Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 134: Dứt điểm hận thù
Đãng Hồng Trần lười biếng nằm ưỡn người như mèo, cơ thể trần truồng nảy nở, vú và mông lắc lư. Kế bên là Chu Cương Liệt đang mặc quần áo vào, hai người vừa trải qua một phen ân ái song tu vừa sướng vừa mệt.
“ Ưm... Tên Sở Vương này thật là phiền phức, cả ngày nay hết cho người đưa đến lễ vật lại tự mình đến bái phỏng hai lần, thiếp chán chết, không muốn tiếp hắn.” Nàng giọng điệu đầy ghét bỏ nói.
“ Mặc kệ hắn, ta thấy khí tức của hai tên Ngọc Thạch Đảo kia vẫn lởn vởn trong cung, dù nàng có rời đi thì hắn cũng sẽ cho chúng trở thành quốc giáo thôi.” Chu Cương Liệt ngồi xuống mân mê nhúm lông mu của nàng.
“ Hừ, thiếp chỉ thấy tội cho dân chúng Sở quốc thôi, có Ngọc Thạch Đảo làm hậu thuẫn, Khương Lộc sẽ hiển lộ dã tâm, xuất binh chinh phạt thiên hạ, họ lại sẽ lâm vào chiến loạn lầm than.” Đãng Hồng Trần đưa đùi kẹp lấy tay hắn, thở dài nói.
“ Nàng đã là Địa Tiên, chuyện thiên hạ hãy để thiên hạ lo, dù triều đại thay đổi hay chiến loạn xảy ra cũng đừng nên dính quá sâu, nếu phạm phải nhân quả, làm quốc vận hao tổn thì sẽ bị cắn trả không nhẹ đâu.” Chu Cương Liệt vừa luồn tay gãy nhẹ hột le của nàng vừa cho nàng biết hậu quả của việc bị quốc vận long khí ảnh hưởng.
Đãng Hồng Trần vừa uốn éo sung sướng vừa nghe, nàng cũng gật đầu cho rằng người tu hành tầng cấp cao không nên tiếp tục vướng vào tranh đoạt hoàng quyền.
“ Nàng nghỉ ngơi sớm đi, nay mai ta sẽ nghiên cứu tịnh thổ cho Liên Hoa Am đặt chân.” Sau khi nghịch ngợm làm nàng tiết thân một lần nữa, Chu Cương Liệt quệt dâm thủy của nàng đưa lên miệng mút rồi cáo từ rời đi.
Đêm nay, cả phủ Trung Thành Quốc Công mở tiệc lớn, bên ngoài thì không ai hay biết, nhưng bên trong thì đèn đóm sáng trưng, tiếng cười nói rầm rộ, nhân vật chính của bữa tiệc là quốc công phu nhân Trương Bạch Lan, hai vị thiếp thất khác của Võ quốc công cùng với nhiều thị nữ xinh đẹp trong phủ.
Cả đám nữ nhân lấy Trương phu nhân làm chủ, cùng nhau trần truồng không mặc quần áo, khoe hết thân thể, cùng thể hiện điệu nhảy đĩ dâm, cả đám dạng háng, hông hẩy lên đưa cái mu lồn lắc lư, trong cái lồn từng người cắm vài cây cặc giả.
Đám đàn ông xung quanh bao gồm hai đứa con trai của Trương Bạch Lan, hai đứa con khác của hai tiểu thiếp, đám họ hàng trong phủ, đám gia nô, người làm, tráng đinh, đều tập hợp đầy đủ, họ ngồi quây quần với nhau, vỗ tay tán thưởng đám kĩ nữ dâm đãng này.
Võ Kiến Bàn được trói lại ngồi ở chính diện, ông ta trừng mắt cố gắng quẩy đạp thoát ra, chứng kiến ba người vợ của mình cùng đám nữ nhân trong phủ còn dâm loàn hơn cả bọn đĩ điếm rẻ tiền ngoài kia, tâm trí ông ta như sắp hỏng, nước mắt chảy dài, miệng bị bịt kín cũng ưm ưm phản kháng.
Trương Bạch Lan phải nói là đầu tàu của bữa tiệc, cổ đeo cái vòng cho chó, đầu đội tai giả, dáng đứng bành háng khoe trọn từng tấc da thịt, lỗ lồn cắm hai cây cặc giả đang điên cuồng ngọ nguậy, lỗ đít là cái xâu chuỗi cùng đuôi giả chen chúc, hai núm vú banh rộng chảy sữa cũng bị cắm lấy hai cây dương vật giả.
Hai người con trai của Trương phu nhân và Võ quốc công thấy mẹ mình lại dâm như vậy, vui thích vỗ tay không ngớt. Rồi bữa liên hoan xác thịt diễn ra, đám đàn ông như hổ như sói nhào vào đè những nữ tử kia ra mà đụ tập thể.
