Tây Du Ta Là Thiên Bồng Nguyên Soái
Lão Vương sát vách
Chương 120: A Khắc Thiên Kiều bị bắt
Buổi tối, Chu Cương Liệt tận hưởng quốc sư trần truồng múa điệu dân gian, nàng hai má đỏ ửng xấu hổ, nhưng vẫn chiều chuộng tình lang mà múa cho hắn xem.
Cặp vú nàng tưng lên theo nhịp, cặp mông lắc lư bồng bềnh, từng động tác yểu điệu uyển chuyển, cộng với thân hình bốc lửa của nàng khiến hắn mê mẩn không dời mắt.
Mu lồn hẩy nhẹ khi nàng lắc hông, nhúm lông mu rậm rạp trông vô cùng thích mắt, nàng còn hướng kiều đồn về phía hắn, ngúng nguẩy lắc lư lên xuống, cặp mông thịt nảy nở gợi dục vô cùng.
Chu Cương Liệt ôm nàng vào lòng, liếm láp núm vú, hôn lên gò má, rồi giơ cánh tay nàng lên liếm vào nách khiến nàng vừa nhột vừa kích thích cười khúc khích.
“ Đồ đệ chàng dạy rất giỏi nha, thiếp không ngờ Nguyệt Nga có thể đi tới vòng này.” Đãng Hồng Trần bá cổ hắn, thì thầm sát tai.
“ Điều nàng không ngờ tới còn nhiều lắm, rồi nàng sẽ biết.” Chu Cương Liệt cắn nhẹ núm vú cười to nói.
“ Lúc nãy thiếp thấy ba tên già kia nhìn chàng lăm lăm như hổ đói, thật không biết chữ chết viết thế nào, chàng chỉ cần nói một tiếng, mai sẽ không còn thấy mặt chúng nữa.” Nàng tận hưởng người yêu bú vú, xoa nhẹ đầu hắn kể lại.
“ Bọn chúng có thù với Hi Nguyệt, ta sẽ đích thân xử lý, để Hi Nguyệt tận tay báo thù, nàng không cần ra tay, cẩn thận cho bản thân là được.” Hắn nhả núm vú ra nói.
“ Thiếp biết rồi.” Nàng gật đầu.
“ Nè, ta đã giúp nàng ra nhiều lần rồi, hôm nay tới phiên nàng giúp ta giải toả có phải không?” hắn cười dê ghé sát tai nàng nói.
“ Giúp cái gì cơ? Chàng đúng là lắm trò.” Đãng Hồng Trần cười nhẹ, gõ đầu hắn.
“ Dùng miệng và tay của nàng giúp ta ra, y như ta vừa giúp nàng bú liếm vậy.” Hắn dụ dỗ thiếu nữ.
“ Chàng đúng là, dâm tặc xấu xa, thiếp không biết đâu.” Nàng dụi đầu vào ngực tình lang, xấu hổ né tránh.
Chu Cương Liệt kéo quần xuống, dương căn to dài được giải thoát bật ra hùng dũng cương cứng.
“ Nàng xem, nó vì nàng mà đã như thế này rồi, giúp ta làm dịu nó xuống đi.” Chu Cương Liệt thì thầm thổi gió vào tai.
Đãng Hồng Trần nhìn chằm chằm thứ khủng bố dưới háng Chu Cương Liệt, tay khẽ che miệng thảng thốt, đây lần đầu nàng thấy dương vật của nam nhân, sao nó lại lớn đến vậy? Nếu cái này mà đút vào tiểu huyệt bên dưới... nàng không dám tưởng tượng nữa.
Chu Cương Liệt cầm lầy tay nàng đặt lên trên thân cặc, Đãng Hồng Trần cũng không rụt lại, tò mò cảm nhận, khúc thịt này thô cứng, quy đầu đỏ sậm như cây nấm, phía trên gân guốc thấy mà sợ, còn có một túi trứng to ở dưới.
Nàng sờ mó thân cặc, nắn bóp, vuốt ve hai hòn dái, quy đầu giật giật đòi hỏi, có một xíu nước rỉ ra. Nàng đưa cánh tay mình lên song song với thân cặc, ước lượng kích thước của nó, sau đó lại xoa nắm cái đầu nấm.
