Chương 135: Cách trả thù của yêu nữ

Buổi tối Chu Cương Liệt như thường lệ đi thăm người yêu, Nguyệt Nga công chúa thì đã về cung. Ân Tử Bình cùng Mộng Vân dắt Mạt Ly đi dạo phố, Hi Nguyệt lặng yên trở về phòng mình, bên trong giam cầm Thái Phiên, Hướng Bá Long và Hàn Quốc Cựu, tuy được hành động bình thường nhưng tu vi đã bị Chu Cương Liệt phong bế, ba tên bây giờ không khác gì phàm nhân, phòng cũng bị một tấm chắn vô hình phong toả không thoát ra được. Cả ba đang ngồi mỗi người một góc ủ rũ, nhất là Thái Phiên, hắn thấy nội tổ của mình bị chém đầu ngay trước mắt, đến Tán Tiên như nội tổ còn bị xử thì làm sao Hi Nguyệt có thể tha cho hắn được. Hàn Quốc Cựu tính cách như đàn bà, tận mắt thấy lão tông chủ bị giết, hắn không còn sự tự tin nữa, cúi gằm mặt khóc rấm rứt. Hướng Bá Long là bình tĩnh nhất, Hi Nguyệt đã tha cho lão tổ của hắn, cũng đã nói không giết hắn, tuy không biết có tin tưởng được không nhưng so với hai tên kia hắn được dạy dỗ cứng cõi hơn nhiều, chết thì chết thôi, có gì phải sợ. Cửa phòng lạch cạch mở ra, Hi Nguyệt áo váy trắng tinh, khuôn mặt xinh đẹp thánh khiết không hề bộc lộ cảm xúc lặng lẽ bước vào. Ba tên trong phòng đồng loạt quay đầu nhìn, thấy Hi Nguyệt, Hàn Quốc Cựu vội bò cả bốn chi đến quỳ dưới gót, vừa khóc vừa nói. “ Nguyệt tỷ, làm ơn tha cho muội, chuyện hại sư phụ của tỷ đều là do các gia chủ và lão tổ sắp xếp, muội cơ bản không biết gì hết, xin hãy rũ lòng thương, muội không muốn chết đâu.” Nếu đây là một cô gái nhỏ nhắn xinh đẹp mà khóc lóc thảm thương xin tha như vậy chắc chắc sẽ được rất nhiều nam nhân thương xót, nhưng đây rõ ràng là một tên đực rựa ăn mặc như phụ nữ, trang điểm diêm dúa loè loẹt, đặc biệt là cái bản mặt vừa xấu đau xấu đớn, vừa gầy như khô lâu mà còn tỏ vẻ yểu điệu yếu đuối khóc rấm rứt. Hướng Bá Long ngồi yên mà cũng rùng mình nổi da gà, tên bán nam bán nữ này rất biết cách làm người ta buồn nôn. Hi Nguyệt thì lại không hề để tâm, khẽ đẩy Hàn Quốc Cựu ra, đến trước mặt Thái Phiên, nhìn chằm chằm hắn, ánh mắt như mặt hồ mùa đông lạnh băng. “ Tất cả những kẻ đêm đó truy sát giết hại sư phụ ta của Thái gia và Thủy Lưu Tông đã chết, chính tay Thái Kính Dương giao nộp cha ngươi ra cho ta giết, tông chủ Thủy Lưu Tông cũng tương tự, gia chủ Hướng gia bị phế bỏ đan điền làm người thường.” Nàng giọng điệu bình thản nói lại chuyện xử lý tận gốc những kẻ vây giết Tuyết Lạc cung chủ, Thái Phiên nghe nói cha mình bị Hi Nguyệt chém đầu, hắn run lên, nỗi hận tận tâm khảm bùng cháy, nhưng hắn bất lực, hiện tại đừng nói bị phong ấn tu vi, dù có đỉnh phong hắn cũng không đỡ nỗi một kiếm của nàng. Hàn Quốc Cựu nghe tông chủ đã bỏ mạng cũng cúi đầu buồn bã, Hướng Bá Long được tin cha mình không chết thì thở phào. “ Hừ, bị ngươi làm phiền lâu nay, đến bây giờ cũng nên có một cái kết rồi, ta biết ngươi tham luyến ta, đeo đuổi ta, bị ta ngó lơ nên chuyển sang hận