Trương Bạch Lan được hai con trai cùng hai người em của Võ quốc công bế lấy, lỗ lồn nàng bị cặc của hai đứa con trai cắm vào, lỗ đít lại hai con cặc của hai người em chồng, tiếp tục có ba người nữa lao vào, hai vú nàng bị con cặc của hai đứa cháu họ mới mười ba tuổi đút vào, miệng ngậm bú liếm con cặc già ông chú của Võ quốc công năm nay hơn 90 tuổi.
Họ đè nàng ra, thay phiên đổi chỗ cho nhau đụ vào các lỗ, hai người tiểu thiếp của Võ quốc công cũng chịu cảnh tương tự, đám người làm, họ hàng trong phủ hơn trăm nam nhân thác loạn.
Tiếng dâm mỹ rên la vang khắp phủ, Trương Bạch Lan bây giờ không khác gì con chó cái trầm mê trong nhục dục, bao nhiêu con cặc đến cũng tiếp hết không hề sợ.
Võ Kiến Bàn nhìn từng khuôn mặt đĩ thõa, nhìn mấy bà vợ của mình bị họ hàng thi nhau đè ra nắc, từng lần họ bắn tinh vào lồn là từng nhát dao đâm vào tim ông ta.
Tới gần sáng, ông ta còn chứng kiến họ đem vài con chó đực ra, rồi để cho ba bà vợ của mình cùng đám chó kia địt nhau, các nàng cũng vui vẻ bú cặc chó, uống tinh dịch chó, dính lẹo với chó để chúng bắn vào lồn.
Rồi mấy chục nữ nhân ngồi tụ lại, quỳ gối há miệng, đám nam nhân thi nhau hướng về miệng, mặt, thân thể của họ mà đái, tắm cho các nữ tử này trong bể nước tiểu.
Cả phủ bây giờ không khác gì cái ổ mại dâm, chất nhờn vươn vãi, mùi hôi thối, mùi khai bốc lên, Võ quốc công đã sớm gục ngã vì sốc.
Buổi sáng, phủ Trung Thành Quốc Công đâu lại vào đấy, hạ nhân làm việc siêng năng, tộc nhân họ hàng việc ai người ấy làm, hai đứa con trai của Trương phu nhân vào triều từ sớm, Võ Kiến Bàn cũng đi tới binh doanh, ngoài Trương Bạch Lan cùng mấy con chó đực nuôi ở sau ra thì không còn ai nhớ buổi thác loạn đêm qua cả.
Chu Cương Liệt lần này dẫn theo chúng nữ cùng cưỡi mây đi, mục tiêu đầu tiên là Thái gia, gia tộc này có cả một toà thành ở phía Đông Bắc, là nơi dòng chính Thái gia cư trú, bên dưới là sản nghiệp kinh doanh bao đời nay.
Thái Gia giàu nứt vách, con cháu được sinh ra ai nấy đều mang cảm giác ưu việt ra đường khinh khỉnh không coi ai ra gì.
Hắn không hề che giấu, dẫn chúng nữ bay trên đầu thành đi thẳng vào Thái phủ, một số khí tức trong phủ lập tức bay ra chặn đường, Thái gia ngoài Thái Kính Bằng tu vi Tán Tiên trung kì thì còn một đệ đệ Tán Tiên sơ kì, gia chủ cha của Thái Phiên Hoá Thần hậu kì cùng vài tộc nhân và khách khanh trưởng lão tu vi đều ở Hoá Thần.
“ Các hạ là ai? Sao dám ngang nhiên bay trên đầu Thái gia ta?” Đệ đệ của Thái Kính Bằng tên Thái Kính Dương lên tiếng chất vấn.
“ Ngu xuẩn, quỳ xuống.” Chu Cương Liệt chỉ nói một câu, uy áp tràn ra, đám người Thái gia lập tức không chịu nổi mà rơi xuống, nằm bẹp trên đất.
“ Các hạ... Chúng ta và ngươi không hề thù oán, sao lại nhắm vào chúng ta?” Thái Kính Dương hoảng hốt la lên.
“ Lão tổ của các ngươi bên ngoài hợp lực muốn cướp của ta, gia chủ các ngươi cùng đồng bọn vây giết Tuyết Lạc cung chủ, công tử Thái Phiên của các ngươi đòi bắt đệ tử ta làm tình nô, các ngươi còn nói không thù oán?” Chu Cương Liệt giọng oang oang nói.
Đám cao thủ ở đây lạnh lẽo, trời ơi, lão tổ sao lại trêu vào tên sát tinh nào thế này? Còn cả tên bại gia tử Thái Phiên nữa, hết chuyện lại đòi bắt đệ tử của cao nhân bậc này làm tình nô, ngươi chán sống lại còn gây hoạ cho gia tộc. Tộc nhân Thái gia nghe hắn nói mà thầm chửi mắng không thôi.
