Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 122: Cạo lông
A Khắc Thiên Kiều chân khí bị phong cấm, nàng bây giờ không khác gì nữ tử phàm nhân, lúc chiều bị Hi Nguyệt đánh vỡ hình chiếu khiến bản thân nhận phản phệ vẫn còn trọng thương.
Nàng bất lực bị Mộng Vân và Ân Tử Bình kéo lại gần, tay chân không ngừng giãy dụa.
“ Thả ta ra, đừng có chạm vào, các ngươi đều bị hắn tẩy não hết rồi, hắn chỉ là Tán Tiên sơ kì, vài ngày nữa chắc chắn sẽ bị các lão tổ kia giết, các ngươi theo hắn làm bậy, sẽ chịu kết cục chung với hắn.” Nàng la lớn, cố đánh động tâm trí các cô gái.
“ Hừ, ngươi nói nhảm quá nhiều.” Mộng Vân vung tay cho cô ta một bạt tai, má của A Khắc Thiên Kiều nhanh chóng đỏ tấy in hình năm ngón tay.
“ Nói cho ngươi biết mà tuyệt vọng, chủ nhân của chúng ta cơ bản không phải là Tán Tiên sơ kì, bọn lão tổ gì đó mà ngươi nói, chủ nhân chỉ cần búng tay cũng có thể diệt cả rổ.” Ân Tử Bình nắm tóc A Khắc Thiên Kiều, cười khinh bỉ.
Cô nàng bị tát đau điếng, lại nghe Ân Tử Bình nói, ánh mắt ngỡ ngàng, rồi chuyển thành ảm đạm.
“ Không thể nào, các ngươi lừa ta.” Nàng hối hận xanh ruột, bọn họ đã đắc tội nhân vật lớn cỡ nào, người này là cao nhân lại còn xấu xa giả heo ăn thịt hổ, họ làm sao mà đỡ được.
Ân Tử Bình nắm lấy mảnh vải áo da thú che chắn phần ngực của nàng xé rách, cặp vú bạo mãn được giải thoát, bật ra nảy tưng tưng.
“ Á, đừng mà, buông ta ra, đừng nhìn.” A Khắc Thiên Kiều hét toáng lên, mặt đỏ như gấc nhắm tịt mắt.
Cặp vú nàng khá là lớn, nảy nở căng tròn lại không bị xệ chút nào, màu vú cũng ngăm y như da thịt nàng, nhưng quầng vú và núm vú thì đỏ tươi, đầu núm to như ngón út chĩa ra sung mãn.
“ Ái chà, vú to quá nhỉ, núm vú lại đỏ như vậy.” Mộng Vân thò tay nắm lấy hai khối thịt mà nhào nặn, nhéo lấy hai núm vú kéo dài ra.
“ Đừng, đau quá, trả áo cho ta.” A Khắc Thiên Kiều nhăn mày vì bị nhéo đau.
“ Hừ, ngươi cả ngày ăn mặc hở hang lắc lư đi lại như vậy, rõ ràng là đồ kĩ nữ muốn câu dẫn nam nhân, còn tỏ ra ngại ngùng cái gì?” Hi Nguyệt ngồi hừ lạnh mỉa mai.
“ Ta không có.”
Mộng Vân tấn công cặp vú, nhéo lấy núm mà vặn vẹo làm A Khắc Thiên Kiều đau la lên.
Chu Cương Liệt tiến tới, hai nàng kia lui lại để chủ nhân lên. Hắn nâng cằm nàng lên, A Khắc Thiên Kiều nước mắt ướt cả mặt, tội nghiệp nhìn hắn.
“ Tiền bối, ta biết sai rồi, xin ngài, tha cho ta huhu.”
Hắn không nói không rằng, đè nàng ngã xuống giường, đè lấy cổ tay nàng, hai người đối diện nhìn thẳng vào mắt nhau, hắn lấy ra một quả dương căn đã vắt thành nước, bóp họng nàng đổ vào.
A Khắc Thiên Kiều giãy dụa không muốn uống nhưng bị ép phải nuốt, lát sau, nàng thấy cơ thể và linh hồn thư thái chưa từng có, một dòng nước mát di chuyển khắp cơ thể, thêm một tia chân khí hùng hậu từ bàn tay to lớn của Chu Cương Liệt truyền sang.
Đau đớn vì vết thương của nàng biến mất, cơ thể như được tân sinh, cảnh giới cũng tăng lên một ít.