thù muốn chà đạp ta, nhưng ngươi càng làm trò hề thì càng khiến ta thấy khinh thường ngươi hơn.” Hi Nguyệt nhìn Thái Phiên, buông ra lời cay độc. Thái Phiên nghiến răng trừng mắt, “ Muốn chém muốn giết thì cứ làm đi, không cần ở đó sỉ nhục ta.” “ Không không không, giết ngươi thì quá hời cho ngươi rồi.” Nàng nở nụ cười tàn độc, Thái Phiên lần đầu thấy biểu cảm của Hi Nguyệt, lạnh toát sống lưng. Hi Nguyệt hướng bên ngoài vỗ tay, cửa phòng mở ra, một nữ tử bước vào. Ánh mắt ba người nhìn chằm chằm như không thể tin được, cô gái này không ai khác là A Khắc Thiên Kiều. Nàng thân thể trần trụi, bị trói tư thế khổ dâm, tay cột ra phía sau, dây thừng ép chặt vú và mông nàng lại, một sợi luồn qua háng nàng được thắt nút cọ vào giữa hai mép lồn, cổ đeo vòng xích, lỗ đít cắm đuôi giả. “ Các ngươi luôn thắc mắc A Khắc Thiên Kiều ở đâu đúng không? Nàng ta đấy, đã trả giá cho việc tham dự chung với các ngươi rồi đấy, nàng ta bây giờ không khác gì một nô lệ tình dục, chó cái quỳ dưới chân sư phụ mới của ta.” A Khắc Thiên Kiều không hề xấu hổ khi bị mấy tên đàn ông nhìn, nàng bò tứ chi dưới đất, khẽ vén sợi dây đang cọ vào háng qua một bên rồi lấy ra một cái dương vật giả cắm vào, ngay tại chỗ thủ dâm dưới sự chứng kiến không ngờ của Hướng Bá Long và Thái Phiên, Hàn Quốc Cựu tên bán nam bán nữ này thì sợ đên ôm đầu không dám nhìn. A Khắc Thiên Kiều là một cô gái mạnh bạo cá tính, nàng ta như một con báo cái hung hãn khó thuần, thế mà bây giờ trông không khác gì con chó dâm đãng. Nàng ta đã phải trải qua những gì? “ Đây có phải là thứ mà ngươi muốn ta trở thành hay không? Làm tình nô, con chó cái quỳ dưới chân ngươi? Đáng tiếc, ngươi không có cửa đó.” Hi Nguyệt cười lạnh giễu cợt Thái Phiên. “ Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?” Thái Phiên lớn tiếng hỏi. Hi Nguyệt móc ra hai lọ thuốc, tiến tới nắm lấy tóc Thái Phiên giật mạnh, đấm vào bụng hắn khiến tên này đau há miệng la lớn, nàng nhanh tay đổ hết lọ vào cho hắn nuốt, Thái Phiên ho sặc sụa muốn ói ra nhưng không được. “ Ngươi... ngươi cho ta uống cái gì?” Hắn móc họng hét lên. “ Rồi ngươi sẽ biết sớm thôi.” Hi Nguyệt quay sang Hàn Quốc Cựu, đưa lọ thuốc còn lại. “ Uống vào, ta sẽ tha chết cho ngươi, yên tâm, đây không phải độc dược, ta sẽ không hại ngươi thậm chí còn là đang giúp ngươi như nguyện nữa đó.” Hàn Quốc Cựu tay run run mở lọ thuốc rồi uống vào, không có cảm giác gì, không có bất cứ thứ gì diễn ra, hắn nhìn qua Thái Phiên, tên này lại đang thở gấp gáp, mắt mở lớn, mặt mũi đỏ bừng. “ Nóng... nóng quá, ngươi đã cho ta uống cái gì? Khó chịu quá.” Thái Phiên cơ thể như có lò thiêu, cơn nóng từ khắp nơi tụ tập ở bụng dưới của hắn, khúc côn thịt trong quần như bùng nổ, cương cứng đội lên thành cái lều. Hắn nóng đến độ tự xé áo mình ra giải nhiệt. Bên này Hàn Quốc Cựu cũng tình trạng y hệt, cơn nóng từ cổ họng lan xuống kinh mạch tứ chi rồi