Chu Cương Liệt cầm lấy tay nàng chỉ dẫn cách sục cặc, Đãng Hồng Trần làm theo, khi nàng khuấy sục lên xuống đều đặn thì cảm giác dương vật này càng ngày càng nóng và cứng hơn, kích cỡ cũng to thêm một chút.
“ Bảo bối, dùng miệng giúp ta đi.” Hắn xoa xoa cánh môi đỏ mọng của nàng, quốc sư không biết phải làm thế nào, bối rối nhìn cái côn thịt.
Để nàng ngồi trên bồ đoàn, Chu Cương Liệt đứng dậy, cầm cái côn thịt thô to đặt lên mặt nàng, quốc sư hoàn toàn không có phản kháng, ánh mắt nhìn đắm đuối khúc dương căn, hắn đập thân cặc nhẹ vào má nàng, quẹt quẹt cái quy đầu lên mũi nàng.
Mùi cặc xộc vào mũi khiến Đãng Hồng Trần như say rượu, ánh mắt dại ra, ở phía dưới lồn nàng rỉ rả âm tinh.
Hắn lại quệt quy đầu lên miệng nàng, thứ nước ở quy đầu dính lên môi.
“ Ngoan, thè lưỡi ra nào.” Lời hắn nói như có ma lực, nàng một mực làm theo trong vô thức, lưỡi le ra khỏi miệng, Chu Cương Liệt đặt cái đầu khấc lên lưỡi, cho nàng cảm nhận tốt vị của con cặc này.
Không đợi hắn nhắc nhở, tay nàng cầm chắc dương vật khẽ sục, lưỡi đảo quanh cuốn lấy quy đầu mà liếm khiến nó ướt nhẹp. Rồi nàng liếm xuống dọc thân cặc, hôn mút nhiệt tình.
Theo chỉ dẫn của tình lang, Đãng Hồng Trần há miệng ngậm lấy đầu cặc vào miệng, ở trong đó liên tục đảo lưỡi, hút mút, vì nó quá to và dài, nàng chỉ có thể ngậm vào một phần, đầu nàng lắc lư, tay xoa bóp hòn dái.
Chu Cương Liệt cảm giác được cặc mình trong cái miệng nhỏ thơm của nàng, hắn thả lỏng tinh mang, khi nàng bú được một khắc, miệng đã mỏi rồi hắn mới gồng mình bắn tinh.
Cỗ tinh dịch nóng bỏng rót vào miệng, Đãng Hồng Trần không kịp phản ứng, yết hầu nuốt lấy từng ngụm, hắn bắn nhiều đến nỗi miệng nàng phồng lên, tinh trào cả ra ngoài.
“ Ưm... Ưm...ọc...ọc...” Đãng Hồng Trần không thể nói chuyện, chỉ có thể ưm ưm khẽ vỗ vào chân hắn.
Khi Chu Cương Liệt rút cặc ra, nàng há mồm thở dốc, tinh trùng dính đầy miệng mũi, cả mặt và ngực cũng trắng đục.
“ Hức, sao chàng không báo trước sẽ xuất ra, làm thiếp uống hết không biết bao nhiêu.” Nàng giở giọng oán trách.
“ Tinh dịch rất tốt cho sức khỏe, uống nhiều mới tốt nha, mùi vị thế nào.” Hắn giả lả trả lời.
“ Hừ, khó uống chết đi được, vừa nhiều vừa đặc sệt, nó vẫn còn nằm ở cổ họng thiếp đây này.” Nàng liếc nhìn tên dâm tặc này.
“ Nhưng, vị cũng không tệ.” Nàng hơi cúi mặt nói nhỏ, khẽ liếm liếm môi.
“ Ăn nhiều lần nàng sẽ quen thôi, thậm chí còn nghiện nữa.”
Dụ dỗ được nàng bú cặc, Chu Cương Liệt vui vẻ, đứng dậy cáo từ, hắn còn có việc phải làm.