“ Đây, đây là?” Nàng thắc mắc không thôi, thương thế của nàng đã hết sạch rồi.
“ Ngươi rất may mắn, chủ nhân vừa giúp ngươi trị thương rồi đó, làm tốn một tiên quả của chúng ta, chủ nhân rất thương hoa tiếc ngọc, ngươi còn không biết đường mà phục vụ ngài ấy cho tốt.” Ân Tử Bình chống nạnh nói.
“ Để nàng ta trọng thương mà hành hạ thì có khi sẽ chết thật mất, cho nàng ta khôi phục xong ta sẽ tự tay xử lý.” Chu Cương Liệt đưa tay sờ mó cặp vú sữa.
A Khắc Thiên Kiều vừa mới mừng lại sầu tiếp, thân thể uốn éo muốn thoát khỏi ma trảo của hắn. Chu Cương Liệt cúi xuống, giữ chặt khuôn mặt nàng rồi đặt một nụ hôn lên môi.
A Khắc Thiên Kiều mắt mở to trừng trừng không chớp, nàng ngỡ ngàng bị người đàn ông này cướp đi nụ hôn đầu, nhưng nàng vô lực phản kháng, khi hắn luồn lưỡi vào miệng, nàng chỉ có thể nghiến chặt răng cố thủ, Chu Cương Liệt giở trò se hai đầu núm khiến nàng vừa tê vừa nhột, răng cũng nới lỏng, hắn nhân cơ hội thọc lưỡi vào, bá đạo quấn lấy cái lưỡi đỏ đinh hương của nàng mà hút mút, ăn hết hương tân ngọc dịch trong miệng nàng.
A Khắc Thiên Kiều tủi hổ khóc ấm ức, nàng là đệ tử số một của Lâm Hạp Cốc, đi đâu cũng được mọi người tôn trọng kính nể, hôm nay lại bị bắt nạt thảm thương, bị nam nhân xa lạ râu ria này cướp đi nụ hôn đầu đời.
“ Hic... huhu... các ngươi là ác nhân... các ngươi ỷ đông ăn hiếp yếu... ta nguyền rủa các ngươi... huhu.” Nước mắt ngắn nước mắt dài chảy ra, nàng rấm rứt khóc lớn.
Ân Tử Bình và Mộng Vân tiến lên ôm lấy hai bên tay của nàng, quệt đi nước mắt trên mặt.
“ Yên tâm, rồi sẽ quen thôi, có gì phải khóc, lát nữa muội muội sẽ chìm trong sung sướng khoái lạc cười toe toét cho xem.”
“ Ta và cả Vân Mộng đây ai mà không phải do chủ nhân bắt về cưỡng hiếp, lúc đầu cũng phản kháng dữ dội lắm, nhưng hưởng thụ cái cảm giác lên tiên do tình dục đem lại rồi thì mới biết nó mê người cỡ nào. Theo ngài ấy làm tình nô chính là phúc của nữ nhân chúng ta.” Ân Tử Bình xoa xoa bờ môi của nàng nói.
“ Phúc thì tự các người đi mà hưởng.” A Khắc Thiên Kiều nghiến răng nói.
“ Hừ, còn mạnh miệng, để ta xem bên dưới thế nào.” Vân Mộng nắm lấy cạp váy da của A Khắc Thiên Kiều, kéo mạnh xuống.
Cô nàng hoảng sợ dãy đạp hai chân, nhưng sức mạnh bị phong ấn trở nên yếu đuối vô cùng.
“ Hừ, ngươi để lông rậm như vậy? Đúng là đồ dâm nữ, lông mọc lòi ra cả ngoài quần lót.” Vân Mộng nhìn qua rồi bĩu môi chê bai.
Chu Cương Liệt nghía qua, cặp chân dài ngăm chắc nịch, bờ mông to vểnh cao, đặc biệt là cái gò mu của nàng, nó dày cộm lên sau quần lót, lông mu đen nhánh dài đến độ lòi ra ngoài mép quần.
“ Để ta xem, da ngươi đen như vậy, chắc cái lồn cũng thâm đen y hệt chứ gì?” Vân Mộng rất nhiệt tình, để Ân Tử Bình giữ chặt cơ thể còn mình thì nắm quần lót kéo ra.
“ Á... không mà... đừng...cầu xin ngươi, ta không muốn, trả quần lại đây.” A Khắc Thiên Kiều hét lớn, hai đùi khép chặt lại, Vân Mộng nhìn cái quần lót trên tay, cười nhạt rồi quăng qua một bên, tay nắm lấy hai đùi cô nàng tội nghiệp kia kéo rộng ra.
