Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 140: Quy tắc
Sáng sớm, Chu Cương Liệt tỉnh giấc, tay vẫn ôm trọn cơ thể mịn màng của Đãng Hồng Trần, nàng như con mèo nhỏ nép vào lòng hắn ngủ ngon lành.
Cơ mà sao tự nhiên thấy dưới háng hơi mát mát, hắn cúi đầu nhìn, hai cô nàng đệ tử dâm đãng Hi Nguyệt và Nguyệt Nga đang len lén vén chăn lên, thay nhau bú liếm dương vật của hắn.
Thấy sư phụ tỉnh giấc, hai nàng cười hì hì rồi tiếp tục bú, tiếng chóp chép làm Đãng Hồng Trần cũng tỉnh ngủ, nàng mở mắt nhìn quanh, thấy hai cô đồ đệ mới sáng sớm đã lẻn vào trộm nam nhân, nàng tức giận bật dậy hướng mông hai cô nàng kia mà vỗ cho mấy phát.
“ Hừ, mới sáng sớm ta còn ở đây mà dám lén lút bú cặc nam nhân của ta, hai con kĩ nữ các ngươi là thèm cặc đến nghiện rồi phải không?” nàng lớn tiếng mắng mỏ.
“ Sư phụ đừng có nóng nảy như vậy mà, bọn con ăn sáng một chút thì có sao đâu.” Nguyệt Nga vẫn không buông cặc Chu Cương Liệt, chọp chẹp liếm mút.
“ Đúng nha, một mình sư nương ăn gì hết, phải chia cho bọn con một chút, cặc sư phụ là nhất, con quả thật đã nghiện rồi.” Hi Nguyệt tỉnh bơ nói, há miệng ngậm lấy hòn dái hắn.
Đãng Hồng Trần bó tay trước độ lì lợm của hai cô nàng, “ Từ nay ngươi gọi ta là sư nương giống Hi Nguyệt, ta không có đồ đệ lại lén ăn cặc đạo lữ của sư phụ như ngươi.”
“ Vâng, sư nương.” Nguyệt Nga cười gian xảo.
Đãng Hồng Trần sợ mất phần, cũng nhanh chóng bò xuống tranh giành con cặc với hai đồ đệ, Chu Cương Liệt là người rất công bằng, hắn mọc thêm hai cây hàng nữa cho mỗi người bú một cây khỏi phải tranh nhau.
Kế tiếp, hắn đè từng người ra mà quất cắm, cho các nàng một bữa sáng đầy tinh trùng trong miệng.
Xong xuôi, hắn thu dọn đồ đạc trả phòng, Đãng Hồng Trần đi về Liên Hoa Am dẫn các đồ đệ.
Hôm nay là ngày Liên Hoa Am rời khỏi Thành Đô, đối với dân chúng sống lâu năm, đạo quán Liên Hoa là tín ngưỡng của họ, đệ tử trong quán thường xuyên ra ngoài giúp đỡ, phát chẩn cho dân, còn giúp đuổi giết bọn thổ phỉ bên ngoài.
Đãng Hồng Trần dẫn đầu, hơn trăm người bao gồm các đạo cô và đệ tử bước theo sau, một đoàn người đi về phía cổng thành.
Dân chúng xếp hàng hai bên đường, người thì cúi lạy, người thì bật khóc, kẻ cầu xin Liên Hoa Am hãy ở lại.
Sở vương Khương Lộc đứng trên đài cao, kế bên là Tống Lãng và Tống Ngọc Phương, họ cùng quan sát đoàn người phía dưới.
Sở vương ánh mắt vừa buồn, lại kèm một tia tiếc nuối, hắn tưởng kế hoạch của mình sẽ thành công mỹ mãn, không ngờ vì Đãng Hồng Trần đột phá mà thất bại thảm hại. Đáng lẽ Sở quốc sẽ có sự bảo hộ của một vị Địa Tiên, nhưng vì hành động nông nỗi của hắn mà phá hủy hoà khí hai bên.
Tuy hắn có Ngọc Thạch Đảo với hai Tán Tiên đỉnh phong, nhưng bao nhiêu Tán Tiên đi nữa làm sao sánh được với một Địa Tiên.
Hai tên họ Tống thì hồi hộp chờ Đãng Hồng Trần rời đi, nàng còn ở đây ngày nào thì như con dao phay kề trên cổ họ, khó mà sống an nhiên được.
Dưới sự chia tay lâm ly bi đát của dân chúng, Đãng Hồng Trần dẫn đệ tử ra khỏi cổng thành, rồi vung tay, một đám mây hình sen bảy sắc nở rộ dưới chân đoàn người.