dồn về bụng dưới. Hai tên nằm lăn lộn trên mặt đất không ngừng than nóng. Hướng Bá Long nhìn Hi Nguyệt như phù thủy, “ Cô cho họ uống cái gì vậy?” Hắn sợ sẽ chịu cảnh tương tự. “ Dâm dược do sư phụ ta cho, tên là thập bát hoan lạc độc. Kẻ uống nó vào, phải lên đỉnh đủ mười tám lần mới giải được, nếu không bụng dưới sẽ như cái lò thiêu, cuối cùng bạo thể cháy sạch sành sanh.” Hi Nguyệt bình thản nói mà vào tai Hướng Bá Long như âm thanh địa ngục, còn có loại độc dược ác nhơn như vậy. “ Aaa... yêu nữ... ngươi không phải tiên tử... là yêu nữ hại người... ta nóng quá... mau... mau cho ta đi... nữ nhân... ta muốn mữ nhân... mau đến đây... ai cũng được... mau đến giúp ta....” Thái Phiên khó chịu đến điên rồi, hắn cào cấu van nài. Hàn Quốc Cựu thì trực tiếp lột sạch đồ, thân hình tên này như bộ hài cốt di động, cái chym giữa háng nhỏ như trái ớt đang ngỏng lên đỏ bừng đầy đau đớn. Nhân lúc Hướng Bá Long còn đang ngớ người, Hi Nguyệt vỗ vào lưng hắn khiến hắn đau đớn bất ngờ há miệng, nàng nhét ngay viên thuốc màu hồng vào, rồi bịt chặt miệng ép hắn nuốt xuống. “ Ngươi... ngươi cho ta uống cái gì?” Hắn ngơ ngác hỏi. “ Khác với hai tên kia, thứ ngươi uống gọi là nhân thú đan, công dụng tăng cường thể chất, khiến ngươi sung mãn như một con yêu thú trong vòng sáu canh giờ.” Hi Nguyệt cười hì hì nói. Bên kia, Thái Phiên ánh mắt đỏ ngầu, thấy A Khắc Thiên Kiều đang trần truồng ngồi dùng cặc giả thủ dâm, hắn vội nhào tới, muốn phát tiết lên người nữ nhân này. A Khắc Thiên Kiều nhíu mày, đá cho hắn một phát lăn qua một bên. Thái Phiên lại bò dậy, lần này hướng về phía Hi Nguyệt bò tới, nàng phất tay khiến hắn bay dính vách. Tâm trí hắn ngày càng mơ hồ, thấy một bóng dáng trần truồng ngay trước mặt, hắn không ngần ngại nữa, vội ôm lấy hôn ngấu nghiến, hông thúc về phía giữa háng người kia. Người kia cũng rất thích thú hôn đáp trả lại hắn, nắm lấy côn thịt của hắn mà sục, Thái Phiên thoải mái không thôi, hai người quấn lấy nhau thành một đoàn. Rồi dương căn của hắn ở dưới cũng tìm được lỗ thịt, hắn không hề chậm chạm mà đút mạnh vào, phát tiết lên tấm thân trần truồng kia. Hướng Bá Long da gà da vịt nổi lên, hắn ước gì mình bị mù, Hi Nguyệt thật độc ác, nàng ta trái ngược hoàn toàn với hình tượng tiên tử cao quý lạnh lùng thường ngày, đây là yêu nữ thứ thiệt, chuyên đem khổ đau của người khác làm trò tiêu khiển. Trước mắt hắn, Thái Phiên đang đè Hàn Quốc Cựu ra chơi trò cúc hoa tàn, tên bán nam bán nữ kia thì rất đê mê thích thú, con chym như quả ớt cũng kích thích chảy tinh dịch vàng đục ra. “ Sao hả, muốn làm chung với chúng không?” Hi Nguyệt nhìn Hướng Bá Long hỏi. “ Không, xin cô, cái gì cũng được trừ chuyện này.” Hắn không còn giữ nổi khí chất nghiêm nghị nữa. “ Đùa ngươi thôi, ta sẽ không để đít ngươi nở hoa đâu, ngược lại, ta còn có thể giúp ngươi nữa kìa.” Hi Nguyệt ghé sát tai hắn thỏ thẻ.
0 bình luận
aaa