“ A, chủ nhân lại mà xem này.” Nàng ngó qua rồi né sang một bên.
Chu Cương Liệt thế chỗ, giữ lấy đùi A Khắc Thiên Kiều rồi ngắm cái khu thần thánh của nàng.
Hắn chưa bao giờ thấy nữ tử nào để lông lồn rậm như vậy, cọng lông đen dài cả gang tay, mọc kín cái mu lồn, tràn xuống dưới háng rồi mọc quanh lỗ đít, che kín hoàn toàn cái khe lồn.
“ Hừ, để lông lồn dài mà mặc váy ngắn, có khi nào lông của ngươi lòi ra khỏi váy luôn chưa?” Ân Tử Bình dí dỏm nói.
A Khắc Thiên Kiều thì đã xấu hổ đến tái mặt rồi, nàng giãy dụa không được, chỉ biết vùi đầu vào đệm cố che mặt mình lại, nước mắt tèm lem.
Chu Cương Liệt đưa tay vén lông lồn ra hai bên, cái mép thịt mới lộ ra, nó đỏ au y như núm vú của nàng, mép môi dày mọng nước, phía trên là hột le đỏ lồ lộ, hắn vạch tiếp mép lồn nàng ra, bên trong là lỗ thịt e ấp, mùi lồn nữ nhân toả ra làm hắn say mê.
Trên tay Chu Cương Liệt xuất hiện cái dao cạo sắc bén, hắn lấy ly nước đổ lên thấm ướt bộ lông lồn của nàng, rồi kề dao vào.
“ Oái, ngươi tính làm gì, bỏ ra, bỏ ra mau, đừng có cạo lông ta mà, bỏ ta ra.” A Khắc Thiên Kiều thấy hắn tính cạo lông lồn mình, nàng khàn giọng van xin gào thét nhưng bị hai người kia giữ chặt.
Chu Cương Liệt cẩn thận tỉ mỉ vuốt ve, rồi kề dao vào. Tiếng sột soạt xoèn xoẹt vang lên, lông lồn rơi tá lả xuống sàn, chỉ năm phút sau, Chu Cương Liệt trình làng tác phẩm của mình.
Lông lồn của A Khắc Thiên Kiều bị hắn cạo gần hết, toàn bộ lông mọc hoang dưới đít và hai bên mép bị tẩy sạch, lông trên mu lồn được cắt tỉa nằm gọn gàng trên gò mu, hắn còn nghệ thuật tạo hình đùm lông của nàng thành hình dáng trái tim.
Lúc này mới nhìn rõ sức hấp dẫn của mu lồn A Khắc Thiên Kiều. Gò mu phải nói là cao nhất hắn từng thấy, mu thịt dày cộm lên, màu ngăm đen y như màu da, phía dưới là cái lỗ lồn đỏ tươi sung mãn.
“ Đấy, ta rất có tay nghề đó nha, lông lồn thế này mới đẹp chứ.” Hắn chống nạnh cười lớn. Yêu Dục nhìn A Khắc Thiên Kiều, lại nhìn nhúm lông lồn trái tim của mình, nàng biết ngay tên kí chủ này là dựa vào tạo hình lông mu của mình mà cạo cho A Khắc Thiên Kiều.
Cô nàng da ngăm này thì nằm yên bị bọn họ đem thân thể ra đùa bỡn, mặc cho số phận đẩy đưa, nàng triệt để chết lặng rồi.
Hi Nguyệt tiến lên ngó nghiêng, rồi đưa tay vỗ một cái chát lên mu lồn của A Khắc Thiên Kiều khiến nàng kia hét to bật người dậy.
“ Đau quá, ngươi làm cái gì vậy?”
“ Thích hành hạ ngươi không được à, từ giờ ngươi chính là tình nô của sư phụ, quen với việc này đi.” Hi Nguyệt trả lời, A Khắc Thiên Kiều nghiến răng trèo trẹo cay cú mà không biết làm sao.
Chu Cương Liệt được hai tình nô giúp cởi đi quần áo, thân thể trần trụi cao to vạm vỡ lộ ra, con cặc khổng lồ dựng đứng chào cờ hướng về phía cô nàng da ngăm kia.
A Khắc Thiên Kiều nhìn nam nhân khoả thân trước mặt, rồi nhìn xuống cái vũ khí giữa chân hắn, nàng run lên bần bật, mặt cắt không còn giọt máu.
0 bình luận