cứu vớt hai nàng, các nàng sẽ nhớ ơn mà lấy thân báo đáp hắn, thế là hắn có hai tình nô xinh đẹp mới. Ai ngờ thằng người cóc này lòng tham không đáy, mấy nghìn người ở dưới còn chưa đủ, phải nhảy lên vét nốt mấy mươi người trên này, lại còn đuôi mù nhắm vào hai đứa nhỏ của hắn, tên này đáng chết vạn lần. “ Ngươi nghĩ ngươi là ai, dù có là Địa Tiên ta cũng chả sợ....hự....” Cáp Mô Quỷ vừa gáy được nửa câu thì một cỗ uy áp kinh thiên động địa nhắm thẳng vào hắn mà trút xuống, tên này ngay lập tức té bẹp trên đất, miệng hộc máu tươi, xương cốt bị ép đến rắc rắc nứt gãy. “ Ngươi... ngươi... đây không phải uy áp Địa Tiên... ngươi là... Chân... Chân Tiên... xin ngài hãy rộng lòng tha thứ... tôi sẽ rời đi ngay... cả đời không xuất hiện hại nhân gian nữa... xin ngài hãy thương xót bỏ qua...” Cáp Mô Quỷ nhận ra thực lực chân chính của Chu Cương Liệt, hoảng sợ tột cùng van nài rối rít. Đám tu sĩ còn sót lại đã bị chấn ngất xỉu, không ai nghe thấy gì nữa, Chu Cương Liệt thu lại uy áp, điểm một chỉ phong bế tu vi tên người cóc này. “ Đứng lên, ta hỏi ngươi nói, thành thật thì ta sẽ suy nghĩ lại, còn không thì ngươi biết hậu quả rồi đó.” Hắn ngồi xuống ngoắc tay, Mạt Ly và Tiểu Điệp tiến đến ngồi lên hai bên đùi hắn, Mạt Ly còn quay lại lè lưỡi làm mặt xấu trêu tên cóc kia. “ Vâng... vâng... ngài cứ hỏi, tiểu nhân biết sẽ khai hết.” Cáp Mô Quỷ nén đau bò dậy quỳ rạp trước mặt Chu Cương Liệt. “ Nói ta nghe toàn bộ về ngươi và kế hoạch hôm nay.” Hắn hỏi. “ Bẩm ngài, tiểu nhân tên là Cáp Mô Quỷ, là bán yêu lai tạp, tôi sinh ra vào trước thời Phong Thần, nhờ được cơ duyên mà bước vào con đường tu hành, mấy trăm năm trước tôi đã là Địa Tiên hậu kỳ, nhưng từ đó con đường tiếp theo gặp bình cảnh không thể độ kiếp. Thời đại này đa số yêu tộc đều ẩn cư không ra, tôi vì tránh bị truy giết đã trốn rất nhiều năm, nhưng tuổi thọ của bán yêu tạp giao không cao bằng yêu tộc chân chính, tôi thọ nguyên sắp cạn kiệt, tu vi cũng tụt giảm xuống Địa Tiên trung kì. Mấy năm trước tôi vô tình tìm được một phương pháp tu hành của một ma tu, trong đó có ghi chép về Luyện huyết hoá đan thuật, dùng máu huyết sinh mạng của hàng nghìn tu sĩ để luyện hoá thành Huyết đan, nếu ăn vào sẽ khôi phục tu vi thậm chí tăng tiến cảnh giới, tăng cường thọ nguyên, biết được Địa Tiên ở thời đại này sẽ không ra mặt, bởi vậy tôi mới lập bẫy ở đây.” Cáp Mô Quỷ thật thà kể tất tần tật đầu đuôi cho Chu Cương Liệt nghe. “ Mong đại tiên tha tội, cho tiểu nhân một con đường sống.” Tên người cóc run run khẩn cầu. “ Một câu hỏi nữa, ngươi biết người nào tên là Bồ Đề lão tổ không?” Hắn nghiêm giọng hỏi. Cáp Mô Quỷ nghiền ngẫm cái tên này, rồi vui mừng gật đầu, “ Dạ biết, tiểu nhân từng nghe nói qua.” Chu Cương Liệt bật người dậy, “ Mau nói rõ ràng cho ta.” “ Cách đây mấy trăm năm, tiểu nhân từng vô tình nghe một tu sĩ tầng cấp Địa Tiên nói về người có tên là Bồ Đề này, ông ta dường như là một vị thần tiên sống tại nhân gian, không ai biết cấp bậc, chỉ biết ông ta sẽ hữu duyên xuất hiện khai đàn giảng giải đạo pháp cho tu sĩ, những người nghe pháp thấu triệt đạo thuật sẽ nhanh chóng đột phá. Không ai biết vị thần tiên này ở đâu, chỉ biết ông tên Bồ Đề, và tất cả những lần ông ấy xuất hiện đều là ở Tây Ngưu Hạ Châu. Nhiều người đã bỏ công sức đi tìm ông ấy mong bái sư nhưng đều không thấy. Tiểu nhân chỉ nghe được nhiêu đó.” Cáp Mô Quỷ nói tất cả những gì mình biết, không dám nói láo, người tầng cấp Chân Tiên có thủ đoạn nhận ra lời nói dối nha. “ Tây Ngưu Hạ Châu, ừm, tuy không có chi tiết cụ thể nhưng cũng có chút manh mối rồi.” Chu Cương Liệt gật đầu hài lòng. “ Tiểu nhân đã nói hết cho ngài rồi, xin hãy tha cho tôi, đám người dưới kia tôi cũng không cần nữa.” Cáp Mô Quỷ giọng lấy lòng nịnh nọt. “ Ừm, ta nói sẽ tha cho ngươi khi nào, giết người không gớm tay, lại còn đòi ăn cả hai bé cưng của ta, để ngươi sống là hoạ lớn của nhân gian.” Tên người cóc còn đang ngơ ngác, trên bầu trời năm tia lôi điện ngũ sắc đã giáng xuống người hắn. “ Ầm ầm ầm...” Cáp Mô Quỷ chết không kịp hối, chỉ còn cái xác cháy đen, đây là do Chu Cương Liệt lưu thủ giữ lại thi thể, nếu không tên này đến tro chắc cũng không còn. Hắn điểm một chỉ, xác tên người cóc chia năm xẻ bảy sau đó vứt xuống dưới vực. Tiếp theo hắn quay lại bế lấy Mạt Ly cùng Tiểu Điệp nhảy xuống theo.
0 bình luận
aaa