Hắn đi dạo quanh nội thành, ánh mắt tập trung về một hướng, toà trang viên khá là sang trọng rộng lớn, nó được trồng rất nhiều loại cây, khuôn viên xanh tươi có cảm giác như vườn ngự uyển trong cung.
Giữa khuôn viên có một cái hồ nhỏ cá nhảy tung tăng, kế hồ là một cái xích đu, trên xích đu, một nữ tử đang ngồi đong đưa.
Ánh mắt nàng màu xanh lục bảo, tóc dài uốn lượn bồng bềnh, vẻ mặt hơi buồn rầu pha chút bực dọc, không ai khác ngoài A Khắc Thiên Kiều vừa bại trận buổi chiều.
“ Hứ, Hi Nguyệt tiện nhân lại giả vờ yếu thế để đánh lừa ta, chờ các lão tổ đó bắt được cô ta, phải hung hăng giáo huấn một trận.”
Nàng vẫn cay cú vì trận thua buổi chiều, vết thương vẫn chưa khỏi.
“ Chà, ngươi sao lại ác ý với đồ đệ của ta như vậy?” Tiếng nam nhân trầm ngâm ở phía sau khiến A Khắc Thiên Kiều giật thót.
“ Ai? Người đâu.” Nàng vội la lên, nhưng không có ai xông vào, hai người hộ đạo cấp Hoá Thần của nàng hoàn toàn không có động tĩnh.
“ Haha, có la rát cổ họng bọn chúng cũng không nghe thấy đâu.” Chu Cương Liệt cười khinh bỉ.
“ Ngươi... a....” A Khắc Thiên Kiều quay người, thấy đứng sau mình là tên Tán Tiên mà mấy ngày nay bọn họ hay nhắc đến, còn âm mưu phục kích cướp của giết người.
“ Tiền... tiền bối, ngươi sao lại xâm nhập tư dinh của ta? Ngươi muốn làm gì?” Nàng lùi người về phía sau, cẩn trọng dò hỏi.
“ Làm gì? Buổi chiều nàng nói những lời gì với Hi Nguyệt, có còn nhớ không?” Chu Cương Liệt nhìn thẳng nàng hỏi.
“ Ta đã bại trong tay nàng ta rồi, Hi Nguyệt còn muốn gì nữa chứ? Ngài dù gì cũng là bậc trưởng bối, lại có thể hạ mình đi kiếm chuyện với hậu bối như ta, ngài không sợ người ta cười chê hay sao?”
“ Chà, miệng mồm vẫn lanh lợi lắm, Hi Nguyệt trên đài chính là muốn tha cho nàng, nếu không bây giờ nàng đã nằm trong quan tài rồi, nhưng Hi Nguyệt vẫn nhớ thù xưa, năn nỉ ta đến đây bắt lấy nàng đem về cho đệ tử ta hành hạ.” Chu Cương Liệt bình thản nói, A Khắc Thiên Kiều nghe mà run sợ.
Nàng vội quay người hướng về phía cửa chạy ra, rơi vào tay ông ta, với thù hận của Hi Nguyệt chắc sẽ băm vằm nàng ra.
Nhưng thân thể nàng chợt cứng đờ, bất động đứng yên, cặp mắt nàng hoảng sợ tột độ, run run cố giãy dụa.
“ Theo ta về thôi.” Hắn chộp lấy A Khắc Thiên Kiều nâng lên, hai tên hộ đạo ở bên ngoài đã sớm bị hắn dùng bí thuật khiến họ ngủ li bì, không có mười ngày sẽ không tỉnh lại, người tu hành đến Hoá thần cơ bản nhịn ăn uống chục ngày là bình thường, không cần lo họ ngủ mà chết đói.
A Khắc Thiên Kiều tuyệt vọng, run rẩy mặc cho hắn mang mình đi, lúc này nàng mới hối hận, ba kẻ kia có lão tổ Tán Tiên trung kì bảo kê, chỉ có nàng không có nên mới bị nhắm đến. Nàng bất lực bị Chu Cương Liệt vác lên, âm thầm rời khỏi nội thành trở về Kim Tiền Lâu.
0 bình luận