Nàng mang theo tất cả đệ tử bay lên trên không rồi mất hút, Sở vương lắc đầu thở dài về cung, hai tên họ Tống cũng bỏ được tảng đá đè trên ngực xuống.
Chu Cương Liệt đã rời thành trước, chờ Đãng Hồng Trần ngoài năm mươi dặm, hai người tụ hợp lại, rồi cùng nắm tay nhau, hắn phẩy tay mang theo đoàn người bay cực nhanh về hướng Bắc.
Dưới tốc độ của Chân Tiên, chỉ vài canh giờ núi Phiêu Tuyết đã hiện ra trước mặt, đại trận hắn bố trí vẫn còn.
Chu Cương Liệt cho đoàn người hạ xuống trước cửa sơn môn, lập tức bên trong có hơn năm chục người bước ra nghênh tiếp.
Vì đã được hai bên hiệp nghị từ trước, tấm biển trên cổng cũng được đổi thành Tuyết Liên Cung, hai nhóm đệ tử gặp nhau, giao lưu tiếp xúc.
Đám nam đệ tử của Tuyết Lạc cung hết sức phấn khởi, Liên Hoa Am vốn là thế lực nữ tu, hơn trăm đệ tử toàn là các cô nương có nhan sắc.
Hai đoàn người đi vào chính điện, Chu Cương Liệt được mời ngồi ghế chính giữa cao nhất, hắn gật đầu đồng ý, sau đó là thảo luận về chuyện sáp nhập.
Theo thống nhất, Đãng Hồng Trần đã là Địa Tiên, sẽ đóng vai trò như người đứng sau hộ đạo cho thế lực, giống các lão tổ vậy, Hi Nguyệt sẽ là cung chủ Tuyết Liên Cung, Nguyệt Nga làm phó cung chủ, các trưởng lão vẫn giữ nguyên, một số đạo cô ở Liên Hoa Am trở thành trưởng lão.
Hai nhóm người nhanh chóng hoà đồng, đám đệ tử Tuyết Lạc nhanh nhẹn dẫn các nữ đệ tử mới đi tham quan chọn nơi ở.
Đãng Hồng Trần cũng thảo luận việc phân phối của cải mà nàng đem theo. Một khu nhà lớn được dùng để chứa tài nguyên cũng như bí tịch công pháp, kể cả chục quyển công pháp dưới lòng đất thu được, tất cả sẽ đặt ở tàng thư các, đệ tử làm đủ cống hiến sẽ được vào lựa chọn.
Tiên linh thạch sẽ phân phát theo hàng tháng dựa trên tu vi và cống hiến của các đệ tử, có thể làm nhiệm vụ đổi lấy cống hiến từ đó nhận được Tiên linh thạch.
Tiên linh thạch là bí mật của Tuyết Liên Cung, đệ tử nào để lộ sẽ bị xử lý theo môn quy.
Ba ngày sau, mọi sự vụ trong cung đều đã được sắp xếp ổn thỏa, đã công bố ra bên ngoài về sự xuất hiện của Tuyết Liên Cung, một số thế lực ngoại vi như Hướng gia, Thủy Lưu tông, thành chủ hai toà thành gần đây cùng vài môn phái nhỏ xung quanh đều có lễ vật đưa đến chúc mừng, bày tỏ đủ thành ý.
Chúng nữ được sắp xếp ở trong hậu viện, ba ngày nay mặc cho đệ tử hay trưởng lão bận bịu tới lui, Chu Cương Liệt cứ ở đây cùng các nàng sênh ca ân ái.
“ Ừm, ta có thể áp dụng vài quy tắc nhỏ lên tông môn được không nhỉ?” Hắn ngồi suy nghĩ.
“ Kí chủ muốn dùng quy tắc gì? Nên nhớ đây là môn phái có Địa Tiên, kí chủ không thể biến nó thành sắc dục giới thu nhỏ như thôn Hoang Lĩnh được, sẽ bị ở trên nghi ngờ đấy.” Yêu Dục nói.
“ Ta chỉ cần khiến các đệ tử và trưởng lão ở đây không bài xích song tu, đối với hành vi dâm ô thác loạn được xem như bình thường là được, chúng nữ ở đây không có ta cũng phải có nam nhân khác cùng các nàng trụy lạc, song tu, thậm chí họ có thể xây dựng cho mình một đám nam sủng để hưởng thụ.” Hắn vuốt râu suy nghĩ.