“Các hạ muốn thế nào? Chúng ta thực sự không biết chuyện họ gây ra bên ngoài.” Thái Kính Dương nói.
“ Thái Kính Bằng đã chết, Thái Phiên cũng không sống được bao lâu, các ngươi giao ra những kẻ liên quan trong việc vây công giết Tuyết Lạc cung chủ cho đệ tử ta xử lý.” Chu Cương Liệt hất hàm nói.
“ Chuyện này...” Đám người nhìn nhau, gia chủ Thái gia cha của Thái Phiên tên Thái Tuấn cúi gằm mặt không dám lên tiếng.
Chu Cương Liệt nhăn mày, uy áp tăng mạnh, đám cao thủ Thái gia như bị tạ đè, xương cốt lách cách đau đớn hứng chịu.
“ Giao... sẽ giao... xin các hạ nương tay.” Thái Kính Dương vội vàng la lớn, uy áp từ từ giảm đi, bọn họ lồm cồm bò dậy.
Thái Kính Dương không nói lời nào, từ trong đám tộc nhân kéo ra năm tên cấp Hoá Thần và cả gia chủ Thái Tuấn.
“ Đây là những kẻ đã tham dự vây giết Tuyết Lạc cung, xin các hạ hãy nương tay với các tộc nhân khác, họ không biết gì, bản thân ta cũng vừa bế quan xong, không hề tham dự chuyện này.” Thái Kính Bằng chắp tay cúi đầu.
Chu Cương Liệt búng tay, năm tên Hoá Thần cùng Thái Tuấn đứng yên không cục cựa nổi, từ trên cao, Hi Nguyệt, Nguyệt Nga, Ân Tử Bình, Vân Mộng nhảy xuống, mỗi người đều dùng toàn lực tung đòn đánh, sáu kẻ thủ ác bị bốn nữ tử giết ngay tại chỗ.
Các nàng phủi tay được hắn mang về lại trên không trung, hắn quay sang hỏi Hi Nguyệt.
“ Còn bọn chúng thì sao, nếu con muốn đồ sát cả tộc Thái gia thì ta cũng sẽ chiều ý.”
Nghe hắn nói mà mấy trăm người dưới này rét run, cảnh tượng gia chủ vừa bị đánh chết tại chỗ vẫn ám ảnh trong mắt họ. Hi Nguyệt khẽ lắc đầu.
“ Oan có đầu nợ có chủ, con không phải kẻ khát máu giết những người vô tội.”
Chu Cương Liệt gật đầu, “ Được, chúng ta đi.” Nói rồi mang chúng nữ bay đi, nhanh như cách họ đến.
Nhìn sáu cái xác nằm ngổn ngang, cộng thêm tin tức đại ca Thái Kính Bằng đã chết, Thái Kính Dương thở dài não ruột.
“ Lệnh tất cả tộc nhân, từ nay điệu thấp mà sống, cấm bất cứ ai ỷ thế gia tộc mà làm xằng làm bậy, hậu quả hôm nay của Thái Tuấn Thái Phiên các ngươi đã thấy rõ, chúng ta tuy là gia tộc lớn, nhưng mãi mãi sẽ có người lớn hơn chúng ta, kẻ nào còn ỷ thế làm càn sẽ bị xử theo gia pháp.” Hắn gầm lên, lớn tiếng quát bảo. Đám tộc nhân cúi đầu vâng dạ.
Địa điểm kế tiếp là Thủy Lưu tông, cũng như Thái gia, tông chủ cùng hai trưởng lão cấp Hoá Thần được giao ra, ngay lập tức bị Hi Nguyệt cùng Nguyệt Nga chém chết, vị lão tông chủ đời trước của Thủy Lưu tông thở dài lắc đầu, cũng vì tham lam mà hại tông môn mất một đám chiến lực, tông phái cũng suy yếu một mảng lớn.
Hướng gia được xử lý nhẹ hơn, gia chủ cha của Hướng Bá Long bị đánh vỡ đan điền, vô vọng tu hành.
Lâm Hạp Cốc thì được Hi Nguyệt ân xá, dù sao họ cũng không có tham gia vây giết, biến A Khắc Thiên Kiều thành nô lệ là đủ rồi.
Trả thù xong xuôi, Chu Cương Liệt cùng chúng nữ một đường vừa cưỡi mây về Thành Đô vừa địt nhau, cảnh tượng dâm diễm không tả xiết, lâu lâu có vài người dân bên dưới bị cơn mưa nước lồn và cả nước đái tưới lên đầu.
0 bình luận