“ Điều này thì lại được nha, kí chủ chỉ cần giống như hồi ở Hoang Lĩnh, thiết lập quy tắc nhỏ ảnh hưởng đến nhận thức của họ, khiến họ chấp nhận song tu như một hình thức tu hành chính đạo của Tuyết Liên Cung là được.” Yêu Dục gật đầu cười.
Chiều hôm đó, Chu Cương Liệt dẫn theo Đãng Hồng Trần đi vào vườn hoa nhỏ phía sau, nơi này là chỗ ở riêng của nàng, hắn đè nàng ra giữa vườn, hai người cùng một chỗ đẩy đưa, khi đã xuất hết vào bên trong lồn nàng, hắn lấy ra một hạt giống dương căn thụ nhét vào.
Đợi hạt giống ngâm trong lồn nàng nảy mầm, hắn nắm chặt nó trong tay, điều động một tia quy tắc từ mảnh vỡ Sắc dục bổn nguyên phủ lấy, miệng lâm râm đọc, “ Dùng hạt giống này áp dụng quy tắc của ta, Tuyết Liên Cung coi song tu như một hình thức tu hành chính đạo, người của Tuyết Liên Cung không bài xích tình dục.”
Một tia quy tắc không ai thấy được bao phủ hạt giống, hắn đào đất trồng nó xuống, lại đè Đãng Hồng Trần ra làm thêm mấy nháy nữa tưới xuống cho cây. Mầm non nhanh chóng phát triển lên, xem như Tuyết Liên Cung có một thần thụ để thu hoạch.
Buổi tối hắn ngồi lấy cái Thiên Địa Đan Lô ra nghịch, cái lò này phong cách rất là cổ trang tiên hiệp, trên nắp lò có một nút bấm chạm khắc tinh xảo, khi hắn bấm vào nó sẽ hiện ra một màn hình chỉ chủ nhân của lò mới thấy.
Đây dù sao cũng là sản phẩm từ nền văn minh tu hành hiện đại, từ màn hình hắn có thể tìm kiếm loại đan dược phù hợp với dược liệu mình đang có, cũng có thể tìm loại đan phương mà mình cần để đi tìm dược liệu.
Hắn nhập thử Dương căn quả, có khá nhiều đan dược cần đến Dương căn quả, thậm chỉ chỉ một quả đã tự luyện thành đan được. Tác dụng của đan chủ yếu khá giống tác dụng khi ăn trực tiếp, chỉ là nếu phối với dược vật khác thì sẽ có thêm nhiều công hiệu hoặc tăng khả năng của dương căn quả lên.
Ví dụ chỉ cần lấy dương căn quả luyện với một loại dược liệu mà hắn đang có sẵn sẽ cho ra dương căn đan có tác dụng gấp 1,5 lần quả cây, có nghĩa là tác dụng tăng thọ, bồi bổ cơ thể đều thăng thêm lên.
Hắn thử đem chục quả cùng với chục phần dược liệu ném vào, chọn xác nhận trên màn hình, lò đan nhanh chóng vào trang thái luyện thuốc.
Nửa canh giờ sau, một tiếng Ting nhắc nhở, từ trong lò bay ra hai chục viên dương căn đan màu hồng tím, hắn đem cho Trương Bạch Lan ăn thử, quả nhiên nàng như trẻ lại thêm vài tuổi, thọ nguyên cũng được gia tăng, cơ thể đẹp ra nhiều, vú thì vẫn đồ sộ như vậy, hắn gật đầu hài lòng.
Đan dược này cũng không khó luyện, thậm chí hắn cũng có thể tự luyện ra, hắn viết lại đan phương của dương căn đan đưa cho Đãng Hồng Trần để nàng học, sau này có thể tự luyện ra đan cho tông môn dùng, không thể cứ đưa cái trái cây hình con cặc cho đám đệ tử ăn nha.
Nhìn Mạt Ly đang vui vẻ nhảy nhót bên ngoài, hắn thở dài tìm trên màn hình đan dược giúp phát triển bộ ngực, kết quả cho ra rất nhiều, hắn chọn một đan phương mà mình có thể gom được dược liệu trong dược điền.
Đem dược liệu bỏ vào lò, một khắc sau đã có chục viên đan nhỏ được luyện xong, nó có tên là dưỡng nhũ đan, chuyên dành cho mấy cô nàng vú lép, đan dược sẽ kích thích nhanh quá trình phát triển của ngực vú.
Hắn đem đan đưa cho Mạt Ly, dặn dò con bé phải ăn mỗi ngày một viên, Mạt Ly thấy đồ ăn thì vui vẻ gật đầu ngoan ngoãn, lập tức bỏ một viên vào miệng nuốt xuống.
0 bình luận